"Thằng này nghĩ hay lắm."

Trình Trường Thuận nhả ra một hơi khói:

"Không thể bỏ qua chuyện này được. Ngày hôm qua em bận trông tiểu học của đội hoàn công nên không tới.

Nếu không nhờ có thằng ba thông minh, cầm đơn tới tìm kế toán công xã thì e là phân hóa học đã bị Triệu Hữu Khánh dẫn người chuyển đi hết rồi."

Trình Trường Nghĩa cũng không nuốt trôi cơn tức này: "Đã nói mỗi năm một đội, Triệu Hữu Khánh tham như vậy, không sợ no quá vỡ bụng à."

Trình Trường Thuận lại cuộn điếu thuốc:

"Xem ra cán sự kho hàng đã bị Triệu Hữu Khánh thu mua rồi, không có đơn phê thì cán sự nhỏ không dễ dàng mở kho đâu."

Trong lúc các cha chú nói chuyện, Trình Nghiên Châu đã ăn xong.

Trình Trường Hà cũng lau môi, hỏi: "Đã chuyển phân hóa học về rồi, dùng thế nào?"

Trình Trường Thuận nghe vậy bèn quay sang nhìn Trình Nghiên Châu: "Thằng ba, lúc cháu đi nhận phân hóa học, có người nói gì với cháu không?"



Trình Nghiên Châu đáp: "Không ạ."

Anh ngẫm nghĩ, lại nói tiếp: "Cũng có khả năng có."

Trình Trường Hà giơ tay vỗ bùm bụp lên lưng con trai mình: "Ăn nói cho hẳn hoi."

Nhiều người ở đây như thế mà thằng con trai chỉ tổ khiến ông mất mặt.

Người trong phòng không để ý, thằng ba nhà Trình Trường Hà có tính cách như thế nào, bọn họ còn chưa rõ sao.

"Sợ có người cướp, nên cháu chuyển xong là trở về đại đội ngay." Trình Nghiên Châu nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.

Chứ không phải là thấy tiểu thanh niên trí thức Cố sợ hãi đâu.

Trình Trường Nghĩa tiếp lời: "Không sao. Ngày mai bác với chú của cháu tới công xã một chuyến, chất vấn cán sự ở đó."

Sau khi bàn xong chuyện, cơm cũng ăn xong, mọi người lập tức giải tán.

Trình Trường Sơn và bố con Trình Trường Hà tiện đường nên về cùng nhau.

Dọc đường đi, Trình Trường Sơn hỏi:



"A Châu, bác gái cả cháu nói hôm nay tới nhà giới thiệu đối tượng cho cháu, là cháu gái nhà mẹ đẻ bà ấy, cháu xem đi gặp..."

Không chờ Trình Nghiên Châu nói, Trình Trường Hà đã tỏ ra không vui:

"Anh cả, nhà mẹ đẻ của chị dâu ở đại đội Phong Thu, anh đừng làm em gặp họa.

Chỉ riêng chuyện Triệu Hữu Khánh làm đã khiến em ngứa mắt tất cả người của đại đội Phong Thu rồi."

Trình Trường Sơn cười ngại ngùng:

"Đâu có liên quan đâu. Triệu Hữu Khánh là Triệu Hữu Khánh, còn nhà mẹ đẻ của chị dâu chú là nhà mẹ đẻ chị dâu chú mà."

Trình Trường Hà lắc đầu quầy quậy: "Không được không được. Như thế thì sau này sẽ phải lui tới, em ghét."

Trình Trường Sơn thở dài một hơi: "Vậy thôi."

Trình Trường Hà kéo Trình Nghiên Châu nhanh chóng sải bước đi:

"Ba nói cho con biết, con hẹn hò với cô gái của đại đội nào cũng được, riêng đại đội Phong Thu thì không."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện