Vi Vi cười nói:
“Không phải ngươi bán giày lấy tiền nuôi ta ăn uống sao?”
Lâm Nhất Tần bẻ gẫy nhánh cây trong tay đến “ba” một cái, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Ta hỏi là ngươi trước kia…Khụ, ta hỏi là người trong võ lâm!”
Hết hồn, may mắn ứng biến kịp, suýt nữa phá vỡ nguyên tắc ngươi không nói ta sẽ không hỏi.
Vi Nhất Tiếu nói:
“Ngươi nếu hỏi về danh môn chính phái, đệ tự bọn họ rất nhiều người xuất thân phú hào, khi lên núi học nghệ, trong nhà sẽ hiến cho chưởng môn một số tiền lớn. Hơn nữa, họ phái người trông môn trên danh nghĩa phụ trách bảo hộ thôn trấn mấy trăm dặm bình an, dân chúng trong phạm vi đều giao nộp tiền cung phụng.”
Lâm Nhất Tần thầm nghĩ: “Đây là danh môn chính phái ư? Sao giống xã hội đen thu phí bảo hộ thế?”
Hỏi: “Tiền cung phụng là bắt buộc hay cam tâm tình nguyện?”
Tạ Tốn nói:
“Kia không nhất định. Nghe nói phái Võ Đang Trương Tam Phong lão đạo được hương dân xung quanh tôn sùng là Thần Minh, cam tam cung phụng tiền tài vì hắn tu kiến đạo quan. Thứ nhất là vì hắn sống lâu, hai là vì hắn thật sự che chở, bảo vệ, mấy lần có người Mông Cổ đám tiểu lâu la đến quấy phá, hắn đều phái đệ tử đi dọn dẹp. Nga Mi từ trước đến nay đều lấy khẩu hiệu Khu trừ Thát Lỗ (đuổi diệt người Mông Cổ), Thiếu Lâm dựa phúc Phật, cũng coi như tự nguyện. Hoa Sơn với phái Không Động cũng tương tự thế thôi.”
Lâm Nhất Tần bừng tỉnh đại ngộ ( chợt hiểu ra), thì ra đây là một loại phương thức buôn bán của môn phái (ta bỏ tiền, ngươi bảo hộ)
“Nghe qua cũng không sai, vì sao hai người các ngươi chán ghét bọn họ như thế?”
Cùng ở chung gần một tháng, nội dung hai người nói chuyện phiếm thường là võ công, nhưng lời nói lộ rõ khinh bỉ cùng khinh thường lục đại phái, phản loản chẳng phải trời sinh, muốn chán ghét chí ít cũng phải có lí do gì chứ? “Hừ hừ, lục đại phái giả nhân giả nghĩa, trừ đánh đám tiểu Nguyên binh làm loạn, chưa từng thấy bọn họ làm chuyện gì, ăn no suốt ngày tranh quyền đoạt lợi, mặc dân chúng trong thế nước sôi lửa bỏng không để ý. Nhớ năm trước tại Hà Nam Quách Bồ Tát khởi nghĩa, thử hỏi bọn họ có rat ay giúp đỡ? Khu trừ Thát Lỗ, gây dựn non sông, chỉ sợ bọn họ đã quên người Hán bị thống trị bao lâu!” Tạ Tốn phẫn nộ nói.
Vi Nhất Tiếu đáp:
“Kỳ thực Hán nhân thống trị có gì tốt? Trung thần bị vu oan, gian thần hưởng vinh hoa phú quý, triều đình chẳng phải giống bọn người Kim người Mông Cổ ngược đãi dân chúng, làm gì có thị phi đúng sai, thiên lí công đạo?”
Đối mặt với hai vị tuổi trẻ nhiệt huyết sôi trào, Lâm Nhất Tần tựa hồ đã nhìn thấy ngọn lửa cách mạng phản loạn bùng cháy trong lòng.
Lục đại phái là trật tự võ lâm mới được hình thành sau khi Nguyên triều thống trị, giang hồ bề ngoài thừa nhận địa vị thống trị của hoàng đế Mông Cổ, mà triều đình về cơ bản cam đoan lợi ích hợp pháp cùng phạm vi thế lực của bọn họ không bị xâm phạm.
Tuy rằng xét quy mô nhỏ, xung đột là không thể tránh né, nhưng xét lợi ích tập đoàn, bọn họ sao có thể công khai đối nghịch cùng kẻ thống trị? Tư thế trung lập đương nhiên khiến hai vị Tạ Vi thuộc phái cấp tiến phản loạn chán ghét.
Hiện tại Lâm Nhất Tần cũng không muốn nói nhiều về vấn đề này, nước chảy thành sông, bọn họ sớm muộn gì cũng gia nhập Minh Giáo phản Nguyên, cần gì bản thân nhiều lời? Tức thời nói:
“Bọn họ trung lập không phải chuyện của chúng ta. Hiện thời trọng yếu là không có tiền, không lương thực, tất cả mọi người nằm đất tìm Quảng Lăng Tán đi!”
Phụ lục:
Đơn xin việc của đại hiệp:
Số thứ tự: 01
Ngành nghề tương ứng: Võ lâm
Danh tính: Tạ Tốn
Giới tính: nam
Tuổi: 23
Chiều cao: 189cm
Thể trọng: không biết, tùy thuộc vào lượng thức ăn trong ngày
Tính cách: dũng cảm, dễ mềm lòng
Ngoại hình: Tóc vàng mắt xanh, là hỗn huyết soái ca
Nơi tốt nghiệp: Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Thành Côn, vừa mới chính thức xuống núi
Chuyên nghiệp: nội ngoại song tu
Kỹ năng máy tính: Không
Năng lực ngoại ngữ: tiếng Mông Cổ cấp 6
Tự giới thiệu: (vừa chắp tay)
Ta họ Tạ, tên Tốn, tự Quy Tư. Trời sinh thần lực, võ công cao cường, yêu cầm kì thi họa, lịch sử thơ ca, thích trẻ con. Nghề nghiệp từng làm là săn bắn cùng trộm mộ, xem huyệt, ngẫu nhiên sẽ đánh cướp. Có kinh nghiệm đánh nhau giết người, có tâm, có trách nhiệm, hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức vị cường đạo, bảo tiêu, thợ săn, trộm mộ, thầy địa lý trong thời gian ngắn.
Yêu cầu đặc thù: không thương hại người già, phụ nữ và trẻ em
Để biết thêm phúc lợi xin liên hệ người đại diện Lâm Nhất Tần.
Số thứ tự: 02
Ngành nghề tương ứng: võ lâm
Tên họ: Vi Nhất Tiếu
Giới tính: nam
Tuổi: có lẽ trên dưới 22
Chiều cao: 170cm
Cân nặng: không biết, tùy tâm tình của ta
Tính cách: ác liệt thâm trầm
Ngoại hình: sắc mặt trắng bệch, răng nanh sắc bén
Nơi tốt nghiệp: Cao nhân thần bí, đã nhận giấy chứng nhận học vị cao thủ.
Chuyên nghiệp: Khinh công, hàn băng miên chưởng
Năng lực ngoại ngữ: tiếng Mông Cổ cấp 6
Năng lực máy tính: thao tác thuần thục các pháp bảo bên trong Wild Boar
Tự giới thiệu: (cười âm trầm)
Ta họ Vi, tên Tiếu, không tự. Khinh công trác tuyệt nội công thâm hậu, ham thích đùa dai, yêu chỉnh người. Nghề nghiệp từng làm là đạo tặc, sát thủ, tiểu thương, ngẫu nhiên đánh người. Kinh nghiệm giang hồ phong phú, một mình đấu một đám đánh lén khiêu khích đều hiểu rõ. Tinh thông đột nhập ban đêm, ám sát, chạy trốn, câu cá cùng đan giầy rơm. Những công việc thường nhân không dám, không thể, hoặc khinh thường làm ta đều nguyện ý thử.
Yêu cầu đặc thù: mua một tặng một, làm gì đều phải mang theo quản gia.
Muốn mời ta xin liên hệ quản gia Lâm Nhất Tần
Số thứ tự: 03
Ngành nghề tương ứng: nhân sĩ xuyên qua
Tên họ: Lâm Nhất Tần
Giới tính: nữ
Tuổi: 22
Chiều cao: 163cm
Cân nặng: chết cũng không nói cho ngươi
Ngoại hình: ngũ quan đều ở nơi chúng nên ở
Tính cách: 囧 tùy thời bắt nạt kẻ yếu
Nơi tốt nghiệp: Đại học Tiêu Âm
Chuyên nghiệp: quản lí du lịch
Năng lực ngoại ngữ: Tiếng Anh cấp 4, tiếng Nhật cấp 2
Chứng nhận đặc thù: hướng dẫn du lịch toàn quốc bằng tiếng phổ thông
Tự giới thiệu:
Xin chào! Ta đến từ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa năm 2028, tốt nghiệp đại học Tiên Âm khoa quản lí du lịch hệ chính quy, 5 tháng trước xuyên tới đây. Ta có chứng nhận hướng dẫn du lịch cả nước (năm 2027 vừa nhận), có nhiều kinh nghiệm dẫn đoàn. Trước khi xuyên qua nghề nghiệp là nhân viên nghiên cứu game, nhiều lần đạt thứ hạng cao trên bảng xếp hạng quốc gia.
Sau khi xuyên qua ta tự lực cánh sinh, gian khổ gây dựng sự nghiệp, từng buôn cá, bán giày, lái xe, nhân viên hậu cần. Tính cách sáng sủa, tâm địa thiện lương. Sau khi xuyên qua lập quan hệ giao tế tốt với nhiều vị võ lâm nhân sĩ nổi tiếng.
Lập trường chính trị kiên định, tam quan đoan chính, tuân thủ luật pháp. Nguyện ý làm việc gì lương bổng phong phú, phúc lợi tốt, nghề nghiệp bình thường.
Hi vọng ngài cho ta một cơ hội, phát huy tiềm lực vì ngài sáng tạo.
Lâm Nhất Tần nhìn ba đơn xin việc trong tay, hoàn toàn không kịp trở mình.
Tổng kết lại chính là:
Tạ Tốn muốn đánh nhau kiếm sống.
Vi Nhất Tiếu có khuynh hướng trộm giàu cứu nghèo.
Nàng căn bản không có gì để dùng. Chẳng lẽ không có nghề gì bình thường một chút, tuân thủ luật pháp, có thể dưỡng gia, không cần can thiệp vào chuyện của các đại hiệp sao?
Ừ…Kì thực nàng cảm thấy còn hai lựa chọn: đầu đường làm xiếc cùng hộ vệ giữ nhà… nhưng căn bản không dám nói ra.
Ba người lấy kế sinh nhai làm chủ đề hội nghị, nhiệt liệt sôi nổi xúc động thảo luận, ai cũng không nhìn cách Wild boar chừng mười thước có một cái hố tối như mực.
(Đi thẳng! Nhắm vào hố! từ từ đẩy vào trong! Lại đẩy nào! Được rồi, rẽ! Tiếp tục đẩy! Cho tí ánh sáng!) một phần mộ tối đen, một trâm cài vàng, nhẫn mã não, đai lưng ngọc thạch, bảo vật chất đầy, thi cốt trong quan tài chảy từng giọt mồ hôi lạnh.
Chuyện này được giải quyết thình lình bất ngờ mà đơn giản.
Vào ban đêm lúc nàng ngủ say, hai bóng người lặng lẽ không một tiếng động xuống xe.
Hai tiếng sau bọn họ sạch sẽ quay lại.
Lâm Nhất Tần ngủ dậy liền phát hiện trong túi có mười mấy lượng bạc.
Bạc thật sạch sẽ, không có dấu vết khả nghi, không có mùi khả nghi.
Vi Nhất Tiếu nói:
“Là thần tiên nhà ngươi đưa đi, hắn đại khái biết ngươi thiếu tiền.”
Lâm Nhất Tần không lên tiếng.
Lúc này có nói gì cũng không khả năng vãn hồi.
Có đôi khi thiện lương cần dành cho bản thân, còn một số việc dù người xuyên qua vạn năng cũng không thay đổi được.
Lâm Nhất Tần quyết định hôm nay không ăn lương khô, phải đi tiệm cơm xa xỉ một chút. Quản gia đại nhân lên tiếng, hai người khác tự nhiên không có ý kiến gì.
Ăn uống sẽ hóa giải tâm tình buồn bực, đây là một trong những nguyên nhân dễ thay đổi cảm xúc ở phái nữ.
ở một thành nhỏ, Tiểu lâm tìm được một tiệm rượu đi vào. Ván gỗ cùng bàn đều là gỗ tốt, ba bảy loại nhân vật rộn ràng nhốn nháo, sinh ý vô cùng tốt.
Ba người tìm một bàn trống ngồi xuống, bạn học Tiểu Lâm lần đầu đến nhà hàng cổ đại, không tránh khỏi hưng phấn, liền học đại hiệp trong ti vi, đập bàn đến “ba”, hô to:
“Tiểu nhị! Cho hai cân thịt bò!”
Âm thanh chưa dứt, tiệm cơm ầm ĩ như chợ liền vắng ngắt như tờ, không khí trầm xuống, mọi người trợn tròn hai mắt nhìn về phía Lâm Nhất Tần.
Lâm Tiểu Tiên trên đầu xuống hiện mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ nơi này không cho nữ tử gọi món?”
Tạ Tốn cũng ngây người, Vi Nhất Tiếu dùng tay cho miệng Lâm Tiểu Tiên, bình tĩnh nhìn ngốc tiểu nhị nói:
“Nói sai, hai cân thịt dê.”, lại gọi thêm vài mòn rau dưa cùng mì phở, chờ ánh mắt mọi người thu về, mới quay đầu nhìn Lâm Nhất Tần đầy uy hiếp cười:
“Ngươi muốn gây chuyện sao?”
Lâm Nhất Tần gian nan thoát khỏi tay Vi Nhất Tiếu, ủy khuất nói:
“Ta gọi đồ ăn a, chẳng lẽ nữ tử gọi đồ ăn là phản loạn?”
Tạ Tốn lộ hàm răng trắng:
“Muốn ăn thịt bò, ta vụng trộm xẻ thịt cho ăn là được.”
“Vụng trộm? chẳng lẽ thịt bò không thể ăn công khai?” Nghi hoặc
“Trâu bò để cày ruộng, quan phủ cấm giết trâu bò, chỉ có thổ phỉ mới công khai ăn thôi.”
Tiểu Lâm thu được hai ánh mắt xem thường “ngươi thật không biết”
Chờ nàng nhớ lại cảnh tượng ăn thịt bò nhiều nhất là trong sáng tác “Thủy Hử truyện”, đầu đã đầy mồ hôi.
Thật là hại chết thân…May mình không đi ăn một mình.
Niên đại này thật nguy hiểm, gọi món thôi cũng trở thành phản loạn. Lâm Nhất Tần quyết định, vì an toàn bản thân mà suy nghĩ, về sau trước công chúng không phát biểu ngôn luận gì, im lặng là vàng, im lặng là vàng.
Câu chuyện nhỏ: Một ngày
4:30 AM: Vi Nhất Tiếu từ ghế trên tay lái tỉnh lại, quay đầu nhìn về ghế sau, Lâm Nhất Tần đang ngủ chảy nước miếng. Xoa xoa đầu nàng, không phản ứng. Xuống xe.
4:31 AM Tạ Tốn từ lều trại nhỏ phía sau tỉnh dậy, xuống xe.
4:38 AM Hai người rửa mặt, tìm nơi luyện công. Sáng sớm chim chóc có trùng ăn
7:30 AM thu công đứng dậy, luyện quyền luyện quyền, luyện chưởng luyện chưởng. Lâm Nhất Tần còn đang ngủ. Sáng sớm sâu bị chim ăn
8:58 AM Vi Nhất Tiếu đem Lâm Nhất Tần đánh thức
9:06 AM Vi Nhất Tiếu lại đem Lâm Nhất Tần đánh thức
9:14 AM Vi Nhất Tiếu đóng điều hòa, mở toàn bộ cửa xe. Lâm Nhất Tần rời giường.
9:30 AM Lâm Nhất Tần rửa mặt xong, ba người ăn sáng. Lúc này lại thảo luận trong mộ có Quảng Lăng Tán hay không.
9:42 AM ăn xong, Tạ Tốn thu dọn bát đũa
10:00 AM Tạ Tốn xuống động tiếp tục đào, Vi Nhất Tiếu bắt đầu tọa đàm “Giang hồ thuật ngữ cùng võ lâm thường thức”, người nghe Lâm Nhất Tần
11:21 AM có thôn dân đến quấy rầy, Lâm Nhất Tần lái xe cưỡng chế bọn họ rời đi.
12:00 AM ăn cơm trưa, thay ca
12:18 PM Tạ Tốn bắt đầu “Luận triết học thời Ngụy Tấn Nam Bắc triều diễn biến tư tưởng”, người nghe Lâm Nhất Tần
2:12 PM Lâm Nhất Tần lái xe mua công cụ, lương thực ngày mai
2:18 PM Vi Nhất Tiếu trở lại, đã lấy hợp kim có vàng, đang chờ mộ thoáng khí.
3:41 PM Lâm Nhất Tần trở về, ba người xuống động.
3:46 PM ba người tiến vào huyệt, Lâm Nhất Tần dùng di động mở bài hát: “Ta là một cây rau chân vịt”
4:22 PM chấm dứt tìm tòi, không có Quảng Lăng Tán. Tạ Tốn chịu thua, chống tay vây quan tài xoay ba vòng.
4:24 PM Tạ Tốn dùng thi thể luyện tập Cửu Tiệt Chưởng
4:35 PM ba người trở ra, trà chiều kiêm thảo luận “Mục tiêu kế tiếp ở đâu”
5:20 PM khởi hành
7:38 PM tới nơi, quyết định ngày mai khai quật.
8:00PM Tạ Tốn cùng Vi Nhất Tiếu rửa mặt đi ngủ.
8:14 PM Lâm Nhất Tần gội đầu xong
8:35 PM đợi tóc khô thật nhàm chán, Lâm Nhất Tần ăn đồ ăn vặt
8:36 PM Vi Nhất Tiếu xuống xe tịch thu đồ ăn vặt
8:37 PM Lâm Nhất Tần dùng di động nghe nhạc
8:38 PM Vi Nhất Tiếu tịch thu di động
9:11 PM Lâm Nhất Tần định dùng bút bi vẽ râu cho Vi Nhất Tiếu
9;11 PM hành động bị bạo lực trấn áp
9:15 PM toàn thể đi ngủ.
“Không phải ngươi bán giày lấy tiền nuôi ta ăn uống sao?”
Lâm Nhất Tần bẻ gẫy nhánh cây trong tay đến “ba” một cái, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Ta hỏi là ngươi trước kia…Khụ, ta hỏi là người trong võ lâm!”
Hết hồn, may mắn ứng biến kịp, suýt nữa phá vỡ nguyên tắc ngươi không nói ta sẽ không hỏi.
Vi Nhất Tiếu nói:
“Ngươi nếu hỏi về danh môn chính phái, đệ tự bọn họ rất nhiều người xuất thân phú hào, khi lên núi học nghệ, trong nhà sẽ hiến cho chưởng môn một số tiền lớn. Hơn nữa, họ phái người trông môn trên danh nghĩa phụ trách bảo hộ thôn trấn mấy trăm dặm bình an, dân chúng trong phạm vi đều giao nộp tiền cung phụng.”
Lâm Nhất Tần thầm nghĩ: “Đây là danh môn chính phái ư? Sao giống xã hội đen thu phí bảo hộ thế?”
Hỏi: “Tiền cung phụng là bắt buộc hay cam tâm tình nguyện?”
Tạ Tốn nói:
“Kia không nhất định. Nghe nói phái Võ Đang Trương Tam Phong lão đạo được hương dân xung quanh tôn sùng là Thần Minh, cam tam cung phụng tiền tài vì hắn tu kiến đạo quan. Thứ nhất là vì hắn sống lâu, hai là vì hắn thật sự che chở, bảo vệ, mấy lần có người Mông Cổ đám tiểu lâu la đến quấy phá, hắn đều phái đệ tử đi dọn dẹp. Nga Mi từ trước đến nay đều lấy khẩu hiệu Khu trừ Thát Lỗ (đuổi diệt người Mông Cổ), Thiếu Lâm dựa phúc Phật, cũng coi như tự nguyện. Hoa Sơn với phái Không Động cũng tương tự thế thôi.”
Lâm Nhất Tần bừng tỉnh đại ngộ ( chợt hiểu ra), thì ra đây là một loại phương thức buôn bán của môn phái (ta bỏ tiền, ngươi bảo hộ)
“Nghe qua cũng không sai, vì sao hai người các ngươi chán ghét bọn họ như thế?”
Cùng ở chung gần một tháng, nội dung hai người nói chuyện phiếm thường là võ công, nhưng lời nói lộ rõ khinh bỉ cùng khinh thường lục đại phái, phản loản chẳng phải trời sinh, muốn chán ghét chí ít cũng phải có lí do gì chứ? “Hừ hừ, lục đại phái giả nhân giả nghĩa, trừ đánh đám tiểu Nguyên binh làm loạn, chưa từng thấy bọn họ làm chuyện gì, ăn no suốt ngày tranh quyền đoạt lợi, mặc dân chúng trong thế nước sôi lửa bỏng không để ý. Nhớ năm trước tại Hà Nam Quách Bồ Tát khởi nghĩa, thử hỏi bọn họ có rat ay giúp đỡ? Khu trừ Thát Lỗ, gây dựn non sông, chỉ sợ bọn họ đã quên người Hán bị thống trị bao lâu!” Tạ Tốn phẫn nộ nói.
Vi Nhất Tiếu đáp:
“Kỳ thực Hán nhân thống trị có gì tốt? Trung thần bị vu oan, gian thần hưởng vinh hoa phú quý, triều đình chẳng phải giống bọn người Kim người Mông Cổ ngược đãi dân chúng, làm gì có thị phi đúng sai, thiên lí công đạo?”
Đối mặt với hai vị tuổi trẻ nhiệt huyết sôi trào, Lâm Nhất Tần tựa hồ đã nhìn thấy ngọn lửa cách mạng phản loạn bùng cháy trong lòng.
Lục đại phái là trật tự võ lâm mới được hình thành sau khi Nguyên triều thống trị, giang hồ bề ngoài thừa nhận địa vị thống trị của hoàng đế Mông Cổ, mà triều đình về cơ bản cam đoan lợi ích hợp pháp cùng phạm vi thế lực của bọn họ không bị xâm phạm.
Tuy rằng xét quy mô nhỏ, xung đột là không thể tránh né, nhưng xét lợi ích tập đoàn, bọn họ sao có thể công khai đối nghịch cùng kẻ thống trị? Tư thế trung lập đương nhiên khiến hai vị Tạ Vi thuộc phái cấp tiến phản loạn chán ghét.
Hiện tại Lâm Nhất Tần cũng không muốn nói nhiều về vấn đề này, nước chảy thành sông, bọn họ sớm muộn gì cũng gia nhập Minh Giáo phản Nguyên, cần gì bản thân nhiều lời? Tức thời nói:
“Bọn họ trung lập không phải chuyện của chúng ta. Hiện thời trọng yếu là không có tiền, không lương thực, tất cả mọi người nằm đất tìm Quảng Lăng Tán đi!”
Phụ lục:
Đơn xin việc của đại hiệp:
Số thứ tự: 01
Ngành nghề tương ứng: Võ lâm
Danh tính: Tạ Tốn
Giới tính: nam
Tuổi: 23
Chiều cao: 189cm
Thể trọng: không biết, tùy thuộc vào lượng thức ăn trong ngày
Tính cách: dũng cảm, dễ mềm lòng
Ngoại hình: Tóc vàng mắt xanh, là hỗn huyết soái ca
Nơi tốt nghiệp: Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Thành Côn, vừa mới chính thức xuống núi
Chuyên nghiệp: nội ngoại song tu
Kỹ năng máy tính: Không
Năng lực ngoại ngữ: tiếng Mông Cổ cấp 6
Tự giới thiệu: (vừa chắp tay)
Ta họ Tạ, tên Tốn, tự Quy Tư. Trời sinh thần lực, võ công cao cường, yêu cầm kì thi họa, lịch sử thơ ca, thích trẻ con. Nghề nghiệp từng làm là săn bắn cùng trộm mộ, xem huyệt, ngẫu nhiên sẽ đánh cướp. Có kinh nghiệm đánh nhau giết người, có tâm, có trách nhiệm, hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức vị cường đạo, bảo tiêu, thợ săn, trộm mộ, thầy địa lý trong thời gian ngắn.
Yêu cầu đặc thù: không thương hại người già, phụ nữ và trẻ em
Để biết thêm phúc lợi xin liên hệ người đại diện Lâm Nhất Tần.
Số thứ tự: 02
Ngành nghề tương ứng: võ lâm
Tên họ: Vi Nhất Tiếu
Giới tính: nam
Tuổi: có lẽ trên dưới 22
Chiều cao: 170cm
Cân nặng: không biết, tùy tâm tình của ta
Tính cách: ác liệt thâm trầm
Ngoại hình: sắc mặt trắng bệch, răng nanh sắc bén
Nơi tốt nghiệp: Cao nhân thần bí, đã nhận giấy chứng nhận học vị cao thủ.
Chuyên nghiệp: Khinh công, hàn băng miên chưởng
Năng lực ngoại ngữ: tiếng Mông Cổ cấp 6
Năng lực máy tính: thao tác thuần thục các pháp bảo bên trong Wild Boar
Tự giới thiệu: (cười âm trầm)
Ta họ Vi, tên Tiếu, không tự. Khinh công trác tuyệt nội công thâm hậu, ham thích đùa dai, yêu chỉnh người. Nghề nghiệp từng làm là đạo tặc, sát thủ, tiểu thương, ngẫu nhiên đánh người. Kinh nghiệm giang hồ phong phú, một mình đấu một đám đánh lén khiêu khích đều hiểu rõ. Tinh thông đột nhập ban đêm, ám sát, chạy trốn, câu cá cùng đan giầy rơm. Những công việc thường nhân không dám, không thể, hoặc khinh thường làm ta đều nguyện ý thử.
Yêu cầu đặc thù: mua một tặng một, làm gì đều phải mang theo quản gia.
Muốn mời ta xin liên hệ quản gia Lâm Nhất Tần
Số thứ tự: 03
Ngành nghề tương ứng: nhân sĩ xuyên qua
Tên họ: Lâm Nhất Tần
Giới tính: nữ
Tuổi: 22
Chiều cao: 163cm
Cân nặng: chết cũng không nói cho ngươi
Ngoại hình: ngũ quan đều ở nơi chúng nên ở
Tính cách: 囧 tùy thời bắt nạt kẻ yếu
Nơi tốt nghiệp: Đại học Tiêu Âm
Chuyên nghiệp: quản lí du lịch
Năng lực ngoại ngữ: Tiếng Anh cấp 4, tiếng Nhật cấp 2
Chứng nhận đặc thù: hướng dẫn du lịch toàn quốc bằng tiếng phổ thông
Tự giới thiệu:
Xin chào! Ta đến từ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa năm 2028, tốt nghiệp đại học Tiên Âm khoa quản lí du lịch hệ chính quy, 5 tháng trước xuyên tới đây. Ta có chứng nhận hướng dẫn du lịch cả nước (năm 2027 vừa nhận), có nhiều kinh nghiệm dẫn đoàn. Trước khi xuyên qua nghề nghiệp là nhân viên nghiên cứu game, nhiều lần đạt thứ hạng cao trên bảng xếp hạng quốc gia.
Sau khi xuyên qua ta tự lực cánh sinh, gian khổ gây dựng sự nghiệp, từng buôn cá, bán giày, lái xe, nhân viên hậu cần. Tính cách sáng sủa, tâm địa thiện lương. Sau khi xuyên qua lập quan hệ giao tế tốt với nhiều vị võ lâm nhân sĩ nổi tiếng.
Lập trường chính trị kiên định, tam quan đoan chính, tuân thủ luật pháp. Nguyện ý làm việc gì lương bổng phong phú, phúc lợi tốt, nghề nghiệp bình thường.
Hi vọng ngài cho ta một cơ hội, phát huy tiềm lực vì ngài sáng tạo.
Lâm Nhất Tần nhìn ba đơn xin việc trong tay, hoàn toàn không kịp trở mình.
Tổng kết lại chính là:
Tạ Tốn muốn đánh nhau kiếm sống.
Vi Nhất Tiếu có khuynh hướng trộm giàu cứu nghèo.
Nàng căn bản không có gì để dùng. Chẳng lẽ không có nghề gì bình thường một chút, tuân thủ luật pháp, có thể dưỡng gia, không cần can thiệp vào chuyện của các đại hiệp sao?
Ừ…Kì thực nàng cảm thấy còn hai lựa chọn: đầu đường làm xiếc cùng hộ vệ giữ nhà… nhưng căn bản không dám nói ra.
Ba người lấy kế sinh nhai làm chủ đề hội nghị, nhiệt liệt sôi nổi xúc động thảo luận, ai cũng không nhìn cách Wild boar chừng mười thước có một cái hố tối như mực.
(Đi thẳng! Nhắm vào hố! từ từ đẩy vào trong! Lại đẩy nào! Được rồi, rẽ! Tiếp tục đẩy! Cho tí ánh sáng!) một phần mộ tối đen, một trâm cài vàng, nhẫn mã não, đai lưng ngọc thạch, bảo vật chất đầy, thi cốt trong quan tài chảy từng giọt mồ hôi lạnh.
Chuyện này được giải quyết thình lình bất ngờ mà đơn giản.
Vào ban đêm lúc nàng ngủ say, hai bóng người lặng lẽ không một tiếng động xuống xe.
Hai tiếng sau bọn họ sạch sẽ quay lại.
Lâm Nhất Tần ngủ dậy liền phát hiện trong túi có mười mấy lượng bạc.
Bạc thật sạch sẽ, không có dấu vết khả nghi, không có mùi khả nghi.
Vi Nhất Tiếu nói:
“Là thần tiên nhà ngươi đưa đi, hắn đại khái biết ngươi thiếu tiền.”
Lâm Nhất Tần không lên tiếng.
Lúc này có nói gì cũng không khả năng vãn hồi.
Có đôi khi thiện lương cần dành cho bản thân, còn một số việc dù người xuyên qua vạn năng cũng không thay đổi được.
Lâm Nhất Tần quyết định hôm nay không ăn lương khô, phải đi tiệm cơm xa xỉ một chút. Quản gia đại nhân lên tiếng, hai người khác tự nhiên không có ý kiến gì.
Ăn uống sẽ hóa giải tâm tình buồn bực, đây là một trong những nguyên nhân dễ thay đổi cảm xúc ở phái nữ.
ở một thành nhỏ, Tiểu lâm tìm được một tiệm rượu đi vào. Ván gỗ cùng bàn đều là gỗ tốt, ba bảy loại nhân vật rộn ràng nhốn nháo, sinh ý vô cùng tốt.
Ba người tìm một bàn trống ngồi xuống, bạn học Tiểu Lâm lần đầu đến nhà hàng cổ đại, không tránh khỏi hưng phấn, liền học đại hiệp trong ti vi, đập bàn đến “ba”, hô to:
“Tiểu nhị! Cho hai cân thịt bò!”
Âm thanh chưa dứt, tiệm cơm ầm ĩ như chợ liền vắng ngắt như tờ, không khí trầm xuống, mọi người trợn tròn hai mắt nhìn về phía Lâm Nhất Tần.
Lâm Tiểu Tiên trên đầu xuống hiện mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ nơi này không cho nữ tử gọi món?”
Tạ Tốn cũng ngây người, Vi Nhất Tiếu dùng tay cho miệng Lâm Tiểu Tiên, bình tĩnh nhìn ngốc tiểu nhị nói:
“Nói sai, hai cân thịt dê.”, lại gọi thêm vài mòn rau dưa cùng mì phở, chờ ánh mắt mọi người thu về, mới quay đầu nhìn Lâm Nhất Tần đầy uy hiếp cười:
“Ngươi muốn gây chuyện sao?”
Lâm Nhất Tần gian nan thoát khỏi tay Vi Nhất Tiếu, ủy khuất nói:
“Ta gọi đồ ăn a, chẳng lẽ nữ tử gọi đồ ăn là phản loạn?”
Tạ Tốn lộ hàm răng trắng:
“Muốn ăn thịt bò, ta vụng trộm xẻ thịt cho ăn là được.”
“Vụng trộm? chẳng lẽ thịt bò không thể ăn công khai?” Nghi hoặc
“Trâu bò để cày ruộng, quan phủ cấm giết trâu bò, chỉ có thổ phỉ mới công khai ăn thôi.”
Tiểu Lâm thu được hai ánh mắt xem thường “ngươi thật không biết”
Chờ nàng nhớ lại cảnh tượng ăn thịt bò nhiều nhất là trong sáng tác “Thủy Hử truyện”, đầu đã đầy mồ hôi.
Thật là hại chết thân…May mình không đi ăn một mình.
Niên đại này thật nguy hiểm, gọi món thôi cũng trở thành phản loạn. Lâm Nhất Tần quyết định, vì an toàn bản thân mà suy nghĩ, về sau trước công chúng không phát biểu ngôn luận gì, im lặng là vàng, im lặng là vàng.
Câu chuyện nhỏ: Một ngày
4:30 AM: Vi Nhất Tiếu từ ghế trên tay lái tỉnh lại, quay đầu nhìn về ghế sau, Lâm Nhất Tần đang ngủ chảy nước miếng. Xoa xoa đầu nàng, không phản ứng. Xuống xe.
4:31 AM Tạ Tốn từ lều trại nhỏ phía sau tỉnh dậy, xuống xe.
4:38 AM Hai người rửa mặt, tìm nơi luyện công. Sáng sớm chim chóc có trùng ăn
7:30 AM thu công đứng dậy, luyện quyền luyện quyền, luyện chưởng luyện chưởng. Lâm Nhất Tần còn đang ngủ. Sáng sớm sâu bị chim ăn
8:58 AM Vi Nhất Tiếu đem Lâm Nhất Tần đánh thức
9:06 AM Vi Nhất Tiếu lại đem Lâm Nhất Tần đánh thức
9:14 AM Vi Nhất Tiếu đóng điều hòa, mở toàn bộ cửa xe. Lâm Nhất Tần rời giường.
9:30 AM Lâm Nhất Tần rửa mặt xong, ba người ăn sáng. Lúc này lại thảo luận trong mộ có Quảng Lăng Tán hay không.
9:42 AM ăn xong, Tạ Tốn thu dọn bát đũa
10:00 AM Tạ Tốn xuống động tiếp tục đào, Vi Nhất Tiếu bắt đầu tọa đàm “Giang hồ thuật ngữ cùng võ lâm thường thức”, người nghe Lâm Nhất Tần
11:21 AM có thôn dân đến quấy rầy, Lâm Nhất Tần lái xe cưỡng chế bọn họ rời đi.
12:00 AM ăn cơm trưa, thay ca
12:18 PM Tạ Tốn bắt đầu “Luận triết học thời Ngụy Tấn Nam Bắc triều diễn biến tư tưởng”, người nghe Lâm Nhất Tần
2:12 PM Lâm Nhất Tần lái xe mua công cụ, lương thực ngày mai
2:18 PM Vi Nhất Tiếu trở lại, đã lấy hợp kim có vàng, đang chờ mộ thoáng khí.
3:41 PM Lâm Nhất Tần trở về, ba người xuống động.
3:46 PM ba người tiến vào huyệt, Lâm Nhất Tần dùng di động mở bài hát: “Ta là một cây rau chân vịt”
4:22 PM chấm dứt tìm tòi, không có Quảng Lăng Tán. Tạ Tốn chịu thua, chống tay vây quan tài xoay ba vòng.
4:24 PM Tạ Tốn dùng thi thể luyện tập Cửu Tiệt Chưởng
4:35 PM ba người trở ra, trà chiều kiêm thảo luận “Mục tiêu kế tiếp ở đâu”
5:20 PM khởi hành
7:38 PM tới nơi, quyết định ngày mai khai quật.
8:00PM Tạ Tốn cùng Vi Nhất Tiếu rửa mặt đi ngủ.
8:14 PM Lâm Nhất Tần gội đầu xong
8:35 PM đợi tóc khô thật nhàm chán, Lâm Nhất Tần ăn đồ ăn vặt
8:36 PM Vi Nhất Tiếu xuống xe tịch thu đồ ăn vặt
8:37 PM Lâm Nhất Tần dùng di động nghe nhạc
8:38 PM Vi Nhất Tiếu tịch thu di động
9:11 PM Lâm Nhất Tần định dùng bút bi vẽ râu cho Vi Nhất Tiếu
9;11 PM hành động bị bạo lực trấn áp
9:15 PM toàn thể đi ngủ.
Danh sách chương