Khi Ninh Tôn quay xong cảnh quay buổi sáng, vào buổi trưa nhận được điện thoại của Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi trước tiên hỏi Ninh Tôn xong việc chưa, sau đó vỗ vỗ miệng, “Có tiện nói không?”
Ninh Tôn nghe anh ta nói như vậy gần như có chút không hiểu anh ta muốn nói cái gì, cho nên anh ấy hỏi, “Sự việc bên kia của Trang Lệ Nhã không phải là có kết quả điều tra rồi sao?”
Chương Tự Chi lại thở dài, “Tôi muốn cùng cậu nói là việc này, thật sự là không thể tưởng tượng được, tôi tuy rằng cũng không phải là người tốt gì, nhưng dù thế nào đi nữa cũng sẽ không súc vật như vậy.”
Anh ấy nói như vậy, Ninh Tôn bên kia đã đoán ra tình huống như thế nào rồi, Ninh Tôn khẽ cau mày, “Nên là việc đó là Ninh Tiêu làm?”
Chương Tự Chi nghe cười một tiếng, “Đúng thế, cậu ta đã bị bắt rồi, tên kia vốn có thể trốn tránh, ẩn trong một tầng hầm, tự dự trữ thức ăn cùng nước uống, vẫn luôn buồn bực ở trong đó.”
Chỉ có điều khi ăn hết đồ ăn và nước, anh ta lại ra ngoài mua đồ bị người ta phát hiện, sau đó báo cảnh sát.

Ninh Tiêu cũng không phải là người suy nghĩ đặc biệt tỉ mỉ, cảnh sát bắt được anh ta, sau đó ở nơi ẩn náu của anh ta, lật tẩy một lượng lớn tiền mặt, còn có vài đồ trang sức của Trang Lệ Nhã.

Tinh thần của anh ta cũng không tốt, cảnh sát bên kia thẩm vấn bản thân anh ta đều tự nói hết những chuyện kia.

Chương Tự Chi sau đó lại nói, “Cậu ta ở bên ngoài nợ rất nhiều tiền, lần này trở lại là muốn khiến Trang Lệ Nhã thay cậu ta trả nợ, nhưng Trang Lệ Nhã không đồng ý, cụ thể hai người đó nói cái gì, không có cách nào để xác minh, Ninh Tiêu nói Trang Lệ Nhã để cậu ta đi, còn nói sau này cậu ta sống chết đều không quản, sau đó hai người họ cãi nhau, nói là Trang Lệ Nhã động thủ trước, cậu ta hết cách mới ra tay, sau đó lỡ tay giết chết Trang Lệ Nhã.”

Trang Lệ Nhã đối với Ninh Tiêu thái độ không tốt, ngược lại có thể hiểu, rốt cuộc bà ta phải chịu đựng những gì sau đó khi bà ta đang hồi phục ở bệnh viện, Ninh Tiêu đã không xuất hiện.

Mặc dù Trang Lệ Nhã luôn cưng chiều đứa con này, nhưng không có gì đảm bảo rằng bà ta sẽ không thất vọng về Ninh Tiêu vào phút cuối cùng.

Chỉ là bất luận Trang Lệ Nhã đã nói gì cái gì với cậu ta, chính bản thân Ninh Tiêu có vấn đề, anh ta trước tiên vẫn phải tự kiểm điểm về những gì anh ta đã làm.

Thật sự là vì Trang Lệ Nhã không giúp anh ta trả tiền, hoặc là cộng thêm nói với anh ta bằng thái độ không tốt, anh ta liền ra tay nặng như vậy, anh ta vẫn như cũ chạy không thoát hai từ súc vật.

Ninh Tôn lại hỏi Chương Tự Chi tiếp theo giải quyết chuyện này như thế nào, cảnh sát bên kia tiếp theo sẽ có hành động như thế nào.

Thực ra nói cẩn thận, sự việc này của Trang Lệ Nhã không có ảnh hưởng đặc biệt lớn đến Ninh Tiêu.

Vào lúc đó cảnh sát báo rằng Trang Lệ Nhã bị giết, vì Ninh Tôn đã luôn quay phim, với lại có một số phóng viên đã tung tin rằng Ninh Tôn đã làm thêm giờ quay một bộ phim, nên là công chúng không có kết nối chuyện của Ninh Tôn và Trang Lệ Nhã lại với nhau.


Danh tiếng của Trang Lệ Nhã trước đây không mấy tốt đẹp, cộng thêm bà ta nghề nghiệp từ trước cũng có chút hơi khó đoán, nên là có nhiều người sẽ cho rằng có lẽ là bà ta còn có kẻ thù nào nữa.

Suy cho cùng cuộc sống bây giờ của Trang Lệ Nhã đã không tốt rồi, Ninh Tôn không cần làm tổn thương bà ta một lần nữa.

Quần chúng ăn dưa cũng không chỉ là ăn dưa một cách mù quáng, cũng là logic bản thân khi nhìn thấy sự việc, nên là Ninh Tôn mặc dù là cũng bị nghị luận một chút, nhưng ảnh hưởng đối với anh không lớn.

Ninh Tôn trước kia cũng nhìn thấy một chút tin tức, về Ninh Tú bên kia ngược lại đã có người nghi ngờ, không biết là anh ta ra tay không.

Chỉ có điều mọi người cũng đều là nhìn vào bằng chứng, với lại Ninh Tú là một thương nhân, đương nhiên cũng sẽ nhìn ra lợi và hại, giết Trang Lệ Nhã, đối với anh ta không có lợi ích gì.

Nói tổng thể, tin tức này nổi lên đối với Ninh Tôn và Ninh Tú có chút ảnh hưởng dư luận, nhưng cũng không lớn.

Chương Tự Chi nghe Ninh Tôn hỏi như thế này, nghĩ một lức mới nói, “Sự việc này vẫn đang trong giai đoạn cuối thu thập bằng chứng, chẳng qua tám chín phần cũng như này, đến lúc đầy đủ có thể khép tội, có thể cảnh sát sẽ thông báo trước.”
Anh ấy nhắc nhở Ninh Tôn, “Sau khi thông báo, cậu có có thể để công ty bọn cậu hoạt động một chút, đưa ra thông báo cuối cùng từ cảnh sát, mới có thể tạo đà cho bản thân.”

Ninh Tôn cười, “Kỳ thực cũng không cần thiết, đối với tôi tác động không quá lớn, sau này không cần thiết mang việc này ra phiền tôi.”
Chương Tự Chi nói một câu a, sau đó trêu chọc anh ta, “Cậu hiện tại dường như thật sự không có đặc biệt lưu ý đến chuyện như này, cậu có nhớ cậu lúc mới bước chân vào làng giải trí, còn gọi điện cho tôi nói cậu gặp phải rắc rối, hiện tại cậu đã không nói những chuyện này trên điện thoại nữa rồi, không biết nếu tôi nói với Tiểu Du của cậu, sau đó cảm thấy đối với tôi không cần thiết lại nói, vẫn là không có gặp phải rồi.”
Khẩu khí của Ninh Tôn rất là thoải mái, “Tôi cũng không nói với Tiểu Du, có thể là tâm lý tốt, nên là những chuyện kia bản thân tôi đều không để trong lòng, nói chắc chắn, Tiểu Du còn quan tâm đến những chuyện đó hơn tôi, ngược lại tôi một chút đều nhìn ra rồi.”
Thực ra với tâm tính như vậy của anh, tiếp tục ở trong làng giải trí cũng rất tốt.

Anh đã tìm ra toàn bộ quy tắc của ngành công nghiệp giải trí, với lại theo giá trị và lưu lượng hiện tại của anh, tư bản đến tìm anh nói về hợp tác có rất nhiều, tiếp tục ở lại đây, trong tương lai anh còn phát triển tốt hơn nữa.

Chỉ có điều con người a, làm chuyện gì đều có sự đánh đổi.

Có người có thể càng quan tâm đến ngành công nghiệp giải trí và mang lại lợi ích cho họ, nhưng anh không quan tâm đến những thứ khác.

Chương Tự Chi không thích những thứ trong làng giải trí, anh ta mở miệng, “Kỳ thực giá trị hiện tại của cậu, không cần phải lội trong vũng bùn, cậu rời khỏi giới giải trí, mấy người chúng ta đầu tư hạng mục kiếm tiền, mỗi ngày ở nhà ăn uống chờ tiền bạc đến trong tay, còn không tốt hơn đi ra ngoài liều mạng sao.”
Chương Tự Chi có rất nhiều đường làm ăn trong tay, chủ yếu là không phải anh ta nắm giữ, mà là bốn người chị tương đối lợi hại của anh ta.

Anh ta dựa vào bốn gốc đại thụ này để tận hưởng bóng mát, ngày tháng trôi qua thật như diều gặp gió.

Ninh Tôn haha cười, “Cậu đã nói như vậy, đợi khi hợp đồng hiện tại của tôi hết hạn lại nói, nếu tôi có ý tưởng gì lại tìm cậu.”

Sau đó Ninh Tôn do dự một chút lại hỏi, “Ninh Tiêu hiện tại chắc là đã bị nhốt lại rồi, có tin tức gì nói ước chừng khi nào sẽ định tội hay không?”
Chương Tự Chi nghĩ lại nghĩ, “Sẽ sớm thôi, cậu ta hiện tại thái độ thú nhận thành khẩn, quá trình này hẳn sẽ không rắc rối, đợi cậu ta bên kia có tin tức gì, tôi lại báo tin cho cậu.”
Hai người họ chắc chắn rồi, sau đó cúp điện thoại.

Ninh Tôn thở phào nhẹ nhõm, mặc dù nói việc này từng thứ từng thứ không dừng lại, nhưng cuộc sống của anh vẫn cảm thấy tốt hơn từng ngày.

Ninh Tôn dựa vào ghế, lấy điện thoại ra lần nữa, xem thông báo cảnh sát gửi tới trước đây.

Trong thông báo không có nói đặc biệt cụ thể, chỉ nói phát hiện một thi thể đang phân hủy nhẹ, cũng không biết Trang Lệ Nhã và Ninh Tiêu cuối cùng sống chung như nào.

Người ta nói rằng khuôn mặt của Trang Lệ Nhã đã bị Ninh Tiêu đập nát, điều này hẳn là không phải vô ý, cũng không biết cảnh sát bên kia sẽ tiến hành điều tra sâu hơn hay không.

Trước đây Ninh Tôn và Ninh Tiêu có mối quan hệ không mấy tốt đẹp, cũng có độc ác nghĩ qua, anh ta luôn được Trang Lệ Nhã nuông chiều, thậm chí đều có chút tư thế coi trời bằng vung, nếu cứ tiếp tục sớm muộn gì cũng có chuyện xảy ra.

Bây giờ tốt rồi, quả nhiên là có chuyện, chỉ có điều xui xẻo là người đã từng dung túng anh ta..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện