Hứa Thanh Du ngồi đến tận khi trời sáng, sau đó điện thoại bên này ong ong rung lên hai lần, là Ninh Tôn nhắn tin tới.

Anh dậy cũng rất sớm, báo cáo với Hứa Thanh Du nói anh phải đi ra ngoài quay phim.

Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ liền lấy điện thoại gọi cho Ninh Tôn.

Ninh Tôn cũng rất bất ngờ, bắt điện thoại xong lập tức hỏi, “Làm sao thế? Có phải là anh gửi tin nhắn cho em đánh thức em không?”
Hứa Thanh Du nói một câu không có, sau đó cố gắng khiến cho giọng mình nghe nhẹ nhàng một chút, cô hỏi Ninh Tôn, “Trước đó lúc anh ở công ty có rất nhiều mối xã giao, bầu không khí trên bàn cơm có ổn không?”
Ninh Tôn cười, “Sao vậy? Làm sao đột nhiên lại hỏi cái này?”
Hứa Thanh Du tự nhiên không có cách nào nói những chuyện kia của mẹ Ninh đêm qua, dù sao cũng đã qua rồi, nói với Ninh Tôn cũng chỉ sẽ khiến cho anh lo lắng mà thôi.

Cô cũng chỉ có thể nói, “Xem một chút tin tức, lãnh đạo ép buộc nhân viên uống rượu, sau đó đột nhiên nhớ tới trước đây anh xã giao, nói thật lòng, em còn không biết anh ra ngoài xã giao là thế nào, có phải là cũng giống như cùng lãnh đạo công ty lãnh đạo ăn cơm không.”
Ninh Tôn nghĩ một hồi mới nói, “Kỳ thật cũng không giống, kiểu này của anh nói thế nào nhỉ, ra ngoài xã giao đều là cùng một vài người muốn hợp tác, cũng không tồn tại cái quan hệ cấp trên cấp dưới gì, bầu không khí vẫn ổn mà, cũng không phải đặc biệt khó coi.”
Anh nói như thế Hứa Thanh Du liền nhẹ nhàng thở phào một hơi, nghĩ nghĩ lại hỏi, “Vậy trước đó bọn họ những người đó có chuốc rượu anh không?”
Ninh Tôn phụt một tiếng liền bật cười, “Em rốt cuộc là xem cái tin tức gì a? Làm sao lại hỏi những chuyện này?
Mặc dù nói là nói như thế, nhưng anh vẫn trả lời, “Tất nhiên cũng có người lấy danh nghĩa mời rượu muốn chuốt rượu anh, nhưng mà em biết tính anh rồi, anh có thể từ chối đều từ chối, không thể từ chối mình uống tượng trưng hai ly, còn lại đều do người của công ty bên kia đỡ giùm.”
Hứa Thanh Du a một chút, “Vậy cũng được, chủ yếu là em sợ anh ở bên ngoài chịu thiệt thòi.”
Giọng điệu của Ninh Tôn rất bình thản, “Anh chưa chịu qua thiệt thòi gì, nói câu có chút hơi mặt dày, dù sao danh tiếng của anh cũng có đó, bọn họ vẫn thật sự không dám chọc anh, vả lại anh cũng không trông ngóng họ thèm muốn tài nguyên trong tay bọn họ, loại chuyện này đều là anh tình tôi nguyện, bọn anh nếu khiến cho anh mất mặt, anh cũng sẽ không để bọn họ sống yên, nói tóm lại kỳ thật cũng vẫn còn ổn.”

Hứa Thanh Du lúc này mới xem như nhẹ lòng, cô khẽ gật đầu, “Được, em biết rồi, vậy anh đi mau đi, em bên này còn muốn ngủ một lát.”
Thời gian còn có chút hơi sớm, Hứa Thanh Du hôm nay dự định đi ra ngoài ăn sáng, thế là buổi sáng có thể dậy trễ một chút.

Cúp điện thoại với Ninh Tôn xong, Hứa Thanh Du liền nằm xuống, nhưng kỳ thật cô vẫn là ngủ không được.

Cô cảm thấy Ninh Tôn có lẽ không nói dối cô, cái tính cách này của Ninh Tôn, cô vẫn tính là hiểu rõ, cộng thêm anh tửu lượng cũng không kém, cho nên sẽ không chịu thiệt thòi quá lớn.

Kiểu giống mẹ Ninh này, bởi vì lượng fan hâm mộ của bản thân bà không đủ lớn, không có ai làm chỗ dựa cho bà, cho nên những người đó có thể không kiêng nể gì cả.

Hứa Thanh Du mặc dù nói không phiền não như thế nữa, nhưng mà trong lòng cũng không dễ chịu, cô trở mình, nhắm mắt lại.

Cứ nằm như thế đến khi gần tới giờ, cô lại ngồi dậy, kỳ thật cô vẫn luôn không ngủ được.

Nhanh chóng tắm rửa một lát, sau đó Hứa Thanh Du đi ra ngoài.

Mẹ Ninh bên kia một chút động tĩnh cũng không có, xem ra vẫn đang ngủ, hôm qua uống đến như thế, hôm nay cũng không biết sẽ có bao nhiêu khó chịu.

Hứa Thanh Du bước đi nhẹ nhàng, ăn chút thức ăn ở hàng ăn sáng trước cổng, sau đó đón xe đến công ty.


Lúc đến văn phòng đồng nghiệp đều đã đến gần hết, Hứa Thanh Du bước qua ngồi xuống, có thể là bởi vì nguyên nhân không nghỉ ngơi tốt, hôm nay tinh thần không quá tốt, nhìn cái gì cũng cảm thấy chán.

Một lát sau Quách Châu tới, cầm trong tay mấy tờ đơn, vừa nhìn chính là đơn đặt hàng.

Cô cho mấy người phát ra, sau đó đi đến chỗ Hứa Thanh Du bên này cũng đưa cho cô một tờ.

Hứa Thanh Du đã cố gắng để biểu cảm của mình hoà hoãn lại, cô cười nhìn Quách Châu nói câu cám ơn cô Quách.

Nhưng Quách Châu vẫn nhìn ra điểm khác lạ nơi cô, Quách Châu nhìn chằm chằm mặt của cô, “Nhìn cô thật giống như nghỉ ngơi không được tốt.

Hứa Thanh Du tìm một lý do, “Đêm qua có chút mất ngủ, có thể là do nguyên nhân ngủ không ngon giấc.”
Quách Châu vỗ vỗ lên vai cô, “Tuổi còn trẻ đừng để mất ngủ nha, bọn người già chúng tôi nói mất ngủ còn nghe được.”
Quách Châu rất ít nói đùa trong văn phòng, cô nói như thế người bên cạnh cũng đều quay sang nhìn.

Hứa Thanh Du thở dài một hơi, “Có thể là gần đây chuyện cần suy nghĩ hơi nhiều, tôi tự mình điều tiết một chút, hẳn là không sao, trong trường hợp bình thường tôi đều là ngủ không đủ, số lần mất ngủ rất ít.”
Quách Châu ừ ừ hai tiếng, cũng liền quay người đi.


Hứa Thanh Du đem đơn đặt hàng mở ra nhìn một lần, sau đó buông xuống, cô hiện tại không có tâm trạng gì, nghĩ đến cả buổi sáng hôm nay đoán chừng cũng không làm ra được chuyện lớn gì.

Cô trước tiên duỗi lưng một cái, sau đó cầm một tờ giấy bản thảo tới, kết quả hồi lâu cũng không có cách nào đặt bút.

Không biết vẽ cái gì tốt, thật là trong đầu một chút ý tưởng cũng không có.

Bản thân Hứa Thanh Du cũng mắc cười, hôm qua mẹ Ninh uống đến như thế, ngược lại là giày vò cô đến chút ý tưởng cũng không còn.

Đợi như thế một hồi, Hứa Thanh Du lại buông bút xuống, cô liền dựa trên ghế dựa nhìn giấy bản thảo.

Lúc cứ nhìn chằm chằm vài giấy bản thảo như thế, trong đầu lại có một chút thất thần, cô trước kia đi theo bên cạnh Ninh Tôn, Ninh Tôn cho dù là ra ngoài xã giao, ban đêm cũng sẽ trở về, đúng là không có khi nào thấy anh uống say như chết.

Phần lớn anh đều trở về lúc tinh thần tỉnh táo.

Cho nên cũng phù hợp với những gì anh nói hôm nay, cũng không bị người khác chuốc quá nhiều rượu.

Hứa Thanh Du chậm rãi thở ra một hơi, cô cảm thấy mình thật là nghĩ nhiều rồi, có thể căn bản một chút cũng không có chuyện gì xảy ra, cô cứ nghĩ mãi trong lòng.

Loại tính cách này của cô a, chính là không thể đặc biệt quan tâm ai hoặc là chuyện gì đó, bằng không phàm là chuyện dính tưới đối phương, trái tim cô liền từ đầu đến cuối không bỏ xuống được.


Cho tới trưa Hứa Thanh Du lằng nhà lằng nhằng cũng không làm được gì, đợi cho đến giữa trưa tan sở, cô vội vã đón xe trở về nhà.

Mẹ Ninh bên kia một chút động tĩnh cũng không có, cũng không biết có ở nhà không, Hứa Thanh Du bước qua đứng ở cửa nhẹ giọng gõ hai cái.

Kết quả nghe thấy mẹ Ninh trong phòng mở miệng, thanh âm uể oải, rõ ràng là còn chưa tỉnh ngủ, “Ôi, trời ơi, giờ này rồi á, con tan ca về à.”
Hứa Thanh Du đẩy cửa phòng vào, nhìn vào phía trong phòng một chút, màn cửa không có kéo ra, trong phòng có chút tối, chẳng qua cũng có thể nhìn thấy mẹ Ninh trên giường.

Hứa Thanh Du hỏi bà hiện tại muốn ăn cơm hay không, cô đi nấu tô mỳ.

Cô không có hứng ăn chắc hẳn Mẹ Ninh cũng không đói, hai người ăn chút gì thanh đạm là được.

Mẹ Ninh đúng là đói bụng rồi, hiện tại bà khó chịu vô cùng, toàn thân một chút khí lực cũng không có, trong dạ dày trống rỗng, đầu óc còn chóng mặt.

Tiếng nói của bà còn có chút run, “Được được được, mẹ đói đến chịu không nổi rồi.”
Hứa Thanh Du không đóng cửa, sau đó bước qua đem màn cửa kéo ra, “Bây giờ con đi nấu cơm, mẹ rửa mặt một chút hẳn là rất nhanh liền có thể ăn rồi.”
Nói xong cô từ phòng mẹ Ninh đi ra, sau đó vội vã đun nước nấu mì.

Mẹ Ninh bên kia một lát sau mới từ trong phòng ra đi ra rửa mặt, bà còn chậm rãi ung dung tới cửa phòng bếp nhìn một cái
Cả người bà đều nhũn ra, nhưng mà còn có thể ở không trêu chọc một câu, “Ninh Tôn nhà chúng ta cưới được con a, nhất định là mộ tổ nhà họ Ninh bốc khói xanh* rồi.”
*Mộ tổ bốc khói xanh: ý chỉ chuyện tốt, điềm lành..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện