Editor: Mel*Meow

Chuyện này…… Người chủ trì cảm thấy khá xấu hổ, người ta đã nói như thế này rồi cô còn muốn nói tiếp kiểu gì nữa đây? Không biết còn có thể tiếp tục vui vẻ nói chuyện phiếm không nữa? Chẳng qua ý thức của cô cũng đến rất mau, cô nghĩ chắc có lẽ đây sẽ là điểm đáng chú ý, vì thế cô liền tiếp tục hỏi: “Tại sao hai người lại không thân thiết gì với nhau thế? Hai người đều cùng nhau tham gia [Tân tiếng ca], cùng ở tổ tiết mục lâu như vậy, hẳn là sẽ có giao tình gì đó chứ?”

“Không có ở cùng nhau mà.” Sở Triều Dương tỏ ra vô tội nhìn người chủ trì, “Tôi và Trương Hinh Tâm, Hồ Dữu mới là cùng nhau đến từ một khu thi đấu, có thể nói là đã đi cùng nhau từ vòng sơ tuyển đến tận niên độ trận chung kết, còn tôi với cô ấy……” Cô chớp chớp mắt, “Chúng tôi là đến tận niên độ trận chung kết mới gặp mặt nhau lần đầu tiên, ngày thường tôi không tham gia huấn luyện ở tổ tiết mục, mọi người cũng chỉ có ở thời điểm thi đấu mới có thể nhìn thấy tôi thôi. Omm…… Thật lâu sao?”

Người chủ trì: “Quả thật như này không được tính là lâu, vậy hai cô không có giao lưu gì với nhau sao?”

“Giao lưu hả?” Sở Triều Dương có chút ngốc manh mà vươn ra một bàn tay: “Số lần chúng tôi nói chuyện qua lại với nhau, đại khái là có thể đếm được trêи bàn tay này, không quá năm câu.”

Vẻ mặt cô cực kỳ nghiêm túc.

“Ha ha ha ha ha ha!” Hồ Dữu đang ngồi ở trước TV xem phỏng vấn thiếu chút nữa đã cười chết mất, mấy quả vải trong miệng đều phun hết ra ngoài.

Trương Hinh Tâm cũng cười khanh khách thanh thanh thúy thúy một trận, cô nhỏ giọng nói thầm với anh trai cô: “Cái cô Mễ Kiều này đáng ghét lắm, còn muốn ăn vạ Dương Dương nhà chúng ta đấy.”

An Bội Bội cũng bị Vô Danh làm cho cười chết mất, như thế nào cô lại không biết, Vô Danh còn có một mặt thâm hiểm như này chứ.

Tuy Vô Danh nhìn như thành thật, nhưng trêи thực tế đã đem mặt Mễ Kiều đánh sưng hết cả lên rồi.

Ngay cả Giang Cầm luôn luôn thật trầm mặc, nhưng khi nhìn thấy Vô Danh ở trong TV, cô cũng có chút buồn cười.

Mễ Kiều đang ngồi trước TV canh chừng đã đơ cả người ra, cô có thể dự đoán được, sau một tập [Minh tinh mặt đối mặt] này, truyền thông và những người khác nhất định sẽ cười nhạo cô.

Trong lúc nhất thời, đôi mắt đẹp của cô lạnh buốt hẳn lại.

Mặt khác các tuyển thủ nào chú ý tới động thái của Vô Danh cũng đều cười xón nước tiểu, đặc biệt là Đồng Lâm Thanh và Trịnh Phương Phỉ.

Hảo cảm của Đồng Lâm Thanh đối với Vô Danh cấp tốc bay lên.

Ai mà không biết Mễ Kiều, Hùng Viện Viện, Giang Cầm là tuyển thủ đã được truyền thông Tinh Không điều động nội bộ từ trước? Giang Cầm thì không tính, rốt cuộc thực lực của cô ấy đặt ở nơi đó, thật sự là một đối thủ mạnh mẽ.

Nhưng Mễ Kiều và Hùng Viện Viện thì tính là cái gì?

Nghĩ đến cuối cùng chính mình thiếu chút nữa bị loại bởi Mễ Kiều, nếu không phải nhờ số phiếu tại hiện trường cứu vãn, cô có thể phải dừng bước trước Top 3, Đồng Lâm Thanh liền rất không thoải mái.

Đối với cô, âm nhạc là một thứ gì đó mà cô rất nghiêm túc với nó, âm nhạc là mộng tưởng của cô, mộng tưởng này vĩnh viễn không được vấy bẩn bởi kẻ khác.

Tính cách Trịnh Phương Phỉ thì tương đối hào phóng, sau khi xem xong cô liền vỗ đùi cười ha hả: “Đáng lắm! Ai bảo cô ta cọ nhiệt Vô Danh!”

Người muốn cọ nhiệt Vô Danh rất nhiều, nhưng không phải ai cũng đều có da mặt dày được như Mễ Kiều, trợn tròn mắt nói dối.

Hiện tại liền bị vả mặt rồi? Vậy tôi liền hỏi mặt cô có đau không đấy!

Các tuyển thủ có quan hệ tốt với nhau đều gọi điện thoại cho nhau, hỏi: “Đêm nay có xem [Minh tinh mặt đối mặt] không? Không xem á? Mau đi xem đi, xuất sắc, quá xuất sắc! Không xem mày kiểu gì cũng sẽ hối hận!”

Chờ sau khi tiết mục được chiếu xong, những người không xem được đều cảm thấy rất tiếc nuối, muốn hỏi cho người xem chương trình xem Vô Danh nói gì, kết quả sau khi nghe lũ bạn nói như vậy, tất cả đều cười điên rồi!

Lần này các tuyển thủ tham gia [Tân tiếng ca] đều rất nổi tiếng, sau khi chấm dứt thi đấu, nhân khí tối cao nhất thì không cần phải nói, là Vô Danh, xếp sau đó chính là người đứng thứ năm, Mễ Kiều.

Mễ Kiều một lần trở thành tiểu hoa đán đương thời của truyền thông Tinh Không, album vốn đã dừng chế tác của cô ấy bây giờ lại bắt đầu tiếp tục chế tác.

Bởi vì đoạn video này, sau khi nhiệt độ doanh số album tuần thứ ba của Vô Danh qua đi, tất cả mọi người đều chú ý tới ‘chị em tốt của Vô Danh’ Mễ Kiều.

Khi Mễ Kiều tham gia các gameshow phỏng vấn, cô đều trả lời mấy vấn đề về Vô Danh, ví dụ như chòm sao của Vô Danh, Vô Danh thích ăn cái gì, Vô Danh hay nói những câu gì, Vô Danh thích làm ba cái động tác nhỏ, quả thật là cọ đủ nhiệt độ của Vô Danh.

Kết quả, hiện tại Vô Danh ở một chương trình khác nói thẳng không thân thiết gì với Mễ Kiều, hơn nữa còn vươn bàn tay ra, nói rằng hai người đối thoại với nhau không vượt quá năm câu.

Điều này khiến mặt của Mễ Kiều bị đánh sưng cả lên rồi!

Nhóm truyền thông cũng rất kϊƈɦ động nha, lại có nội dung để viết!

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Mễ Kiều, ngày hôm sau truyền thông lại có tin nóng, tất cả đều là về phát ngôn không thân thiết gì với Mễ Kiều của Vô Danh.

Di động Lưu Duệ cũng phủ đầy thông báo, tất cả đều là nhóm truyền thông muốn phỏng vấn Mễ Kiều.

Hắn nhíu nhíu mày, không nghĩ tới Vô Danh này lại không biết điều như thế, ở giới giải trí, hắn rất ít khi đụng phải một người mới ngay thẳng, không biết điều.

Xem ra bối cảnh của Vô Danh hẳn rất sâu, nếu không có bối cảnh, Vô Danh này tuyệt đối không dám trực tiếp đánh vào mặt Mễ Kiều như vậy, cho dù rất khó chịu đến mấy, thì ít nhất ngoài mặt cũng phải duy trì một chút hòa thuận.

Vô Danh đây là trực tiếp đem một tầng da mặt của Mễ Kiều lột ra.

Nhưng hắn vẫn rất thưởng thức cách làm của Mễ Kiều, Mễ Kiều là một người thông minh, biết làm như nào để tốt với mình hơn, lợi dụng hết thảy tài nguyên bên người có thể lợi dụng.

(Đừng quên con này tạt phân chị Dương ở mấy chương đầu nhé mọi ngừi)

Đối với đoạn video trêи mạng kia, người khác có lẽ sẽ nghĩ đấy là fans của Vô Danh ‘trong lúc vô ý’ tìm ra, bất bình thay cho Vô Danh, nhưng ở trong giới giải trí trà trộn nhiều năm cũng như đã am hiểu sâu các loại âm mưu quỷ kế, hắn thập phần rõ ràng, rất nhiều việc, không thể chỉ xem mặt ngoài.

Mặt ngoài, giống như đoạn video ‘vô tình quay được’ kia, nhưng chỉ cẩn thận xem xét liền thấy, trong video Hùng Viện Viện dường như càng làm cho Mễ Kiều trở thành tiên nữ, thiện lương mỹ lệ lại vô tội.

Nhưng sau đoạn video kia, người được nhiều chỗ tốt nhất là ai?

Vô Danh ư?

Không, là Mễ Kiều.

Lưu Duệ sờ sờ cằm, hắn càng ngày càng thưởng thức Mễ Kiều.

Diều duy nhất làm hắn khó chịu một chút chính là, Mễ Kiều đã quấy rầy kế hoạch ban đầu của hắn, kế hoạch ban đầu của hắn là cho ba người các cô tạo thành một nhóm nhạc, dựa vào thời điểm các cô có nhân khí cao, cho các cô phát hành một album, lại tiến hành mở rộng.

Hiện tại Hùng Viện Viện đã bị truyền thông bôi đen rồi, album Giang Cầm lại đụng phải Vô Danh, không thể sử dụng được, nên tài nguyên trong tay hắn cũng chỉ có thể tập trung ở trêи người Mễ Kiều.

Điều này làm cho hắn vừa thưởng thức sự ngoan độc của Mễ Kiều, lại vừa có một chút khó chịu.

Còn về Hùng Viện Viện? Không phải cộng đồng mạng đã an bài sẵn cho cô ấy một con đường rồi hay sao? Bị nhiều người bôi đen, có đôi khi cũng là một loại nổi tiếng.

Mắt kính hắn phát lên một đạo ánh sáng quỷ quyệt, Hùng Viện Viện có thể đi lên được hay không, phải xem chính cô ấy có thể nắm lấy cơ hội này được hay không rồi.

Ngoại trừ làm người đại diện quảng cáo sản phẩm cho công ty sữa đặc kia,các loại thông cáo tạm thời của Mễ Kiều đều bị ngừng lại hết, Mễ Kiều biết, đây là Lưu Duệ biết việc cô làm, vì vậy liền cảnh cáo cô.

Bởi vì việc ‘bạn thân của Vô Danh’ kia,các fans của Vô Danh đều cực kỳ chán ghét Mễ Kiều, bọn họ đều đau lòng thay cho thần tượng Vô Danh của bọn họ, đồng thời lúc này bọn họ mới đột nhiên nhớ tới, a, doanh số album tháng của Vô Danh đã sắp được công bố.

Vì thế các fans lại không hề tiếc tiền mà chạy tới mua album ủng hộ Vô Danh.

Vợ chồng Cổ giáo sư mua hẳn một rương album của Vô Danh đặt ở trong thư phòng, mỗi ngày đều đặn bật đi bật lại bài hát của Vô Danh, nghe hoài không chán.

Người vợ chồng Cổ giáo sư duy trì ủng hộ thật ra không phải Vô Danh, mà là con trai của bọn họ Cổ Duệ Chính.

Album này là do con trai của bọn họ chế tác, bên trong có tới một nửa ca khúc là do con trai của bọn họ viết đấy.

Các giáo sư khác trong trường học cũng biết con trai Cổ giáo sư tham gia chế tác một album, đừng tưởng rằng các giáo sư bọn họ lạc hậu, bọn họ cũng rất thời thượng đấy, theo sát trào lưu giới trẻ lắm, hơn nữa ca khúc của con trai Cổ giáo sư xác thật là viết rất hay, làm cho người già bọn họ nghe xong cũng cảm thấy dễ nghe.

Người trẻ tuổi, có giấc mộng, cần phải kiên trì, cần được cổ vũ.

Phương thức bọn họ duy trì cổ vũ chính là đi mua album rồi đến chỗ vợ chồng Cổ giáo sư, muốn được ký tên vào album.

Vợ chồng Cổ giáo sư bọn họ làm gì có album được ký tên chứ?

Album không được ký tên cũng có sao đâu.

Các giáo sư già trước khi đi còn cầm album khoe với nhóm con cháu của mình rằng họ đi xin chữ ký lên album, nghe vậy nhóm con cháu đều rất kϊƈɦ động, bọn họ cầm album của Vô Danh chạy đến trước mặt các giáo sư già này: “Ông nội / ông ngoại / bà nội / bà ngoại / bà dì / ông chú con cũng muốn có album được ký tên!”.

Cổ Duệ Chính đã rất lâu không liên hệ với vợ chồng Cổ giáo sư, nay bọn họ lại đột nhiên gọi điện thoại cho Cổ Duệ Chính.

Từ khi con trai nói muốn đi học âm nhạc, sau lại mở phòng làm việc riêng, Cổ Duệ Chính liền rất ít khi về nhà, đại đa số thời điểm hắn đều sống ở phòng làm việc.

Bởi vì thời trung học hắn đã từng bị mắc chứng ‘trầm cảm tuổi dậy thì’, tình huống mấy năm nay của Cổ Duệ Chính lại càng không tốt, hai vợ chồng Cổ giáo sư sợ bệnh trầm cảm của con trai tái phát, nên tuy là lo lắng, nhưng cũng không dám quá mức bức bách hắn.

Lúc này đột nhiên gọi điện thoại cho hắn, Cổ Duệ Chính còn có chút ngoài ý muốn, cho rằng nhà đã xảy ra chuyện gì.

“Alo, ba, có chuyện gì sao?”

“Không có việc gì, không có việc gì.” Vợ chồng Cổ giáo sư ở đầu bên kia điện thoại thật cẩn thận hỏi: “A Chính, gần đây sinh hoạt thế nào rồi? Album con chế tác ba và mẹ con đều đã nghe rồi, viết rất tốt, ca khúc rất êm tai.”

Cổ Duệ Chính: “Có việc gì thì ba cứ nói.”

“Ai, là thế này, Lưu thúc thúc của con, còn có Triệu bá bá, đều mua rất nhiều album mà con chế tác, bọn họ muốn được Vô Danh kia ký tên, không biết con có thể……”

“Được.” Cổ Duệ Chính nói thật dứt khoát, “Mấy ngày nữa con sẽ đem về cho hai người.”

Vợ chồng Cổ giáo sư nghe con trai nói sẽ về, đôi mắt bọn họ đều kϊƈɦ động mà ươn ướt cả, liên tục nói: “Ai, được, được, chúng ta chờ con trở về.”

Thật ra bọn họ cần gì album được ký tên, chẳng qua là mượn cơ hội này gọi điện thoại với con trai mà thôi, biết hiện tại con trai đã nguyện ý đi ra khỏi thế giới của chính mình, vợ chồng hai người đều cực kì vui vẻ mà khóc.

Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Cổ Duệ Chính cũng có chút xúc động, bỗng nhiên có chút cảm giác nóng lòng muốn về nhà.

Hắn bỗng nhiên ý thức được, bản thân hắn thật sự đã quá bất hiếu, suốt hai năm thời gian, hắn đều mơ màng hồ đồ, cũng không hề về nhà thăm cha mẹ.

Hắn gọi điện thoại cho Sở Triều Dương, nói cho cô việc ký tên album, Sở Triều Dương cũng rất dứt khoát: “Được, anh chuẩn bị album đi, ngày mai tôi liền tới chỗ anh.”

Hắn đột nhiên đặc biệt muốn gặp cô, “Bây giờ có thể lại đây luôn được không?”

“Bây giờ?” Sở Triều Dương có chút kinh ngạc.

“Cô bận à?”

” Cũng không có, tôi đang trông Tiểu Quang thôi.” Sở Triều Dương nhìn thời gian, đã là ba giờ chiều, cô nói: “Được rồi, anh chờ tôi, tôi lập tức qua đó”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện