Ngày đầu tiên khai giảng học kỳ mới chuyện quan trọng nhất là đến xem lớp, làm quen với môi trường học tập mới, nhận thức chủ nhiệm lớp cùng các bạn học.
Tô Hử cùng Thẩm Gia Duệ đi tìm lớp học, tại phòng học không nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm, liền cùng Thẩm Gia Duệ tách ra, để nhóc cùng bạn học giao lưu, chính mình đến văn phòng tặng quà cho lão sư.
Thành phố này có ba trường trung học sơ trung, trình độ không sai biệt lắm, bởi thế nhập học đều là người ở gần đây, trung học cùng tiểu học Thẩm Gia Duệ đều học ở khu vực này, bởi vậy hơn nửa lớp đều là bạn học cũ.
Thẩm Gia Duệ từ trước đến nay đều không thích cùng người khác nói chuyện, trước mặt Tô Hử thì mang vẻ mặt tươi cười vô hại đơn thuần, đáp ứng hắn sẽ cùng bạn học hảo hảo ở chung, kết giao thêm nhiều bạn bè, chờ sau khi nhìn thấy thân hình Tô Hử khuất sau hành lang, lập tức trở lại bộ dáng lạnh băng như ban đầu, sắc mặt biến hóa cực nhanh, chênh lệch chi đại, khiến các bạn trong lớp đều sửng sốt.
Nhóc không nói một lời đi đến cuối lớp tìm vị trí gần cửa sổ, mà vị trí đó đã bị một nam sinh tới trước chiếm cứ, người nọ ngồi đó đùa giỡn cùng vài nam sinh khác. Thẩm Gia Duệ đi xuyên qua các nam sinh ấy, đứng ở trước bàn, nhìn nam sinh kia, thanh âm không cao không thấp nói: "Trương Kế Dương, lại cùng một lớp, về sau thỉnh chiếu cố nhiều hơn."
Nam sinh kia gọi là Trương Kế Dương học cùng Thẩm Gia Duệ ba năm tiểu học, thời điểm thấy Thẩm Gia Duệ đi tới đã bắt đầu nói thầm, chờ đến khi đối phương đến trước mặt mình, thấy nhó nói một câu như vậy, hai mắt lại thẳng tắp nhìn mình chằm chằm, sau vài giây đồng hồ, cậu mới kịp phản ứng, vội nhảy dựng lên, đem vị trí chính mình nhường cho nhóc, ngượng ngùng nói; "Khách khí khách khí, về sau không phải còn phiền ngươi nhiều sao, cái kia gì, vị trí này ngươi ngồi đi, ta đổi chỗ khác." Lại mạnh mẽ nửa ôm nửa kéo bạn cùng bàn lôi đi: "Đi đi đi, đổi vị trí, không ngồi ở đây."
Ngồi cùng bàn với Trương Kế Dương hiện tại là nam sinh đến từ trường khác nên Thẩm Gia Duệ không biết, không thể hiểu nổi phải đổi chỗ ngồi, lập tức bất mãn nói: "Nha? Trương Kế Dương, ngươi muốn nhường chỗ cho tên lùn này thì mình ngươi là hảo rồi, lôi kéo ta làm gì?"
Trương Kế Dương hắc hắc cười nói: "Đây không phải là trẫm luyến tiếc ngươi sao ái phi. Vị trí này thì có gì tốt, trong góc phòng nhiều nghẹn khuất a!"
Nam đồng học cả giận nói: "Không phải ngươi nói là trong góc phòng lão sư chú ý không đến sao, là địa phương tối ưu việt toàn bộ phòng học! Ta đi, tên lùn kia là ba ngươi a, ngươi như vậy nhường hắn!"
Trương Kế Dương đem bạn cùng bàn kéo đến nơi khác thì buông ra, tùy tay vỗ đầu hắn một chút, nói: "Như thế nào nói chuyện vậy? Còn không yêu mến bạn học? Cái tên kia, hắn là kẻ đứng nhất thi mãn điểm toàn huyện này năm nay, Thẩm Gia Duệ là học bá, về sau khảo thí có hay không đạt tiêu chuẩn còn không phải dựa vào hắn."
Vị đồng học kia còn muốn nói nữa, Trương Kế Dương vội vàng nắm bờ vai đẩy ra ngoài, vừa đi vừa quay đầu hướng Thẩm Gia Duệ nói: "Ngươi ngồi ha, bọn ta liền không quấy rầy ngươi." Lại nói tiếp với những nam sinh mới quen khi nãy "Đi thôi đi thôi, thừa dịp lão sư còn chưa tới, ta mời các ngươi ăn kem."
Một đoàn nam sinh nhao nhao rời khỏi phòng đi ăn kem, thiếu đi một đám tạp âm như vậy, toàn bộ phòng học an tĩnh không ít, chỉ còn lại nữ sinh cùng vài nam sinh không thích nói chuyện. Tất cả đều nhìn Thẩm Gia Duệ, chỉ thấy nhóc từ trong cặp móc ra một bịch khăn giấy, lấy thêm một ít nước từ bình đem bàn ghế lau hảo một lần rồi mới ngồi xuống, lấy ra một quyển tác phẩm vĩ đại bắt đầu đọc.
Tất cả thấy thế, không khỏi bắt đầu sôi nổi nghị luận về nhóc. Vài bạn tiểu học Thẩm Gia Duệ cùng các bạn nữ khác lập thành nhóm nói chuyện bát quái, trong đó có hai người từng học cùng Thẩm Gia Duệ, ban đầu rụt rè, lúc sau liền đắc ý đem tiểu tin tức mình biết thêm mắm dặm muối kể lại. Thanh âm thảo luận mỗi lúc một to, bất quá Thẩm Gia Duệ tựa như không nghe thấy, như trước cúi đầu lấy tốc độ đọc cực nhanh mà đọc sách trong tay.
Lại qua gần nửa giờ nữa, chủ nhiệm lớp mới tiến vào, giới thiệu danh tính chính mình, lập tức cho mọi người ra ngoài hành lang xếp thành hai hàng theo chiều cao, chuẩn bị sắp xếp chỗ ngồi.
Chủ nhiệm lớp thật vất vả mới đem học sinh ồn ào yên tĩnh trở lại, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Thẩm Gia Duệ bình chân như vại ngồi ở hàng cuối cùng trong góc phòng, ngữ khí nhất thời không kiên nhẫn được, nói rằng: "Bạn học kia, ai, liền nói em đấy, tên gọi là gì? Cả lớp đang chờ em đấy, nhanh đi ra."
Thẩm Gia Duệ buông sách xuống, ngẩng đầu nhìn lão sư nói: "Em kêu Thẩm Gia Duệ. Lão sư, không cần ngài quan tâm,em thích vị trí này, không muốn đổi."
Tên Thẩm Gia Duệ này đối với lão sư thật như sấm đánh bên tai: nhiều lần đạt giải Olympic Toán cấp tiểu học, tiếng Anh cùng thư pháp lại là hạng nhất, lấy thành tích mãn điểm đạt được được hạng nhất liên khảo toàn huyện. Thời điểm có kết quả phân lớp, không ai không hâm mộ nàng, không hề nghi ngờ, ba năm về sau, Trạng Nguyên trung khảo toàn huyện sẽ là từ lớp nàng.
Đương nhiên, Thẩm Gia Duệ còn nổi danh bởi hành xử khác người của mình: tính cách lạnh lùng, ít nói, chưa bao giờ nghe giảng bài, rất ít làm bài tập, không thích giao thiệp, trong học sinh đồn đãi nhóc ban đêm lẻn vào máy tính xưởng in ấn lấy đề thi làm bài gian lận. Các lão sư đối nhóc quả thực là vừa yêu vừa hận, có nhóc ở, trong lớp tất nhiên sẽ có một bộ phận không thích, bất quá điều duy nhất đáng mừng là không cần lo lắng đến thành tích trung bình của lớp.
Chủ nhiệm lớp trước kia chỉ thấy qua ảnh chụp Thẩm Gia Duệ, còn chưa gặp qua người thật, nghe được tên Thẩm Gia Duệ, trong lúc nhất thời sửng sốt một chút, tâm tình phức tạp đánh giá nhóc tỉ mỉ từ trên xuống dưới, thấy nhóc vẫn như cũ ngồi trên ghế, do dự một chút, dùng ngữ khí ôn hòa nói: "Thẩm Gia Duệ đúng không...Vị trí này rất gần cuối, em ngồi đấy các bạn ngồi trước sẽ che hết bảng đen, ảnh hưởng..."
"Lão sư." Thẩm Gia Duệ ngắt lời nàng, "Thời điểm thi cuối kỳ, nếu em không thể tròn điểm, em lại đổi chỗ."
Chủ nhiệm lớp kinh nghiệm mười năm đứng lớp, lần đầu tiên bị chống đối như vậy, mân môi nhẩm lại hơn hai mươi lần "Thần đồng đều có tính tình ", lúc này mới áp chế được hỏa khí trong lòng, xoay người ra hành làng, giận dữ hét: "Ồn cái gì mà ồn! Sợ người lớn không biết mấy đứa miệng lớn đúng không? Hàng ngũ như thế nào vẫn chưa xếp xong? Có phải không biết nhìn, hay thấp trước cao sau cũng không biết xếp?"
Các học sinh bị lão sư làm sợ nháy mắt yên tĩnh, thành thành thật thật sắp xếp đội, từng đôi từng đôi đi vào phòng học, thực nhanh liền ổn định chỗ ngồi.
Triệu Hiểu Huyên như trước được phân vào cùng lớp với Thẩm Gia Duệ, bất quá lần này không ngồi trước bàn nhóc, ngồi cách khoảng vài người. Tiểu cô nương vẫn không tha quay lại nhìn Thẩm Gia Duệ vẫn luôn không nâng quá đầu, trong lòng tiếc nuối, nhưng không hề biết nhóc lúc này cực hài lòng. Sỉ số lớp lẻ, nên Thẩm Gia Duệ không có bạn cùng bàn, phía trước là hai nữ sinh văn văn tĩnh tĩnh, không có người làm ồn, nhóc thấy thanh nhàn tự tại.
Buổi họp lớp dài dòng cuối cùng đến giữa trưa tan học mới kết thúc, Thẩm Gia Duệ thu thập xong tập sách rời trường học, đứng ở cổng trường học đợi vài phút, thực nhanh thấy được Tô Hử.
Cha con theo thường lệ hôn hôn hai gò má, Tô Hử tiếp nhận cặp sách nhóc, mới hỏi: "Buổi sáng làm gì? Lớp mới thế nào? Sách giáo khoa phát rồi? Cùng bạn học mới như thế nào?"
Thẩm Gia Duệ kéo tay hắn nhất nhất hồi đáp: "Buổi sáng khai lớp, sách giáo khoa buổi chiều mới có thể phát, lớp mới rất tốt, đại bộ phận đều là bạn học cũ, mọi thứ đều rất tốt."
Vừa dứt lời, Thẩm Gia Duệ thấy Trương Kế Dương ngồi trên xe đạp, đứng ở ven đường chờ người, nhóc lập tức đi qua, vỗ vai nói: "Dương ca, ngươi chờ ai đó?"
Trương Kế Dương hoảng sợ, nhìn lại là nhóc, càng cảm thấy vạn phần kinh tủng. Thẩm Gia Duệ chưa bao giờ chủ động cùng người chào hỏi, đồng học ba năm, cùng mình nói qua nói lại không quá trăm từ, hiện tại cư nhiên đến chụp vai mình, gọi Dương ca, còn hỏi mình chờ ai, Trương Kế Dương cảm thấy có phải hay không mình phơi nắng quá nhiều, cảm nắng có ảo giác luôn rồi.
Chờ đến Thẩm Gia Duệ lại hỏi một lần, cậu mới lắp bắp nói: "Ta, ta chờ Bằng Lỗi..." Lại liếc mắt thấy Tô Hử đứng bên người Thẩm Gia Duệ.
Thẩm Gia Duệ lập tức nói: "Đây là ba ba ta." Lại nói với Tô Hử: "Ba ba, đây là bạn học Trương Kế Dương của con, bọn con học chung ba năm tiểu học." Tiếp lại nói Trương Kế Dương, "Dương ca, nhờ ngươi một chuyện, buổi chiều ta không đến trường, ngươi giúp ta xin với lão sư, lúc phát thư ngươi nhận giúp ta, lúc tan học ta qua lấy."
Trương Kế Dương bị ngữ khí thân thiết lại rất quen thuộc của Thẩm Gia Duệ làm cho cả kinh cả người cứng đờ đại não hỗn loạn, còn không kịp phản ứng Thẩm Gia Duệ đang nói gì, liền theo bản năng nói: "Hảo, không, không thành vấn đề..."
"Dương ca, cảm ơn nha, ta ngày mai mời ngươi uống nước." Thẩm Gia Duệ cười đến mặt mày cong cong, minh diễm động nhân. Nhóc lớn lên giống mẹ, hiện tại lại chưa phát dục, làn da trắng nõn trơn bóng, môi hồng răng trắng, thoạt nhìn tinh xảo như tiểu cô nương xinh đẹp. Trương Kế Dương bị nụ cười của nhóc hoảng đến đại não xoay mòng mòng, cười ngây ngô một tiếng, nói: "Không, không khách khí... Hẳn là, hẳn là..."
Thẩm Gia Duệ cảm ơn một lần nữa, mới lôi kéo Tô Hử đi. Nhóc lần này trước mặt Tô Hử biểu diễn quan hệ đồng học thân thiết, trên thực tế chỉ muốn khiến Tô Hử an tâm, nhóc không cho phép mấy việc nhỏ nhặt này tiêu phí thì giờ ở chung của hai người, nhưng Tô Hử cho rằng kết bạn là một kỹ năng cần phải học. Nhóc biết không thể thuyết phục được Tô Hử, cũng không muốn xảy ra tranh chấp, lại nhìn đến Trương Kế Dương nhiều lần được mình chiếu cố trong thi cử, liền bắt lấy cơ hội diễn một màn thân mật khăng khít, làm cho Tô Hử yên tâm.
Trương Kế Dương vẫn luôn ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng hai người, bạn học Bằng Lỗi đạp xe dừng trước mặt, nhìn biểu tình ngây ngốc của thằng bạn, hai mắt đăm đăm nhìn một phương, lập tức bỏ đá xuống giếng, hung hăng vỗ đầu của cậu một chút, cười nhạo nói: "Nhìn cái gì đấy? Có mỹ nữ a, máu mũi đều chảy ra."
Trương Kế Dương bị tên này chụp xém nữa là từ trên xe ngã xuống, quay đầu lại nhìn, bưng cái ót, nửa ngày nói không nên lời, mặt đỏ rần,mới thẹn quá hóa giận hét lớn: "Chính là có đại mỹ nhân đấy thế nào?!" Nói xong, liền vèo một cái cưỡi xe đạp đi, đến ngã tư đường, vừa vặn nhìn thấy bóng dáng Thẩm Gia Duệ, không khỏi có chút hoảng thần, đột nhiên nghe tiếng phanh xe chói tai,theo sát là giọng nam nhân giận dữ hét lớn: "Mẹ nó, không muốn sống nữa!"Lúc này mới phát hiện mình lo nhìn Thẩm Gia Duệ mà không nhìn đường, vượt đèn đỏ, thiếu chút nữa là đụng một chiếc xe máy, vội liên tục xin lỗi, khóe mắt liếc thấy cha con Thẩm Gia Duệ quay đầu nhìn mình, mặt đỏ lên, lại vèo đạp đi, thiếu chút nữa là đụng tiếp chiếc xe ba gác.
"Bạn học này của ngươi cũng con cũng thật quá hấp tấp, qua đường thôi cũng khiến người ta lo lắng, cũng không sợ xảy ra chuyện." Tô Hử lắc lắc đầu.
Thẩm Gia Duệ không nguyện ý lực chú ý Tô Hử đặt trên người khác, lập tức lôi kéo Tô Hử, nói: "Ba ba, buổi sáng nói làm cho con nước hoa, chúng ta bao giờ bắt đầu a."
Tô Hử cười nói: "Ta còn chưa hỏi con đâu, trước mặt ta mà dám nhờ bạn học giúp con trốn học, lá gan không nhỏ a, tin tưởng là ta sẽ không đánh con sao?"
Thẩm Gia Duệ nghiêng đầu nói: "Ba ba yêu con nhất, mới không vì chuyện nhở như thế đánh con đâu. Lại nói buổi chiều không có học, ngoài nhận thư thì chính là cấp cho trường sức lao động miễn phí quét tước vệ sinh. Ba ba, chúng ta buổi chiều bắt đầu đi, tốt hay không?"
Tô Hử do dự một chút, vẫn là không muốn Thẩm Gia Duệ đến trường học làm việc, thỏa hiệp nói: "Hảo, nghe lời con, buổi chiều bắt đầu."
Đời trước, làm điều hương sư ưu tú số một trong nước, Tô Hử tự nhiên không ít lần điều chế nước hoa định chế phức tạp giá cả sang quý cho quyền quý phú hào, đối với lĩnh vực này không thể nói không quen thuộc. Bất quá, cho dù kinh nghiệm phong phú như hắn, đối với việc như thế nào kết hợp thể vị cùng nước hoa cũng đôi lúc như bước vào sương mù.Bởi vì kết cấu ẩm thực bất đồng, thể vị người Á Châu không giống với Âu Mĩ, dày đặc đến mức nếu không dùng nước hoa sẽ làm ảnh hưởng đến chất lượng không khí, bởi vậy khi chế tác định chế nước hoa, hắn cơ hồ chưa từng suy xét đến thể vị ảnh hưởng như thế nào đến khí vị nước hoa.
Hiện tại, hắn đối với phương diện này hiểu biết, toàn bộ đều từ bản nhật kí điều hương sư xem trong không gian mấy hôm trước, về phương diện thực tiễn, cũng là thể vị Ai Đức cùng lý luận của nó. Lần này điều chế nước hoa cho Thẩm Gia Duệ sẽ là lần đầu tiên hắn đem sở học ứng dụng vào thực tế.
Nghĩ đến Thẩm Gia Duệ vẫn còn là học sinh, Tô Hử không tính toán làm cho nhóc nước quá cao cấp phức tạp, nước hoa càng đơn giản càng phù hợp với thân phận Thẩm Gia Duệ, điều này cũng rút ngắn chu kỳ chế tác của hắn, chờ đến chọn xong phối liệu, không quá mười ngày sẽ tạo ra thành phẩm. Mà Triệu mẫu định chế nước hoa, ít nhất yêu cầu ba tháng, trong đó còn cần cùng nàng nhiều lần giao lưu, sửa đổi không ngừng.
Nước hoa dành cho nam giới không như cho nữ giới thường hay thay đổi để tạo sự mới mẻ, nó mạnh ở tính kinh điển cùng liên tục, tựa như tính cách nam nhân, nếu quá mức muôn màu muôn vẻ, giỏi về biến hóa, ngược lại sẽ làm người cảm thấy bất an cùng lỗ mãng. Bởi vậy nước hoa chon am giới không như nữ giới mạnh ở mới mẻ cùng sáng tạo, chúng nó phần lớn là phục chế cùng bắt chước, khó khăn thấp hơn nước hoa cho nữ. Bất quá, từ một góc độ khác mà nói, nước hoa nam giới giới muốn mới mẻ cũng rất khó khăn, bởi phải có sự đột phá, chắc chắn là cực kỳ kinh điển mà lại cường đại đến không thể ngăn cản không thể thay thế cũng không thể cự tuyệt sáng tác, nó dẫn dắt hướng đi vài thập niên thậm chí là vài trăm năm cho nước hoa nam giới, lưu danh muôn đời.
Hiện tại, phân loại hương điều mà đại chúng tiếp thu nhất tổng cộng 10 loại có hoa hương điều, lá cây điều, thủy sinh điều, tây phổ điều, mộc chất điều, thuộc da điều, Đông Phương điều, phức kỳ hương điều, mỹ thực điều hòa quả hương điều. Nghĩ đến tuổi Thẩm Gia Duệ, nước hoa nam giới yêu thích nhất có mộc chất điều, tây phổ điều, thuộc da điều, phức kỳ hương điều còn có đông phương điều đối với có chút quá thành thục, mùi hoa điều hòa quả hương điều cũng không phù hợp với tuổi nhóc, dễ tạo ra nét nữ tính bị người cười nhạo. Cuối cùng ở lá cây điều, thủy sinh điều hòa mỹ thực điều này ba loại hương điều trung, sau nhiều lần lựa chọn, Tô Hử quyết định vì Thẩm Gia Duệ điều ra một khoản mỹ thực điều nước hoa hoạt bát trong sáng.
Ngửi qua vài loại nước hoa hàng mẫu, Thẩm Gia Duệ ngay từ đầu đối với tây phổ điều cảm thấy hứng thú nhất. Nhưng mà loại ướt át mà lại có khí tràng cực kỳ cường đại, nó mang đến là một loại phong độ hoa lệ tuyệt đẹp mà lại tao nhã ổn trọng, bày ra chính mị lực cường đại nam nhân thành thục, dày nặng, rất nặng, ý nhị dài lâu, tất nhiên không thích hợp chon am sinh mười hai tuổi sử dụng. Bất quá suy xét đến tương lai của Thẩm Gia Duệ, Tô Hử hứa đến năm nhóc hai mươi tuổi, nhất định sẽ vì nhóc nghiem túc điều chế ra một khoản đủ hoa mỹ tây phổ điều nước hoa.
Sauk hi quyết định xong hương điều, Tô Hử tiến hành chọn lựa hương liệu, hắn từ thư phòng trong không gian xuất ra một chiếc bình nhỏ hương liệu đã chuẩn bị sẵn, nhượng Thẩm Gia Duệ nhất nhất ngửi ngửi, bằng phản ứng đầu tiên cùng trực giác lựa chọn hương vị mình yêu thích. Quá trình này phi thường nhanh chóng, qua hai giờ liền kết thúc. Mà lúc này,cũng đến thời gian trường tan học.
Tô Hử cùng Thẩm Gia Duệ đi tìm lớp học, tại phòng học không nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm, liền cùng Thẩm Gia Duệ tách ra, để nhóc cùng bạn học giao lưu, chính mình đến văn phòng tặng quà cho lão sư.
Thành phố này có ba trường trung học sơ trung, trình độ không sai biệt lắm, bởi thế nhập học đều là người ở gần đây, trung học cùng tiểu học Thẩm Gia Duệ đều học ở khu vực này, bởi vậy hơn nửa lớp đều là bạn học cũ.
Thẩm Gia Duệ từ trước đến nay đều không thích cùng người khác nói chuyện, trước mặt Tô Hử thì mang vẻ mặt tươi cười vô hại đơn thuần, đáp ứng hắn sẽ cùng bạn học hảo hảo ở chung, kết giao thêm nhiều bạn bè, chờ sau khi nhìn thấy thân hình Tô Hử khuất sau hành lang, lập tức trở lại bộ dáng lạnh băng như ban đầu, sắc mặt biến hóa cực nhanh, chênh lệch chi đại, khiến các bạn trong lớp đều sửng sốt.
Nhóc không nói một lời đi đến cuối lớp tìm vị trí gần cửa sổ, mà vị trí đó đã bị một nam sinh tới trước chiếm cứ, người nọ ngồi đó đùa giỡn cùng vài nam sinh khác. Thẩm Gia Duệ đi xuyên qua các nam sinh ấy, đứng ở trước bàn, nhìn nam sinh kia, thanh âm không cao không thấp nói: "Trương Kế Dương, lại cùng một lớp, về sau thỉnh chiếu cố nhiều hơn."
Nam sinh kia gọi là Trương Kế Dương học cùng Thẩm Gia Duệ ba năm tiểu học, thời điểm thấy Thẩm Gia Duệ đi tới đã bắt đầu nói thầm, chờ đến khi đối phương đến trước mặt mình, thấy nhó nói một câu như vậy, hai mắt lại thẳng tắp nhìn mình chằm chằm, sau vài giây đồng hồ, cậu mới kịp phản ứng, vội nhảy dựng lên, đem vị trí chính mình nhường cho nhóc, ngượng ngùng nói; "Khách khí khách khí, về sau không phải còn phiền ngươi nhiều sao, cái kia gì, vị trí này ngươi ngồi đi, ta đổi chỗ khác." Lại mạnh mẽ nửa ôm nửa kéo bạn cùng bàn lôi đi: "Đi đi đi, đổi vị trí, không ngồi ở đây."
Ngồi cùng bàn với Trương Kế Dương hiện tại là nam sinh đến từ trường khác nên Thẩm Gia Duệ không biết, không thể hiểu nổi phải đổi chỗ ngồi, lập tức bất mãn nói: "Nha? Trương Kế Dương, ngươi muốn nhường chỗ cho tên lùn này thì mình ngươi là hảo rồi, lôi kéo ta làm gì?"
Trương Kế Dương hắc hắc cười nói: "Đây không phải là trẫm luyến tiếc ngươi sao ái phi. Vị trí này thì có gì tốt, trong góc phòng nhiều nghẹn khuất a!"
Nam đồng học cả giận nói: "Không phải ngươi nói là trong góc phòng lão sư chú ý không đến sao, là địa phương tối ưu việt toàn bộ phòng học! Ta đi, tên lùn kia là ba ngươi a, ngươi như vậy nhường hắn!"
Trương Kế Dương đem bạn cùng bàn kéo đến nơi khác thì buông ra, tùy tay vỗ đầu hắn một chút, nói: "Như thế nào nói chuyện vậy? Còn không yêu mến bạn học? Cái tên kia, hắn là kẻ đứng nhất thi mãn điểm toàn huyện này năm nay, Thẩm Gia Duệ là học bá, về sau khảo thí có hay không đạt tiêu chuẩn còn không phải dựa vào hắn."
Vị đồng học kia còn muốn nói nữa, Trương Kế Dương vội vàng nắm bờ vai đẩy ra ngoài, vừa đi vừa quay đầu hướng Thẩm Gia Duệ nói: "Ngươi ngồi ha, bọn ta liền không quấy rầy ngươi." Lại nói tiếp với những nam sinh mới quen khi nãy "Đi thôi đi thôi, thừa dịp lão sư còn chưa tới, ta mời các ngươi ăn kem."
Một đoàn nam sinh nhao nhao rời khỏi phòng đi ăn kem, thiếu đi một đám tạp âm như vậy, toàn bộ phòng học an tĩnh không ít, chỉ còn lại nữ sinh cùng vài nam sinh không thích nói chuyện. Tất cả đều nhìn Thẩm Gia Duệ, chỉ thấy nhóc từ trong cặp móc ra một bịch khăn giấy, lấy thêm một ít nước từ bình đem bàn ghế lau hảo một lần rồi mới ngồi xuống, lấy ra một quyển tác phẩm vĩ đại bắt đầu đọc.
Tất cả thấy thế, không khỏi bắt đầu sôi nổi nghị luận về nhóc. Vài bạn tiểu học Thẩm Gia Duệ cùng các bạn nữ khác lập thành nhóm nói chuyện bát quái, trong đó có hai người từng học cùng Thẩm Gia Duệ, ban đầu rụt rè, lúc sau liền đắc ý đem tiểu tin tức mình biết thêm mắm dặm muối kể lại. Thanh âm thảo luận mỗi lúc một to, bất quá Thẩm Gia Duệ tựa như không nghe thấy, như trước cúi đầu lấy tốc độ đọc cực nhanh mà đọc sách trong tay.
Lại qua gần nửa giờ nữa, chủ nhiệm lớp mới tiến vào, giới thiệu danh tính chính mình, lập tức cho mọi người ra ngoài hành lang xếp thành hai hàng theo chiều cao, chuẩn bị sắp xếp chỗ ngồi.
Chủ nhiệm lớp thật vất vả mới đem học sinh ồn ào yên tĩnh trở lại, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Thẩm Gia Duệ bình chân như vại ngồi ở hàng cuối cùng trong góc phòng, ngữ khí nhất thời không kiên nhẫn được, nói rằng: "Bạn học kia, ai, liền nói em đấy, tên gọi là gì? Cả lớp đang chờ em đấy, nhanh đi ra."
Thẩm Gia Duệ buông sách xuống, ngẩng đầu nhìn lão sư nói: "Em kêu Thẩm Gia Duệ. Lão sư, không cần ngài quan tâm,em thích vị trí này, không muốn đổi."
Tên Thẩm Gia Duệ này đối với lão sư thật như sấm đánh bên tai: nhiều lần đạt giải Olympic Toán cấp tiểu học, tiếng Anh cùng thư pháp lại là hạng nhất, lấy thành tích mãn điểm đạt được được hạng nhất liên khảo toàn huyện. Thời điểm có kết quả phân lớp, không ai không hâm mộ nàng, không hề nghi ngờ, ba năm về sau, Trạng Nguyên trung khảo toàn huyện sẽ là từ lớp nàng.
Đương nhiên, Thẩm Gia Duệ còn nổi danh bởi hành xử khác người của mình: tính cách lạnh lùng, ít nói, chưa bao giờ nghe giảng bài, rất ít làm bài tập, không thích giao thiệp, trong học sinh đồn đãi nhóc ban đêm lẻn vào máy tính xưởng in ấn lấy đề thi làm bài gian lận. Các lão sư đối nhóc quả thực là vừa yêu vừa hận, có nhóc ở, trong lớp tất nhiên sẽ có một bộ phận không thích, bất quá điều duy nhất đáng mừng là không cần lo lắng đến thành tích trung bình của lớp.
Chủ nhiệm lớp trước kia chỉ thấy qua ảnh chụp Thẩm Gia Duệ, còn chưa gặp qua người thật, nghe được tên Thẩm Gia Duệ, trong lúc nhất thời sửng sốt một chút, tâm tình phức tạp đánh giá nhóc tỉ mỉ từ trên xuống dưới, thấy nhóc vẫn như cũ ngồi trên ghế, do dự một chút, dùng ngữ khí ôn hòa nói: "Thẩm Gia Duệ đúng không...Vị trí này rất gần cuối, em ngồi đấy các bạn ngồi trước sẽ che hết bảng đen, ảnh hưởng..."
"Lão sư." Thẩm Gia Duệ ngắt lời nàng, "Thời điểm thi cuối kỳ, nếu em không thể tròn điểm, em lại đổi chỗ."
Chủ nhiệm lớp kinh nghiệm mười năm đứng lớp, lần đầu tiên bị chống đối như vậy, mân môi nhẩm lại hơn hai mươi lần "Thần đồng đều có tính tình ", lúc này mới áp chế được hỏa khí trong lòng, xoay người ra hành làng, giận dữ hét: "Ồn cái gì mà ồn! Sợ người lớn không biết mấy đứa miệng lớn đúng không? Hàng ngũ như thế nào vẫn chưa xếp xong? Có phải không biết nhìn, hay thấp trước cao sau cũng không biết xếp?"
Các học sinh bị lão sư làm sợ nháy mắt yên tĩnh, thành thành thật thật sắp xếp đội, từng đôi từng đôi đi vào phòng học, thực nhanh liền ổn định chỗ ngồi.
Triệu Hiểu Huyên như trước được phân vào cùng lớp với Thẩm Gia Duệ, bất quá lần này không ngồi trước bàn nhóc, ngồi cách khoảng vài người. Tiểu cô nương vẫn không tha quay lại nhìn Thẩm Gia Duệ vẫn luôn không nâng quá đầu, trong lòng tiếc nuối, nhưng không hề biết nhóc lúc này cực hài lòng. Sỉ số lớp lẻ, nên Thẩm Gia Duệ không có bạn cùng bàn, phía trước là hai nữ sinh văn văn tĩnh tĩnh, không có người làm ồn, nhóc thấy thanh nhàn tự tại.
Buổi họp lớp dài dòng cuối cùng đến giữa trưa tan học mới kết thúc, Thẩm Gia Duệ thu thập xong tập sách rời trường học, đứng ở cổng trường học đợi vài phút, thực nhanh thấy được Tô Hử.
Cha con theo thường lệ hôn hôn hai gò má, Tô Hử tiếp nhận cặp sách nhóc, mới hỏi: "Buổi sáng làm gì? Lớp mới thế nào? Sách giáo khoa phát rồi? Cùng bạn học mới như thế nào?"
Thẩm Gia Duệ kéo tay hắn nhất nhất hồi đáp: "Buổi sáng khai lớp, sách giáo khoa buổi chiều mới có thể phát, lớp mới rất tốt, đại bộ phận đều là bạn học cũ, mọi thứ đều rất tốt."
Vừa dứt lời, Thẩm Gia Duệ thấy Trương Kế Dương ngồi trên xe đạp, đứng ở ven đường chờ người, nhóc lập tức đi qua, vỗ vai nói: "Dương ca, ngươi chờ ai đó?"
Trương Kế Dương hoảng sợ, nhìn lại là nhóc, càng cảm thấy vạn phần kinh tủng. Thẩm Gia Duệ chưa bao giờ chủ động cùng người chào hỏi, đồng học ba năm, cùng mình nói qua nói lại không quá trăm từ, hiện tại cư nhiên đến chụp vai mình, gọi Dương ca, còn hỏi mình chờ ai, Trương Kế Dương cảm thấy có phải hay không mình phơi nắng quá nhiều, cảm nắng có ảo giác luôn rồi.
Chờ đến Thẩm Gia Duệ lại hỏi một lần, cậu mới lắp bắp nói: "Ta, ta chờ Bằng Lỗi..." Lại liếc mắt thấy Tô Hử đứng bên người Thẩm Gia Duệ.
Thẩm Gia Duệ lập tức nói: "Đây là ba ba ta." Lại nói với Tô Hử: "Ba ba, đây là bạn học Trương Kế Dương của con, bọn con học chung ba năm tiểu học." Tiếp lại nói Trương Kế Dương, "Dương ca, nhờ ngươi một chuyện, buổi chiều ta không đến trường, ngươi giúp ta xin với lão sư, lúc phát thư ngươi nhận giúp ta, lúc tan học ta qua lấy."
Trương Kế Dương bị ngữ khí thân thiết lại rất quen thuộc của Thẩm Gia Duệ làm cho cả kinh cả người cứng đờ đại não hỗn loạn, còn không kịp phản ứng Thẩm Gia Duệ đang nói gì, liền theo bản năng nói: "Hảo, không, không thành vấn đề..."
"Dương ca, cảm ơn nha, ta ngày mai mời ngươi uống nước." Thẩm Gia Duệ cười đến mặt mày cong cong, minh diễm động nhân. Nhóc lớn lên giống mẹ, hiện tại lại chưa phát dục, làn da trắng nõn trơn bóng, môi hồng răng trắng, thoạt nhìn tinh xảo như tiểu cô nương xinh đẹp. Trương Kế Dương bị nụ cười của nhóc hoảng đến đại não xoay mòng mòng, cười ngây ngô một tiếng, nói: "Không, không khách khí... Hẳn là, hẳn là..."
Thẩm Gia Duệ cảm ơn một lần nữa, mới lôi kéo Tô Hử đi. Nhóc lần này trước mặt Tô Hử biểu diễn quan hệ đồng học thân thiết, trên thực tế chỉ muốn khiến Tô Hử an tâm, nhóc không cho phép mấy việc nhỏ nhặt này tiêu phí thì giờ ở chung của hai người, nhưng Tô Hử cho rằng kết bạn là một kỹ năng cần phải học. Nhóc biết không thể thuyết phục được Tô Hử, cũng không muốn xảy ra tranh chấp, lại nhìn đến Trương Kế Dương nhiều lần được mình chiếu cố trong thi cử, liền bắt lấy cơ hội diễn một màn thân mật khăng khít, làm cho Tô Hử yên tâm.
Trương Kế Dương vẫn luôn ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng hai người, bạn học Bằng Lỗi đạp xe dừng trước mặt, nhìn biểu tình ngây ngốc của thằng bạn, hai mắt đăm đăm nhìn một phương, lập tức bỏ đá xuống giếng, hung hăng vỗ đầu của cậu một chút, cười nhạo nói: "Nhìn cái gì đấy? Có mỹ nữ a, máu mũi đều chảy ra."
Trương Kế Dương bị tên này chụp xém nữa là từ trên xe ngã xuống, quay đầu lại nhìn, bưng cái ót, nửa ngày nói không nên lời, mặt đỏ rần,mới thẹn quá hóa giận hét lớn: "Chính là có đại mỹ nhân đấy thế nào?!" Nói xong, liền vèo một cái cưỡi xe đạp đi, đến ngã tư đường, vừa vặn nhìn thấy bóng dáng Thẩm Gia Duệ, không khỏi có chút hoảng thần, đột nhiên nghe tiếng phanh xe chói tai,theo sát là giọng nam nhân giận dữ hét lớn: "Mẹ nó, không muốn sống nữa!"Lúc này mới phát hiện mình lo nhìn Thẩm Gia Duệ mà không nhìn đường, vượt đèn đỏ, thiếu chút nữa là đụng một chiếc xe máy, vội liên tục xin lỗi, khóe mắt liếc thấy cha con Thẩm Gia Duệ quay đầu nhìn mình, mặt đỏ lên, lại vèo đạp đi, thiếu chút nữa là đụng tiếp chiếc xe ba gác.
"Bạn học này của ngươi cũng con cũng thật quá hấp tấp, qua đường thôi cũng khiến người ta lo lắng, cũng không sợ xảy ra chuyện." Tô Hử lắc lắc đầu.
Thẩm Gia Duệ không nguyện ý lực chú ý Tô Hử đặt trên người khác, lập tức lôi kéo Tô Hử, nói: "Ba ba, buổi sáng nói làm cho con nước hoa, chúng ta bao giờ bắt đầu a."
Tô Hử cười nói: "Ta còn chưa hỏi con đâu, trước mặt ta mà dám nhờ bạn học giúp con trốn học, lá gan không nhỏ a, tin tưởng là ta sẽ không đánh con sao?"
Thẩm Gia Duệ nghiêng đầu nói: "Ba ba yêu con nhất, mới không vì chuyện nhở như thế đánh con đâu. Lại nói buổi chiều không có học, ngoài nhận thư thì chính là cấp cho trường sức lao động miễn phí quét tước vệ sinh. Ba ba, chúng ta buổi chiều bắt đầu đi, tốt hay không?"
Tô Hử do dự một chút, vẫn là không muốn Thẩm Gia Duệ đến trường học làm việc, thỏa hiệp nói: "Hảo, nghe lời con, buổi chiều bắt đầu."
Đời trước, làm điều hương sư ưu tú số một trong nước, Tô Hử tự nhiên không ít lần điều chế nước hoa định chế phức tạp giá cả sang quý cho quyền quý phú hào, đối với lĩnh vực này không thể nói không quen thuộc. Bất quá, cho dù kinh nghiệm phong phú như hắn, đối với việc như thế nào kết hợp thể vị cùng nước hoa cũng đôi lúc như bước vào sương mù.Bởi vì kết cấu ẩm thực bất đồng, thể vị người Á Châu không giống với Âu Mĩ, dày đặc đến mức nếu không dùng nước hoa sẽ làm ảnh hưởng đến chất lượng không khí, bởi vậy khi chế tác định chế nước hoa, hắn cơ hồ chưa từng suy xét đến thể vị ảnh hưởng như thế nào đến khí vị nước hoa.
Hiện tại, hắn đối với phương diện này hiểu biết, toàn bộ đều từ bản nhật kí điều hương sư xem trong không gian mấy hôm trước, về phương diện thực tiễn, cũng là thể vị Ai Đức cùng lý luận của nó. Lần này điều chế nước hoa cho Thẩm Gia Duệ sẽ là lần đầu tiên hắn đem sở học ứng dụng vào thực tế.
Nghĩ đến Thẩm Gia Duệ vẫn còn là học sinh, Tô Hử không tính toán làm cho nhóc nước quá cao cấp phức tạp, nước hoa càng đơn giản càng phù hợp với thân phận Thẩm Gia Duệ, điều này cũng rút ngắn chu kỳ chế tác của hắn, chờ đến chọn xong phối liệu, không quá mười ngày sẽ tạo ra thành phẩm. Mà Triệu mẫu định chế nước hoa, ít nhất yêu cầu ba tháng, trong đó còn cần cùng nàng nhiều lần giao lưu, sửa đổi không ngừng.
Nước hoa dành cho nam giới không như cho nữ giới thường hay thay đổi để tạo sự mới mẻ, nó mạnh ở tính kinh điển cùng liên tục, tựa như tính cách nam nhân, nếu quá mức muôn màu muôn vẻ, giỏi về biến hóa, ngược lại sẽ làm người cảm thấy bất an cùng lỗ mãng. Bởi vậy nước hoa chon am giới không như nữ giới mạnh ở mới mẻ cùng sáng tạo, chúng nó phần lớn là phục chế cùng bắt chước, khó khăn thấp hơn nước hoa cho nữ. Bất quá, từ một góc độ khác mà nói, nước hoa nam giới giới muốn mới mẻ cũng rất khó khăn, bởi phải có sự đột phá, chắc chắn là cực kỳ kinh điển mà lại cường đại đến không thể ngăn cản không thể thay thế cũng không thể cự tuyệt sáng tác, nó dẫn dắt hướng đi vài thập niên thậm chí là vài trăm năm cho nước hoa nam giới, lưu danh muôn đời.
Hiện tại, phân loại hương điều mà đại chúng tiếp thu nhất tổng cộng 10 loại có hoa hương điều, lá cây điều, thủy sinh điều, tây phổ điều, mộc chất điều, thuộc da điều, Đông Phương điều, phức kỳ hương điều, mỹ thực điều hòa quả hương điều. Nghĩ đến tuổi Thẩm Gia Duệ, nước hoa nam giới yêu thích nhất có mộc chất điều, tây phổ điều, thuộc da điều, phức kỳ hương điều còn có đông phương điều đối với có chút quá thành thục, mùi hoa điều hòa quả hương điều cũng không phù hợp với tuổi nhóc, dễ tạo ra nét nữ tính bị người cười nhạo. Cuối cùng ở lá cây điều, thủy sinh điều hòa mỹ thực điều này ba loại hương điều trung, sau nhiều lần lựa chọn, Tô Hử quyết định vì Thẩm Gia Duệ điều ra một khoản mỹ thực điều nước hoa hoạt bát trong sáng.
Ngửi qua vài loại nước hoa hàng mẫu, Thẩm Gia Duệ ngay từ đầu đối với tây phổ điều cảm thấy hứng thú nhất. Nhưng mà loại ướt át mà lại có khí tràng cực kỳ cường đại, nó mang đến là một loại phong độ hoa lệ tuyệt đẹp mà lại tao nhã ổn trọng, bày ra chính mị lực cường đại nam nhân thành thục, dày nặng, rất nặng, ý nhị dài lâu, tất nhiên không thích hợp chon am sinh mười hai tuổi sử dụng. Bất quá suy xét đến tương lai của Thẩm Gia Duệ, Tô Hử hứa đến năm nhóc hai mươi tuổi, nhất định sẽ vì nhóc nghiem túc điều chế ra một khoản đủ hoa mỹ tây phổ điều nước hoa.
Sauk hi quyết định xong hương điều, Tô Hử tiến hành chọn lựa hương liệu, hắn từ thư phòng trong không gian xuất ra một chiếc bình nhỏ hương liệu đã chuẩn bị sẵn, nhượng Thẩm Gia Duệ nhất nhất ngửi ngửi, bằng phản ứng đầu tiên cùng trực giác lựa chọn hương vị mình yêu thích. Quá trình này phi thường nhanh chóng, qua hai giờ liền kết thúc. Mà lúc này,cũng đến thời gian trường tan học.
Danh sách chương