Editor: Linh KimThời điểm Ngôn Cẩn nghe được hai cái tên này, cảm giác có vài phần quen tai.
Cô nỗ lực hồi tưởng một phen, sau đó mới nhớ tới không phải cốt truyện còn có hai nữ phụ ác độc luôn gây phiền toái cho Ngôn Hi sao?Chỉ là ở cốt truyện, bởi vì Lăng Phong, nguyên chủ cùng Ngôn Hi đều quen biết ở cao trung, cho nên mãi đến khi Ngôn Hi tốt nghiệp đại học, hai người này là hai người được lòng Phong Lị ở vị trí con dâu mới được lên sân khấu.
Sau đó vì muốn đoạt được Lăng Phong, hai người này không ít lần ngáng chân Ngôn Hi lúc này là bạn gái chính thức của Lăng Phong.
Thẳng đến cuối cùng khi Lăng Phong kết hôn, hai người cuối cùng mới từ bỏ Lăng Phong, mặt khác đi tìm đối tượng liên hôn thích hợp khác.
Lúc sau nghĩ đến đây, Ngôn Cẩn không khỏi đối với Trần Hiểu Mẫn có hảo tâm nhắc nhở mình nói tiếng cảm tạ.
Sau đó mang đồ vật rong nhà mang đến thu thập xong, cô liền lôi kéo tay Ngôn Hi đi đến hướng ban nhất.
Dọc đường đi Ngôn Hi còn có chút dáng vẻ lo lắng.
“Tiểu Cẩn, nếu không chúng ta gọi cho cha mẹ, để bọn họ tới giải quyết chuyện này.
”Ngôn Cẩn lắc lắc đầu nói: “Chị, em không muốn làm ba ba cùng mẹ lo lắng, hơn nữa chị yên tâm đi, em có thể giải quyết chuyện này.
”Nếu thật sự đem chuyện này nói với Tần Văn Châu, lấy tính tình cưng chiều cô lên đến tận trời của Tần Văn Châu, phỏng chừng hai người kia còn không có làm gì, Tần Văn Châu có thể vọt vào trường giáo huấn đối phương một phen.
Mà gia cảnh của Vương Thư Ý cùng Trần Linh ở thành phố Tĩnh An cũng là số một số hai, bằng không ở ánh mắt cực cao của Phong Lị cũng sẽ không chọn hai người này ứng tuyển vị trí con dâu, chướng mắt Ngôn Hi.
Hiển nhiên hiện tại Ngôn gia không thể đắc tội.
Tới trong phòng học, Ngôn Cẩn cũng nhận được ánh mắt quái dị của các bạn học.
Xem ra đúng như lời Trần Hiểu Mẫn nói, chuyện yêu đương của cô cùng Lăng Phong đã truyền ra khắp trường.
Ngôn Cẩn nhìn sắc mặt các bạn học xung quanh một vòng, sau đó mặt không biến sắc đi về hướng chỗ ngồi của mình.
Mà thời điểm Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi còn đứng ở cửa phòng học, tiếng nói chuyện trong phòng học liền yên tĩnh trong nháy mắt, chờ đến khi Ngôn Cẩn đi vào chỗ ngồi, những âm thanh nói chuyện mới lại vang lên.
Tống Vân Kỳ hiển nhiên đã đến lớp được một lúc, nhìn Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi vào chỗ ngồi, Tống Vân Kỳ rốt cuộc không thể nhẫn nại được nữa nhích người tới.
Sau đó dùng một ánh mắt không thể diễn tả bằng lời nhìn Ngôn Cẩn, một lát sau mới nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Cẩn, em cùng cái học trưởng kia yêu đương lúc nào vậy? Sao ngày nào anh cũng đi cùng một chút động tĩnh cũng không có phát hiện.
”Tốt xấu cũng cho người ta chuẩn bị tốt tâm lý chứ.
Tống Vân Kỳ nghĩ đến mình đúng là đáng thương vô cùng, chiều nay đến trường liền nghe được cái tin tức này, sau đó tâm tình của em họ lập tức đi xuống, nội tâm không khỏi thở dài một hơi.
Ngôn Cẩn liếc mắt nhìn Tống Vân Kỳ một cái, không nói gì, bởi vì cô biết sẽ có người thay cô giáo huấn Tống Vân Kỳ.
Quả nhiên, lời của Tống Vân Kỳ vừa mới rơi xuống, Ngôn Hi liền không khống chế được vỗ cái bàn một chút.
Một tiếng vang lớn này trực tiếp làm tiếng nói chuyện trong phòng học lập tức yên tĩnh.
Sau đó các bạn học đều đem ánh mắt tò mò nhìn về phía Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi bên này.
Ngôn Hi căn bản không thèm để ý đến ánh mắt của các bạn học, cô chỉ tức giận nhìn Tống Vân Kỳ.
“Tống Vân Kỳ, cậu nghĩ em gái tôi là cái dạng người gì, cậu đừng nói là cậu không biết, con bé ngày thường vẫn luôn đi cùng chúng ta, nơi nào có thời gian đi yêu đương, lại là cùng một học trưởng năm ba, hai người bọn họ từng ở chung khi nào? Cậu như vậy liền không tin Tiểu Cẩn?”Nói xong, Ngôn Hi trừng mắt nhìn Tống Vân Kỳ một cái, trực tiếp duỗi tay đẩy đối phương một chút.
Trong miệng tiếp tục nói: “Đi đi, tôi không nghĩ muốn nói chuyện cùng loại người ngốc như cậu, đừng quấy rầy tôi cùng Tiểu Cẩn học tập.
”Chỉ là lời này lọt vào các lỗ tai dựng thẳng của các bạn học, liền có điểm sáng tỏ.
Đặc biệt là những người nhớ tới quỹ đạo sinh hoạt thường ngày của Ngôn Cẩn, phát hiện ra thật đúng như trong miệng Ngôn Hi nói vậy.
Ngôn Cẩn căn bản là không có thời gian yêu đương.
Trong khoảng thời gian ngắn, có không ít bạn học ở ban nhất đều thấy hổ thẹn vì lúc trước từng phỏng đoán chuyện của Ngôn Cẩn một cách ác ý.
Trước khi Ngôn Cẩn tiến vào, có không ít người thảo luận Ngôn Cẩn sớm cùng học trưởng kia yêu đương, có phải hay không là coi trọng tiền của đối phương không.
Lăng Phong chưa bao giờ phải cúi người trước ai, nhà hắn có tiền, cha mẹ hắn cũng cho hắn tiêu tiền.
Điểm này có thể nói tới Lăng Thế Dũng vì Lăng Phong gây phiền toái, mà tùy tiện quyên một đống tiền cho trường cũng có thể nhìn ra.
Tiền tiêu vặt ngày thường của Lăng Phong không có định lượng, trong tay hắn có một Lăng Thế Dũng cung cấp đằng sau, mỗi tuần Lăng Thế Dũng chỉ cần đánh vào trong thẻ một số tiền mà Lăng Phong yêu cầu, thời điểm ra khỏi trường rút ATM là có thể lấy được tiền.
Điều này cũng tạo thành việc Lăng Phong tuy vừa mới nhập học được một tháng, nhưng điều kiện gia đình hắn ở trường cũng không phải là bí mật gì.
Mà Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi ngày thường ở trường đều biểu hiện bộ dáng tương đối tiết kiệm, học sinh ban nhất cơ hồ chưa bao giờ ngẫu nhiên thấy hai chị em ở trong trường nghỉ ngơi vào chủ nhật, cùng đi dạo phố.
Cho nên liền có người cho rằng điều kiện gia đình Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi không tốt, cho nên mới tiết kiệm như vậy.
Hơn nữa Ngôn Cẩn cũng không ở cùng khu ký túc với các bạn học, các học sinh ban nhất cũng không có gặp qua vợ chồng Ngôn Thành cùng Tần Văn Châu, bởi vậy đối với tình huống gia đình Ngôn Cẩn liền càng không biết.
Dưới tình huống như thế, những người này đương nhiên cho rằng Ngôn Cẩn là một cô gái ham mê điều kiện nhà Lăng Phong.
Chỉ là bọn họ không nghĩ tới, Ngôn Cẩn không ra cửa không phải bởi vì thiếu tiền, chỉ đơn thuần là thân thể không tốt, cho nên không thể vận động nhiều thôi.
Hiện tại bị Ngôn Hi chỉ cây dâu mắng cây hòe nói cho tỉnh táo, lập tức mấy người lúc trước hăng say bàn tán chuyện của Ngôn Cẩn lặng lẽ xuống, bắt đầu nghiêm túc lấy sách vở của mình nghiêm túc học tập.
Tống Vân Kỳ bị Ngôn Hi rống một hồi, bộ dáng có điểm ủy khuất, hiển nhiên hắn còn không biết chính mình làm sai chỗ nào, nhưng với hiểu biết được bồi dưỡng do lớn lên cùng với Ngôn Hi, hắn vẫn cực kỳ tích cực lưu loát đối với Ngôn Hi nhận sai.
“Tiểu Hi, thực xin lỗi, là tớ sai.
”Ngôn Hi nghe vậy trợn trắng mắt nhìn Tống Vân Kỳ một cái: “Cậu hẳn là cần xin lỗi Tiểu Cẩn mới đúng.
”Tống Vân Kỳ nghe lời gật đầu, nghiêng người đối với Ngôn Cẩn nói: “Em gái Tiểu Cẩn, liền tha thứ cho anh đi, anh biết sai rồi.
”Ngôn Cẩn vốn dĩ vẫn luôn cười nhạt nhìn Tống Vân Kỳ cùng Ngôn Hi nói chuyện, lúc này nghe được Tống Vân Kỳ đối với mình xin lỗi, cô mới hơi hơi gật gật đầu.
“Không có gì, Anh!Tiểu!Béo!”Thời diểm nói đến câu anh Tiểu béo, Ngôn Cẩn cố ý gằn từng chữ.
Ngôn Hi một bên nghe thấy Ngôn Cẩn xưng hô như vậy, liền sửng sốt một chút, sau đó liền phụt một tiếng bật cười.
Chung quanh chỗ ngồi của Ngôn Cẩn, nguyên bản mấy người dựng đứng lỗ tai trộm ăn dưa nghe mấy người Ngôn Cẩn nói chuyện, lúc này cũng không nhịn được chọc chọc bút trong tay mình.
Ngay cả người ngồi cùng bàn với Tống Vân Kỳ thường ngày an tĩnh, là cô gái tên là Tiêu Vân, lúc này cũng không khỏi đem ánh mắt kinh ngạc đến người Tống Vân Kỳ.
Anh tiểu béo?Tống Vân Kỳ, không nghĩ tới trước đây cậu có hình dạng này!Bởi vì giá trị nhan sắc xuất sắc, từ lúc Tống Vẫn Kỳ tiến vào lớp sau khai giảng liền có một bộ phận học sinh bầu là người đẹp trai nhất lớp.
Cho tới bây giờ, Ngôn Cẩn hô lên tiếng anh Tiểu Béo.
Mà mọi người trong ban nhất đều biết hai chị em Ngôn Cẩn còn có Tống Thiên đều là từ nhỏ đã quen biết nhau.
Mà dưới dạng tình huống gì, một đứa bé mới bị người a gọi là “Tiểu Béo” đây?Cái đáp án này tự nhiên không khó để đoán ra.
Ừ….
.
Người đẹp trai như vậy khi còn bé là một tiểu mập mạp, nghe như thế liền không ít người cảm thấy cao hứng đâu!Một bộ phận học sinh ban nhất không khỏi nghĩ đến.
Tống Vân Kỳ sau khi nghe Ngôn Cẩn hô lên “Anh Tiểu Béo”, lúc sau liền cứng đờ tại chỗ, còn cảm nhận được ánh mắt nhìn mình khác thường của bạn cùng bàn, còn có ánh mắt trêu chọc của Ngôn Hi.
Tống Vân Kỳ không khống chế được đem mặt mình vùi vào trong cánh tay.
Ngôn Cẩn con bé chết tiệt, không phải nói không cần nhắc lại biệt hiệu khi còn nhỏ của hắn sao?Cái này thực sự là mất mặt.
Liền ở thời điểm toàn bộ lớp ban nhất vì biệt hiệu khi còn nhỏ của Tống Vân Kỳ mà lâm vào một mảnh vui sướng.
“Loảng xoảng” một tiếng.
Cửa phòng học ban nhất đột nhiên bị người trực tiếp đá văng.
.