Mấy người hàng xóm kia rất lâu mới được ăn một bữa thịt, vốn lúc bọn họ vừa nhìn thấy thịt đã thèm rồi, lại còn thơm như vậy, món ăn còn nhìn đẹp mắt như thế, bọn họ nhìn chằm chằm chị dâu thứ ba nhà họ Giang, xem cô ấy chậm rãi nhấm nuốt mà trong lòng cũng gấp giùm cô ấy, không biết đến cuối cùng thì hương vị như thế nào?! Có người hận không thể chạy đến nếm thử giùm Giang Mật.
Cuối cùng, vẻ mặt của chị dâu thứ ba nhà họ Giang cũng thay đổi!
Đôi mắt của chị dâu thứ ba nhà họ Giang phát sáng, hưng phấn đến mặt cũng đỏ bừng.
"Em à, em nấu đồ ăn cũng ngon quá rồi!"
"Vậy là tốt rồi." Giang Mật cười nói: "Chị gọt giúp em hai trái dưa chuột rồi bưng lên bàn giùm em luôn nha."
"Được!" Chị dâu thứ ba nhà họ Giang lấy hai trái dưa chuột từ trong giỏ trúc, sau đó cô ấy đi lấy một cái dĩa lớn.
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang thấy Giang Mật từ đầu đến cuối vẫn không gọi cô ta đến nếm thử thì trong lòng rất tức giận: "Chẳng phải chỉ là món thịt luôn thôi sao? Ai mà không biết làm? Thịt luộc này sao có thể ngon bằng thịt xào? Thịt xào không chỉ thơm, cắn một miếng cũng có mỡ chảy ra, có thể ăn được mấy chén cơm luôn đó."
Giang Mật cũng không tức giận, cô thuận tay lấy một miếng thịt heo đưa cho cô ta: "Em cũng chỉ là học đến đâu dùng đến đó, tay nghề so ra còn kém chị dâu hai nhiều, chỗ này còn dư miếng thịt chị cầm rồi tự xào cho mình ăn đi."
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang cướp lấy miếng thịt, cô ta rất tin tưởng vào tài nấu ăn của mình, cũng không tin bản thân mình sẽ kém hơn so với Giang Mật.
Bao nhiêu người nấu món ăn vừa thơm vừa đẹp, nhưng khi ăn vào thì còn khó ăn hơn thức ăn cho heo.
"Chị làm thì chị làm, cũng tránh cho em làm hỏng một miếng thịt ngon."
Nói thì nói như vậy, nhưng ánh mắt của chị dâu thứ hai nhà họ Giang vẫn không kiềm chế được mà liếc nhìn về phía dĩa thịt luộc giã tỏi kia, mùi hương này khiến cô ta cảm thấy chỉ cần ăn được một miếng, cho dù có bắt cô ta đi dọn phân thì cô ta cũng bằng lòng.
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang cũng không tranh cãi vô ích, trong lòng chỉ mắng một câu: Ai thèm ăn món ăn của Giang Mật làm? Cho dù có năn nỉ cô ta ăn thì cô ta cũng sẽ không ăn!
Cô ta lộ ra khuôn mặt như trái mướp đắng, cầm lấy miếng thịt đi xử lý.
Giang Mật không thèm để ý đến chị dâu thứ hai nhà họ Giang, cô nhìn thấy mắt hàng xóm đều dính trên dĩa thịt luộc giã tỏi.
Cô đã bỏ ra không ít tiền để làm mấy món này thì trong lòng cũng đã có tính toán.
Đến lúc đó việc xây nhà lưới để trồng Đại Bằng Thái, hoặc một số việc nhỏ phải cần có sự giúp đỡ của bà con hàng xóm, thì bọn họ chắc chắn sẽ vì thèm một miếng ăn này nên sẽ giúp đỡ mà không chút do dự.
Chị dâu cả nhà họ Giang bưng một chậu nước đi vào: "Mật Mật, cá đã làm xong rồi."
"Vất vả cho chị cả rồi ạ." Giang Mật nhận lấy chậu nước, cầm lấy hai con cá trắm cỏ đã được làm sạch để ước lượng, mỗi con đều được một cân hai.
Đầu bếp có ba mức độ, mức độ thứ nhất chính là cân từ trên tay.
Cuối cùng, vẻ mặt của chị dâu thứ ba nhà họ Giang cũng thay đổi!
Đôi mắt của chị dâu thứ ba nhà họ Giang phát sáng, hưng phấn đến mặt cũng đỏ bừng.
"Em à, em nấu đồ ăn cũng ngon quá rồi!"
"Vậy là tốt rồi." Giang Mật cười nói: "Chị gọt giúp em hai trái dưa chuột rồi bưng lên bàn giùm em luôn nha."
"Được!" Chị dâu thứ ba nhà họ Giang lấy hai trái dưa chuột từ trong giỏ trúc, sau đó cô ấy đi lấy một cái dĩa lớn.
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang thấy Giang Mật từ đầu đến cuối vẫn không gọi cô ta đến nếm thử thì trong lòng rất tức giận: "Chẳng phải chỉ là món thịt luôn thôi sao? Ai mà không biết làm? Thịt luộc này sao có thể ngon bằng thịt xào? Thịt xào không chỉ thơm, cắn một miếng cũng có mỡ chảy ra, có thể ăn được mấy chén cơm luôn đó."
Giang Mật cũng không tức giận, cô thuận tay lấy một miếng thịt heo đưa cho cô ta: "Em cũng chỉ là học đến đâu dùng đến đó, tay nghề so ra còn kém chị dâu hai nhiều, chỗ này còn dư miếng thịt chị cầm rồi tự xào cho mình ăn đi."
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang cướp lấy miếng thịt, cô ta rất tin tưởng vào tài nấu ăn của mình, cũng không tin bản thân mình sẽ kém hơn so với Giang Mật.
Bao nhiêu người nấu món ăn vừa thơm vừa đẹp, nhưng khi ăn vào thì còn khó ăn hơn thức ăn cho heo.
"Chị làm thì chị làm, cũng tránh cho em làm hỏng một miếng thịt ngon."
Nói thì nói như vậy, nhưng ánh mắt của chị dâu thứ hai nhà họ Giang vẫn không kiềm chế được mà liếc nhìn về phía dĩa thịt luộc giã tỏi kia, mùi hương này khiến cô ta cảm thấy chỉ cần ăn được một miếng, cho dù có bắt cô ta đi dọn phân thì cô ta cũng bằng lòng.
Chị dâu thứ hai nhà họ Giang cũng không tranh cãi vô ích, trong lòng chỉ mắng một câu: Ai thèm ăn món ăn của Giang Mật làm? Cho dù có năn nỉ cô ta ăn thì cô ta cũng sẽ không ăn!
Cô ta lộ ra khuôn mặt như trái mướp đắng, cầm lấy miếng thịt đi xử lý.
Giang Mật không thèm để ý đến chị dâu thứ hai nhà họ Giang, cô nhìn thấy mắt hàng xóm đều dính trên dĩa thịt luộc giã tỏi.
Cô đã bỏ ra không ít tiền để làm mấy món này thì trong lòng cũng đã có tính toán.
Đến lúc đó việc xây nhà lưới để trồng Đại Bằng Thái, hoặc một số việc nhỏ phải cần có sự giúp đỡ của bà con hàng xóm, thì bọn họ chắc chắn sẽ vì thèm một miếng ăn này nên sẽ giúp đỡ mà không chút do dự.
Chị dâu cả nhà họ Giang bưng một chậu nước đi vào: "Mật Mật, cá đã làm xong rồi."
"Vất vả cho chị cả rồi ạ." Giang Mật nhận lấy chậu nước, cầm lấy hai con cá trắm cỏ đã được làm sạch để ước lượng, mỗi con đều được một cân hai.
Đầu bếp có ba mức độ, mức độ thứ nhất chính là cân từ trên tay.
Danh sách chương