—— ngươi không trở lại đi học?

Cố Tịnh Nhuyễn đã gửi đi một cái tin nhắn, nhưng đến hết tiết hai buổi chiều vẫn chưa nhận được trả lời, cô lại gửi thêm một tin:

—— tỷ muội nơi nao?

Như cũ không có hồi phục.

*

Trong phòng bệnh, bệnh viện số ba Cẩm Thành.

Hứa Phán Phán cử động đùi phải bị bó thạch cao, đau đến hít một hơi khí lạnh, buồn bực vỗ giường: "Em bực thiệt đó, không biết lái xe còn lái ra đường! Hắn có bằng lái xe sao? Lối đi bộ a! Lối đi bộ ai mà xem đèn xanh đèn đỏ?".

"Chẳng lẽ cố ý đụng em? Đau chết mất."

Nói cả buổi, Hứa Phán Phán không nghe được người bên cạnh lên tiếng, nàng quay đầu nhìn, chỉ thấy người kia đang cúi đầu gọt táo, khóe miệng hàm chứa ý cười ôn hòa: "Đừng tức giận, người gây chuyện đã bị cảnh sát đưa về đồn, nhìn dáng vẻ hẳn là say rượu lái xe, thôi ăn miếng táo đi."

Triệu Tây Ninh đưa qua táo đã gọt sạch sẽ. Hứa Phán Phán tiếp nhận, hung hăng cắn một ngụm: "Bợm nhậu, em nguyền rủa hắn xui xẻ hết cả năm."

Mồm miệng nhồm nhoàm nói nghe không rõ.

Triệu Tây Ninh cười cười:

"Hắn thật sự làm sai, nên mắng."

Hứa Phán Phán gật gật đầu: "Đúng, là hắn sai."

"Nhưng em làm sao mà không né kịp vậy?"

Vừa nghe Hứa Phán Phán liền héo úa, ai mà biết mới cúi đầu bấm bấm điện thoại thì bị xe đụng? May mắn bị thương không nặng, bằng không cũng khỏi có cơ hội nằm tại đây giờ này.

"Không chú ý, hắn chạy quá nhanh." Hứa Phán Phán rầu rầu nói.

Triệu Tây Ninh không hỏi lại, chỉ nhắc nhở nàng cần nghe lời bác sĩ, chờ lành lặn xuất viện.

Hứa Phán Phán gật đầu, ngẫm lại còn chưa nói cảm tạ nên mở miệng, "Tây Ninh tỷ cảm ơn chị nha, em không nghĩ chị sẽ đến."

"Lúc xảy ra chuyện em có thể nghĩ tới chị là em tin tưởng chị, nhưng mà chị hy vọng về sau loại tin tưởng này không còn cơ hội xuất hiện giống hôm nay." Triệu Tây Ninh nhìn nàng nói.

Hứa Phán Phán gật gật đầu: "Lần sau em sẽ cẩn thận."

Chuyện tới bất ngờ, Hứa Phán Phán trong lúc nhất thời cũng không biết nên tìm ai. Ba mẹ ở nước ngoài, hơn nữa nàng cũng không muốn cho ba mẹ biết. Nhóm Cố Tịnh Nhuyễn thì ở trường học, chưa kể nếu Cố Tịnh Nhuyễn biết nàng gặp nạn trong lúc nhắn tin trả lời, khẳng định sẽ áy náy chết.

Hứa Phán Phán cũng coi như là may mắn, người lái xe tuy say nhưng vẫn còn vài phần thanh tỉnh, ở giây phút cuối đã phanh gấp, kịp thời ngăn tổn hại.

"Lát nữa chị có việc, cần gọi bạn em tới không?" Triệu Tây Ninh hỏi.

Hứa Phán Phán không chút nghĩ ngợi lắc đầu: "Không cần."

"Em ở một mình được không đó?"

Hứa Phán Phán gật đầu: "Tây Ninh tỷ, chị bận việc thì đi đi, ở đây có hộ sĩ mà."

Triệu Tây Ninh không nhúc nhích, lại nói: "Ngẫm lại công việc cũng không quan trọng lắm, chị ở với em thêm chút nữa."

Hứa Phán Phán cảm động trong lòng, nhưng lại cảm thấy chậm trễ người khác, vì vậy khuyên đối phương mau đi, kết quả Triệu Tây Ninh chỉ giúp nàng kéo chăn ngay ngắn rồi ngồi xuống bên cạnh.

Hứa Phán Phán cũng không nói tiếp, ngẫu nhiên sẽ liếc mắt ngó Triệu Tây Ninh một cái.

Từ lúc tốt nghiệp đến giờ, Triệu Tây Ninh thỉnh thoảng cũng có dạo diễn đàn, trên đó đủ loại tin tức hóng hớt chuyện trường lớp. Đã từng có một đoạn thời gian, vì muốn cập nhật tình hình Tạ Tri Ý mà nàng thường xuyên lên đó, chỉ là dần dần bận rộn nên lâu rồi không có xem tới.

Ma xui quỷ khiến nàng mở ra diễn đàn.

Mới vừa đi vào trang đầu, topic trên cùng chính là [ Tạ Tri Ý & Cố Tịnh Nhuyễn cp tỷ muội...... ]

Làm nàng nhớ tới hai năm trước, cũng có topic tên tương tự, chẳng qua đã bị xóa.

Triệu Tây Ninh nhấn vào, lần lượt xem từng phản hồi.

Lầu 121: Nói tỷ muội chứ ai biết có phải tỷ muội thiệt không, một người họ Tạ một người họ Cố, bắn đại bác cũng không tới, không bằng trực tiếp xoá đi hai chữ tỷ muội.

Lầu 1 hồi phục: Để ta nói, mẹ Cố Tịnh Nhuyễn là họ Tạ, đủ hợp lý chưa.

Lầu 2 hồi phục: Là fan cp tỷ muội, hy vọng lầu chủ có thể tự xóa bình luận, miễn cho gây war.

Lầu chủ hồi phục: Gây war? Gây cái gì war? Một đám trẻ trâu, hồi lúc ta ăn dưa các ngươi còn không biết ở đâu, Tạ Tri Ý lại không phải lần đầu tiên bị ghép cp, hai năm trước có cái topic y hệt, cuối cùng tra ra là người trong cuộc tự sướng tự đăng bài, không bao lâu thì xoá, nếu không tin có thể đi lục mấy topic cũ, tuy chủ topic đã xoá nhưng vẫn có rất nhiều dấu vết để lại ở các topic khác. Nói nhiều như vậy không có ý gì, chỉ là xin khuyên mấy bạn trẻ trâu đừng rảnh rỗi đi chèo thuyền real cp, lãng phí thời giờ, còn vả mặt.

Lầu 4 hồi phục: Nhìn là thấy lầu chủ biết rành lắm nè, xin vui lòng khai micro kể chuyện xưa.

Lầu 5 hồi phục: Tò mò là Tạ với người nào.

Lầu 126: Đừng hỏi, hỏi chính là không thể nói, tự tìm đi, điều tra ra cũng đừng nói, không thôi bị block.

Thấy lầu trên nói vậy, mọi người đều rần rần hóng tên nhân vật hai năm trước, tìm lại mấy topic cũ năm đó, nhưng dường như bị hệ thống che chắn, chỉ cần gõ tên hai người cùng nhau sẽ bị hệ thống nhắc nhở xoá bỏ, nếu ngoan cố gõ lần thứ hai sẽ bị nuốt bài.

Có người thông minh trực tiếp quăng link mấy bài có chứa tên hai đương sự.

Đa phần học sinh khối 12 đều biết chuyện này, khối 10-11 có rất ít người biết, họ đều tò mò đã xảy ra cái gì cho nên lướt vào. Thành ra cp tỷ muội đã thành công xây lầu cao ngất, mọi người sôi nổi thảo luận chuyện năm ấy.

Lầu 253: Phổ cập kiến thức cho nè, năm đó N ở trường có địa vị cao như là Y bây giờ vậy, học sinh mới chuyển tới, lãnh đạo trường cưng như trứng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trạng nguyên khoa học tự nhiên năm đó sẽ là nàng, lúc ấy hai người như hình với bóng, bạn cực thân, rồi sau đó xuất hiện thuyền cp, còn có người ghép hình cả hai thành video ngắn tung lên mạng, có nguồn thân cận tung ra chi tiết hai người hàng ngày bên nhau thế nào thế nào còn viết tiểu thuyết đồng nhân, hơn nữa hai người vốn rất có tiếng ở trường, học sinh ào ào chèo thuyền, cuối cùng biết ra tất cả đều là N tự biên tự diễn, bị fans đuổi theo mắng một thời gian, cũng không biết có phải N bị chuyện này ảnh hưởng hay không mà thi đại học mắc lỗi nghiêm trọng, khỏi trạng nguyên gì luôn. Sau đó hai người họ đường ai nấy đi không liên can gì nhau. Mọi người đã thử tạo bài có tên hai người mà không được đúng không? Nghe đồn là Y rất giỏi máy tính, liên hệ lên cũng đủ biết thái độ của Y đối với chuyện này rồi. Đại khái quá trình chính là như vậy, không biết tài khoản này đến mai có còn nhìn thấy mặt trời không nữa, các bạn có duyên gặp lại. :v

Lầu 257: Ta cũng ăn dưa nè, nghe nói hai người họ từng ở bên nhau, bất quá tan vỡ, cho nên Y mới hack diễn đàn.

Lầu 300: Lầu trên đầu óc có bệnh mau đi trị được không? Năm đó bị vả mặt chưa đủ đúng không?

Lầu 301: Bạn học chung lớp với Y đây, đảm bảo ngoại trừ thành tích thì trong mắt Y không còn gì hết, bởi vậy tất cả giải tán đê, não bổ là bệnh, mau chữa trị.

......

......

Triệu Tây Ninh phi thường kiên nhẫn lướt xuống một tầng lại một tầng, đến khi không còn gì nữa mới ngừng, nàng có chút cảm thán, không nghĩ tới hiện tại nàng vậy mà có thể tâm bình khí hòa xem hết topic này.

Nơi này nói trúng tám chín phần, năm đó lầu chủ tạo cp xác thật là nàng, ảnh chụp video cũng là nàng kêu người cắt ghép tung lên.

Ban đầu là muốn từ từ ăn đối tượng, nhưng đột nhiên không kịp phòng ngừa, diễn đàn xuất hiện topic ghép đôi Tạ Tri Ý cùng người khác. Nói cho Tạ Tri Ý biết, Tạ Tri Ý tỏ thái độ không sao cả làm nàng cảm thấy bị phản bội, trong cơn tức giận nàng đã tự đăng bài, mục đích là muốn áp xuống cái bài kia. Lúc đó Tạ Tri Ý cũng không ý kiến gì, với Tạ Tri Ý mà nói không phải thật sự cũng không ảnh hưởng đến việc học thì đều không sao, nhưng nàng lại xem như là hành vi của mình ngầm được đồng ý.

Thế nên nàng càng ngày càng làm to chuyện, thậm chí khi tỏ tình bị từ chối, còn cho rằng Tạ Tri Ý ngại thế tục, còn ép Tạ Tri Ý cùng nàng ở bên nhau...

"Tây Ninh tỷ?"

Triệu Tây Ninh nghe vậy hoàn hồn nhìn về phía giường bệnh.

Hứa Phán Phán thấy biểu tình đối phương có vẻ mù mịt, nàng thắc mắc hỏi: "Tây Ninh tỷ, chị đang xem cái gì vậy? Em kêu mấy lần rồi."

Triệu Tây Ninh yên lặng nhìn Hứa Phán Phán, sau đó cười cười: "Nhìn đến câu chuyện xưa khôi hài thôi, có hơi nhập tâm."

Tuy rằng trực giác cảm thấy đối phương nói dối, nhưng Hứa Phán Phán cũng không tiếp tục truy vấn.

"Tây Ninh tỷ có thể lấy di động giúp em không? Ở trong túi áo khoác." Hứa Phán Phán chỉ chỉ áo khoác treo ở tủ.

Triệu Tây Ninh gật đầu đi lấy, chuẩn bị đưa cho nàng thì vừa vặn có cuộc gọi tới.

Ghi chú là Nhuyễn Cẩu, phía dưới ghi chú là một chuỗi số điện thoại, Triệu Tây Ninh làm như không có gì nhìn thoáng qua, đưa cho Hứa Phán Phán.

Hứa Phán Phán nhận cuộc gọi:

"Phán Cẩu, ngươi đi đâu? Đi ra ngoài chơi cũng không kêu ta, ta nhắn cho ngươi quá trời tin sao không trả lời a!"

"Kêu ngươi làm gì? Ngươi hiện giờ còn cần ta hả, về nhà sớm đi kìa, người đẹp..."

Nói đến một nửa nhớ tới Triệu Tây Ninh ở bên cạnh, liền ho nhẹ hai tiếng, tiếp tục nói: "Tóm lại chính là ta đang rất vui sướng, đừng quấy rầy ta, ngươi chăm lo học tập đi, chờ ta trở lại ngươi dạy bù cho ta."

Hứa Phán Phán cúp điện thoại, đối diện ánh mắt của Triệu Tây Ninh.

Triệu Tây Ninh nhìn cái chân bó thạch cao trước mặt, cười nói: "Rất vui sướng?"

"Không có vui."

Nàng chỉ là tự nhiên nhớ tới Cố Tịnh Nhuyễn có nói qua chuyện Tạ Tri Ý cùng Triệu Tây Ninh, cho nên mới ngậm miệng không trêu chọc.

"Cố Tịnh Nhuyễn cùng tỷ tỷ em ấy quan hệ tốt không?"

"Cũng được, bình thường thôi à." Hứa Phán Phán trả lời, cảm thấy câu hỏi này có hơi kỳ quái, trước giờ Triệu Tây Ninh không có hỏi thăm chuyện hai người kia.

Triệu Tây Ninh rủ mắt:

"Cố Tịnh Nhuyễn có lẽ hiểu lầm chị."

"Hiểu lầm gì cơ?" Hứa Phán Phán vừa buột miệng liền âm thầm muốn vả miệng mình, loại chuyện này sao có thể tuỳ tiện hỏi a? Nhuyễn Cẩu thoạt nhìn không có thiện cảm với Triệu Tây Ninh, này đã không còn là vấn đề hiểu lầm hay không hiểu lầm.

May là Triệu Tây Ninh cũng không có muốn giải thích, chỉ trầm mặc.

Ngay lúc Hứa Phán Phán thả lỏng tinh thần, nàng nghe thấy Triệu Tây Ninh nhàn nhạt hỏi: "Cố Tịnh Nhuyễn thích Tạ Tri Ý đúng không?".

Đoạn thời gian lấy danh nghĩa bạn bè đuổi đi vô số ong bướm bên người Tạ Tri Ý, nàng đã quá quen thuộc cái loại ánh mắt ái mộ này.

Hứa Phán Phán bị hỏi bất thình lình, ngẩn ra một lát sau mới phủ nhận: "Tây Ninh tỷ, chị nói gì vậy? Hai người họ là tỷ muội a."

"Đúng vậy, chị là muốn hỏi Cố Tịnh Nhuyễn có phải rất thích tỷ tỷ của em ấy hay không mà. Em nghĩ linh tinh cái gì?"

Hứa Phán Phán mắc nghẹn, nàng cảm giác mình bị dụ nói ra.

Qua một hồi, Triệu Tây Ninh mở miệng nói:

"Chị đi ra ngoài cái đã, trở lại ngay."

Hứa Phán Phán gật đầu.

Thẳng đến Triệu Tây Ninh ra khỏi cửa phòng, Hứa Phán Phán vẫn còn hối hận. Tuy rằng không biết Triệu Tây Ninh muốn làm gì, nhưng trực giác cảm thấy có vấn đề.

Triệu Tây Ninh đi ra cửa hành lang, dựa theo trí nhớ nhập vào một dãy số điện thoại, vang lên ba giây liền nhấn tắt.

Tiếp theo nàng gửi đi một cái tin:

—— Hứa Phán Phán gặp tai nạn xe cộ, em ấy không muốn cho em biết, bệnh viện số ba, toà nhà hai, phòng 508.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện