21

Ngày hôm sau, Yến Tử rời khỏi thanh lâu, trước khi đi còn tặng ta một tráp lớn vàng bạc châu báu, dặn ta chăm sóc Sở Vận cho tốt.

Ngoài ra, sau khi nàng vô tình biết được tên của phu tử ta mời cho Sở Vận, liền bảo ta cho người đó nghỉ việc.

Cho phu tử nghỉ việc? Không hiểu, nhưng đã nhận tiền thì vẫn phải làm việc.

Sau khi nữ chính đi, thiếu mất một đứa con gái, ta đột nhiên cảm thấy cuộc sống trở nên có chút nhàm chán vô vị, cho nên thường xuyên đến quan tâm Sở Vận.

Sở Vận không còn phu tử, có chút buồn bã không vui, ban đầu còn gây sự với ta một trận, nhưng sau khi biết đó là ý của Yến tỷ tỷ thì im lặng.

Sau đó không hiểu sao nàng ngay cả sách cũng không đọc nữa, ba ngày hai bữa không thấy bóng dáng.

Ta ban đầu không tìm được người, liền thử vận may đến nhà bếp, không ngờ, người quả thực ở đó.

Xào rau, lật chảo, đậu hũ khắc hoa...

Một loạt thao tác khiến ta ngây người.

Đây còn là mầm non nữ quan tương lai sao, đây rõ ràng là một nữ đầu bếp tài ba mà.

Sở Vận ban đầu đối với ta lạnh nhạt, sau này thời gian dài, bắt đầu bằng lòng cho ta nếm thử món ăn nàng nấu.

Thậm chí sau này còn bằng lòng nấu những món ta thích ăn, những chuyện này đều là chuyện về sau.

May mà tiền Yến Tử cho đủ nhiều, thiết lập nhân vật tham tài chiếm thế thượng phong, đủ để ta đối xử hòa nhã với nữ phụ thứ hai.

22

Cuộc sống cứ thế trôi qua từng ngày, trong khoảng thời gian đó, Dung Dung lén đến thanh lâu một lần, đích danh muốn gặp Yến Tử.

Nam chính là thế tử phiên vương, sau khi vào kinh báo cáo công việc xong, sớm đã cùng phụ thân rời đi.

Nhưng muội muội Dung Dung lại ở lại nhà ngoại tổ ở kinh thành, chính xác mà nói thì là một con tin không ở trong cung.

Ta thầm nghĩ tiểu hoàng đế đã bày ra trò con tin này, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ thực hiện chính sách “bỏ phiên vương”.

Dung Dung chỉ mang theo một hộ vệ đã lén chạy tới, ta vừa nhìn thấy tiểu tổ tông này, toàn thân đã nổi da gà.

Nàng dường như rất thù dai, vừa gặp mặt đã cho ta một đòn phủ đầu, vung chiếc roi ngựa nhỏ, quất ta một cái.

Đừng nhìn tiểu cô nương này giai đoạn đầu nhút nhát, nhưng bản chất vẫn là một đại tiểu thư ngang ngược.

Roi quất vào người bỏng rát, ta đau đến kêu oai oái.

Khi ta nói với nàng nữ chính không ở thanh lâu, tiểu tổ tông đó lại quất ta thêm một roi, chất vấn có phải ta đã bán tỷ tỷ đó đi không.

Ta oan quá, nữ chính được tha tội vào cung làm nữ quan không phải là chuyện ai cũng biết sao, tiểu tổ tông này thông tin lại hạn hẹp đến mức đổ lỗi cho ta, hu hu.

Nhưng nếu bây giờ nàng đánh ta vài roi có thể hả giận, ta cũng vui lòng, dù sao thì những thủ đoạn sau này thực sự không chịu nổi.

23

Nghĩ đến tính cách thù dai của Dung Dung, việc nữ chính vào cung cũng tốt, nếu không nói không chừng vì chuyện lần trước mà bị trả thù.

Thực ra nói đi cũng phải nói lại, ta đến giờ vẫn không biết chuyện nữ phụ thứ ba đi lạc có phải do nữ chính ra tay không.

Tuy Yến Tử lúc đó đã thừa nhận, nhưng ta luôn cảm thấy nàng không giống người làm chuyện thiếu đạo đức như vậy...

Sau đó, ta thuật lại cho nàng một lượt chuyện nữ chính được tiểu hoàng đế phong làm nữ quan.

Dung Dung nghe xong, lúc này mới liếc nhìn ta một cái, như tự nói với mình mà khẽ thì thầm: 

"Chúng ta đều trách lầm tỷ tỷ đó rồi, ca ca biết được rất hối hận, còn muốn chuộc thân cho tỷ ấy..."

Nàng lẩm bẩm hơi nhỏ, nên ta không nghe rõ.

Sau đó, Dung Dung ủ rũ rời đi.

Tiểu cô nương này gan cũng lớn thật, ta sợ nàng lại gặp chuyện không may, liền ra lệnh cho thị vệ được thanh lâu thuê với giá cao ngầm hộ tống.

Mãi đến khi thị vệ báo lại đã tận mắt thấy nàng vào nhà, ta mới yên tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện