Hai tên sai nha đều lắp bắp kinh hãi.
Lương Đại Tráng hoành tráng, rống to: "Vị này chính là Tân Nhậm Huyện thừa* - Hồ đại nhân!" Cái thằng này đã phải nhẫn nhịn vài ngày nay, bây giờ có bao nhiêu dồn nén đều phóng tất ra ngoài, mắt trợn trừng trừng, uy phong lẫm lẫm. Cho dù là khi còn ở kinh thành, thằng này cũng chưa bao giờ uy phong như vậy.
(*Tân Nhậm Huyện thừa: huyện thừa mới.)
Hai tên sai nha rụt rè nhìn Hồ Tiểu Thiên, tranh thủ thời gian khom mình hành lễ.
- "Ty chức Lý Nhị."
- "Ty chức Vương Tam."
- "Tham kiến Hồ đại nhân!"
Hồ Tiểu Thiên cũng chẳng nhìn qua hai người bọn họ, mà thẳng hướng cửa lớn Nha môn* bước vào.
(*Nha môn: cửa lớn công đường của Huyện lệnh)
Hai người Lý Nhị, Vương Tam cuống quít chạy phía trước, cuống họng Vương Tam cũng không nhỏ, y cất giọng hô: "Tận nhậm huyện thừa Hồ đại nhân đến!" Đây chính là đang nhắc nhở tất cả mọi người bên trong Huyện nha chú ý đến.
Hồ Tiểu Thiên ngang nhiên sải bước, tiến vào cửa lớn thông qua đường hành lang, liền thấy được tất cả nha dịch cũng đã đứng dạt sang hai bên, Nghi môn (1) mở rộng. Bước qua nghi môn, thì bên trái là binh hình công phòng (2), bên phải là lại bộ lễ phòng (3), tất cả Tư Lại (4) của các phòng cũng đều chạy tới, đứng ở hai bên đón chào. Quả là một tràng diện hài hòa, vui vẻ, chỉ có thiếu mấy thiếu niên nhi đồng đứng ven đường tặng hoa nữa thôi.
(1) Nghi môn: Cửa chính lần thứ hai trong quan thự hoặc dinh phủ.
(2) binh hình công phòng: phòng làm việc của quan võ.
(3) lại bộ lễ phòng: phòng làm việc của quan văn.
(4) Tư lại: quan lại nhỏ, không có phẩm cấp.
Ánh mắt Hồ Tiểu Thiên quét qua liền biết rõ mấy tên nha dịch với Tư lại này đã sớm có chuẩn bị rồi. Huyện lệnh Hứa Thanh Liêm cũng không có mặt ở trong huyện nha, trước mắt chỉ có Chủ Bạ (*) - Quách Thủ Quang ở lại huyện nha thay huyện lệnh chủ trì mọi việc. Hồ Tiểu Thiên đi qua Giới Thạch Phường (**) tiến vào bên trong Đại Đường (***). Chỉ thấy Chủ Bạ Quách Thủ Quang đang vội vàng hấp tấp từ trong Đại Đường chạy ra, ở phía sau có mang theo vài tên Tư Lại, từ phía xa đã vái chào, hô lớn: "Ty chức Quách Thủ Quang, không biết Hồ đại nhân đến, nên không thể tiếp đón từ xa, mong đại nhân thứ lỗi."
* Chủ Bạ: Tên một chức quan, có từ đời nhà Hán, trông coi việc sổ sách văn thư bộ tịch một cơ quan ở trung ương hoặc một địa phương.
** Giới Thạch Phường: tòa nhà bên trong có xây tấm bia đá khắc chữ răn dạy người đời sau. Ở đây chắc là răn dạy cách làm quan.
*** Đại Đường: Công đường, nơi xử án.
Hồ Tiểu Thiên vốn đang bước đi một cách oai hùng, nhìn thấy Quách Thủ Quang đi ra liền dừng bước, ta chính là lãnh đạo ah, lãnh đạo thì đương nhiên phải xuất ra phong phạm của lãnh đạo, có lãnh đạo nào lại chạy về phía trước nắm tay cấp dưới hay sao? Thường thường đều là lãnh đạo đứng nguyên tại chỗ, hoặc là chỉ bước tượng trưng về phía trước hai bước, lúc đó cấp dưới nhất định phải nhanh chóng nở nụ cười mà chạy tới.
Chủ Bạ Quách Thủ Quang ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng mà thực tế thì hắn đã sớm biết tin tức Huyện thừa mới sắp đến nhậm chức. Hai ngày nay, Huyện lệnh Hứa Thanh Liêm đi thị sát, chính là có ý tứ muốn lảng tránh. Theo lý thuyết, Huyện thừa mới đến nhậm chức, chuyện trọng yếu như vậy thì Huyện lệnh phải có mặt ở đây, nhưng mà Hứa Thanh Liêm lại cố ý lựa chọn tránh mặt, dụng ý chính là muốn cho vị Huyện thừa mới này một kích thăm dò đầu tiên.
Từ lúc nghe nói cấp trên cắt cử tới một vị huyện thừa mới, đám quan lại của huyện Thanh Vân này đã bắt đầu nghe ngóng tin tức bốn phía, nhưng mà thân phận Hồ Tiểu Thiên cực kỳ thần bí. Bởi vì lão cha Hồ Bất Vi của hắn đã đặc biệt căn dặn, cho nên Lại Bộ giữ bí mật về thân phận của hắn rất tốt, cuối cùng không biết đám quan lại huyện Thanh Vân này nghe được từ đâu một cái tin tức cực kỳ sai lầm, nói vị Huyện thừa mới Hồ đại nhân này là con trai của một thương nhân buôn muối ở Đông Hải, trong nhà bỏ ra số tiền rất lớn mới mua được cho hắn cái chức quan cửu phẩm này.
Nếu như nói Hồ Tiểu Thiên là khổ công học tập mười năm, tên đề bảng vàng, được Ngự bút khâm ban (*) cho làm quan, thì có lẽ những Tư lại này sẽ rất cung kính với hắn. Nhưng mà, vừa nghe thấy chức quan này của Hồ Tiểu Thiên là do mua được, thì từ lúc hắn còn chưa tới đây, tất cả mọi người cũng đã xem nhẹ hắn rồi.
* ý chỉ chức quan do Vua viết thánh chỉ ban cho.
Hôm nay cũng coi như là lần đầu tiên Hồ Tiểu Thiên chính thức lộ diện, đừng nhìn Chủ Bạ Quách Thủ Quang biểu hiện ra cực kỳ cung kính, nhưng y nhìn đến vị Huyện thừa trẻ tuổi này, một thân ăn mặc cao quý hoa lệ, lại thêm bộ mặt cao ngạo nữa, trong nội tâm y liền có chút khó chịu. Quách Thủ Quang mặc dù là một quan nhỏ trong huyện, nhưng mà năm nay cũng đã bốn mươi lăm tuổi rồi, nên tự nhiễn sẽ có một bộ triết học quan trường của chính mình. Với tư cách là quan lại già nhất trong Huyện Thanh Vân, nên từ trên xuống dưới, tất cả mọi người đều vô cùng khách khí đối với y.
Quan lớn hơn một cấp đè chết người, tuy trong nội tâm Quách Thủ Quang vô cùng khó chịu, nhưng lại không có chút biểu lộ nào ra bên ngoài. Người ta tuổi trẻ, nhưng cũng là thương cấp của mình, nên vẫn phải cung kính. Quách Thủ Quang đi tới trước mặt Hồ Tiểu Thiên rồi vái một vái gập sâu chín mươi độ hô lên: "Ty chức Quách Thủ Quang tham kiến Hồ đại nhân!" Cúi đầu, hô dài cũng là có dụng ý cả. Khi đối mặt với quan trên, cúi đầu nhất định phải đúng chỗ, hơn nữa, nếu người ta còn chưa nói gì thì mình cũng không được ngẩng lên.
Hồ Tiểu Thiên rõ ràng không nói chuyện, con mắt hắn liếc nhìn bốn phía: "Ồ! Hứa đại nhân không có ở đây à?"
Quách Thủ Quang vẫn giữ nguyên tư thế vái lạy, cung kính, chổng mông lên. Cái mặt mo này đứng trước mặt đám Tư lại có chút không nhịn được rồi: "Khởi bẩm Hồ đại nhân, Hứa đại nhân đi xuống nông thôn dò xét dân tình."
"Nha..." Hồ Tiểu Thiên nhẹ gật đầu: "Rồi ông ấy có về không?"
Một câu hỏi liền khiến Quách Thủ Quang sửng sốt. Tình huống này là thế nào? Vị Huyện thừa đại nhân này là đang có ý tứ gì đây? Nên hơi chút chần chờ rồi y mới đáp: "Hứa đại nhân chưa nói ah!" Kỳ thật trong nội tâm Quách Thủ Quang vô cùng rõ ràng, Hứa Thanh Liêm là cố ý lựa chọn lảng tránh, chính là một chiêu để thăm dò vị huyện thừa mới này, nên hôm nay sẽ không xuất hiện.
Hồ Tiểu Thiên nói: "Không trở lại ah, vậy hôm nay chẳng phải là ta phải đến chủ trì cục diện hay sao! thật sự là phền toái, ta mới đến nhậm chức ngày đầu tiên ah! đã liền áp cho ta trọng trách nặng như vậy rồi!"
Quách Thủ Quang trừng lớn hai mắt, nhìn qua cái tên Huyện thừa mới còn trẻ hơn cả con mình này, lại có thể lớn lối như thế? Ai bảo ngươi phải chủ trì đại cục, lúc Hứa Thanh Liêm rời đi đã rõ ràng giao chuyện này cho ta. Chức quan của ngươi lớn hơn của ta là thật sự, nhưng cũng không thể vừa đến đã cho mình là người đứng đầu ah? Hồ Tiểu Thiên căn bản không có để vào mắt vị Chủ Bạ nho nhỏ này, ở quá khứ thì cái chức này chẳng qua chỉ là chức bí thư trưởng. Lão tử đây chính là Huyện Trưởng, hôm này Bí Thư Huyện ủy không có ở đây, thì huyện Thanh Vân chính là ta đứng đầu rồi. Ngày đầu tiên Hồ Tiểu Thiên nhậm chức đã đem da tâm phát huy cục kỳ tinh tế, thằng này có rất nhiều lực lượng, nên lười so chỉ số thông minh với đám quan viên này. Hôm nay Lão tử chính là muốn dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép các ngươi.
Mộ Dung Phi Yên đứng nghe ở một bên, nhịn không được muốn cười. Hồ Tiểu Thiên căn bản không biết tí gì về đạo lý gặp mặt lần đầu, mới ngày đầu tiên nhậm chức, đã điệu cao như thế, không sợ kích thích sự phản cảm của quan viên bên dưới sao? Nhưng mà nghĩ lại thì, hắn cường vọng chính là có vốn liếng để cuồng vọng. Cha hắn là hộ bộ thượng thư, nhạc phụ tương lai của hắn lại là khai quốc công của Tây Xuyên. Có hậu trương lớn như vậy chống lưng, tất nhiên sẽ không để đám quan viên tép riu này ở trong mắt.
Chứng kiến Hồ Tiểu Thiên trực tiếp đi vào bên trong, Quách Thủ Quang chỉ có thể một đường chạy theo. Cũng khó cho hắn ở cái tuổi này rồi, vẫn còn phải bảo trì tiết tấu bước chân, một mực giữ mình ở phía sau Hồ Tiểu Thiên nửa thân mình, lại còn phải cúi đầu, cúi người xuống. Hồ Tiểu Thiên vượt qua Đại Đường, thẳng đến Nhị Đường, rõ ràng mục đích của thằng này là thẳng tiến vào trong. Quách Thủ Quang tranh thủ thời gian tiến lên một bước nói: "Hồ đại nhân, phía trước là chỗ ở của gia quyến Hứa đại nhân."
Hồ Tiểu Thiên lúc này mới dừng lại, nhếch môi "ha ha" nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng bóng đều đặn.
Nụ cười của hắn rất có sức cuốn hút, Quách Thủ Quang cũng thấy được khuôn mặt tên này lớn lên cũng không tồi, nên cùng cười theo.
Hồ Tiểu Thiên nói: "Về sau ta sẽ ở chỗ nào?"
Quách Thủ Quang sớm đã có chuẩn bị, nên cung kính nói: "Phòng trong huyện nha có thể dùng được cũng không nhiều, ngoại trừ Hứa đại nhân ra, tất cả mọi người đều kiếm chỗ ở khác bên ngoài. Đây chính là quy củ được định ra từ nhiều năm trước." Cái lão này khi nói đã cực kỳ cường điệu hai chữ "Quy củ", ý chính là muốn nói cho Hồ Tiểu Thiên, cho dù là ngươi cũng không ngoại lệ ah.
Hồ Tiểu Thiên nói: "Tiền thuê nhà sẽ được thanh lý sao?"
"Cái gì?" Quách Thủ Quang không hiểu ra sao? từ "thanh lý" đối với y mà nói chính là một danh từ mới.
Hồ Tiểu Thiên chẳng muốn so đo cùng năng lực giải đáp của lão già này, nên nói: "Phòng làm việc của ta ở đâu?"
"Ách..." Quách Thủ Quang thật sự có chút không thể hiểu nổi rồi.
Đối với Lương Đại Tráng cùng Mộ Dung Phi Yên thì từ sớm đã được trải nghiệm qua các từ ngữ mới lạ của Hồ Tiểu Thiên, nên Lương Đại Tráng đi theo bên cạch liền lên tiếng giải thích: "Hồ đại nhân sẽ tiến hành công vụ ở chỗ nào?"
Quách Thủ Quang giờ mới hiểu được, còn không phải sao, phòng tiến hành công vụ chẳng phải là phòng làm việc ư? Vị Hồ đại nhân từ kinh thành đến này, nói chuyện tự nhiên sẽ khác với nơi đây, thật sự là lời ít mà ý nhiều, con mắt Quách Thủ Quang sáng lên: "Việc này Hứa đại nhân cũng không có nhắn nhủ gi!"
Đôi mắt sáng ngời của Hồ Tiểu Thiên khẽ híp lại, ta kháo tổ cha mày, dù gì Lão tử cũng là nhị bá chủ của huyện Thanh Vân, chính là cấp trên của ngươi ah, có lầm hay không vậy? chỗ ở đã không có chuẩn bị cho ta, giời đến phòng làm việc cũng không có nốt, ta kháo, đây là cái thể loại gì vậy! là cái quái gì vậy! Rõ ràng còn mang Hứa Thanh Liêm ra dọa ta. Hắn không phân phó, thì mấy tên cấp dưới các người cũng không hiểu được cách tôn kính Lão tử? Mặc dù Hồ Tiểu Thiên có chút căm tức, thế nhưng mà hắn cũng không có làm rộ lên, mà chỉ cười hắc hắc nói: "Xem ra Hứa đại nhân thật sự là vất vả vô cùng..., đến cả những chuyện nhỏ nhặt không rõ ràng trong huyện Thanh Vân này cũng cần phải đích thân ngài giải quyết,. Về sau, nhất định ta phải giúp ngài ấy chia sẻ nhiều việc hơn mới được!"
Quách Thủ Quang làm sao có thể không nghe ra ẩn ý trong lời nói của hắn, nên liền nói theo Hồ Tiểu Thiên: "Hứa đại nhân đặt quyền lợi chung lên trên quyền lợi riêng, làm tấm gương tốt, chính mà mẫu mực cho chúng ta noi theo!"
Hồ Tiểu Thiên cảm thán nói: "Hiện nay, những quan viên cúc cung tân tụy đến chết mới thôi như thế này đã không còn nhiều rồi! haiz...."
Quách Thủ Quang liền không thể tiếp được nữa rồi, vị Huyện thừa đại nhân này thật đúng là không tầm thường ah, vừa mới tới đã rủa Hứa Thanh Liêm đi tìm chết, nếu để cho Hứa Thanh Liêm nghe được, chỉ sợ cũng bị hắn chọc cho thổ huyết ah.
Hồ Tiểu Thiên không có tiếp tục đi vào bên trong nữa, hắn quay đầu lại, trực tiếp đi vào Đại Đường, rồi phân phó cho Quách Thủ Quang: "Gọi mọi người trong nha môn đến đây, tất cả cùng nhau làm quen một chút."
Quách Thủ Quang liền tuân lệnh đi làm. Hứa Thanh Liêm ra ngoài thị sát, mang đi một đám Tư lại, người còn lưu lại trong huyện nha cũng không ít, ngoại trừ số ít mấy tên xin nghỉ phép ra, thì tất cả đều đi tới Đại Đường. Hồ Tiểu Thiên tại trong lúc y đi tìm người, thì ngay lập tức liền ra sau tấm bình phong mặc vào quan phục. Người muốn quần áo, ngựa muốn yên. mới mặc quan phục lên người liền cảm thấy mình thần khí hơn không ít.
Đợi đám Tư lại, nha dịch tới tới gần đủ, Hồ Tiểu Thiên đã mặc chỉnh tề quan phục và ngồi nghiêm trên Đại Đường, quan ấn cùng với công văn Lại bộ cấp cho đều được đặt ở trên bàn. Đây chính là vật chúng minh thân phân của hắn ah.
Lại nói, trong mấy năm gần đây ở Huyện Nha Thanh Vân thì ngoại trừ Hứa Thanh Liêm ra, còn không có ai dám can đảm ngồi lên trên công đường. Đám Tư Lại thì lén lén đánh giá vị Huyện thừa mới này. Tất cả đều có cảm nhận đó chính là quá trẻ tuổi, căn cứ theo tình huống bọn hắn nghe được, Hồ Tiểu Thiên vừa mới mười sáu tuổi. Tuổi trẻ như vậy mà làm quan viên ở huyên Thanh Vân thì đây chính là lần đầu. Chẳng những trẻ tuổi, xiêm y cũng sáng rõ, một thân quan phục tràn đầy anh khí, ngăn nắp đẹp đẽ, quả thật như là thiên nga giưa bầy gà, cực kỳ nổi bật trong đám quần áo rách nát, thậm chí còn chỗ vá của bọn y.
Chủ Bạ Quách Thủ Quang đi vào trong Đại Đường, cung kính đi đến bên người Hồ Tiểu Thiên, cẩn thận nói: "Hồ đại nhân, tất cả người ở trong huyện nha đều đã được gọi đến rồi!"
Lương Đại Tráng hoành tráng, rống to: "Vị này chính là Tân Nhậm Huyện thừa* - Hồ đại nhân!" Cái thằng này đã phải nhẫn nhịn vài ngày nay, bây giờ có bao nhiêu dồn nén đều phóng tất ra ngoài, mắt trợn trừng trừng, uy phong lẫm lẫm. Cho dù là khi còn ở kinh thành, thằng này cũng chưa bao giờ uy phong như vậy.
(*Tân Nhậm Huyện thừa: huyện thừa mới.)
Hai tên sai nha rụt rè nhìn Hồ Tiểu Thiên, tranh thủ thời gian khom mình hành lễ.
- "Ty chức Lý Nhị."
- "Ty chức Vương Tam."
- "Tham kiến Hồ đại nhân!"
Hồ Tiểu Thiên cũng chẳng nhìn qua hai người bọn họ, mà thẳng hướng cửa lớn Nha môn* bước vào.
(*Nha môn: cửa lớn công đường của Huyện lệnh)
Hai người Lý Nhị, Vương Tam cuống quít chạy phía trước, cuống họng Vương Tam cũng không nhỏ, y cất giọng hô: "Tận nhậm huyện thừa Hồ đại nhân đến!" Đây chính là đang nhắc nhở tất cả mọi người bên trong Huyện nha chú ý đến.
Hồ Tiểu Thiên ngang nhiên sải bước, tiến vào cửa lớn thông qua đường hành lang, liền thấy được tất cả nha dịch cũng đã đứng dạt sang hai bên, Nghi môn (1) mở rộng. Bước qua nghi môn, thì bên trái là binh hình công phòng (2), bên phải là lại bộ lễ phòng (3), tất cả Tư Lại (4) của các phòng cũng đều chạy tới, đứng ở hai bên đón chào. Quả là một tràng diện hài hòa, vui vẻ, chỉ có thiếu mấy thiếu niên nhi đồng đứng ven đường tặng hoa nữa thôi.
(1) Nghi môn: Cửa chính lần thứ hai trong quan thự hoặc dinh phủ.
(2) binh hình công phòng: phòng làm việc của quan võ.
(3) lại bộ lễ phòng: phòng làm việc của quan văn.
(4) Tư lại: quan lại nhỏ, không có phẩm cấp.
Ánh mắt Hồ Tiểu Thiên quét qua liền biết rõ mấy tên nha dịch với Tư lại này đã sớm có chuẩn bị rồi. Huyện lệnh Hứa Thanh Liêm cũng không có mặt ở trong huyện nha, trước mắt chỉ có Chủ Bạ (*) - Quách Thủ Quang ở lại huyện nha thay huyện lệnh chủ trì mọi việc. Hồ Tiểu Thiên đi qua Giới Thạch Phường (**) tiến vào bên trong Đại Đường (***). Chỉ thấy Chủ Bạ Quách Thủ Quang đang vội vàng hấp tấp từ trong Đại Đường chạy ra, ở phía sau có mang theo vài tên Tư Lại, từ phía xa đã vái chào, hô lớn: "Ty chức Quách Thủ Quang, không biết Hồ đại nhân đến, nên không thể tiếp đón từ xa, mong đại nhân thứ lỗi."
* Chủ Bạ: Tên một chức quan, có từ đời nhà Hán, trông coi việc sổ sách văn thư bộ tịch một cơ quan ở trung ương hoặc một địa phương.
** Giới Thạch Phường: tòa nhà bên trong có xây tấm bia đá khắc chữ răn dạy người đời sau. Ở đây chắc là răn dạy cách làm quan.
*** Đại Đường: Công đường, nơi xử án.
Hồ Tiểu Thiên vốn đang bước đi một cách oai hùng, nhìn thấy Quách Thủ Quang đi ra liền dừng bước, ta chính là lãnh đạo ah, lãnh đạo thì đương nhiên phải xuất ra phong phạm của lãnh đạo, có lãnh đạo nào lại chạy về phía trước nắm tay cấp dưới hay sao? Thường thường đều là lãnh đạo đứng nguyên tại chỗ, hoặc là chỉ bước tượng trưng về phía trước hai bước, lúc đó cấp dưới nhất định phải nhanh chóng nở nụ cười mà chạy tới.
Chủ Bạ Quách Thủ Quang ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng mà thực tế thì hắn đã sớm biết tin tức Huyện thừa mới sắp đến nhậm chức. Hai ngày nay, Huyện lệnh Hứa Thanh Liêm đi thị sát, chính là có ý tứ muốn lảng tránh. Theo lý thuyết, Huyện thừa mới đến nhậm chức, chuyện trọng yếu như vậy thì Huyện lệnh phải có mặt ở đây, nhưng mà Hứa Thanh Liêm lại cố ý lựa chọn tránh mặt, dụng ý chính là muốn cho vị Huyện thừa mới này một kích thăm dò đầu tiên.
Từ lúc nghe nói cấp trên cắt cử tới một vị huyện thừa mới, đám quan lại của huyện Thanh Vân này đã bắt đầu nghe ngóng tin tức bốn phía, nhưng mà thân phận Hồ Tiểu Thiên cực kỳ thần bí. Bởi vì lão cha Hồ Bất Vi của hắn đã đặc biệt căn dặn, cho nên Lại Bộ giữ bí mật về thân phận của hắn rất tốt, cuối cùng không biết đám quan lại huyện Thanh Vân này nghe được từ đâu một cái tin tức cực kỳ sai lầm, nói vị Huyện thừa mới Hồ đại nhân này là con trai của một thương nhân buôn muối ở Đông Hải, trong nhà bỏ ra số tiền rất lớn mới mua được cho hắn cái chức quan cửu phẩm này.
Nếu như nói Hồ Tiểu Thiên là khổ công học tập mười năm, tên đề bảng vàng, được Ngự bút khâm ban (*) cho làm quan, thì có lẽ những Tư lại này sẽ rất cung kính với hắn. Nhưng mà, vừa nghe thấy chức quan này của Hồ Tiểu Thiên là do mua được, thì từ lúc hắn còn chưa tới đây, tất cả mọi người cũng đã xem nhẹ hắn rồi.
* ý chỉ chức quan do Vua viết thánh chỉ ban cho.
Hôm nay cũng coi như là lần đầu tiên Hồ Tiểu Thiên chính thức lộ diện, đừng nhìn Chủ Bạ Quách Thủ Quang biểu hiện ra cực kỳ cung kính, nhưng y nhìn đến vị Huyện thừa trẻ tuổi này, một thân ăn mặc cao quý hoa lệ, lại thêm bộ mặt cao ngạo nữa, trong nội tâm y liền có chút khó chịu. Quách Thủ Quang mặc dù là một quan nhỏ trong huyện, nhưng mà năm nay cũng đã bốn mươi lăm tuổi rồi, nên tự nhiễn sẽ có một bộ triết học quan trường của chính mình. Với tư cách là quan lại già nhất trong Huyện Thanh Vân, nên từ trên xuống dưới, tất cả mọi người đều vô cùng khách khí đối với y.
Quan lớn hơn một cấp đè chết người, tuy trong nội tâm Quách Thủ Quang vô cùng khó chịu, nhưng lại không có chút biểu lộ nào ra bên ngoài. Người ta tuổi trẻ, nhưng cũng là thương cấp của mình, nên vẫn phải cung kính. Quách Thủ Quang đi tới trước mặt Hồ Tiểu Thiên rồi vái một vái gập sâu chín mươi độ hô lên: "Ty chức Quách Thủ Quang tham kiến Hồ đại nhân!" Cúi đầu, hô dài cũng là có dụng ý cả. Khi đối mặt với quan trên, cúi đầu nhất định phải đúng chỗ, hơn nữa, nếu người ta còn chưa nói gì thì mình cũng không được ngẩng lên.
Hồ Tiểu Thiên rõ ràng không nói chuyện, con mắt hắn liếc nhìn bốn phía: "Ồ! Hứa đại nhân không có ở đây à?"
Quách Thủ Quang vẫn giữ nguyên tư thế vái lạy, cung kính, chổng mông lên. Cái mặt mo này đứng trước mặt đám Tư lại có chút không nhịn được rồi: "Khởi bẩm Hồ đại nhân, Hứa đại nhân đi xuống nông thôn dò xét dân tình."
"Nha..." Hồ Tiểu Thiên nhẹ gật đầu: "Rồi ông ấy có về không?"
Một câu hỏi liền khiến Quách Thủ Quang sửng sốt. Tình huống này là thế nào? Vị Huyện thừa đại nhân này là đang có ý tứ gì đây? Nên hơi chút chần chờ rồi y mới đáp: "Hứa đại nhân chưa nói ah!" Kỳ thật trong nội tâm Quách Thủ Quang vô cùng rõ ràng, Hứa Thanh Liêm là cố ý lựa chọn lảng tránh, chính là một chiêu để thăm dò vị huyện thừa mới này, nên hôm nay sẽ không xuất hiện.
Hồ Tiểu Thiên nói: "Không trở lại ah, vậy hôm nay chẳng phải là ta phải đến chủ trì cục diện hay sao! thật sự là phền toái, ta mới đến nhậm chức ngày đầu tiên ah! đã liền áp cho ta trọng trách nặng như vậy rồi!"
Quách Thủ Quang trừng lớn hai mắt, nhìn qua cái tên Huyện thừa mới còn trẻ hơn cả con mình này, lại có thể lớn lối như thế? Ai bảo ngươi phải chủ trì đại cục, lúc Hứa Thanh Liêm rời đi đã rõ ràng giao chuyện này cho ta. Chức quan của ngươi lớn hơn của ta là thật sự, nhưng cũng không thể vừa đến đã cho mình là người đứng đầu ah? Hồ Tiểu Thiên căn bản không có để vào mắt vị Chủ Bạ nho nhỏ này, ở quá khứ thì cái chức này chẳng qua chỉ là chức bí thư trưởng. Lão tử đây chính là Huyện Trưởng, hôm này Bí Thư Huyện ủy không có ở đây, thì huyện Thanh Vân chính là ta đứng đầu rồi. Ngày đầu tiên Hồ Tiểu Thiên nhậm chức đã đem da tâm phát huy cục kỳ tinh tế, thằng này có rất nhiều lực lượng, nên lười so chỉ số thông minh với đám quan viên này. Hôm nay Lão tử chính là muốn dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép các ngươi.
Mộ Dung Phi Yên đứng nghe ở một bên, nhịn không được muốn cười. Hồ Tiểu Thiên căn bản không biết tí gì về đạo lý gặp mặt lần đầu, mới ngày đầu tiên nhậm chức, đã điệu cao như thế, không sợ kích thích sự phản cảm của quan viên bên dưới sao? Nhưng mà nghĩ lại thì, hắn cường vọng chính là có vốn liếng để cuồng vọng. Cha hắn là hộ bộ thượng thư, nhạc phụ tương lai của hắn lại là khai quốc công của Tây Xuyên. Có hậu trương lớn như vậy chống lưng, tất nhiên sẽ không để đám quan viên tép riu này ở trong mắt.
Chứng kiến Hồ Tiểu Thiên trực tiếp đi vào bên trong, Quách Thủ Quang chỉ có thể một đường chạy theo. Cũng khó cho hắn ở cái tuổi này rồi, vẫn còn phải bảo trì tiết tấu bước chân, một mực giữ mình ở phía sau Hồ Tiểu Thiên nửa thân mình, lại còn phải cúi đầu, cúi người xuống. Hồ Tiểu Thiên vượt qua Đại Đường, thẳng đến Nhị Đường, rõ ràng mục đích của thằng này là thẳng tiến vào trong. Quách Thủ Quang tranh thủ thời gian tiến lên một bước nói: "Hồ đại nhân, phía trước là chỗ ở của gia quyến Hứa đại nhân."
Hồ Tiểu Thiên lúc này mới dừng lại, nhếch môi "ha ha" nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng bóng đều đặn.
Nụ cười của hắn rất có sức cuốn hút, Quách Thủ Quang cũng thấy được khuôn mặt tên này lớn lên cũng không tồi, nên cùng cười theo.
Hồ Tiểu Thiên nói: "Về sau ta sẽ ở chỗ nào?"
Quách Thủ Quang sớm đã có chuẩn bị, nên cung kính nói: "Phòng trong huyện nha có thể dùng được cũng không nhiều, ngoại trừ Hứa đại nhân ra, tất cả mọi người đều kiếm chỗ ở khác bên ngoài. Đây chính là quy củ được định ra từ nhiều năm trước." Cái lão này khi nói đã cực kỳ cường điệu hai chữ "Quy củ", ý chính là muốn nói cho Hồ Tiểu Thiên, cho dù là ngươi cũng không ngoại lệ ah.
Hồ Tiểu Thiên nói: "Tiền thuê nhà sẽ được thanh lý sao?"
"Cái gì?" Quách Thủ Quang không hiểu ra sao? từ "thanh lý" đối với y mà nói chính là một danh từ mới.
Hồ Tiểu Thiên chẳng muốn so đo cùng năng lực giải đáp của lão già này, nên nói: "Phòng làm việc của ta ở đâu?"
"Ách..." Quách Thủ Quang thật sự có chút không thể hiểu nổi rồi.
Đối với Lương Đại Tráng cùng Mộ Dung Phi Yên thì từ sớm đã được trải nghiệm qua các từ ngữ mới lạ của Hồ Tiểu Thiên, nên Lương Đại Tráng đi theo bên cạch liền lên tiếng giải thích: "Hồ đại nhân sẽ tiến hành công vụ ở chỗ nào?"
Quách Thủ Quang giờ mới hiểu được, còn không phải sao, phòng tiến hành công vụ chẳng phải là phòng làm việc ư? Vị Hồ đại nhân từ kinh thành đến này, nói chuyện tự nhiên sẽ khác với nơi đây, thật sự là lời ít mà ý nhiều, con mắt Quách Thủ Quang sáng lên: "Việc này Hứa đại nhân cũng không có nhắn nhủ gi!"
Đôi mắt sáng ngời của Hồ Tiểu Thiên khẽ híp lại, ta kháo tổ cha mày, dù gì Lão tử cũng là nhị bá chủ của huyện Thanh Vân, chính là cấp trên của ngươi ah, có lầm hay không vậy? chỗ ở đã không có chuẩn bị cho ta, giời đến phòng làm việc cũng không có nốt, ta kháo, đây là cái thể loại gì vậy! là cái quái gì vậy! Rõ ràng còn mang Hứa Thanh Liêm ra dọa ta. Hắn không phân phó, thì mấy tên cấp dưới các người cũng không hiểu được cách tôn kính Lão tử? Mặc dù Hồ Tiểu Thiên có chút căm tức, thế nhưng mà hắn cũng không có làm rộ lên, mà chỉ cười hắc hắc nói: "Xem ra Hứa đại nhân thật sự là vất vả vô cùng..., đến cả những chuyện nhỏ nhặt không rõ ràng trong huyện Thanh Vân này cũng cần phải đích thân ngài giải quyết,. Về sau, nhất định ta phải giúp ngài ấy chia sẻ nhiều việc hơn mới được!"
Quách Thủ Quang làm sao có thể không nghe ra ẩn ý trong lời nói của hắn, nên liền nói theo Hồ Tiểu Thiên: "Hứa đại nhân đặt quyền lợi chung lên trên quyền lợi riêng, làm tấm gương tốt, chính mà mẫu mực cho chúng ta noi theo!"
Hồ Tiểu Thiên cảm thán nói: "Hiện nay, những quan viên cúc cung tân tụy đến chết mới thôi như thế này đã không còn nhiều rồi! haiz...."
Quách Thủ Quang liền không thể tiếp được nữa rồi, vị Huyện thừa đại nhân này thật đúng là không tầm thường ah, vừa mới tới đã rủa Hứa Thanh Liêm đi tìm chết, nếu để cho Hứa Thanh Liêm nghe được, chỉ sợ cũng bị hắn chọc cho thổ huyết ah.
Hồ Tiểu Thiên không có tiếp tục đi vào bên trong nữa, hắn quay đầu lại, trực tiếp đi vào Đại Đường, rồi phân phó cho Quách Thủ Quang: "Gọi mọi người trong nha môn đến đây, tất cả cùng nhau làm quen một chút."
Quách Thủ Quang liền tuân lệnh đi làm. Hứa Thanh Liêm ra ngoài thị sát, mang đi một đám Tư lại, người còn lưu lại trong huyện nha cũng không ít, ngoại trừ số ít mấy tên xin nghỉ phép ra, thì tất cả đều đi tới Đại Đường. Hồ Tiểu Thiên tại trong lúc y đi tìm người, thì ngay lập tức liền ra sau tấm bình phong mặc vào quan phục. Người muốn quần áo, ngựa muốn yên. mới mặc quan phục lên người liền cảm thấy mình thần khí hơn không ít.
Đợi đám Tư lại, nha dịch tới tới gần đủ, Hồ Tiểu Thiên đã mặc chỉnh tề quan phục và ngồi nghiêm trên Đại Đường, quan ấn cùng với công văn Lại bộ cấp cho đều được đặt ở trên bàn. Đây chính là vật chúng minh thân phân của hắn ah.
Lại nói, trong mấy năm gần đây ở Huyện Nha Thanh Vân thì ngoại trừ Hứa Thanh Liêm ra, còn không có ai dám can đảm ngồi lên trên công đường. Đám Tư Lại thì lén lén đánh giá vị Huyện thừa mới này. Tất cả đều có cảm nhận đó chính là quá trẻ tuổi, căn cứ theo tình huống bọn hắn nghe được, Hồ Tiểu Thiên vừa mới mười sáu tuổi. Tuổi trẻ như vậy mà làm quan viên ở huyên Thanh Vân thì đây chính là lần đầu. Chẳng những trẻ tuổi, xiêm y cũng sáng rõ, một thân quan phục tràn đầy anh khí, ngăn nắp đẹp đẽ, quả thật như là thiên nga giưa bầy gà, cực kỳ nổi bật trong đám quần áo rách nát, thậm chí còn chỗ vá của bọn y.
Chủ Bạ Quách Thủ Quang đi vào trong Đại Đường, cung kính đi đến bên người Hồ Tiểu Thiên, cẩn thận nói: "Hồ đại nhân, tất cả người ở trong huyện nha đều đã được gọi đến rồi!"
Danh sách chương