Nhược Thủy thấy Diệp Phàm tới gần, khí thế không khỏi giảm xuống vài phần, hư trương thanh thế quát lên: “Ngươi muốn làm gì, cút ngay!”

Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn Nhược Thủy: “Ngươi chính là người đả thương biểu ca ta?”

Nhược Thủy cắn môi, không có trả lời, nàng sao có thể nghĩ được vận khí của mình lại kém tới như vậy, chỉ là tùy tay đánh một phàm nhân ở hội đấu giá, cư nhiên rước tới sát tinh, còn bức chết sư phụ.

Diệp Phàm đá một chân lên người Nhược Thủy, Nhược Thủy lập tức bay ra ngoài.

“Đó là biểu ca ta! Biểu ca ta là người ngươi có thể tùy tiện đánh là đánh sao!” Diệp Phàm chống eo, không vui mắng.

Nhược Vân cảm thấy linh khí trêи người Nhược Thủy nhanh chóng xói mòn, bệnh trang giống y sư phụ lúc trước, sư muội cũng sắp biến thành người thường rồi sao? Nhược Vân nhìn Diệp Phàm, nhàn nhạt nói: “Diệp thiếu, ta biết vị trí của Thiên Thượng Thiên, cũng biết mấy nơi sư phụ giấu đồ, chỉ cần ngươi buông tha cho ta, ta có thể mang ngươi đi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Tốt.”

Nhược Thủy kϊƈɦ động nhìn Nhược Vân, “Sư tỷ, sư phụ đối với ngươi tốt như vậy, ngươi nhẫn tâm để sư phụ thất vọng sao?”

Cảm giác được linh khí trong thân thể dần xói mòn, Nhược Thủy có loại cảm giác sống không bằng chết.

Bản thân đã từng tu chân, Nhược Thủy vẫn luôn có loại cảm giác cao nhân nhất đẳng, trơ mắt nhìn tu vi tu luyện trong nhiều năm hủy trong một sớm một chiều, Nhược Thủy vô cùng tức giận, trong lòng cũng dâng lên một cỗ hối hận cùng chua xót nồng đậm.

Nhược Vân nhàn nhạt nói: “Sư phụ từng nói, người không vì mình, trời tru đất diệt, người tu chân đều là đạp lên thi cốt chồng chất của người khác mới nên được đại nghiệp trường sinh bất lão, sư phụ đã chết, mà ta còn muốn tiếp tục sống.”

“Ngươi khi sư diệt tổ, ngươi sẽ gặp báo ứng!” Nhược Thủy hung tợn nguyền rủa.

Nhược Vân khinh thường nhìn Nhược Thủy: “Ngươi biết Nhược Hà sư tỷ là chết như thế nào không, nàng bị sư phụ hấp thụ linh lực mà chết, ngươi cư nhiên còn tận tâm tận lực thu thập linh dược cho sư phụ, thực lực của sư phụ càng cao, chúng ta liền chết càng nhanh!”

(dreamhouse2255)

Nhược Thủy nhíu mày lại: “Ngươi nói bậy!”

Nhược Vân không để ý đến Nhược Thủy, quay sang nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, chúng ta đi thôi.”

Thao Thiết quỷ linh ngạc nhiên nhìn Nhược Vân: “Nha đầu, ngươi thật thức thời!”

Nhược Vân chua xót cười, đồng lứa này của Thiên Thượng Thiên, nhân tài điêu tàn, ngoại trừ sư phụ thì không có cao thủ nào, sư phụ vừa chết, Thiên Thượng Thiên hẳn là sẽ tan, thời điểm sư phụ còn trẻ từng đắc tội vô số người, nếu tin tức sư phụ chết truyền ra, người mơ ước phúc địa Thiên Thượng Thiên hẳn là rất nhanh sẽ tới tìm nàng, nàng trở về sớm một chút, trước khi Thiên Thượng Thiên tan biến cuốn một bút chạy lấy người.

Diệp Phàm đi theo Nhược Vân tới địa bàn của Thiên Thượng Thiên

……

“Tiểu bí cảnh!” Diệp Phàm tràn đầy kinh nghi hô lên. Địa bàn của Thiên Thượng Thiên tự thành không gian, thập phần thần kỳ.

“Nghe nói bí cảnh này là được sư tổ Thiên Thượng Thiên ta lưu lại.” Nhược Vân nói.

Diệp Phàm tiến vào tiểu bí cảnh, cảm giác được một cỗ linh khí nồng đậm, “Không khí nơi này không tồi!”

“Phi, quá kém, tiểu bí cảnh của hai ngàn năm trước hơn xa nơi này, hiện tại nơi này cũng chỉ tốt hơn chỗ chướng khí mù mịt ngoài kia một chút.” Thao Thiết quỷ linh lười biếng nói.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng rồi, đúng rồi! Có chút ít còn hơn không!”

Kỷ Văn vừa chết, Thiên Thượng Thiên chỉ còn dư lại vài tiểu binh, có hai tên muốn ra tay ngăn cản Diệp Phàm, bị Diệp Phàm tùy tiện cưỡng chế đuổi đi.

Diệp Phàm đi theo Nhược Vân tới một tòa gác mái, “Đây là nơi sư phụ tu luyện, ngày thường người khác đều không thể tới gần, trước đây từng có một sư muội không biết quy củ, tự tiện xông vào, bị sư phụ đánh chết.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Sư phụ ngươi thật nghiêm khắc!”

Nhược Vân cười cười, không đáp lời, đưa Diệp Phàm vào gác mái, “Phía sau gác mái có một dược viên, ta chỉ từng ngẫu nhiên nhìn thấy một lần, dược viên hẳn là có cơ quan nào đó, nghe nói cơ quan này là được tổ tiên ngàn năm trước lưu lại. Từng có người tự tiện xông vào dược viên, muốn ăn trộm linh dược, bị cơ quan bên trong đánh trọng thương, cuối cùng chết trong đó.”

Thao Thiết Quỷ Linh lười biếng nói: “Nơi này là địa chỉ cũ của Thiên Thượng Thiên, người Thiên Thượng Thiên rời đi rồi, tổ sư của ngươi liền chiếm đất làm vua, đúng là tiện nghi cho tổ sư ngươi.”

Nhược Vân xấu hổ cười cười, không biết nên nói như thế nào.

Diệp Phàm đi đến dược viên, tức khắc cả kinh, “Ai nha, phát tài!”

Trong dược viên gieo trồng không ít linh thảo, chẳng những có Huyết Long Tham Diệp Phàm muốn tìm, còn có cả Băng Phách Quả, cứ như vậy, linh thảo Diệp Phàm yêu cầu chỉ còn sót lại Ngư Lân Thảo cùng Lạc Huyết Quả.

(dreamhouse2255)

Nhược Vân nhìn Diệp Phàm hưng phấn chạy về phía dược viên, cũng không có nhắc lại chuyện cấm chế cho Diệp Phàm.

Thấy Diệp Phàm trôi chảy vọt vào trong dược viên, không xảy ra bất cứ chuyện gì, Nhược Vân không khỏi có chút kinh ngạc.

Thao Thiết quỷ linh cười hì hì nhìn Diệp Phàm: “Tiểu nha đầu, Diệp Phàm không có việc gì, có phải ngươi rất thất vọng không?”

Nhược Vân xấu hổ hơi cúi đầu: “Sao có thể.”

“Ngươi không thất vọng, ta lại có chút thất vọng, nếu tên ngốc kia chết, ta liền tự do.”

Thao Thiết quỷ linh bay tới bay lui trong không trung, nhỏ giọng nói: “Tên ngốc Diệp Phàm kia biết nhiều thứ thật!” Tùy tay liền giải trừ một cấm chế, tốc độ cực nhanh, không nhìn kỹ còn không phát hiện ra được.

Diệp Phàm mang theo một đống linh dược thắng lợi trở về, tin tức Kỷ Văn chết trêи tay Diệp Phàm nhanh chóng truyền ra.

……

“Biểu ca, ngươi thế nào rồi?” Diệp Phàm vào phòng hỏi.

Võ Tư Hàm cười cười: “Khôi phục gần tốt rồi.”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm vừa đi, hắn liền khôi phục gần hết, sau đó lại lục tục có người tới cửa tặng lễ cho hắn, không đến ba ngày, hắn liền thu lễ đến mỏi tay.

“Gốc nhân sâm kia lấy về rồi?” Võ Tư Hàm hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Lấy về rồi, đó chính là thứ tốt, đương nhiên không thể tiện nghi người ngoài.”

“Biểu ca, nhân duyên của ngươi không tồi!” Diệp Phàm nói.

Võ Tư Hàm cười cười: “Những người đó đều muốn lấy lòng ngươi.” Bất quá, hình như biểu đệ Diệp Phàm quá quý, vậy nên liền đưa cho hắn.

“Đều là tặng không, ngươi thu đi.”

Võ Tư Hàm gật đầu: “Được.”

……

Dương gia.

“Tỷ tỷ, Thiên Thượng Thiên Kỷ Văn bị Diệp Phàm giết.” Dương Ngạo nói.

Dương Lãnh Tuyết gật đầu: “Đã biết, lúc này Diệp Phàm thật sự nổi danh rồi.”

Diệp Phàm giết Kỷ Văn, lúc này, trong vòng cổ võ sợ là đã không có ai dám chọc Diệp Phàm, vận khí của Mộ Liên Bình thật tốt, cư nhiên lại kéo được quan hệ với người lợi hại như Diệp Phàm.

“Lúc này Mộ Liên Bình càng thêm càn rỡ!” Dương Ngạo không cao hứng càu nhàu.

“Đám cáo già Mộ gia! Mộ Liên Bình ruồng bỏ gia tộc, bọn họ không xử lý, ngược lại còn ủng hộ hắn rời khỏi Mộ gia, nếu loại người này xuất hiện ở Dương gia chúng ta, đã sớm bị xử lý từ lâu rồi.” Dương Lãnh Tuyết ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại rõ ràng, nếu Dương gia cũng xuất hiện một người như Mộ Liên Bình, vậy gia chủ hơn phân nửa cũng sẽ đưa ra lựa chọn đồng dạng.

Dương Ngạo thở dài: “Mấy lão già đó còn muốn trông cậy vào Mộ Liên Bình kéo sát quan hệ với Diệp Phàm, căn bản sẽ không xử lý hắn.” Sau khi Dương Lãnh Tuyết bị thương, địa vị trong gia tộc xuống dốc không phanh, Dương Ngạo không có Dương Lãnh Tuyết làm chỗ dựa, bằng hữu bên người cũng đều rời xa, thình lình xảy ra chênh lệch, Dương Ngạo thật ra trưởng thành hơn không ít.

Dương Lãnh Tuyết gật đầu: “Đúng vậy! Ngay cả Mộ Thời Ngọc cũng bị Mộ gia phái đi.”

(dreamhouse2255)

Mộ Thời Ngọc chính là người thừa kế vị trí gia chủ tương lai của Mộ gia, bị phái đi làm bảo tiêu cho Bạch gia đúng là có chút đại tài tiểu dụng.

“Nghe nói Diệp Phàm xông vào hang ổ của Thiên Thượng Thiên, không biết đã kiếm được bao nhiêu thứ tốt, lúc này hắn phải phát tài rồi!” Dương Ngạo ghen ghét nói.

“Trứng Huyền Điểu hẳn là đã nằm trêи tay hắn.”

Tin tức trứng Huyền Điểu nằm trêи tay Diệp Phàm là do Dương gia hỗ trợ tuyên truyền, bất quá, trứng Huyền Điểu có thật sự nằm trêи tay Diệp Phàm hay không Dương gia cũng không quá rõ ràng.

……

Trong khách sạn.

Trần Nhiên tắm rửa sạch sẽ, vừa đi ra liền nhìn thấy George đã ăn gần hết bánh cuốn vịt của hắn.

Trần Nhiên tràn đầy tức giận nhìn George: “Ngươi ăn bữa khuya của ta!”

George chớp chớp mắt: “Nhiên Nhiên, hương vị của thứ này không tồi! Chỉ là hơi cay một chút, hiện tại môi ta nhảy thình thịch, giống như là trúng độc.”

Trần Nhiên hung tợn mắng: “Ăn chết ngươi luôn đi! Lúc trước ta đi mua không phải ngươi thà chết không chịu khuất phục, nói không muốn ăn tràng vịt, sợ trúng độc mà chết sao? Hiện tại không sợ chết nữa?”

(dreamhouse2255)

George xấu hổ cười cười: “Ta chỉ muốn giúp ngươi nếm thử xem thứ này có thể ăn được hay không, ta nếm qua, phát hiện hương vị không tồi, ta không để ý, liền ăn gần hết, bất quá, vẫn còn thừa lại một ít, Nhiên Nhiên ngươi còn muốn ăn không? Nếu ngươi không ăn, vậy ta để ăn cũng được.”

Trần Nhiên: “…… Ăn đi, ăn đi, ăn chết ngươi luôn!” Chỉ thừa lại một ít, nói hắn ăn làm cái gì nữa chứ!

Tiếng đập cửa từ ngoài vang lên, Trần Nhiên ra mở cửa.

“Đại ca, là ngươi a!” Nhìn thấy người tới, Trần Nhiên không khỏi có chút xấu hổ.

“Đại ca, sao ngươi lại tới đây? Đại ca, sao ngươi lại ngồi xe lăn? Chân ngươi bị thương?” George lo lắng nhìn Chloe.

Chloe ngẩng đầu nhìn George: “Chân ta không có việc gì, là thân thể của ta không được, thân thể ta xuất hiện bệnh trạng cơ bắp héo rút, hơn nữa, đang không ngừng chuyển biến xấu, bác sĩ nói ta sẽ tử vong sau hai tháng nữa.”

George chớp chớp mắt: “Ca ca thân ái, ngươi lại nói giỡn với ta, trò đùa này không vui chút nào, cho dù ngươi nói giỡn như vậy, ta cũng sẽ không chia tay Nhiên Nhiên, chúng ta đã kết hôn.”

Chloe hít sâu một hơi: “Ta cũng hy vọng ta đang nói giỡn, nhưng mà không phải, phụ thân hy vọng ngươi có thể trở về kế thừa gia nghiệp.”

George lắc đầu: “Ta không được, ta không thích hợp, ta chỉ thích đi du lịch khắp các nơi. Ca ca, hai ngày trước ta tới một thôn quỷ, phi thường thú vị, ta rất hy vọng ngươi có thể tới xem, bất quá, ta nghĩ hiện tại ngươi vẫn nên đi xem bệnh trước thì tốt hơn.”

“Bác sĩ tốt nhất M quốc cũng nói là không thể cứu.” Chloe nói.

George không thèm để ý: “Bác sĩ M quốc nói không thể cứu, không có nghĩa là bác sĩ Hoa Quốc không thể, ca ca, Hoa Quốc có rất nhiều bác sĩ lợi hại, chúng ta có thể đi tìm Hoa Đà!”

Trần Nhiên run rẩy khóe miệng một chút, thầm nghĩ: “Hoa Đà tiên sinh đã sớm qua đời hơn một ngàn tám trăm năm, đi nơi nào tìm chứ!”

Chloe trợn trắng mắt: “George, ngươi nói ngươi thích văn hóa Hoa Quốc, lại luôn cái biết cái không, Hoa Đà đã chết, không tìm được.”

“Không sao, chúng ta có thể tìm Điệp Cốc Y Tiên, hắn có thể khởi tử hồi sinh!” George hai mắt tỏa sáng đề nghị.

Chloe nhìn George, yên lặng không còn gì để nói.

Trần Nhiên: “……”

(dreamhouse2255)

……….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện