Lan Yên Nguyệt tương lai mở tấm giấy gợi ý của nó ra rồi bắt đầu cùng 6 người bọn họ suy đoán. Đọc xong gợi ý, Lạc Ân minh cùng nữ 9 hiện tại đều nhăn mày, Lạc Ân Minh nói:
- Không hiểu gì cả
- Các cánh cửa đều đóng chặt rồi, làm sao biết được căn phòng nào chứa đàn?- Lan Yên Nguyệt hiện tại đi rà soát 1 hồi, trở về nói
- Có thể đáp án nằm ở đâu đó trong số những căn phòng ở đây- Lưu Tấn Hàn
- 3 người bọn cô nghĩ sao?- Lan Yên Nguyệt tương lai quay sang hỏi ba đứa bọn nó
Cả ba đứa nó quay sang nhìn nhau rồi như ăn ý, đều lắc đầu.
- Ở đây nói về nốt nhạc trong ánh trăng, có lẽ là ám chỉ 1 bản nhạc nào đó nói về trăng?- lan Yên Nguyệt hiện tại suy đoán.
- Tay trái chỉ trăng,... Hazy moon, gần hơn với ánh trăng thì... sonate Ánh Trăng?- LẠc Ân Minh liệt kê
- Theo tôi nhớ thì đàn piano ông áy dùng là cây đàn số 14?, năm sáng tác thì 1801?- Lan Yên Nguyệt hiện tại nhăn mày cố nhớ lại.
Ba đứa bọn nó kinh ngạc tròn mắt "nữ 9 nhớ nhiều ghê "
- Tìm phòng số 14 đi- Lan Yên nguyệt tương lai nói
Tới phòng số 14, họ nhìn khắp xung quanh nhưng không có chỗ nào để nhập mật mã cả, bên cạnh cánh cửa số 14 chỉ là 1 khuông đàn được gắn lên, họ lại rơi vào bế tắc. Lan Yên Nguyệt hiện tại lại bất ngờ thốt lên:
- Có gì đó ở dưới khuông đàn kìa! Họ nhìn theo, quả thật có dòng chữ ghi dưới khuông đàn:
"Ánh trăng chiếu rọi xuống phím đàn, 2/3 là mật ngựa, thủy ở trên mộc ở dưới"
Đọc xong, bọn họ đều bất lực, rõ ràng là không muốn họ thoaast ra mà, lấy đầu ra ánh trăng trong căn phòng không cửa sổ này? Khó hiểu!
- Mật ngựa, ngựa... đồng nghĩa của từ ngựa là ma, mật mã chăng?- Lan Yên Nguyệt tương lai suy đoán
- Thê thì 2/3 có thể hiểu là phím đàn, ở trên là phím đen, ở dưới là phím trắng- Lưu Tấn Hàn nói
- Đếm từ trái sang phải của phím đen là phím thứ 2 tương đương với thủy, phím trắng là phím thứ 3 từ trái sang tương đương với mộc, có lẽ nhập mật mã cũng giống như vừa nãy, mà người duy nhất ở đây có hai dị năng này là...
Lan Yên Nguyệt hiện tại nói 1 nửa nhưng cũng đủ hiểu là ai, bọn họ đều nhìn về phía Vân, Vân hiểu ý, tiến lên và đặt ngón tay trỏ vào phím đen thứ 2, phím đàn liền biến thành màu xanh dương, rồi đặt vào phím thứ 3 ở dưới, phím đàn liền biến thành màu xanh lá.
Cánh cửa số 14 mở ra, để lộ 1 con đường ngắn dẫn ra phòng triển lãm,bọn họ đều bước ra ngoài, trò chuyện với nhau 1 cách sôi nổi. Trong lúc mọi người không để ý, Lan Yên Nguyệt tương lai đứng trong con đường liên kết giữa không gian bên trong và khu triển lãm, cô ta liền tìm được nơi nhập mật mã, liền nhập số 1801 vào liền tìm được thanh kiếm Hồi Huyết nhưng lại thiếu đi viên ngọc- thứ chứa 1 nửa sức mạnh của thanh kiếm. Thanh kiếm tối tăm như đồ vật trang trí, thiếu đi viên ngọc nó sẽ không phát sáng và sẽ không phát húy hết sức mạnh chân chính chủa thanh kiếm. Cô ta đâu biết, lúc đi ra, Lạc Ân Minh vô tình tìm ra và sớm lấy đi viên ngọc, vì khi hắn thấy viên ngọc và thanh kiếm tách ra mà hắn không cầm được thanh kiếm vì nó dễ lộ nên đã cầm đi viên ngọc.
Kể từ lúc hắn cầm đi viên ngọc thì mọi chuyện vẫn tiếp diễn và không dừng lại ở đây, 1 cuộc chiến sẽ xảy ra, lúc đó chỉ 1 phe mới có thể tồn tại.
- Không hiểu gì cả
- Các cánh cửa đều đóng chặt rồi, làm sao biết được căn phòng nào chứa đàn?- Lan Yên Nguyệt hiện tại đi rà soát 1 hồi, trở về nói
- Có thể đáp án nằm ở đâu đó trong số những căn phòng ở đây- Lưu Tấn Hàn
- 3 người bọn cô nghĩ sao?- Lan Yên Nguyệt tương lai quay sang hỏi ba đứa bọn nó
Cả ba đứa nó quay sang nhìn nhau rồi như ăn ý, đều lắc đầu.
- Ở đây nói về nốt nhạc trong ánh trăng, có lẽ là ám chỉ 1 bản nhạc nào đó nói về trăng?- lan Yên Nguyệt hiện tại suy đoán.
- Tay trái chỉ trăng,... Hazy moon, gần hơn với ánh trăng thì... sonate Ánh Trăng?- LẠc Ân Minh liệt kê
- Theo tôi nhớ thì đàn piano ông áy dùng là cây đàn số 14?, năm sáng tác thì 1801?- Lan Yên Nguyệt hiện tại nhăn mày cố nhớ lại.
Ba đứa bọn nó kinh ngạc tròn mắt "nữ 9 nhớ nhiều ghê "
- Tìm phòng số 14 đi- Lan Yên nguyệt tương lai nói
Tới phòng số 14, họ nhìn khắp xung quanh nhưng không có chỗ nào để nhập mật mã cả, bên cạnh cánh cửa số 14 chỉ là 1 khuông đàn được gắn lên, họ lại rơi vào bế tắc. Lan Yên Nguyệt hiện tại lại bất ngờ thốt lên:
- Có gì đó ở dưới khuông đàn kìa! Họ nhìn theo, quả thật có dòng chữ ghi dưới khuông đàn:
"Ánh trăng chiếu rọi xuống phím đàn, 2/3 là mật ngựa, thủy ở trên mộc ở dưới"
Đọc xong, bọn họ đều bất lực, rõ ràng là không muốn họ thoaast ra mà, lấy đầu ra ánh trăng trong căn phòng không cửa sổ này? Khó hiểu!
- Mật ngựa, ngựa... đồng nghĩa của từ ngựa là ma, mật mã chăng?- Lan Yên Nguyệt tương lai suy đoán
- Thê thì 2/3 có thể hiểu là phím đàn, ở trên là phím đen, ở dưới là phím trắng- Lưu Tấn Hàn nói
- Đếm từ trái sang phải của phím đen là phím thứ 2 tương đương với thủy, phím trắng là phím thứ 3 từ trái sang tương đương với mộc, có lẽ nhập mật mã cũng giống như vừa nãy, mà người duy nhất ở đây có hai dị năng này là...
Lan Yên Nguyệt hiện tại nói 1 nửa nhưng cũng đủ hiểu là ai, bọn họ đều nhìn về phía Vân, Vân hiểu ý, tiến lên và đặt ngón tay trỏ vào phím đen thứ 2, phím đàn liền biến thành màu xanh dương, rồi đặt vào phím thứ 3 ở dưới, phím đàn liền biến thành màu xanh lá.
Cánh cửa số 14 mở ra, để lộ 1 con đường ngắn dẫn ra phòng triển lãm,bọn họ đều bước ra ngoài, trò chuyện với nhau 1 cách sôi nổi. Trong lúc mọi người không để ý, Lan Yên Nguyệt tương lai đứng trong con đường liên kết giữa không gian bên trong và khu triển lãm, cô ta liền tìm được nơi nhập mật mã, liền nhập số 1801 vào liền tìm được thanh kiếm Hồi Huyết nhưng lại thiếu đi viên ngọc- thứ chứa 1 nửa sức mạnh của thanh kiếm. Thanh kiếm tối tăm như đồ vật trang trí, thiếu đi viên ngọc nó sẽ không phát sáng và sẽ không phát húy hết sức mạnh chân chính chủa thanh kiếm. Cô ta đâu biết, lúc đi ra, Lạc Ân Minh vô tình tìm ra và sớm lấy đi viên ngọc, vì khi hắn thấy viên ngọc và thanh kiếm tách ra mà hắn không cầm được thanh kiếm vì nó dễ lộ nên đã cầm đi viên ngọc.
Kể từ lúc hắn cầm đi viên ngọc thì mọi chuyện vẫn tiếp diễn và không dừng lại ở đây, 1 cuộc chiến sẽ xảy ra, lúc đó chỉ 1 phe mới có thể tồn tại.
Danh sách chương