Khả Như thở dài một lúc, sau đó tự ép thái độ mình phải thay đổi đối với Lục Tề Nam. Cô chủ động ngồi xuống đùi của hắn, một tay giật ly rượu đang dở kia và uống cạn, tay còn lại chạm nhẹ vào lồng ngực cứng rắn của hắn.

Bàn tay mềm mại không xương vòng qua cổ Lục Tề Nam, cô cất giọng ngọt ngào:

- Chẳng phải anh thích phụ nữ chủ động sao? Động phòng thôi.

Nghe vậy, khoé môi Lục Tề Nam cong lên hoàn mĩ, ánh mắt hài lòng nhìn cô. Bàn tay hắn nhẹ nhàng kéo bàn tay mềm mại của cô xuống và cắn nhẹ nó, hành động của hắn như đang hết mực cưng chiều một bảo vật quý giá vậy. Hắn lại bổ sung thêm một câu:

- Hôm nay tôi có mời chồng cũ của em đến đó.

Câu nói bất ngờ của Lục Tề Nam như sét đánh ngang tai cô. Cô bàng hoàng nhìn hắn, thấy khuôn mặt hắn lúc này cau có lại, tỏ vẻ không vui:


- Phản ứng dữ dội vậy, em còn yêu anh ta lắm đúng không?

Hắn véo nhẹ má cô như cưng nựng con nít vậy. Bàn tay không yên phận thoải mái đặt trên bộ ngực đẫy đà của cô mà xoa nắn. Rồi lại dần dần lần mò tới những nơi mềm mại khác trên cơ thể cô.

Bị nói đúng tim đen, Khả Như như chết lặng, cô không nói gì cả. Lục Tề Nam cau mày nhìn cô:

- Còn yêu?

- Tôi...

Khả Như ấp úng, cô không nói được câu nào cho hoàn chỉnh cả. Chẳng để cô nói thêm, hắn bá đạo ra lệnh ép buộc cô phải nghe theo:

- Bắt đầu từ giờ, quên hắn đi nếu em còn muốn trả thù.

Lục Tề Nam hờn giận, cúi đầu xuống gặm lấy xương quai xanh của cô như một sự trừng phạt nhỏ dành riêng cho cô. Cô chỉ khẽ rên lên, sau đó ngồi yên chịu trận. Từ vết cắn nhanh chóng biến thành vết hôn đỏ ửng, nụ hôn nóng bỏng trườn xuống bộ ngực căng tròn đang phập phồng lên xuống kia. Hơi thở của Khả Như bắt đầu gấp gáp.

Bàn tay ấm áp của hắn đầy hư hỏng đã xâm nhập vào trong áo cô từ lúc nào rồi, nó như một luồng điện chạy khắp người cô, nóng bỏng.

Cả cơ thể cô run rẩy.

Không chỉ thế, bàn tay hắn còn đang đùa nghịch nơi mẫn cảm nhất của cô, khiến cô khẽ rên lên, khuôn mặt tựa như tranh của cô nhăn lại. Những tiếng rên mê người phát ra.

Thật xấu hổ quá! Dưới tay Lục Tề Nam cô lại bị biến thành cô gái thơ ngây lần đầu làm chuyện đó.

- Ưm...


Tiếng rên của cô như một thứ kích thích hắn thêm, nhanh chóng bàn tay điêu luyện đó đã thành công cởi bỏ vật cản trở đầu tiên. Hiện giờ trên người cô chỉ còn bộ nội y màu đen, cô xấu hổ gục mặt xuống:

- Khả Như, ngẩng mặt lên cho tôi.

Lục Tề Nam ra lệnh rồi dùng ngón trỏ nâng cằm cô lên. Bàn tay thon dài của hắn vẫn không ngừng vuốt ve khắp cơ thể cô. Nhưng cô vẫn không chịu ngẩng mặt:

- Em hư thật, Khả Như!

Vừa nói hắn vừa cởi vật cản trở cuối cùng, cả cơ thể xinh đẹp của cô hiện lên trước mặt hắn. Thật đẹp!

Rồi hắn lại cúi đầu xuống ngậm lấy nơi đẫy đà trước ngực đang phập phồng của lên xuống kia. Như một phản xạ tự nhiên, hai tay cô quấn lấy cổ hắn, cô thở dốc.

Lục Tề Nam nở nụ cười tà mị, hắn giỡ tay cô ra và đặt lên đỉnh đầu, từng nụ hôn nóng bỏng dần tiến tới phía dưới bụng của cô.

- Em thật nhạy cảm!

- Ưm...Khoan... Lục thiếu, tôi còn chưa chuẩn bị xong...

Khả như dùng bàn tay mềm mại khẽ đẩy người hắn ra. Cô không dám nhìn thẳng vào mặt hắn, khuôn mặt kiều diễm của cô khẽ ửng hồng. Màn đêm buông xuống kèm theo những ánh đèn mập mờ yếu ớt, thân thể trần trụi của cô càng quyến rũ thêm. Nước da trắng mịn không tì vết của cô như ngọc vậy, cũng vì thế mà nó đã sớm lưu lại những dấu hôn của Lục Tề Nam rồi.

- Chuẩn bị?

Khuôn mặt Lục Tề Nam không hề tỏ ra tức giận, ngược lại hắn còn cảm thấy buồn cười. Khoé môi hắn cong lên cười tà mị. Người phụ nữ này thật biết cách cự tuyệt người khác nha. Tới lúc này rồi vẫn còn nghĩ đến chuyện khất nợ sao?


Thú vị thật!

- Ý tôi là cho tôi đi tắm sạch sẽ đã...rồi tôi sẽ phục vụ anh thật tốt mà...tôi không có ý cự tuyệt anh đâu!

Khả Như vội vàng giải thích, cô xấu hổ vô cùng nhưng vẫn phải mở miệng ra xin đi tắm. Dù sao cô vẫn chưa tắm mà, sao có thể như vậy mà phục vụ cho hắn chứ.

Khả Như biết Lục Tề Nam thân phận cao quý, thân phận của hắn với cô chênh lệch quá lớn. Hắn là tổng tài Lục thị - Tập đoàn chuyên sản xuất những đồ trang sức xa xỉ và cũng là một trong những tập đoàn giàu nhất nhì thế giới. Về quyền lực thì hắn nắm trong tay hầu hết quyền lực của đất nước S này. Người như hắn có thể để ý tới cô là phúc phận 3 đời của cô rồi.

Nhưng còn cô, cũng chỉ là 1 người phụ nữ bình thường. Đã từng có một đời chồng, một đứa con... Giờ còn trong sạch gì nữa?

- Được rồi, cứ từ từ, tôi không ép em.

Lục Tề Nam lại lần nữa cúi đầu xuống, áp môi mình lên đôi môi anh đào nhỏ của cô. Hôn xong rồi hắn mới rời khỏi cơ thể của cô. Hành động của hắn thận trọng như vậy, như không muốn để cho cô phải chịu tổn thương, ấm ức.

Trái tim lại rung động nữa rồi. Người đàn ông này thực sự chấp nhận cô ư? Không thể nào!




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện