Đầu bên kia, Ngôn La cuối cùng cũng gặp được tra nam Mã Hào.
"Hương Hương, cô bé này là em họ em à?"
Cái tên trung niên mà nàng đạp xuống lầu so với tuổi trẻ Mã Hào bây giờ đúng là ít đi mấy phần béo ú, nhưng so về tâm cơ thì đúng là nhiều hơn mấy phần, thoạt nhìn giống như tiểu bạch kiểm, khi hai mắt anh ta ngước nhìn khoảng 45 độ lên không trung, đáy mắt u buồn kia quả thực có thể làm người khác chết mê chết mệt.
Khó trách thân là một đại tiểu thư quyền quý Triệu Hương Phụ có thể vì hắn mà thần hồn điên đảo.
Ấn tượng của Ngôn La đối với Mã Hào còn dừng lại ở hình tượng bụng bia lớn còn mặt thì dữ tợn bóng loáng béo núc ních, đối với anh ta đưa tay chào hỏi cô làm như không nhìn thấy, tiếp tục cúi đầu ghi chép sổ tay nhập học.
Nhất thời, không khí xấu hổ đến cực điểm.
Triệu Hương Phụ thuận thế lôi kéo tay Mã Hào, nhanh chóng hòa giải: "Em họ vừa mới trúng tuyển chiêu sinh của Đại Nam, rất nhiều thứ đều không hiểu, đang bồi đắp lại kiến thức từ sách giáo khoa."Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Mỗi năm Đại Nam sẽ có một lần tuyển sinh độc lập, tháng 6 cũng là lúc thi đại học xong, số điểm tuyển sinh so với thi đại học Thống Chiêu thấp mấy chục phân, học sinh năng khiếu dự thi còn có thể cao hơn nữa.
Đương nhiên, những học sinh muốn tuyển sinh độc lập phải danh nghạch, có một bộ phận là do điều động liên quan đến nội bộ đơn vị
Ngôn La với tư cách là một nhân vật không tồn tại, đương nhiên không có hồ sơ thi đại học, may mà Triệu phụ đem thân phận của nàng sắp xếp gọn gàng, có như vậy nàng mới thoát khỏi hiềm nghi không hộ khẩu, nghênh ngang mà đi cửa sau, lấy được thông báo trúng tuyển của Đại Nam.
Ngôn La đi qua rất nhiều thế giới, kiến thức được tích lũy theo kiểu mưa dầm thấm lâu cũng không ít, nhưng tự mình vào đại học vẫn là lần đầu, cho nên biểu hiện có chút hưng phấn. Lôi kéo Triệu Hương Phụ hỏi cả buổi vào đại học nên làm cái gì.
Triệu Hương Phụ nghĩ một chút, "Trang điểm."
"Sau đó thì sao?"
"Mua quần áo, làm tóc, chơi game, những cái này kết hợp ở chung với nhau thường được gọi là sinh viên."
Ngôn La đợi chờ, có chút thất vọng, "Chỉ có thế thôi à?"
"Không.. Còn có yêu đương." Triệu Hương Phụ biểu tình nghiêm túc cực kỳ. "Tóm lại, tận tình hưởng thụ là được rồi."
Ngôn La vẻ mặt quái dị.
Khó trách ai cũng bảo đa số sinh viên học để lấyvăn bằng. Bốn năm cắp sách học xong họ tốt nghiệp ra ngoài xã hội làm việc, hiểu được có mấy người bạn cũ còn chưa tốt nghiệp cao trung đã bỏ học để đi làm sớm rất nhiều.
Người khác nỗ lực kiếm tiền mưu sinh, nhưng bọn họ lại bận rộn bốn năm "hưởng thụ cuộc sống", không cảm thấy chán nản sao? Triệu Hương Phụ vừa thấy biểu tình của Ngôn La liền biết nàng đang suy nghĩ cái gì, cười cười giải thích: "Em không biết, trường Đại Nam của chúng ta không giống những trường đại học khác, trường ta thiết lập một khóa học bắt buộc, gọi là "Học yêu". Nếu học bốn năm trong đây mà em không có một mối tình nào thì lão sư sẽ không cho em tốt nghiệp.."
Ngôn La như thể ăn phải một kích đánh!
"Điều gì sẽ xảy ra nếu em không theo khóa học ấy?"
"Lưu ban, giống với một anh học trưởng cuối cấp năm ngoái." Triệu Hương Phụ nói, "Bất quá hiện tại anh ta rất có thiên phú về phương diện nghiên cứu, phó hiệu trưởng Trương giáo sư trực tiếp điểm tên cho anh ta làm nghiên cứu sinh, cứ như vậy được đặc cách cử đi học."
".. Nếu em chưa yêu ai thì sao?"
"Yên tâm đi, nếu lưu ban 3 năm còn bất mãn với khóa học này, trường học sẽ hoàn toàn từ bỏ trao tặng cho em bằng tốt nghiệp đại học chính quy tốt nghiệp cùng các học vị học sĩ sĩ, trực tiếp trao một bằng tốt nghiệp chuyên khoa nào đó để làm phần thưởng an ủi, em sẽ học cùng các khóa sau." Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Đây đâu gọi là học đại học, giống như học yêu thì đúng hơn, cư nhiên công khai kì thị cẩu độc thân!
Thật quá đáng!
Đầu năm nay, cẩu độc thân chẳng lẽ không có đường sống sao?
"Em họ, cố gắng yêu đương, tranh thủ bình thường để tốt nghiệp!" Triệu Hương Phụ cười hí hửng vỗ vai Ngôn La, "Trường học chúng ta năm trước tỉ lệ lưu ban lên tới 70%. Bất quá, chị rất xem trọng em nha."
Ngôn La không cho là đúng, "Cái này có gì khó, thuê đại một tên bạn trai rồi đưa tới trước mặt lão sư ứng phó một chút không phải được rồi sao?"
"Em cho rằng sẽ đơn giản như vậy sao? Lão sư sẽ đối với hai bên chia ra để tiến hành khảo sát, nhận định xem có phải người yêu thật không?"
"Thật quá phiền toái." Ngôn La buồn rầu mà gãi gãi cằm.
Nàng có dự cảm, nàng không có khả năng lấy được mũ học sĩ.
Triệu Hương Phụ nhịn không được khoe khoang nói: "Lúc trước, Mã Hào nhà chị lúc tốt nghiệp được lão sư đánh giá hạng A nha!"
"Hạng A?"
"Thể hiện tình yêu chân thành của anh ấy đối với chị." Triệu Hương Phụ kiêu ngạo nâng cao cằm, mặt đỏ bừng mà liếc mắt nhìn trộm Mã Hào một cái.
Mã Hào hướng phía cô hơi hơi mỉm cười.
"À, thuyết minh cái thí nghiệm kia chẳng ra làm sao." Ngôn La lập tức khôi phục lại hình tượng, "Hắc hắc hắc đến lúc đó em quyết định đi thuê một bạn trai để ứng phó khảo sát."
Triệu Hương Phụ kéo Mã Hào, mang Ngôn La lần đầu tiên tiến vào hoàn cảnh đại học vườn trường cho quen thuộc.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Ngôn La nhìn cái gì đều cảm thấy mới lạ, gặp được địa phương nhiều người, cô nhất định chạy vào xem náo nhiệt.
Cô đứng ở phía trước, hai người yêu nhau ở phía sau nói nhỏ.
"Mã Hào, gần đây anh có cảm thấy bị theo dõi không?"
"Không có, vì cái gì hỏi như vậy?"
"Chính là, là chuyện của mấy tên lưu manh đấy.." Triệu Hương Phụ bất an mà xem xét bốn phía, hạ giọng nói.
Mã Hào hào khí mà vỗ ngực nói, "Yên tâm, có anh ở đây, về sau bọn họ đừng nghĩ tới việc đụng vào nửa cọng tóc của em."
Triệu Hương Phụ trừng lớn mắt, "Chẳng lẽ thật sự là.."
"Suỵt!" Mã Hào làm động tác im lặng, đem cô ngắm nhìn thật kỹ, "Hương Hương, anh thật sự rất yêu em. Vì em, anh đều nguyện ý làm."
"Mã Hào.." Triệu Hương Phụ đỏ vành mắt, cảm động cực kỳ.
"Khụ khụ khụ, cảm động xong chưa?" Ngôn La cảm thấy mất hứng mà nhìn khung cảnh trước mắt, một bên ăn mì căn nướng, một bên mắt cũng không chớp mà nhìn chằm chằm hai người, "Cảm động xong chạy nhanh đi, lễ khai giảng sắp bắt đầu rồi."
Mã Hào đã tốt nghiệp, đương nhiên không cần tham gia buổi khai giảng, đem hai chị em đưa đến đại lễ đường sau đó liền rời đi.
Không biết như thế nào, hôm nay đại lễ đường náo nhiệt lạ thường, thậm chí còn có không ít sinh viên đại học bên cạnh thò mặt vào nhìn, không biết muốn làm gì.
Hai người rất vất vả mới chen vào được, vừa ngồi xuống, Triệu Hương Phụ cùng mấy bạn học hỏi thăm vài câu, mắt cô không ngừng quan sát đám đông ồn ào phía trước, rốt cuộc cũng biết nguyên nhân vì sao.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
"Em họ, em xem." Triệu Hương Phụ lắc lắc cánh tay Ngôn La, chỉ vào một góc gần đài chủ tịch. "Cái người mà chị nói bởi vì bất mãn với khóa học yêu mà phải lưu ban đấy."
Ngôn La ậm ờ lên tiếng, dáng vẻ không hứng thú lắm.
"Chị nghe nói anh ấy đã học nghiên cứu sinh năm thứ ba, trong năm nay nếu lại bất mãn với khóa "Học yêu" thì có nguy cơ anh ấy thật sự không tốt nghiệp được." Triệu Hương Phụ buôn chuyện mà nói, "Cho nên mới có nhiều nữ sinh đến đây xem náo nhiệt đó, ai ai cũng đều hy vọng có thể giúp hắn tốt nghiệp khóa học này."
"Em đoán hỗ trợ anh ta là giả chủ yếu họ muốn yêu đương là thật"
Ngôn La đang muốn nhìn xem cái tên học trưởng trêu hoa ghẹo nguyệt trông như thế nào, đột nhiên mấy nữ sinh ngồi hàng ghế phía trước nàng đứng lên, vừa vặn che đi tầm mắt nàng.
"Ê mày, sao Tống học trưởng lại ngồi trên xe lăn? Chẳng lẽ là chân bị thương à?"
Tống?
Xe lăn?
Chân bị thương?
Trong đầu thoáng có cái gì chợt lóe qua, Ngôn La mạnh mẽ đứng lên, nhìn thẳng về phía trung tâm lễ đường ---
Một người mặc áo sơ mi màu đen ngồi trên xe lăn đối diện khán đài, một nửa gương mặt lộ ra nét xinh đẹp như một trái đào đang cháy rực. Ngón tay thon dài sạch sẽ lần lượt gõ nhịp trên chiếc xe lăn, mi tâm hơi hơi khép lại, bộ dạng giống như cực kỳ không kiên nhẫn.
Mà lúc này, Triệu Hương Phụ cũng hậu tri hậu giác mà lẩm bẩm nói: "Này, chị cứ cảm thấy phía ót của học trưởng tại sao nhìn rất quen mắt? Luôn cảm thấy giống như đã gặp cái ót với bộ dạng đầu đầy máu.." Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Trong chớp mắt, người thanh niên ngồi xe lăn đột nhiên nghiêng đầu, nhẹ nhàng liếc mắt một cái, đáy mắt tỏa ra ánh sáng lung linh, cả sảnh đường trở nên rực rỡ.
Ngôn La "Oạch" một cái từ trên chỗ ngồi trượt xuống dưới, ôm đầu ngồi xổm đi xuống.
Triệu Hương Phụ quay đầu, "Em họ, cúi xuống làm gì thế?"
Ngôn La vẻ mặt trấn định mà trả lời: "Cột dây giày."
Editor & Beta: Tân Sinh
"Hương Hương, cô bé này là em họ em à?"
Cái tên trung niên mà nàng đạp xuống lầu so với tuổi trẻ Mã Hào bây giờ đúng là ít đi mấy phần béo ú, nhưng so về tâm cơ thì đúng là nhiều hơn mấy phần, thoạt nhìn giống như tiểu bạch kiểm, khi hai mắt anh ta ngước nhìn khoảng 45 độ lên không trung, đáy mắt u buồn kia quả thực có thể làm người khác chết mê chết mệt.
Khó trách thân là một đại tiểu thư quyền quý Triệu Hương Phụ có thể vì hắn mà thần hồn điên đảo.
Ấn tượng của Ngôn La đối với Mã Hào còn dừng lại ở hình tượng bụng bia lớn còn mặt thì dữ tợn bóng loáng béo núc ních, đối với anh ta đưa tay chào hỏi cô làm như không nhìn thấy, tiếp tục cúi đầu ghi chép sổ tay nhập học.
Nhất thời, không khí xấu hổ đến cực điểm.
Triệu Hương Phụ thuận thế lôi kéo tay Mã Hào, nhanh chóng hòa giải: "Em họ vừa mới trúng tuyển chiêu sinh của Đại Nam, rất nhiều thứ đều không hiểu, đang bồi đắp lại kiến thức từ sách giáo khoa."Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Mỗi năm Đại Nam sẽ có một lần tuyển sinh độc lập, tháng 6 cũng là lúc thi đại học xong, số điểm tuyển sinh so với thi đại học Thống Chiêu thấp mấy chục phân, học sinh năng khiếu dự thi còn có thể cao hơn nữa.
Đương nhiên, những học sinh muốn tuyển sinh độc lập phải danh nghạch, có một bộ phận là do điều động liên quan đến nội bộ đơn vị
Ngôn La với tư cách là một nhân vật không tồn tại, đương nhiên không có hồ sơ thi đại học, may mà Triệu phụ đem thân phận của nàng sắp xếp gọn gàng, có như vậy nàng mới thoát khỏi hiềm nghi không hộ khẩu, nghênh ngang mà đi cửa sau, lấy được thông báo trúng tuyển của Đại Nam.
Ngôn La đi qua rất nhiều thế giới, kiến thức được tích lũy theo kiểu mưa dầm thấm lâu cũng không ít, nhưng tự mình vào đại học vẫn là lần đầu, cho nên biểu hiện có chút hưng phấn. Lôi kéo Triệu Hương Phụ hỏi cả buổi vào đại học nên làm cái gì.
Triệu Hương Phụ nghĩ một chút, "Trang điểm."
"Sau đó thì sao?"
"Mua quần áo, làm tóc, chơi game, những cái này kết hợp ở chung với nhau thường được gọi là sinh viên."
Ngôn La đợi chờ, có chút thất vọng, "Chỉ có thế thôi à?"
"Không.. Còn có yêu đương." Triệu Hương Phụ biểu tình nghiêm túc cực kỳ. "Tóm lại, tận tình hưởng thụ là được rồi."
Ngôn La vẻ mặt quái dị.
Khó trách ai cũng bảo đa số sinh viên học để lấyvăn bằng. Bốn năm cắp sách học xong họ tốt nghiệp ra ngoài xã hội làm việc, hiểu được có mấy người bạn cũ còn chưa tốt nghiệp cao trung đã bỏ học để đi làm sớm rất nhiều.
Người khác nỗ lực kiếm tiền mưu sinh, nhưng bọn họ lại bận rộn bốn năm "hưởng thụ cuộc sống", không cảm thấy chán nản sao? Triệu Hương Phụ vừa thấy biểu tình của Ngôn La liền biết nàng đang suy nghĩ cái gì, cười cười giải thích: "Em không biết, trường Đại Nam của chúng ta không giống những trường đại học khác, trường ta thiết lập một khóa học bắt buộc, gọi là "Học yêu". Nếu học bốn năm trong đây mà em không có một mối tình nào thì lão sư sẽ không cho em tốt nghiệp.."
Ngôn La như thể ăn phải một kích đánh!
"Điều gì sẽ xảy ra nếu em không theo khóa học ấy?"
"Lưu ban, giống với một anh học trưởng cuối cấp năm ngoái." Triệu Hương Phụ nói, "Bất quá hiện tại anh ta rất có thiên phú về phương diện nghiên cứu, phó hiệu trưởng Trương giáo sư trực tiếp điểm tên cho anh ta làm nghiên cứu sinh, cứ như vậy được đặc cách cử đi học."
".. Nếu em chưa yêu ai thì sao?"
"Yên tâm đi, nếu lưu ban 3 năm còn bất mãn với khóa học này, trường học sẽ hoàn toàn từ bỏ trao tặng cho em bằng tốt nghiệp đại học chính quy tốt nghiệp cùng các học vị học sĩ sĩ, trực tiếp trao một bằng tốt nghiệp chuyên khoa nào đó để làm phần thưởng an ủi, em sẽ học cùng các khóa sau." Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Đây đâu gọi là học đại học, giống như học yêu thì đúng hơn, cư nhiên công khai kì thị cẩu độc thân!
Thật quá đáng!
Đầu năm nay, cẩu độc thân chẳng lẽ không có đường sống sao?
"Em họ, cố gắng yêu đương, tranh thủ bình thường để tốt nghiệp!" Triệu Hương Phụ cười hí hửng vỗ vai Ngôn La, "Trường học chúng ta năm trước tỉ lệ lưu ban lên tới 70%. Bất quá, chị rất xem trọng em nha."
Ngôn La không cho là đúng, "Cái này có gì khó, thuê đại một tên bạn trai rồi đưa tới trước mặt lão sư ứng phó một chút không phải được rồi sao?"
"Em cho rằng sẽ đơn giản như vậy sao? Lão sư sẽ đối với hai bên chia ra để tiến hành khảo sát, nhận định xem có phải người yêu thật không?"
"Thật quá phiền toái." Ngôn La buồn rầu mà gãi gãi cằm.
Nàng có dự cảm, nàng không có khả năng lấy được mũ học sĩ.
Triệu Hương Phụ nhịn không được khoe khoang nói: "Lúc trước, Mã Hào nhà chị lúc tốt nghiệp được lão sư đánh giá hạng A nha!"
"Hạng A?"
"Thể hiện tình yêu chân thành của anh ấy đối với chị." Triệu Hương Phụ kiêu ngạo nâng cao cằm, mặt đỏ bừng mà liếc mắt nhìn trộm Mã Hào một cái.
Mã Hào hướng phía cô hơi hơi mỉm cười.
"À, thuyết minh cái thí nghiệm kia chẳng ra làm sao." Ngôn La lập tức khôi phục lại hình tượng, "Hắc hắc hắc đến lúc đó em quyết định đi thuê một bạn trai để ứng phó khảo sát."
Triệu Hương Phụ kéo Mã Hào, mang Ngôn La lần đầu tiên tiến vào hoàn cảnh đại học vườn trường cho quen thuộc.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Ngôn La nhìn cái gì đều cảm thấy mới lạ, gặp được địa phương nhiều người, cô nhất định chạy vào xem náo nhiệt.
Cô đứng ở phía trước, hai người yêu nhau ở phía sau nói nhỏ.
"Mã Hào, gần đây anh có cảm thấy bị theo dõi không?"
"Không có, vì cái gì hỏi như vậy?"
"Chính là, là chuyện của mấy tên lưu manh đấy.." Triệu Hương Phụ bất an mà xem xét bốn phía, hạ giọng nói.
Mã Hào hào khí mà vỗ ngực nói, "Yên tâm, có anh ở đây, về sau bọn họ đừng nghĩ tới việc đụng vào nửa cọng tóc của em."
Triệu Hương Phụ trừng lớn mắt, "Chẳng lẽ thật sự là.."
"Suỵt!" Mã Hào làm động tác im lặng, đem cô ngắm nhìn thật kỹ, "Hương Hương, anh thật sự rất yêu em. Vì em, anh đều nguyện ý làm."
"Mã Hào.." Triệu Hương Phụ đỏ vành mắt, cảm động cực kỳ.
"Khụ khụ khụ, cảm động xong chưa?" Ngôn La cảm thấy mất hứng mà nhìn khung cảnh trước mắt, một bên ăn mì căn nướng, một bên mắt cũng không chớp mà nhìn chằm chằm hai người, "Cảm động xong chạy nhanh đi, lễ khai giảng sắp bắt đầu rồi."
Mã Hào đã tốt nghiệp, đương nhiên không cần tham gia buổi khai giảng, đem hai chị em đưa đến đại lễ đường sau đó liền rời đi.
Không biết như thế nào, hôm nay đại lễ đường náo nhiệt lạ thường, thậm chí còn có không ít sinh viên đại học bên cạnh thò mặt vào nhìn, không biết muốn làm gì.
Hai người rất vất vả mới chen vào được, vừa ngồi xuống, Triệu Hương Phụ cùng mấy bạn học hỏi thăm vài câu, mắt cô không ngừng quan sát đám đông ồn ào phía trước, rốt cuộc cũng biết nguyên nhân vì sao.Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
"Em họ, em xem." Triệu Hương Phụ lắc lắc cánh tay Ngôn La, chỉ vào một góc gần đài chủ tịch. "Cái người mà chị nói bởi vì bất mãn với khóa học yêu mà phải lưu ban đấy."
Ngôn La ậm ờ lên tiếng, dáng vẻ không hứng thú lắm.
"Chị nghe nói anh ấy đã học nghiên cứu sinh năm thứ ba, trong năm nay nếu lại bất mãn với khóa "Học yêu" thì có nguy cơ anh ấy thật sự không tốt nghiệp được." Triệu Hương Phụ buôn chuyện mà nói, "Cho nên mới có nhiều nữ sinh đến đây xem náo nhiệt đó, ai ai cũng đều hy vọng có thể giúp hắn tốt nghiệp khóa học này."
"Em đoán hỗ trợ anh ta là giả chủ yếu họ muốn yêu đương là thật"
Ngôn La đang muốn nhìn xem cái tên học trưởng trêu hoa ghẹo nguyệt trông như thế nào, đột nhiên mấy nữ sinh ngồi hàng ghế phía trước nàng đứng lên, vừa vặn che đi tầm mắt nàng.
"Ê mày, sao Tống học trưởng lại ngồi trên xe lăn? Chẳng lẽ là chân bị thương à?"
Tống?
Xe lăn?
Chân bị thương?
Trong đầu thoáng có cái gì chợt lóe qua, Ngôn La mạnh mẽ đứng lên, nhìn thẳng về phía trung tâm lễ đường ---
Một người mặc áo sơ mi màu đen ngồi trên xe lăn đối diện khán đài, một nửa gương mặt lộ ra nét xinh đẹp như một trái đào đang cháy rực. Ngón tay thon dài sạch sẽ lần lượt gõ nhịp trên chiếc xe lăn, mi tâm hơi hơi khép lại, bộ dạng giống như cực kỳ không kiên nhẫn.
Mà lúc này, Triệu Hương Phụ cũng hậu tri hậu giác mà lẩm bẩm nói: "Này, chị cứ cảm thấy phía ót của học trưởng tại sao nhìn rất quen mắt? Luôn cảm thấy giống như đã gặp cái ót với bộ dạng đầu đầy máu.." Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn
Trong chớp mắt, người thanh niên ngồi xe lăn đột nhiên nghiêng đầu, nhẹ nhàng liếc mắt một cái, đáy mắt tỏa ra ánh sáng lung linh, cả sảnh đường trở nên rực rỡ.
Ngôn La "Oạch" một cái từ trên chỗ ngồi trượt xuống dưới, ôm đầu ngồi xổm đi xuống.
Triệu Hương Phụ quay đầu, "Em họ, cúi xuống làm gì thế?"
Ngôn La vẻ mặt trấn định mà trả lời: "Cột dây giày."
Editor & Beta: Tân Sinh
Danh sách chương