Rớt áo choàng, Thích Thất chân tay luống cuống, gấp đến độ nước mắt phụt phụt rớt xuống: "Ô ô..."
Xem cô khóc vô cùng thê thảm, Hàn Triều mềm lòng, thở dài, ôm cô vào trong lòng ngực: "Thôi được rồi, không nói thì không nói, chỉ là về sau đừng quả hảo tâm nhắc nhở người khác, không cẩn thận chết như thế nào cũng không biết."
A? Như vậy liền buông tha cô? "Hừ... Thật... Hừ hừ...... Thật không...... Thật không hỏi em làm sao...... Làm sao mà biết được?" Thích Thất chớp đôi mắt to, nức nở hỏi Hàn Triều đang ôm lấy mình.
"Ừ, không hỏi."
"Mặc kệ em nói cho anh cái gì, cũng đều không hỏi?" Xác nhận một chút.
"Ừ, không hỏi." Hàn Triều sủng nịch sờ sờ đầu Thích Thất.
"Vậy... Vậy nếu em nói cho anh biết, người có dị năng hấp thu tinh hạch sẽ thăng cấp..."
......
Ngày kế, đoàn xe tiếp tục hướng về thành phố B, ngồi ở phía sau xe buýt, Thích Thất vừa ăn khoai lát vừa suy nghĩ: đem mọi sự tình nói cho Hàn tổng thật sáng suốt, Hàn tổng không chỉ không hỏi cô làm sao biết được, còn hoàn toàn tin tưởng lời cô nói.
Ngay cả không đề cập tới cái này, nói mọi chuyện cho Hàn tổng cũng đã làm giảm đi cho cô cả cọc tâm sự, bằng không hiện tại còn phải rối rắm có nên nói cho mọi người biết việc thây ma sẽ thăng cấp hay không, bây giờ tốt quá, toàn bộ giao cho Hàn tổng giải quyết, làm anh ta đi phiền não đi! Ai da, cô quả nhiên quá sáng suốt, ha ha ha...
Dựa lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần Hàn Triều hơi hơi trợn mắt liếc đến Thích Thất gương mặt cười ngây ngô: thật ngốc, bị người bán đều còn có thể thay họ đếm tiền, thôi thì chính mình vẫn hao tâm thêm một chút đi.
"Hàn đội, phía trước là giao lộ chỗ tỉnh G và tỉnh C, chúng ta sẽ lập tức ra khỏi tỉnh C." Truyền đến thanh âm Triệu Tín.
"G tỉnh? Tôi nhớ rõ ở giao lộ tỉnh C và G có một trạm phát điện, lúc trước bọn họ mới mua một thiết bị phát điện năng lượng mặt trời." Triều Hổ trầm tư nói.
Triều Hổ phục viên trở về làm việc ở Triều thị, kế thừa 10% cổ phần Triều thị của Triều lão gia, trở thành tổng giám đốc của Triều thị chi nhánh Kỳ hạ.
Có thể là chịu ảnh hưởng tham tiền từ Thích Thất, cũng có thể do có trực giác của một người phụ trách một công ty, Triều Hổ không muốn buông tha cái thiết bị phát điện năng lượng mặt trời này.
"Chúng ta có nên đi vòng tỉnh G nhìn xem không?"
A? Trong sách không có tình tiết này nha? Trong nguyên văn đoàn người Hàn Triều là từ thành phố C đi vòng thành phố J rồi sau đó tới thành phố B, lúc này mới có cơ hội gặp được nữ chủ, nếu bọn họ hiện tại chuyển đi tỉnh G, vậy bỏ lỡ nữ chủ thì sao? Cốt truyện làm sao bây giờ?
"Không đi vòng, chúng ta mục tiêu là căn cứ thành phố B." Hàn Tiến không chút do dự cự tuyệt.
Thấy chưa, làm sao mà sẽ đi vòng, nguyên lai là nam phụ cự tuyệt.
"Nhưng mà Hàn đội, kia chính là thiết bị phát điện năng lượng mặt trời kỹ thuật mới nhất." Triều Hổ cảm thấy từ bỏ quá đáng tiếc, tranh thủ nói.
"Thiết bị phát điện có thể tùy thời thu thập, chúng ta hiện tại quan trọng nhất là sớm ngày trở lại thành phố B."
Triều Hổ còn muốn nói gì, nhưng nhìn đến Hàn Tiến không dung cự tuyệt, liền biết không nói được gì hơn.
Đúng lúc này Triệu Tín mở miệng: "Hàn đội, tôi cho rằng đi G tỉnh không phải không được."
Bọn họ hiện tại ở giao giới tỉnh G và tỉnh C, anh biết cái trạm phát điện kia chỗ nào. Từ nơi này tới trạm phát điện không cần tới một ngày, cho nên nếu đi đến đó, chậm trễ lắm là ba ngày thời gian, ba ngày bọn họ còn không bị quá chậm.
Qua khỏi chỗ này thì không còn những trạm như thế này nữa, ở mạt thế vật tư khan hiếm, với thiết bị phát điện này có thể cho Hàn gia ở thành phố B thêm tự tin, ở địa phương khác cũng có thể tìm được máy phát điện, nhưng tới lúc đó không nhất định là của mình.
"Không cần nhiều lời, chúng ta mục tiêu là thành phố B."
Hàn Tiến dứt khoát, anh cũng không biết vì cái gì, trong lòng vẫn luôn có một thanh âm nói cho anh, đi về phía trước, không thể đi vòng, giống như có thứ gì triệu hoán anh.
Triệu Tín hạ mắt xuống trầm mặc, từ khi mạt thế đến, Hàn đội quyết sách liên tiếp làm lỗi, đầu tiên là đối với vật tư của Triều thiếu vội vàng, sau là nhất ý cô hành hộ tống người sống sót, tiếp theo là làm lơ thiết bị phát điện.
Anh không hiểu, là mạt thế đến làm cho trong lòng Hàn Tiến nóng nảy, hay là bởi vì bản thân Hàn Tiến năng lực hữu hạn, lúc trước chỉ vì quá mức xuôi chèo mát mái mới không biểu hiện ra ngoài, nhưng vô luận là cái nào cũng chỉ ra trước mắt Hàn Tiến không có bản lĩnh nối nghiệp Hàn gia tương lai.
Đi theo Hàn Tiến có phải là một lựa chọn chính xác hay không, anh hiện giờ không xác định được.
Ban đêm, vừa mới lâm vào giấc ngủ, Triều Hổ bị người đánh thức, đi theo người ra khỏi chỗ đóng quân liền thấy một chiếc xe việt dã quân dụng ngừng ở bên cạnh đường cái, nhìn thấy bọn họ lại đây, từ cửa sổ xe lộ ra một cái đầu, nhếch miệng cười với anh:
"Triều Hổ, chúng ta đi lấy thiết bị phát điện đi, trộm đi thôi, không nói cho bọn họ, hì hì......"
Nguyên lai ban ngày Thích Thất thấy Triều Hổ rất muốn thiết bị phát điện, lại đi không được nên có vẻ mất mát, hơn nữa bản thân cô vừa nghe nói thiết bị phát điện thì tâm liền động, cho nên buổi tối liền mè nheo Hàn Triều cùng đi lấy.
Bọn họ có xe việt dã quân dụng, loại xe này chính là bộ đội thông tin sử dụng, tính cơ động cao, chạy rất mau, lộ trình xe buýt một ngày bọn họ mấy giờ là có thể đến.
Hàn Triều nguyên bản cũng muốn đi lấy thiết bị phát điện, nếu bọn họ đều muốn, vậy cùng đi nhìn xem.
Trên đường đi trạm phát điện, con đường ngoài dự đoán rất tốt, đoàn ba người thật mau đã tới mục tiêu, từ trên xe xuống dưới, đứng ở hướng cửa trạm phát điện, bên trong đen tuyền, trống rỗng. Một trận gió lạnh thổi tới, ba người đồng thời run rẩy lên.
Thích Thất ôm cánh tay chà xát, nhỏ giọng nói với Triều Hổ: "Anh xác định là nơi này? Như thế nào mà trạm phát điện so với nhà ma còn khủng bố hơn?"
Khắp nơi đánh giá một chút, Triều Hổ xác định: "Đúng vậy, chính là nơi này, tôi phía trước đã tới một lần, không sai."
"Hàn tổng, anh thấy thế nào?" Thích Thất quay đầu hỏi Hàn Triều.
"Là có điểm kỳ quái." Anh vừa mới dùng tinh thần lực kiểm tra qua, toàn bộ trạm phát điện cũng chỉ là ở các cổng có thây ma, mà còn đều là thây ma sơ cấp không bị mưa xối, anh đã từ trong miệng Thích Thất biết được nguyên nhân thây ma thăng cấp.
Trầm ngâm một chút nói: "Chúng ta đi vào trước đi, từng người cẩn thận một chút, để ngừa tình huống đột phát."
Ba người thật cẩn thận tiến vào trạm phát điện, thu thiết bị phát điện các nơi cùng vật tư hữu dụng, cho đến khi bọn họ lái xe trở về, trong khoảng thời gian này đều không phát sinh sự tình gì, xuôi gió xuôi nước đến không thể tưởng tượng được, ngay cả trở về nơi đóng quân, từng người trở lại phòng mà bọn họ vẫn còn mông lung, quá quỷ dị!
Trên thực tế sự tình rất đơn giản, trạm phát điện mới nhập vào đám thiết bị mới, những thiết bị cũ bị thay đổi không hoạt động nữa, đã không hoạt động thì công nhân được cho về nhà, còn nhân viên cho thiết bị mới cũng không còn ở lại, bởi vì... ngày mạt thế đến chính là ngày bọn họ được nghỉ!
Xem cô khóc vô cùng thê thảm, Hàn Triều mềm lòng, thở dài, ôm cô vào trong lòng ngực: "Thôi được rồi, không nói thì không nói, chỉ là về sau đừng quả hảo tâm nhắc nhở người khác, không cẩn thận chết như thế nào cũng không biết."
A? Như vậy liền buông tha cô? "Hừ... Thật... Hừ hừ...... Thật không...... Thật không hỏi em làm sao...... Làm sao mà biết được?" Thích Thất chớp đôi mắt to, nức nở hỏi Hàn Triều đang ôm lấy mình.
"Ừ, không hỏi."
"Mặc kệ em nói cho anh cái gì, cũng đều không hỏi?" Xác nhận một chút.
"Ừ, không hỏi." Hàn Triều sủng nịch sờ sờ đầu Thích Thất.
"Vậy... Vậy nếu em nói cho anh biết, người có dị năng hấp thu tinh hạch sẽ thăng cấp..."
......
Ngày kế, đoàn xe tiếp tục hướng về thành phố B, ngồi ở phía sau xe buýt, Thích Thất vừa ăn khoai lát vừa suy nghĩ: đem mọi sự tình nói cho Hàn tổng thật sáng suốt, Hàn tổng không chỉ không hỏi cô làm sao biết được, còn hoàn toàn tin tưởng lời cô nói.
Ngay cả không đề cập tới cái này, nói mọi chuyện cho Hàn tổng cũng đã làm giảm đi cho cô cả cọc tâm sự, bằng không hiện tại còn phải rối rắm có nên nói cho mọi người biết việc thây ma sẽ thăng cấp hay không, bây giờ tốt quá, toàn bộ giao cho Hàn tổng giải quyết, làm anh ta đi phiền não đi! Ai da, cô quả nhiên quá sáng suốt, ha ha ha...
Dựa lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần Hàn Triều hơi hơi trợn mắt liếc đến Thích Thất gương mặt cười ngây ngô: thật ngốc, bị người bán đều còn có thể thay họ đếm tiền, thôi thì chính mình vẫn hao tâm thêm một chút đi.
"Hàn đội, phía trước là giao lộ chỗ tỉnh G và tỉnh C, chúng ta sẽ lập tức ra khỏi tỉnh C." Truyền đến thanh âm Triệu Tín.
"G tỉnh? Tôi nhớ rõ ở giao lộ tỉnh C và G có một trạm phát điện, lúc trước bọn họ mới mua một thiết bị phát điện năng lượng mặt trời." Triều Hổ trầm tư nói.
Triều Hổ phục viên trở về làm việc ở Triều thị, kế thừa 10% cổ phần Triều thị của Triều lão gia, trở thành tổng giám đốc của Triều thị chi nhánh Kỳ hạ.
Có thể là chịu ảnh hưởng tham tiền từ Thích Thất, cũng có thể do có trực giác của một người phụ trách một công ty, Triều Hổ không muốn buông tha cái thiết bị phát điện năng lượng mặt trời này.
"Chúng ta có nên đi vòng tỉnh G nhìn xem không?"
A? Trong sách không có tình tiết này nha? Trong nguyên văn đoàn người Hàn Triều là từ thành phố C đi vòng thành phố J rồi sau đó tới thành phố B, lúc này mới có cơ hội gặp được nữ chủ, nếu bọn họ hiện tại chuyển đi tỉnh G, vậy bỏ lỡ nữ chủ thì sao? Cốt truyện làm sao bây giờ?
"Không đi vòng, chúng ta mục tiêu là căn cứ thành phố B." Hàn Tiến không chút do dự cự tuyệt.
Thấy chưa, làm sao mà sẽ đi vòng, nguyên lai là nam phụ cự tuyệt.
"Nhưng mà Hàn đội, kia chính là thiết bị phát điện năng lượng mặt trời kỹ thuật mới nhất." Triều Hổ cảm thấy từ bỏ quá đáng tiếc, tranh thủ nói.
"Thiết bị phát điện có thể tùy thời thu thập, chúng ta hiện tại quan trọng nhất là sớm ngày trở lại thành phố B."
Triều Hổ còn muốn nói gì, nhưng nhìn đến Hàn Tiến không dung cự tuyệt, liền biết không nói được gì hơn.
Đúng lúc này Triệu Tín mở miệng: "Hàn đội, tôi cho rằng đi G tỉnh không phải không được."
Bọn họ hiện tại ở giao giới tỉnh G và tỉnh C, anh biết cái trạm phát điện kia chỗ nào. Từ nơi này tới trạm phát điện không cần tới một ngày, cho nên nếu đi đến đó, chậm trễ lắm là ba ngày thời gian, ba ngày bọn họ còn không bị quá chậm.
Qua khỏi chỗ này thì không còn những trạm như thế này nữa, ở mạt thế vật tư khan hiếm, với thiết bị phát điện này có thể cho Hàn gia ở thành phố B thêm tự tin, ở địa phương khác cũng có thể tìm được máy phát điện, nhưng tới lúc đó không nhất định là của mình.
"Không cần nhiều lời, chúng ta mục tiêu là thành phố B."
Hàn Tiến dứt khoát, anh cũng không biết vì cái gì, trong lòng vẫn luôn có một thanh âm nói cho anh, đi về phía trước, không thể đi vòng, giống như có thứ gì triệu hoán anh.
Triệu Tín hạ mắt xuống trầm mặc, từ khi mạt thế đến, Hàn đội quyết sách liên tiếp làm lỗi, đầu tiên là đối với vật tư của Triều thiếu vội vàng, sau là nhất ý cô hành hộ tống người sống sót, tiếp theo là làm lơ thiết bị phát điện.
Anh không hiểu, là mạt thế đến làm cho trong lòng Hàn Tiến nóng nảy, hay là bởi vì bản thân Hàn Tiến năng lực hữu hạn, lúc trước chỉ vì quá mức xuôi chèo mát mái mới không biểu hiện ra ngoài, nhưng vô luận là cái nào cũng chỉ ra trước mắt Hàn Tiến không có bản lĩnh nối nghiệp Hàn gia tương lai.
Đi theo Hàn Tiến có phải là một lựa chọn chính xác hay không, anh hiện giờ không xác định được.
Ban đêm, vừa mới lâm vào giấc ngủ, Triều Hổ bị người đánh thức, đi theo người ra khỏi chỗ đóng quân liền thấy một chiếc xe việt dã quân dụng ngừng ở bên cạnh đường cái, nhìn thấy bọn họ lại đây, từ cửa sổ xe lộ ra một cái đầu, nhếch miệng cười với anh:
"Triều Hổ, chúng ta đi lấy thiết bị phát điện đi, trộm đi thôi, không nói cho bọn họ, hì hì......"
Nguyên lai ban ngày Thích Thất thấy Triều Hổ rất muốn thiết bị phát điện, lại đi không được nên có vẻ mất mát, hơn nữa bản thân cô vừa nghe nói thiết bị phát điện thì tâm liền động, cho nên buổi tối liền mè nheo Hàn Triều cùng đi lấy.
Bọn họ có xe việt dã quân dụng, loại xe này chính là bộ đội thông tin sử dụng, tính cơ động cao, chạy rất mau, lộ trình xe buýt một ngày bọn họ mấy giờ là có thể đến.
Hàn Triều nguyên bản cũng muốn đi lấy thiết bị phát điện, nếu bọn họ đều muốn, vậy cùng đi nhìn xem.
Trên đường đi trạm phát điện, con đường ngoài dự đoán rất tốt, đoàn ba người thật mau đã tới mục tiêu, từ trên xe xuống dưới, đứng ở hướng cửa trạm phát điện, bên trong đen tuyền, trống rỗng. Một trận gió lạnh thổi tới, ba người đồng thời run rẩy lên.
Thích Thất ôm cánh tay chà xát, nhỏ giọng nói với Triều Hổ: "Anh xác định là nơi này? Như thế nào mà trạm phát điện so với nhà ma còn khủng bố hơn?"
Khắp nơi đánh giá một chút, Triều Hổ xác định: "Đúng vậy, chính là nơi này, tôi phía trước đã tới một lần, không sai."
"Hàn tổng, anh thấy thế nào?" Thích Thất quay đầu hỏi Hàn Triều.
"Là có điểm kỳ quái." Anh vừa mới dùng tinh thần lực kiểm tra qua, toàn bộ trạm phát điện cũng chỉ là ở các cổng có thây ma, mà còn đều là thây ma sơ cấp không bị mưa xối, anh đã từ trong miệng Thích Thất biết được nguyên nhân thây ma thăng cấp.
Trầm ngâm một chút nói: "Chúng ta đi vào trước đi, từng người cẩn thận một chút, để ngừa tình huống đột phát."
Ba người thật cẩn thận tiến vào trạm phát điện, thu thiết bị phát điện các nơi cùng vật tư hữu dụng, cho đến khi bọn họ lái xe trở về, trong khoảng thời gian này đều không phát sinh sự tình gì, xuôi gió xuôi nước đến không thể tưởng tượng được, ngay cả trở về nơi đóng quân, từng người trở lại phòng mà bọn họ vẫn còn mông lung, quá quỷ dị!
Trên thực tế sự tình rất đơn giản, trạm phát điện mới nhập vào đám thiết bị mới, những thiết bị cũ bị thay đổi không hoạt động nữa, đã không hoạt động thì công nhân được cho về nhà, còn nhân viên cho thiết bị mới cũng không còn ở lại, bởi vì... ngày mạt thế đến chính là ngày bọn họ được nghỉ!
Danh sách chương