Cổ Thiên đi vào, vẻ mặt vô cùng áy náy.

"Diệp tiền bối, Bạch tiền bối, xin lỗi!" Cổ Thiên khom người nói.

Bạch Vân Hi nhìn Cổ Thiên: "Không sao." Đi một chuyến tay không mà thôi, không có gì ghê gớm, "Ta thấy hai vị đó có vẻ là người có thân phận tôn quý, sao bọn họ lại chọn ở lại đây?"

Cổ tộc là bộ lạc nhỏ nhất trong số các bộ lạc ở khu này, bọn họ chọn Cổ tộc thật sự rất kỳ quái! Cổ Thiên lắc đầu, về vấn đề này có rất nhiều người ở Cổ tộc cũng cảm thấy khó hiểu, "Ta không biết, có lẽ là vì chỗ chúng ta khá gần đi."

Bạch Vân Hi an ủi: "Trạng thái của vị man nữ đó khá tốt, muốn giữ nàng mười lăm ngày không phải là chuyện khó, cổ vu đại nhân không cần lo lắng quá." Một tu sĩ Bách Kiếp cảnh nhất định có thủ đoạn để bảo vệ chính mình.

Cổ Thiên gật đầu, sắc mặt hơi hòa hoãn một chút. "Hy vọng là thế đi."

Cổ Thiên thầm nghĩ: Nữ tu được phái đi hầu hạ vị man nữ đại nhân đó nói man nữ đại nhân liên tục hộc máu, tình trạng rất không ổn định.

Lang Thiên Ý là cao thủ số một số hai của bộ lạc Thiên Lang, nhưng đứng trước mặt của man nữ đại nhân, hắn có vẻ rất hèn mọn, nhìn trông vô cùng quỷ dị.
(dreamhouse2255)
Cổ Thiên sắc mặt kỳ quái nói: "Man nữ đại nhân tuy rằng đang bệnh nặng, nhưng nghe nói nàng vẫn có sức phát giận."

Man tộc là một chủng tộc sùng bái cường giả, Lang Thiên Ý tuổi còn trẻ, tu vi đã cao vô cùng, các nữ tu Cổ tộc nhìn thấy khó tránh được mà động xuân tâm, thái độ của man nữ đại nhân đối với Lang Thiên Ý rất khiến người khác bất bình thay.

Bạch Vân Hi nhướng mày, dù sao người ta cũng là đại năng Bách Kiếp cảnh mà, bình thường hưởng thụ bao nhiêu tu sĩ Nắn Hồn cảnh lấy lòng, cao cao tại thượng quen rồi, cho dù bây giờ gặp nạn thì trong thời gian ngắn tính tình vẫn không sửa lại được.

"Có lẽ là do bối cảnh của nàng khá lớn đi, nếu nàng đã đến đây, các ngươi chiêu đãi cẩn thận là được."

Cổ Thiên gật đầu: "Đúng vậy."

......

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm , hỏi: "Ngươi cảm thấy chúng ta có nên rời khỏi đây không?"


Diệp Phàm chớp chớp mắt, trốn tránh nói: "Thôi bỏ đi."

Bên ngoài đang hạ tuyết, vốn dĩ Diệp Phàm có dị hỏa là hoàn toàn không sợ lạnh, nhưng bây giờ hắn không thể sử dụng linh lực, lúc nào cũng có cảm giác như sắp lạnh thành một khối băng rồi vậy, cố tình Diệp Phàm lại là người sĩ diện, hắn không dám nói là hắn sợ lạnh với Bạch Vân Hi.
(dreamhouse2255)
"Ở lại quan vọng một thời gian cũng tốt." Bạch Vân Hi cân nhắc, cảm thấy nếu như vừa gặp người ta đã rời đi thì trông thế nào cũng giống như là có tật giật mình vậy.

Một man nữ Bách Kiếp cảnh dưỡng thương trong bộ lạc, không lâu sau sẽ có người tới tiếp ứng, nghe không bình thường chút nào!

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Yên tâm đi, không bao lâu nữa ta sẽ có thể hoạt động trở lại rồi."

Bạch Vân Hi gật đầu: "Ừm, vậy thì tốt."

Khi thân thể của Diệp Phàm mới vừa phát sinh dị biến, hắn chỉ có thể dựa vào Bạch Vân Hi dẫn đường linh lực trong thân thể, nhưng gần đây Diệp Phàm đã có thể tự khống chế một phần linh lực trong cơ thể mình rồi.

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: "Bộ vị đầu tiên mà ngươi khôi phục nhất định phải là tay đấy, nếu như tay của ngươi khôi phục, ngươi sẽ có thể tự mình tuốt rồi!"

Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No, ánh mắt vô cùng hung dữ, đợi khi nào khôi phục, hắn nhất định phải đánh cái tên ngốc Ngao Tiểu No này một trận nhừ tử, nó dơ chết rồi!

......

Hơn mười ngày sau, tiếp ứng trong lời Khương Mạch nói vẫn chưa tới, mà Cổ tộc lại ra một cọc chuyện vui, hai đầu man thú vương cấp ở trên núi đánh nhau, cùng nhau ngã xuống.

Tu sĩ Cổ tộc phát hiện ra chuyện này tức khắc liền khênh cả hai đầu man thú về Cổ tộc.
(dreamhouse2255)
Hôm nay là một ngày không hạ tuyết hiếm thấy, bộ lạc lại có chuyện vui, Bạch Vân Hi liền mang Diệp Phàm ra ngoài thay đổi không khí.

Ban đầu các tu sĩ trong bộ lạc nhìn thấy Bạch Vân Hi cõng Diệp Phàm còn cảm thấy kỳ quái, nhưng thấy nhiều rồi liền không còn kinh ngạc nữa.

Ấn tượng ban đầu của mọi người trong Cổ tộc về Diệp Phàm là thần bí khó lường, nhưng đoạn thời gian này, hình tượng của Diệp Phàm trong lòng bọn họ đã ngã xuống không phanh, từ Diệp đan sư lợi hại trở thành phế đan sư ăn cơm mềm.

Mấy tu sĩ từng thử cõng Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, sắc mặt kỳ quái.


Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn hai đầu man thú trên mặt đất, hỏi: "Đang mùa đông, sao hai đầu man thú này lại luẩn quẩn mà đi giết hại lẫn nhau chứ?"

Cổ Thiên lắc đầu: "Không biết, nhưng đây là chuyện tốt."

Diệp Phàm dùng linh hồn lực đảo quanh man thú một vòng, sau đó thu hồi lực chú ý lại.

Trên thân thể của hai đầu man thú đầu có dấu vết cắn xé, nhưng vết thương nghiêm trọng nhất lại là nội thương trong cơ thể.

Có lẽ trước đó hai đầu man thú này đã bị dư ba cuộc chiến của đại năng Bách Kiếp cảnh lan đến làm cho trọng thương, sau đó lại đánh nhau.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt, bỗng một cái bóng quen thuộc tới gần.

Bạch Vân Hi không nhịn được mà bị dọa nhảy dựng, trong lòng không thể không cảm thán sự lợi hại của tu sĩ Bách Kiếp cảnh, cho dù đang bị thương thì vẫn rất tinh tường trong việc che giấu đi hơi thở của mình.

"Các hạ chính là Diệp tiền bối trong lời mọi người ở Cổ tộc nhắc đến đi?" Khương Mạch đi tới trước mặt Diệp Phàm, nói.

Bạch Vân Hi nhìn thấy Khương Mạch chủ động bắt chuyện, lòng cảnh giác tức thì dựng lên.

"Đạo hữu là tu sĩ man tộc, hai ta không dám xưng tiền bối ở trước mặt các hạ?" Bạch Vân Hi cười nói.

Khương Mạch đánh giá Diệp Phàm mấy lần, nói: "Nhìn Diệp đan sư thế này chẳng lẽ là do mạnh mẽ sáng lập ra khiếu huyệt tạo thành sao?"

Bạch Vân Hi thầm cả kinh: Diệp Phàm nhanh như vậy đã bị nhìn thấu rồi!

"Đạo hữu lo lắng quá rồi, A Phàm chỉ là luyện thể tẩu hỏa nhập ma mà thôi, thể chất của man tộc là trời sinh, sao các chủng tộc khác có thể mơ ước xa vời được."

Khương Mạch nhìn chằm chằm Diệp Phàm một hồi lâu, cười nói: "Không phải là tốt nhất, tẩu hỏa nhập ma bình thường còn có thể khôi phục, nhưng nếu như sáng lập đan điền dẫn đến bị tê liệt, trước nay ta chưa nghe nói có ai khôi phục được hết."
(dreamhouse2255)
Khương Mạch quay đầu đi, lạnh lùng cười một tiếng: "Có một thời gian có rất nhiều nhân tộc hâm mộ thể chất của man tộc bọn họ, muốn đổi sang công pháp của man tộc tu luyện, đáng tiếc, người nào người nấy đều nổ tan xác mà chết, những năm ấy, số người chết vì lý do này phải lên tới hàng nghìn hàng vạn ấy chứ, có rất nhiều thiên tài tuyệt đỉnh cũng nằm trong số đó, không có một ai thành công cả, về sau thì không còn nhiều người dám lấy thân mạo hiểm nữa rồi."


Bạch Vân Hi: "......" Xem ra người muốn có được thể chất của man tộc giống Diệp Phàm không ít chút nào, nghe Khương Mạch nói có vẻ như nó còn hình thành nên phong trào trong một đoạn thời gian nữa.

Vừa ra ngoài đã gặp phải Khương Mạch, Bạch Vân Hi tức thì mất hết hứng thú xem náo nhiệt.

Bạch Vân Hi cõng Diệp Phàm trở về phòng, đặt Diệp Phàm lên trên giường.

Diệp Phàm vận chuyển linh lực một vòng, nói: "Hình như nàng ta nghi ngờ rồi."

Bạch Vân Hi cau mày lại, 360 cái khiếu huyệt trong thân thể là ưu thế chỉ thuộc về man tộc, nếu như ưu thế này không còn, địa vị của man tộc ở Trung Thiên Vực sẽ hạ xuống rất thấp, nếu như Diệp Phàm thành công, nói không chừng bọn họ sẽ bị toàn bộ man tộc trên đại lục này đuổi giết mất.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Hiện tại ngươi cảm thấy sao rồi?"

Diệp Phàm giật giật tay chân, cau mày nói: "Tu vi hạ xuống quá nhanh, trừ cái này ra thì mọi thứ đều ổn, nữ nhân đáng chết đó, nàng dám nói ta không khôi phục lại được!"
(dreamhouse2255)
Kỳ thật bây giờ Diệp Phàm đã có thể tự mình đi chậm, nhưng gần đây tình hình trong bộ lạc hơi phức tạp, Diệp Phàm liền giả bộ vẫn không thể động. Bởi vì có Khương Mạch ở đây, Bạch Vân Hi không dám qua loa đại ý, còn cố ý nhét cho Diệp Phàm một viên Thạch Hóa Đan, biến thân thể của Diệp Phàm trở về trạng thái cứng như ban đầu, từ tình cảnh hôm nay mà xem, sự cẩn thận của Bạch Vân Hi là không thể thiếu, Khương Mạch xuất thân bất phàm, lại có tu vi Bách Kiếp, ánh mắt tinh tường hơn hiến tế của Cổ tộc quá nhiều.

......

Khương Mạch ngồi trên giường, ho nhẹ hai tiếng, hộc ra một ngụm máu lớn.

Lang Thiên Ý lo lắng sốt ruột nhìn Khương Mạch: "Tiền bối, ngài có muốn thử đan dược của tên đan sư nhân tộc đó không, bọn họ nhất định có đan dược chữa thương."

Khương Mạch đen mặt nói: "Không cần, ta không tin người ngoại tộc."

Sở dĩ Khương Mạch bị thương nặng như này là do pháp khí gặp vấn đề, đoạn thời gian trước Khương Mạch đưa pháp khí cho một người hậu bối mà nàng coi trọng mượn, sau khi thu hồi về, Khương Mạch không phát hiện ra có cái gì bất thường, nhưng khi chân chính chiến đấu quyết liệt, cái pháp khí nhìn như không có vấn đề gì kia bị đối thủ của nàng công kích một lần liền vỡ nát.

Khương Mạch tức thì ý thức được nàng bị người khác tính kế, tên hậu bối nhà nàng kia rất ngu xuẩn, không giống người có thể tính kế trót lọt, chuyện này sợ là do mấy huynh đệ tỷ muội của nàng làm.

Khương Mạch sinh ra ở hoàng tộc Khương thị, cạnh tranh của các hoàng tử, hoàng nữ ở đây rất khốc liệt, chuyện về pháp khí đã khiến cho Khương Mạch tăng mạnh cảnh giác đối với người ngoài.
(dreamhouse2255)
"Hai tên nhân tộc đó đã ở lại Cổ tộc một thời gian dài, có rất nhiều người bệnh ở Cổ tộc đều do hắn chữa khỏi." Kỳ thật Lang Thiên Ý cũng chướng mắt Diệp Phàm, hắn cảm thấy Diệp Phàm bây giờ chỉ là tên tàn phế, nhưng lúc này tuyết lớn chặn đường vào núi, Khương Mạch lại không muốn để lộ tin tức dẫn tới người không nên tới, Lang Thiên Ý đã không còn lựa chọn nào tốt hơn.

"Sợ là hai tên nhân tộc đó cũng có vấn đề." Khương Mạch nói.

Lang Thiên Ý khó hiểu nhìn Khương Mạch: "Công chúa cảm thấy bọn họ có mưu đồ sao? Vậy ta......"

Khương Mạch xua tay: "Thôi bỏ đi, chỉ là hai con châu chấu mà thôi, không cần phải sinh sự, tên đan sư đó rất có thể là vì khơi thông khiếu huyệt thất bại, cho nên mới bị tê liệt."

Năm đó, nhân tộc vì nghiên cứu chuyện khai thông khiếu huyệt, có rất nhiều thi thể của man tộc bị bán trao tay cho nhân tộc, biết bao nhiêu man tộc sau khi chết cũng không được an bình, thân thể bị phanh thây đi nghiên cứu. Hành vi này của nhân tộc khiến cho rất nhiều cường giả man tộc giận dữ, thậm chí là sinh ra đại chiến chủng tộc.

"Đã nhiều năm vậy rồi, vẫn có người nghiên cứu thứ đó sao!" Lang Thiên Ý âm u nói.

Khương Mạch cười nhạo: "Không sao, dù sao thì hắn cũng đã gieo gió gặt bão rồi, ngược lại là đạo lữ của hắn, xem chừng hắn vẫn chưa từ bỏ, có câu nói là trước giường bệnh lâu ngày không có hiếu tử, đợi qua một thời gian nữa, bọn họ sẽ đường ai nấy đi mà thôi."

Lang Thiên Ý híp mắt lại, đề phòng nói: "Công chúa, hắn sẽ không thành công chứ."

Khương Mạch lắc đầu, vẻ mặt khinh miệt: "Sẽ không đâu, nếu như có thể thành công, năm đó sớm nên có người thành công rồi, năm đó có biết bao nhiêu thiên tài của nhân tộc ngã xuống, sao có thể dễ dàng vậy được, hơn nữa, tên đó nhìn ngu ngốc đần độn, lại không có sư phụ dẫn đường, nói không chừng lại là tên nào có chút thiên phú liền coi bản thân là thiên tài đi."

Khương Mạch sinh ra ở hoàng thất man tộc, bản thân lại có tu vi Bách Kiếp cảnh, ở trong mắt của nàng, Diệp Phàm chỉ là một tên tu sĩ nhân tộc có ít bí mật nhỏ mà thôi, không đáng giá nhắc tới.
(dreamhouse2255)
..........
Méoo: Mọi người năm mới như ý cát tường, tới chương sau vẫn chưa có pass nhé
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện