" Lăng Vũ sao em không ra giúp mọi người một tay mà ngồi ăn một mình vậy " Lăng Thời lại gần Lăng Vũ nhìn thấy Lăng Vũ vẫn đang ăn ngon lành bên cạnh Diệp Lâm mà những người khác thì đang loay hoay nướng gà. Trong suy nghĩ của hắn cho rằng Lăng Vũ không làm gì cả chỉ hưởng thụ thành quả của người khác
Lăng Vũ ngẩn đầu lên nhìn Lăng Thời giống như nhìn sinh vật người ngoài hành tinh
" Xin lỗi anh vừa nói gì vậy em không nghe rõ anh có thể nói lại lần nữa không " Lăng Vũ nhìn lên với ánh mắt vô tội hề hề đáng thương, thấy Lăng Thời hình như là tức giận rồi
" Diệp tiền bối anh có nghe thấy anh Lăng Thời có nói gì với chúng ta không "
"Không nghe thấy " Diệp Lâm trả lời rất thẳng thắn giống như hắn hoàn toàn không nghe thấy gì.
Lăng Thời tức đến phát điên mà rõ ràng lúc nãy hắn nói chuyện rất to người này sao có thể như thế. Dù tức giận cũng chỉ dậm chân bỏ đi
" Lăng Thời này có ý gì vậy nhìn giống như là ghen tị với bạn nhỏ Lăng Vũ nhà chúng ta thì phải "
" Từ lần trước tôi đã không có hảo cảm với Lăng Thời này rồi giờ lại có ý định chia rẽ nội bộ đội người ta hay gì "
" Lăng Thời này nhất định là cố ý, lúc nãy tôi nhìn thấy ánh mắt hắn nhìn bạn nhỏ Lăng Vũ rất đáng sợ "
" Tôi cũng đã nhìn thấy rồi, Lăng Vũ có làm gì Lăng Thời đâu cơ chứ "
" Haha vẻ mặt của bạn nhỏ Lăng Vũ rất đáng yêu trực tiếp ngó lơ đối phương luôn "
" Ba Lâm cũng đứng về phía Lăng Vũ nha trực tiếp làm lơ đối phương"
" Ba Lâm với Lăng Vũ là cố ý phải không, em biết ngay mà Lăng Thời nói to thế làm gì có chuyện cả hai đều không thấy "
" Tôi phát hiện cả hai đều rất đáng yêu nha "
Kì thật lúc nãy là cậu cố ý trêu đùa với Lăng Thời, không nghĩ ảnh đế Diệp Lâm cũng diễn cùng cậu rất vui nha.
Ngày hôm sau mọi người cùng xuất phát lên thuyền.
" Địa điểm tiếp theo chính là đảo hoang, 5 ngày kế tiếp mọi người phải tự sinh tồn trên đảo hoang . Lần này sẽ không chia theo đội nữa mà hai người một cặp mọi người tự bắt cặp với nhau "
Nghe đạo diễn nói vậy Lăng Vũ bắt cặp với Hàn Kỳ, Diệp Lâm với Trương Thanh, Tôn Ni với Tô Vân, Lý Nham với Lưu Thiết, Lê Tinh Tinh với Trần Minh, Lăng Thời với Úc Phong
" Đạo diễn vậy chúng tôi sinh tồn bằng cách nào " Tôn Ni giơ tay lên hỏi
" Tổ chương trình đã mang đồ ăn nhu yếu phẩm lên đảo cho mọi người rồi, việc mọi người cần làm là tìm ra nhu yếu phẩm được giấu trên đảo để sử dụng , các cặp đôi cũng có thể đi chung với nhau, được rồi bây giờ hãy đi trải nghiệm cuộc sống trên đảo hoang "
Vừa lên đảo Lăng Vũ cùng Hàn Kỳ đi vào trong rừng để tìm kiếm đồ vật, không biết phải do may mắn hay không lúc hai người đang quan sát thì có đống đồ rơi xuống.
" Tìm tới tìm lui không thấy, thế mà lại rơi xuống ngay trước mặt " Hàn Kỳ và Lăng Vũ đến cầm lên xem là hai cái lều cùng xoong nồi
" Đi em cảm thấy xung quanh đây chắc chắn còn giấu không ít đồ "
Carmen nhìn lên cái cây trước mặt rõ ràng bọn họ đã giấu đồ rất chắc chắn làm sao có thể rơi được, chắc chắn là may mắn.
" Anh Hàn Kỳ ở đây có đồ nè mau qua đây "
" Hàn Kỳ trên cây có treo đồ anh ở dưới canh chừng để em trèo lên lấy "
" Hàn Kỳ mau qua đây đồ ở đây giấu nhiều lắm "
Đi được một lúc hai người đã lấy được rất nhiều vật dụng cần thiết, đến nỗi không còn tay để cầm phải nhờ anh carmen cầm hộ.
" Hai người này sao có thể may mắn như vậy được chứ "
" Nhìn hai người cứ như cắm trại trên đảo vậy "
" Các cặp khác đều rất chật vật trừ đội Lăng Vũ vẫn an nhàn ra "
" Nói mau có phải hai người đã hối lộ carmen để biết chỗ giấu đồ rồi không "
" Đội nào có Lăng Vũ đội đó rất nhàn hạ "
" Các đội khác thì đều đang trèo cây không thì cũng đi lạc "
Ra khỏi rừng Lăng Vũ nhìn thấy đội Diệp Lâm cùng Trương Thanh đang dựng lều.
" Hai người tìm ở đâu ra được lắm đồ vậy, bọn anh đây đi mãi chỉ phát hiện được một cái lều này " Trương Thanh trợn mắt nhìn đống đồ trên tay hai người.
" Em nói là rơi từ trên trời xuống anh có tin không " Hàn Kỳ nói
Việc này Trương Thanh là không có khả năng tin rồi hắn cũng đi tìm cả buổi mới có một chiếc lều
" Anh Hàn Kỳ nói là thật đó lúc bọn em đi vào rừng tìm đồ thì toàn thấy rơi trước mặt không thì cũng là vấp phải " Lăng Vũ làm ra vẻ mặt đáng tin cậy
Trương Thanh nhìn thấy người khác cũng gật đầu thì hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh
" Đây là cái vận may gì vậy chứ "
Lăng Vũ phụ Hàn Kỳ dựng lều nhưng cả hai đều không có ai biết dựng lều loay hoay một lúc thì bỏ cuộc
" Diệp tiền bối anh giúp bọn em dựng lều, đồ ăn bọn em cũng sẽ chia cho anh một phần " Lăng Vũ nhìn Diệp Lâm chằm chằm
" Được " Diệp Lâm thấy cũng không phải chuyện gì mà còn có đồ ăn đương nhiên sẽ làm, Trương Thanh cũng ra giúp mỗi người dựng một cái lều
Lăng Vũ và Hàn Kỳ cùng nhau nấu cơm, hai người tìm được rất nhiều đồ ăn , cũng chỉ nấu đơn giản vài món. Hai người Diệp Lâm dựng xong lều thì Lăng Vũ bên này nấu cơm xong xuôi , thực phẩm tìm được đủ để bốn người ăn trong hai ngày cũng không cần phải vào rừng tìm đồ.
Lăng Vũ ngẩn đầu lên nhìn Lăng Thời giống như nhìn sinh vật người ngoài hành tinh
" Xin lỗi anh vừa nói gì vậy em không nghe rõ anh có thể nói lại lần nữa không " Lăng Vũ nhìn lên với ánh mắt vô tội hề hề đáng thương, thấy Lăng Thời hình như là tức giận rồi
" Diệp tiền bối anh có nghe thấy anh Lăng Thời có nói gì với chúng ta không "
"Không nghe thấy " Diệp Lâm trả lời rất thẳng thắn giống như hắn hoàn toàn không nghe thấy gì.
Lăng Thời tức đến phát điên mà rõ ràng lúc nãy hắn nói chuyện rất to người này sao có thể như thế. Dù tức giận cũng chỉ dậm chân bỏ đi
" Lăng Thời này có ý gì vậy nhìn giống như là ghen tị với bạn nhỏ Lăng Vũ nhà chúng ta thì phải "
" Từ lần trước tôi đã không có hảo cảm với Lăng Thời này rồi giờ lại có ý định chia rẽ nội bộ đội người ta hay gì "
" Lăng Thời này nhất định là cố ý, lúc nãy tôi nhìn thấy ánh mắt hắn nhìn bạn nhỏ Lăng Vũ rất đáng sợ "
" Tôi cũng đã nhìn thấy rồi, Lăng Vũ có làm gì Lăng Thời đâu cơ chứ "
" Haha vẻ mặt của bạn nhỏ Lăng Vũ rất đáng yêu trực tiếp ngó lơ đối phương luôn "
" Ba Lâm cũng đứng về phía Lăng Vũ nha trực tiếp làm lơ đối phương"
" Ba Lâm với Lăng Vũ là cố ý phải không, em biết ngay mà Lăng Thời nói to thế làm gì có chuyện cả hai đều không thấy "
" Tôi phát hiện cả hai đều rất đáng yêu nha "
Kì thật lúc nãy là cậu cố ý trêu đùa với Lăng Thời, không nghĩ ảnh đế Diệp Lâm cũng diễn cùng cậu rất vui nha.
Ngày hôm sau mọi người cùng xuất phát lên thuyền.
" Địa điểm tiếp theo chính là đảo hoang, 5 ngày kế tiếp mọi người phải tự sinh tồn trên đảo hoang . Lần này sẽ không chia theo đội nữa mà hai người một cặp mọi người tự bắt cặp với nhau "
Nghe đạo diễn nói vậy Lăng Vũ bắt cặp với Hàn Kỳ, Diệp Lâm với Trương Thanh, Tôn Ni với Tô Vân, Lý Nham với Lưu Thiết, Lê Tinh Tinh với Trần Minh, Lăng Thời với Úc Phong
" Đạo diễn vậy chúng tôi sinh tồn bằng cách nào " Tôn Ni giơ tay lên hỏi
" Tổ chương trình đã mang đồ ăn nhu yếu phẩm lên đảo cho mọi người rồi, việc mọi người cần làm là tìm ra nhu yếu phẩm được giấu trên đảo để sử dụng , các cặp đôi cũng có thể đi chung với nhau, được rồi bây giờ hãy đi trải nghiệm cuộc sống trên đảo hoang "
Vừa lên đảo Lăng Vũ cùng Hàn Kỳ đi vào trong rừng để tìm kiếm đồ vật, không biết phải do may mắn hay không lúc hai người đang quan sát thì có đống đồ rơi xuống.
" Tìm tới tìm lui không thấy, thế mà lại rơi xuống ngay trước mặt " Hàn Kỳ và Lăng Vũ đến cầm lên xem là hai cái lều cùng xoong nồi
" Đi em cảm thấy xung quanh đây chắc chắn còn giấu không ít đồ "
Carmen nhìn lên cái cây trước mặt rõ ràng bọn họ đã giấu đồ rất chắc chắn làm sao có thể rơi được, chắc chắn là may mắn.
" Anh Hàn Kỳ ở đây có đồ nè mau qua đây "
" Hàn Kỳ trên cây có treo đồ anh ở dưới canh chừng để em trèo lên lấy "
" Hàn Kỳ mau qua đây đồ ở đây giấu nhiều lắm "
Đi được một lúc hai người đã lấy được rất nhiều vật dụng cần thiết, đến nỗi không còn tay để cầm phải nhờ anh carmen cầm hộ.
" Hai người này sao có thể may mắn như vậy được chứ "
" Nhìn hai người cứ như cắm trại trên đảo vậy "
" Các cặp khác đều rất chật vật trừ đội Lăng Vũ vẫn an nhàn ra "
" Nói mau có phải hai người đã hối lộ carmen để biết chỗ giấu đồ rồi không "
" Đội nào có Lăng Vũ đội đó rất nhàn hạ "
" Các đội khác thì đều đang trèo cây không thì cũng đi lạc "
Ra khỏi rừng Lăng Vũ nhìn thấy đội Diệp Lâm cùng Trương Thanh đang dựng lều.
" Hai người tìm ở đâu ra được lắm đồ vậy, bọn anh đây đi mãi chỉ phát hiện được một cái lều này " Trương Thanh trợn mắt nhìn đống đồ trên tay hai người.
" Em nói là rơi từ trên trời xuống anh có tin không " Hàn Kỳ nói
Việc này Trương Thanh là không có khả năng tin rồi hắn cũng đi tìm cả buổi mới có một chiếc lều
" Anh Hàn Kỳ nói là thật đó lúc bọn em đi vào rừng tìm đồ thì toàn thấy rơi trước mặt không thì cũng là vấp phải " Lăng Vũ làm ra vẻ mặt đáng tin cậy
Trương Thanh nhìn thấy người khác cũng gật đầu thì hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh
" Đây là cái vận may gì vậy chứ "
Lăng Vũ phụ Hàn Kỳ dựng lều nhưng cả hai đều không có ai biết dựng lều loay hoay một lúc thì bỏ cuộc
" Diệp tiền bối anh giúp bọn em dựng lều, đồ ăn bọn em cũng sẽ chia cho anh một phần " Lăng Vũ nhìn Diệp Lâm chằm chằm
" Được " Diệp Lâm thấy cũng không phải chuyện gì mà còn có đồ ăn đương nhiên sẽ làm, Trương Thanh cũng ra giúp mỗi người dựng một cái lều
Lăng Vũ và Hàn Kỳ cùng nhau nấu cơm, hai người tìm được rất nhiều đồ ăn , cũng chỉ nấu đơn giản vài món. Hai người Diệp Lâm dựng xong lều thì Lăng Vũ bên này nấu cơm xong xuôi , thực phẩm tìm được đủ để bốn người ăn trong hai ngày cũng không cần phải vào rừng tìm đồ.
Danh sách chương