Editor: Linh KimTay Vương Thư Ý còn ở giữa không trung, đôi mắt không tự giác mụ mị lên, ánh mắt nhìn Ngôn Cẩn cũng mang một chút kiêng kị.Ngày thường ở trong trường không ai bì nổi, nhưng chung quy đối với Vương Thư Ý vừa mới thành niên vẫn có nỗi sợ nhất định đối với pháp luật.Cô ta cũng không sợ Ngôn Cẩn, nhưng cô ta không thể không sợ làm hại bệnh tim của Ngôn Cẩn tái phát, cô ta không thể gánh vác hậu quả.Hơn nữa càng quan trọng là, trong nhà họ Vương cũng không chỉ có mình Vương Thư Ý là con gái, cha cô ta ở trong công ty nhà họ Vương cũng không phải là một chức vụ quá trọng yếu, cổ phần trong tay cũng hoàn toàn không nhiều.Nhà học Vương có rất nhiều cô gái xinh đẹp ưu tú hơn Vương Thư Ý, Vương Thư Ý được tộc trưởng nhà họ Vương dặn dò đi lấy lòng Lăng Phong, bất quá cũng chỉ bởi vì tuổi tác của cô ta cùng Lăng Phong tương đương nhau, Lăng Phong cũng vừa lúc chuyển tới lớp cô ta thôi.Đến lúc đó nếu Ngôn Cẩn thật sự xảy ra chuyện, cảnh sát tới nhà họ Vương, đám thân nhân của Vương Thư Ý khẳng định sẽ không đi nghĩ cách cứu cô ta.Có lẽ mấy chị em họ của cô ta còn thực sự cao hứng, chính là mất đi một đối thủ cạnh tranh là cô ta đây.Trong lòng cân nhắc một phen, cuối cùng Vương Thư Ý vẫn chậm rãi buông tay xuống.Khéo miệng cô ta nhếch lên, vẫn có chút không cam lòng đối với Ngôn Cẩn cảnh cáo: “Cô thực…..


thực thông minh.

Nhưng tôi hy vọng Ngôn Cẩn học muội có thể biết được, trong nhà Lăng Phong là điều kiện gì, chính cô là điều kiện gì, một người không môn đăng hộ đối như cô, chú Lăng cùng dì Phong tuyệt đối không đồng ý cho các người ở bên nhau.

Cô tốt nhất nên thông minh, không cần vọng tưởng đồ vật không thuộc về mình.”Ngôn Cẩn nghe được lời này không khỏi buồn cười, mặt mày cô cong cong, tựa hồ là bộ dáng rất vui vẻ.Ngôn Cẩn đột nhiên hướng tới gần Vương Thư Ý một chút.Động tác này của cô trực tiếp dọa Vương Thư Ý lui ra sau một bước.Ngôn Cẩn có chút kinh ngạc nhướng mày, chính Vương Thư Ý cũng ý thức được mình đã phản ứng quá độ.Cô ta cắn chặt răng, không vui vẻ đi hai bước về phía Ngôn Cẩn, cơ hồ đều phải dính sát vào Ngôn Cẩn.“Cô muốn làm gì?”Trong lời nói tràn đầy ý vị cảnh giác.Ngôn Cẩn bất đắc dĩ cười cười, âm thanh như cũ được đè thấp nói: “Học tỷ yên tâm, tôi đối với người vừa mù vừa ngu xuẩn không có hứng thú.”Vương Thư Ý:?Vương Như Ý hiển nhiên không lý giải được ý tứ của Ngôn Cẩn, chỉ là cô ta đang muốn hỏi lại rõ ràng, thì ngoài cửa phòng học truyền đến tiếng giày cao gót vang lên liên tiếp.Sau đó một giọng nữ uy nghiêm ở cửa phòng học vang lên.“Các người ở lớp nào? Tới đây làm cái gì?”Vương Cầm đứng ở cửa phòng học, nhìn hai cái học sinh kia rõ ràng không phải học sinh lớp mình, nhíu mày thật sâu.Vương Thư Ý nghe vậy liếc nhìn Vương Cầm một cái, Trần Linh lúc này rốt cuộc mới lộ ra cảm giác tồn tại của mình.Khi nãy Vương Thư Ý tìm Ngôn Cẩn gây phiền toái, Trần Linh vẫn đứng đằng sau Vương Thư Ý như người vô hình trong suốt.Lúc này nhìn đến chủ nhiệm ban nhất tới, Trần Linh mới nhu nhược cười cười, sau đó đối với Vương Cầm giải thích một câu.“Cô giáo, thật ngại quá, chúng em đi nhầm phòng.”Câu trả lời cực kỳ có lệ làm Vương Cầm không nhịn được nhíu mày, nhưng lúc này cô cũng đã thấy rõ diện mạo của hai nữ sinh này.Đây không phải là hai nữ sinh nổi danh ở ban 32 năm ba sao?Vương Cầm nhìn quanh phòng học mình một vòng, trừ bỏ Ngôn Cẩn đang đứng ở ngoài vị trí của mình, mặt khác các học sinh khác không có gì dị thường.Mà trên người Ngôn Cẩn cũng không có dấu vết bị thương.Ý nghĩ thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Vương Cầm mở miệng nói: “Vậy nhanh trở về phòng học dự tiết tự học buổi tối đi, lần sau đừng có lại chạy sai.”Trần Linh cười nói: “Em đã biết, cảm ơn cô.”Vương Cầm phất phất tay, Trần Linh liền không nói tiếp, trực tiếp lôi kéo Vương Thư Ý không biết vì sao đang buồn bực từ trong ban nhất ra ngoài.Bởi vì vừa rồi cơ hồ Ngôn Cẩn cùng Vương Thư Ý đều dán vào nhau khi nói câu cuối, cho nên kỳ thực Trần Linh cũng không nghe được Ngôn Cẩn nói cái gì, mà có thể làm Vương Thư Ý có phản ứng lớn như vậy.Lúc sau rời khỏi ban nhất, Trần Linh không kiềm chế được bắt lấy tay áo của Vương Thư Ý lay lay một chút, sau đó hỏi: “Câu cuối cùng cô ta nói gì với cậu?”Vương Thư Ý lúc này mới từ suy nghĩ của mình hồi phục lại tinh thần, chờ đại não của cô ta nghĩ ra Trần Linh vừa hỏi cái gì, Vương Thư Ý trầm mặc một hồi, sau đó đột nhiên dỗi Trần Linh một câu.“Cô ta cùng tôi nói chuyện, liên quan gì đến cậu.”Vương Thư Ý nói xong liền hướng về khu dạy học ban 32 đi tới.Trần Linh này cũng thật buồn cười, vốn dĩ đã bàn các cô cùng đi giáo huấn học muội Ngôn Cẩn kia một chút, làm đối phương không cần vọng tưởng về thứ không thuộc về mình.Kết quả tới nơi rồi, chuyện xấu cùng nói bậy tất cả đều do chính mình làm, Trần Linh lại biểu hiện như người đi qua đường.Thật là dối trá!“Cậu…..


thật là có bệnh đi!”Trần Linh bị Vương Thư Ý trực tiếp hạ mặt mũi, tức khắc sắc mặt liền trở nên khó coi.Cô nhìn bóng dáng Vương Thư Ý, có chút khinh thường bĩu môi, cuối cùng miệng âm thầm nói một câu “Ngu xuẩn”, sau đó liền cũng đi theo Vương Thư Ý trở về phòng học.Mà lúc này ở ban nhất, chủ nhiệm Vương Cầm ổn định trật tự một chú, kêu mấy cán bộ ban nhất ra ngoài nói chuyện cùng mình một chút.Không bao lâu sau đó, Ngôn Cẩn liền cũng bị Vương Cầm phái một bạn ban cán bộ trở lại kêu đi ra ngoài.“Tiểu Cẩn………”Ngôn Hi duỗi tay kéo góc áo Ngôn Cẩn, trên mặt ngập tràn cảm xúc quan tâm.“Nếu không chị cùng đi với em.”Ngôn Cẩn lắc đầu, an ủi Ngôn Hi: “Không có việc gì đâu chị, chủ nhiệm lớp lại cũng không phải loại người không phân rõ thị phi, cô ấy tìm em khẳng định chỉ muốn tìm hiểu sự việc trước đó một chút, chị cứ yên tâm đi.”Ngôn Hi lúc này mới buông lỏng tay mình ra.Cô mím môi nói: “Vậy nếu em chịu ủy khuất, trở về nhất định phải nói cho chị.


Còn có, chủ nhiệm lớp nếu hỏi em cái gì, em cứ nói đúng theo sự thật là được, không cần sợ hãi hai người kia trả thù, các cô về sau nếu dám bắt nạt em, chị liền báo cảnh sát tới bắt.”Ngôn Hi cũng không tin, hai học tỷ kia có tiền, nhưng chẳng lẽ có tiền liền có thể tùy tiện bắt nạt người khác sao?Thế giới chung quy vẫn có pháp luật, tiền tài cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật.Ngôn Cẩn ngoan ngoãn đối với Ngôn Hi gật gật đầu, sau đó liền đi ra khỏi ban nhất tìm văn phòng Vương Cầm..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện