Ngữ khí nam nhân cuồng ngạo làm đáy lòng Bạch Nhan dao động, nàng ngẩng đầu nhìn gương mặt tuyệt sắc của nam tử, trong mắt hiện lên vẻ chần chừ...

Nam nhân này, nàng có thể tin hay không đây? Bạch Nhan im lặng, thật lâu sau, nàng ngước mặt lần nữa, đôi mắt đen sạch sẽ và thanh tịnh: "Lần này, ta tin ngươi, ta tin ngươi đối xử thật tâm với nhi tử, sẽ giống như ta dùng hết khả năng bảo hộ hắn chu toàn."

Vốn dĩ một câu này phải làm lòng người rung động, không biết sao, sau khi nghe được câu này, sắc mặt Đế Thương đen lại.

"Lời này của ngươi là có ý gì?" Đế Thương cười lạnh, "Chẳng lẽ đối với ngươi bổn vương là hư tình giả ý?"

Bạch Nhan cảm thấy nam tử sắp nổi giận, chân lùi về sau mấy bước, ngượng ngùng cười hai tiếng: "Lúc đó ngươi đã nói, ngươi dây dưa với ta, chỉ vì ta không khiến ngươi chán ghét thôi, nếu như lại gặp một nữ tử khác không làm ngươi chán ghét, chẳng lẽ ngươi sẽ không dây dưa nàng à?"

Đế Thương cười châm chọc: "Ngươi cho rằng ai cũng xui xẻo như thế à, có thể bị bổn vương dây dưa?"

"..."

Bạch Nhan ngây ngẩn cả người, gia hỏa này cũng biết bị hắn dây dưa chính là chuyện cực kỳ xui xẻo ư?

"Bạch Nhan, ngươi tin thì tốt, không tin cũng chẳng sao, bổn vương sống nhiều năm như vậy, ngươi là người thứ nhất không khiến bổn vương chán ghét, đồng thời cũng là người cuối cùng."

Oanh!

Đầu Bạch Nhan giống như nổ tung, ngạc nhiên nhìn khuôn mặt bá đạo của nam nhân.

Lời này của hắn là có ý gì?

Có thể hiểu là... tỏ tình không?

Đương lúc Bạch Nhan vẫn đang khiếp sợ, môi nam nhân đã áp xuống, dán thật chặt lên môi nàng, khí lực trên tay hắn rất lớn, dùng sức ép chặt trên lưng nàng, làm cho nàng dùng cách nào cũng không đẩy ra được...

Chờ nam nhân buông lỏng mình ra, Bạch Nhan mới lui về sau mấy bước, xoắn xuýt một lúc lâu, cuối cùng vẫn hỏi vấn đề này.

"Đế Thương, ngươi... sẽ không phải là lần đầu chứ?"

Nếu không phải, vì sao cứ một mực tìm nàng báo thù?

Vẻ mặt Đế Thương đen lại: "Ngươi biết quá nhiều."

Thật sự bị nàng đoán trúng rồi?

Bạch Nhan lùi ra sau mấy bước, hỏi: "Hiện tại ngươi bao nhiêu tuổi? Mấy trăm? Mấy ngàn?"

"..."

Đế Thương không trả lời, lấy tình cách của nữ nhân này, sau khi biết được tuổi của hắn, nhất định sẽ ghét bỏ hắn.

"Ta không có ý gì khác, ta chỉ muốn biết ngươi đã làm xử nam bao nhiêu năm, đúng rồi, cho ta xem tay của ngươi một chút, ta muốn biết nam nhân độc thân nhiều năm như vậy thật sự có cánh tay kỳ lân hay không."

"Cánh tay kỳ lân? Bổn vương không phải kỳ lân, làm sao có cánh tay kỳ lân?" Đế Thương nhíu mày.

"Cánh tay kỳ lân có nghĩa là... ngươi độc thân nhiều năm mà không có nữ nhân giải quyết, thì tự ngươi dùng tay, nên mới luyện ra cánh tay kỳ lân."

Ánh mắt Đế Thương kỳ quái nhìn Bạch Nhan: "Tay cũng có thể giải quyết?"

"..." Bạch Nhan hoàn toàn bó tay rồi.

Suýt chút nữa nàng đã quên, nam nhân thời đại này không lo không tìm được nữ tử, còn có người mười tuổi đã được nha hoàn giúp thành nam nhân chân chính, đương nhiên sẽ không cần tự mình giải quyết nhu cầu...

Tất nhiên, phải trừ tên quái thai Đế Thương, chịu đựng nhiều năm như vậy để làm xử nam.

"Vậy bình thường ngươi có nhu cầu sẽ giải quyết như thế nào?"

Sẽ không phải là dùng một chậu nước lạnh dội xuống, để dập lửa?

"Trước khi biết ngươi, bổn vương chưa từng có nhu cầu."

Cố tình sau cái đêm của sáu năm về trước, nữ nhân này tùy ý cũng châm lửa hắn được...

Đồng thời còn trực tiếp cưỡng hắn!

Vừa nghĩ tới chuyện sáu năm trước, Đế Thương hận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn thề sau này tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện