Edit: ThienDa
"Biểu muội," Lam Thiếu Yến cười ngây ngô, "Hoan nghênh ngươi trở về, sau này, ngươi chính là người Lam gia, nếu ai khi dễ ngươi, ca ca giúp ngươi đánh hắn."
"Đa tạ Nhị biểu ca."
Bạch Nhan cười nhẹ nhàng, chẳng biết tại sao, khi nhìn thấy nụ cười kia, mặt Lam Thiếu Yến đỏ lên, biểu tình có chút quẫn bách.
"Uy," Lam Tiểu Vận đi tới trước mặt Bạch Nhan, cằm nhấc lên, so với huynh đệ Lam gia, ngữ khí của nàng có chút kiêu ngạo, "Ngươi là tỷ tỷ của tiện nhân Bạch Chỉ kia? Ta cho ngươi biết, ta cùng tiện nhân kia có thù, về sau ta và nàng đánh nhau, ngươi không thể giúp nàng."
Lam Tiểu Vận tuy có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không vì nàng chưa thành thân đã có mang mà xem thường nàng, nàng ta chỉ chán ghét Bạch Chỉ mà thôi.
"Tại sao phải giúp nàng?" Bạch Nhan cong khóe môi, hỏi.
Lần này đến lượt Lam Tiểu Vận ngây ngẩn cả người: "Ngươi không phải tỷ tỷ nàng sao?"
Tình huống của Bạch gia, những người khác đều không biết, nếu tỷ đệ Bạch Nhan không nói, người ngoài đều nghĩ Bạch gia là một mảnh hài hòa.
Đây cũng là nguyên nhân Lam Tiểu Vận nói những lời này.
Lam lão phu nhân vỗ đùi: "Ta suýt nữa quên đem chuyện này nói cho các ngươi biết..."
Lời này nói ra, lão phu nhân liền đem sự tình Bạch Nhan ở Bạch gia bị hãm hại, chẳng những bị Bạch Nhược làm thất thân, còn kém chút nữa bị Vu Dung bán đi, đem nói ra hết.
Bọn người Lam Tiểu Vận nghe mà trợn mắt há hốc mồm, biểu tình không thể tin, trên đời này lại có độc phụ như thế.
"Hài tử đáng thương," Đổng Nhược Lan lau khóe mắt, "Lúc ngươi ở Bạch gia bị khi dễ, tại sao không tới nói cho chúng ta biết? Tiêu Nhi cũng vậy, đến giờ còn không nói qua một câu, chúng ta cũng không biết tỷ đệ các ngươi chịu nhiều cực khổ như vậy."
Lời nói của nàng mang theo trách cứ, lời nói lại đầy đau lòng: "Ngươi không có mẫu thân làm chủ, sau này cữu mẫu sẽ như mẫu thân ngươi, Lam gia này ngươi cứ yên tâm ở lại, sẽ không lo bị người bán."
Đáy lòng Bạch Nhan chảy một dòng nước ấm, cảm giác có thân nhân, thật tốt như vậy.
Khuôn mặt kiêu ngạo của Lam Tiểu Vận lấy lại tinh thần, lại mang áy náy: "Thật xin lỗi, ta không biết ngươi chịu nhiều ủy khuất như vậy, về sau chúng ta chung một địch nhân là Bạch Chỉ, chúng ta liên thủ nhất định đánh bại nàng."
Edit: ThienDa
"Bạch gia thật quá phận!" ánh mắt Lam Thiếu Yến hung ác, đôi con ngươi thanh tú tràn đầy giận dữ, "Độc chiếm đồ cưới của cô cô, còn nói biểu muội ăn không uống không! Lại còn muốn đem biểu muội bán đi! Chuyện này Lam gia chúng ta không thể bỏ qua!"
Ngay cả Lam Thiếu Lăng luôn luôn ổn trọng cũng trầm mặc nửa ngày: "Nương, tổ mẫu, ta đồng ý với nhị đệ. Biểu muội chịu nhiều ủy khuất như vậy, chúng ta không làm chủ, còn ai có thể cho nàng chỗ dựa?"
"Được, các ngươi đều đã quyết định như vậy thì..."
Lão phu nhân vừa định vỗ án quyết định thì bên cạnh truyền đến thanh âm của Bạch Nhan.
"Ngoại tổ mẫu, ta đã có kế hoạch báo thù, chuyện này cứ để mình ta giải quyết."
Nghe vậy, lão phu nhân than một tiếng, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Bạch Nhan: "Ngươi đã quyết định, ngoại tổ mẫu tôn trọng ý kiến của ngươi, nếu như ngươi cần, nhất định phải nói ra, chúng ta sẽ giúp ngươi tới cùng."
Dù cho có cùng Hoàng tộc xé rách thể diện, nàng cũng không tiếc.
"Nương," Đổng Nhược Lan chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói, "Khách nhân đã tới không sai biệt lắm, chúng ta đi ra ngoài đi."
Lão phu nhân khẽ gật đầu, kéo tay Bạch Nhan đứng dậy: "Tiểu Nhan Nhi, chúng ta đi, hôm nay Lam gia sẽ vì ngươi chính danh."
"Biểu muội," Lam Thiếu Yến cười ngây ngô, "Hoan nghênh ngươi trở về, sau này, ngươi chính là người Lam gia, nếu ai khi dễ ngươi, ca ca giúp ngươi đánh hắn."
"Đa tạ Nhị biểu ca."
Bạch Nhan cười nhẹ nhàng, chẳng biết tại sao, khi nhìn thấy nụ cười kia, mặt Lam Thiếu Yến đỏ lên, biểu tình có chút quẫn bách.
"Uy," Lam Tiểu Vận đi tới trước mặt Bạch Nhan, cằm nhấc lên, so với huynh đệ Lam gia, ngữ khí của nàng có chút kiêu ngạo, "Ngươi là tỷ tỷ của tiện nhân Bạch Chỉ kia? Ta cho ngươi biết, ta cùng tiện nhân kia có thù, về sau ta và nàng đánh nhau, ngươi không thể giúp nàng."
Lam Tiểu Vận tuy có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không vì nàng chưa thành thân đã có mang mà xem thường nàng, nàng ta chỉ chán ghét Bạch Chỉ mà thôi.
"Tại sao phải giúp nàng?" Bạch Nhan cong khóe môi, hỏi.
Lần này đến lượt Lam Tiểu Vận ngây ngẩn cả người: "Ngươi không phải tỷ tỷ nàng sao?"
Tình huống của Bạch gia, những người khác đều không biết, nếu tỷ đệ Bạch Nhan không nói, người ngoài đều nghĩ Bạch gia là một mảnh hài hòa.
Đây cũng là nguyên nhân Lam Tiểu Vận nói những lời này.
Lam lão phu nhân vỗ đùi: "Ta suýt nữa quên đem chuyện này nói cho các ngươi biết..."
Lời này nói ra, lão phu nhân liền đem sự tình Bạch Nhan ở Bạch gia bị hãm hại, chẳng những bị Bạch Nhược làm thất thân, còn kém chút nữa bị Vu Dung bán đi, đem nói ra hết.
Bọn người Lam Tiểu Vận nghe mà trợn mắt há hốc mồm, biểu tình không thể tin, trên đời này lại có độc phụ như thế.
"Hài tử đáng thương," Đổng Nhược Lan lau khóe mắt, "Lúc ngươi ở Bạch gia bị khi dễ, tại sao không tới nói cho chúng ta biết? Tiêu Nhi cũng vậy, đến giờ còn không nói qua một câu, chúng ta cũng không biết tỷ đệ các ngươi chịu nhiều cực khổ như vậy."
Lời nói của nàng mang theo trách cứ, lời nói lại đầy đau lòng: "Ngươi không có mẫu thân làm chủ, sau này cữu mẫu sẽ như mẫu thân ngươi, Lam gia này ngươi cứ yên tâm ở lại, sẽ không lo bị người bán."
Đáy lòng Bạch Nhan chảy một dòng nước ấm, cảm giác có thân nhân, thật tốt như vậy.
Khuôn mặt kiêu ngạo của Lam Tiểu Vận lấy lại tinh thần, lại mang áy náy: "Thật xin lỗi, ta không biết ngươi chịu nhiều ủy khuất như vậy, về sau chúng ta chung một địch nhân là Bạch Chỉ, chúng ta liên thủ nhất định đánh bại nàng."
Edit: ThienDa
"Bạch gia thật quá phận!" ánh mắt Lam Thiếu Yến hung ác, đôi con ngươi thanh tú tràn đầy giận dữ, "Độc chiếm đồ cưới của cô cô, còn nói biểu muội ăn không uống không! Lại còn muốn đem biểu muội bán đi! Chuyện này Lam gia chúng ta không thể bỏ qua!"
Ngay cả Lam Thiếu Lăng luôn luôn ổn trọng cũng trầm mặc nửa ngày: "Nương, tổ mẫu, ta đồng ý với nhị đệ. Biểu muội chịu nhiều ủy khuất như vậy, chúng ta không làm chủ, còn ai có thể cho nàng chỗ dựa?"
"Được, các ngươi đều đã quyết định như vậy thì..."
Lão phu nhân vừa định vỗ án quyết định thì bên cạnh truyền đến thanh âm của Bạch Nhan.
"Ngoại tổ mẫu, ta đã có kế hoạch báo thù, chuyện này cứ để mình ta giải quyết."
Nghe vậy, lão phu nhân than một tiếng, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Bạch Nhan: "Ngươi đã quyết định, ngoại tổ mẫu tôn trọng ý kiến của ngươi, nếu như ngươi cần, nhất định phải nói ra, chúng ta sẽ giúp ngươi tới cùng."
Dù cho có cùng Hoàng tộc xé rách thể diện, nàng cũng không tiếc.
"Nương," Đổng Nhược Lan chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói, "Khách nhân đã tới không sai biệt lắm, chúng ta đi ra ngoài đi."
Lão phu nhân khẽ gật đầu, kéo tay Bạch Nhan đứng dậy: "Tiểu Nhan Nhi, chúng ta đi, hôm nay Lam gia sẽ vì ngươi chính danh."
Danh sách chương