Chương 81:

 

Phòng tiệc có rất nhiều khách mời quần áo lụa là tươi đẹp, đủ loại nước hoa cao cấp trộn lẫn vào nhau. Kiếp trước Hạ Mộc Ngôn không tham dự mấy buổi tiệc kiểu này trong một thời gian dài nên thoáng chốc ngửi không quen, cảm thấy cổ họng khó chịu, hắng giọng cúi đầu uống một hớp nước.

 

Ở đằng xa, Chu Nghiên Nghiên đứng trong góc khuất nhìn về phía Hạ Mộc Ngôn đang đứng, thấy cô uống nước thì lập tức nở một nụ cười ranh mãnh.

 

Cô ta biết rõ Hạ Mộc Ngôn rất thông minh, tính cảnh giác cũng rất cao, sẽ không uống rượu người khác đưa tới.

 

Cho nên cô ta đã tẩm không ít loại thuốc cực mạnh vào ly đế cao đã chuẩn bị từ trước. Những ly rượu này đều do đích thân cô ta tẩm thuốc để tránh xảy ra chuyện bất ngờ.

 

Cô ta tẩm rất nhiều từ trong ra ngoài, nhiều như vậy thì chỉ cần Hạ Mộc Ngôn dùng ly uống bất cứ thức uống nào cũng bảo đảm tối nay cô sẽ tuyệt đối không chạy thoát!

 

Hừ, không phải Hạ Mộc Ngôn ỷ có Lục Cẩn Phàm bảo bọc sao?

 

Chờ qua đêm nay, sau khi mấy tên đàn ông thay phiên nhau chơi đã Hạ Mộc Ngôn rồi, để xem Lục Cẩn Phàm có còn ngó ngàng gì đến người vợ hoa tàn liễu héo này không!

 

Chỉ cần qua đêm nay!

 

Dù cô ta có ba đầu sáu tay cũng tuyệt đối không trốn thoát được!

 

Hạ Mộc Ngôn vừa uống một hớp, dường như phát hiện có ánh mắt trong góc khuất, lập tức đưa cái ly ra xa một chút.

 

Ngón tay trắng nõn sạch sẽ nhẹ nhàng miết quanh thành ly. Cô chỉ dừng trong chốc lát, trong mắt tựa như có luồng sáng phóng tới, cô bất thình lình quay lại nhìn về góc khuất kia.

 

Lục dù chỗ đứng của Chu Nghiên Nghiên rất khuất, hơn nữa nơi đó cũng rất tối, nhưng Hạ Mộc Ngôn vẫn nhìn thấy cô ta.

 

Cô đặt tay trên miệng ly, lặng lẽ nhìn vào ánh mắt lóe lên tia lẩn tránh vì bị phát hiện của Chu Nghiên Nghiên.

 

Chu Nghiên Nghiên có mặt ở đây sao? Trải qua chuyện lần trước mà nhà họ Chu vẫn để cô ta tham dự buổi dạ tiệc này?

 

Vừa rồi, ánh mắt của cô ta…

 

Hạ Mộc Ngôn bỏ ly đế cao trong tay xuống, hoài nghi đây là một buổi Hồng Môn Yến có bẫy ngầm. Cô cảnh giác xoay người thì thấy tiệc tối đã bắt đầu. Cửa chính có rất nhiều người bước vào, hơn nữa cũng tạm thời bị đóng kín.

 

Cô quyết định đi thẳng vào nhà vệ sinh, tạm thời tránh xa đám đông.

 

Trong nhà vệ sinh không có ai, Hạ Mộc Ngôn đứng trước gương mở nước rửa tay. Cô vốc nước lên mặt để mình tỉnh táo lại, nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể thuận lợi rời khỏi đây.

 

Trong trường hợp này, nếu là Hàn Thiên Viễn thì anh ta có to gan cách mấy cũng không dám làm gì cô ở đây.

 

Nhưng nếu đó là Chu Nghiên Nghiên, người mới bị mất mặt cách đây không lâu thì chưa chắc!

 

Phụ nữ một khi trả thù thì chuyện gì cũng dám làm.

 

Nhưng càng rửa mặt cô càng cảm thấy trước mắt trở nên mơ hồ, trong cơ thể bỗng bùng lên từng đợt nóng kỳ lạ…

 

Hạ Mộc Ngôn nghi hoặc, ngẩng lên nhìn mình trong gương.

 

Lúc nhìn thấy mặt mình dần dần đỏ ửng kiều mỵ, cô lập tức cảm thấy nguy hiểm.

 

Vừa nãy cô không uống rượu, nước khoáng cũng chính mắt cô nhìn thấy được mở nắp, hơn nữa cô chỉ uống có một hớp, sao lại có thể…

 

“Ngạc nhiên lắm hả?” Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ vào nhà vệ sinh từ hướng nào, trông thấy ánh mắt đề phòng của Hạ Mộc Ngôn thì cô ta cười giễu: “Tưởng rằng không uống rượu thì sẽ không có vấn đề gì ư? Cô Hạ quả nhiên xuất thân trong sạch, xưa nay chưa từng tiếp xúc với sắc dục trong giới thượng lưu. Đối phó với loại phụ nữ không nghe lời thì có rất nhiều loại thuốc có thể dùng. Có một loại chỉ cần tẩm lên miệng ly, nước bọt dính vào chút xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cả đêm, đồng thời không còn chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trên miệng của cái ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu…”

 

“Cô bỏ thuốc tôi ở đây à?” Hạ Mộc Ngôn cố gắng trấn định. Dược tính phát tác rất nhanh, cô chống tay lên bồn rửa tay, nhìn cô ta chằm chằm bằng ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo.

 

 

Chu Nghiên Nghiên cười khẩy: “Cô tưởng khiến tôi thân bại danh liệt dễ dàng vậy sao? Hại tôi bị nhốt trong nhà nhiều ngày như vậy, Hạ Mộc Ngôn, tôi thật sự muốn xem thử tin tức sáng mai có đổi thành cô Cả họ Hạ thông dâm tập thể với đám đàn ông hay không! Chuyện bại hoại thuần phong mỹ tục, thân bại danh liệt này vẫn nên để cô gánh chịu thay tôi mới đúng!”

 

Cho nên… loại thuốc trên chiếc ly vừa rồi, quả nhiên là… loại thuốc cô đoán?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện