Truyện được phụ trách bởi: Kha Nguyệt Hội
Edit: LynX
- -oo0oo--
Giang Vân Hạc không biết bằng cách nào mà Tô Tiểu Tiểu biết được chuyện đó, cũng không biết manh mối về kho báu ở trong tay những người đó là thật hay là giả.
Thoáng suy tư một lát nói: "Ngươi đến tìm ta, là muốn ta làm giúp ngươi cái gì?"
"Ta muốn ngươi trà trộn vào phủ đệ của mười hai vương nữ Cơ Thi Trạch, lấy một vật." Tô Tiểu Tiểu nói, không cố kỵ hai người Mộng Nữ cùng Đồng Thanh Xuyên một chút nào, cũng không sợ hai người để lộ bí mật.
"Là nàng!" Giang Vân Hạc có chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng Tô Tiểu Tiểu sẽ nhờ mình đi tra hành tung của những người trong ma đạo kia, không nghĩ tới lại là vương nữ, đó là người mà mình chỉ vừa mới gặp qua.
Sau đó cười khổ: "Ngươi quá coi trọng ta rồi."
"Ngươi vừa rồi còn nói...... Ngươi liều mạng cũng phải cứu nàng." Tô Tiểu Tiểu cười dịu dàng nói, ánh mắt chuyển về hướng Mộng Nữ.
"Động thủ ở đây, ai chết còn khó nói, hiện tại người muốn tìm ngươi cũng không ít." Mộng Nữ cười lạnh nói, không có chút sợ hãi nào.
Giang Vân Hạc buông tay: "Uy hiếp bằng hữu không phải là một thói quen tốt."
Trong mắt Tô Tiểu Tiểu hiện lên một tia dị sắc, suy tư một hồi rồi nói: "Giúp ta có được thứ đó, ta có thể đáp ứng ngươi một việc."
Lần này đến phiên Đồng Thanh Xuyên kinh ngạc, từ khi nào mà Tô Tiểu Tiểu dễ nói chuyện như vậy? Mộng Nữ nhíu nhíu mày, nhớ tới ngày đó ở trong mộng Bạch Long đại trạch thủy quân phủ đệ, Tô Tiểu Tiểu chữa lành chân của Giang Vân Hạc sau khi bị gãy, điều này đã khiến cho nàng càng thêm chắc chắn suy nghĩ của chính mình.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lại càng bất thiện.
"Đồ vật này ở đâu?" Giang Vân Hạc hỏi.
"Gian phòng của Cơ Thi Trạch."
Giang Vân Hạc thở dài, nếu ở địa phương khác còn có thể tìm biện pháp, nhưng lại là phòng ngủ a, người bình thường có thể đi vào lấy được sao?
"Ta cũng muốn giúp ngươi......"
"Ngươi thực sự không làm được? Hay là không muốn làm? Ngươi đối với bằng hữu là như vậy sao? Ta chỉ có thể nói rằng, chuyện này đối với ta rất trọng yếu. Nếu ngươi không đáp ứng, ta đành mạnh phải mẽ xông vào, đến lúc đó ngươi có thể cứu ta được không?" Tô Tiểu Tiểu cười hỏi lại, đem Giang Vân Hạc một quân.
Giang Vân Hạc nhìn Tô Tiểu Tiểu, thấy rằng tuy hiện tại nàng vẫn đang đang cười, nhưng lại có thể nhìn ra là nàng đang nói một cách nghiêm túc.
Hơn nữa, trong mắt Tô Tiểu Tiểu chớp động, mang theo quang mang không rõ.
Tựa hồ là đang chờ mong.
"Ngươi nghĩ nhân tài như nào có thể tiến vào phòng ngủ của nàng?" Sắc mặt Mộng Nữ càng khó nhìn, lạnh giọng nói.
Phải biết rằng tiến khuê phòng của nữ tử, đó là người nào?
"Cơ Thi Trạch có mấy tên trai lơ (1), ta tin tưởng thủ đoạn của ngươi, chuyện này đối với ngươi mà nói không phải việc khó." Tô Tiểu Tiểu thần sắc kỳ dị.
Nàng nói không hề sai, quả thực nàng tin tưởng thủ đoạn của Giang Vân Hạc về phương diện này.
Cứ nhìn cái xuẩn nữ nhân Chấp Nguyệt kia, thêm cả xuẩn nữ ở trước mặt liền biết.
"Ngươi nói rõ một chút đi." Giang Vân Hạc thở dài nói, thật ra hắn biết một ít tác phong của Cơ Thi Trạch, tuy nàng là người không kín đáo, nhưng trước đó cũng có hai ba người...đều là bạn trai cũ.
Đều không phải là theo một...mà...chung cái loại này, nếu mà thao tác tốt nói, nhưng thật ra sẽ không bị bò lên.
Sau đó lại cảm giác cánh tay của mình bị người hung hăng véo một cái.
Nói đến thì Mộng Nữ cũng là tu sĩ, làm sao lại cái thói xấu của nữ tử phàm nhân cơ chứ?
Hay là mỗi nữ tử đều là vô sự tự thông?
Kỹ năng thiên phú?
"Nếu như có thể mà nói, ngươi còn phải đáp ứng ta......không thể xuống tay với nàng!" Giang Vân Hạc lại nói, ngày ấy Mộng Nữ có nói qua, Tô Tiểu Tiểu sẽ giết nàng, Giang Vân Hạc cảm thấy được thừa dịp này giải trừ tai hoạ ngầm cũng tốt.
Quan hệ của hai nữ nhân này quả thật rất tệ.
"Nếu trong nàng không có trêu chọc ta, ta đối với loại yếu đuối này không có hứng thú gì." Tô Tiểu Tiểu cười tủm tỉm nói.
"Ngươi không cần làm như vậy, không phải là ta không có thủ đoạn tự bảo vệ mình." Mộng nữ nói với Giang Vân Hạc: "Nếu nàng thực sự ra tay, về sau ngươi có thể ít đi một cái bằng hữu."
Ở hai chữ "bằng hữu" nàng đặc biệt nhấn mạnh, hiển nhiên không phải là đang nói chính nàng.
"Đừng cãi cọ, trước tiên nghe ta giải thích rồi cả quyết định." Giang Vân Hạc cười khổ nói.
Tuy tính cách của Tô Tiểu Tiểu có chút cổ quái, nhưng lại rất ít thất hứa, bởi vậy nàng giúp mình một chuyện, vẫn là rất có giá trị.
Tô Tiểu Tiểu trầm ngâm một lát, nhìn Đồng Thanh Xuyên nói: "Ngươi đi đi."
Lúc trước Đồng Thanh Xuyên còn muốn chạy đi, hiện giờ nghe được tới thời điểm mấu chốt lại đột nhiên bị đuổi đi, suýt chút nữa bị tức chết.
Đáng tiếc là mình đánh không lại Tô Tiểu Tiểu......
"Vừa lúc ta cũng không có hứng thú gì, vậy được rồi, ban đêm bắt đầu!" Đồng Thanh Xuyên nói một câu, thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất, đi ra ngoài tìm việc vui đi.
Đồng Thanh Xuyên đi rồi, Tô Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua Mộng Nữ, cũng không đuổi nàng đi.
Trên thực tế, Trác gia biết rất nhiều sự tình bí ẩn, miệng cũng rất chặt, bằng không Trác gia cũng không tồn tại được trong thời gian dài như vậy.
"Ta cần một bả Phân Thiên Xích giấu trong bảo khố, chặt đứt ta liên hệ ở giữa ta cùng Mục Thanh Tước, bằng không bất luận ta đi tới đâu, bọn họ cũng có thể thông qua loại liên hệ này mà tìm được ta." Tô Tiểu Tiểu nói.
Giang Vân Hạc nghe xong liền có nghi hoặc, không biết trong lúc đó Tô Tiểu Tiểu cùng Mục Thanh Tước có cái liên hệ gì.
"Quả nhiên." Mộng Nữ cười lạnh một tiếng.
Giang Vân Hạc thoáng nghiêng đầu nhìn, tựa hồ Mộng Nữ cũng biết một ít?
Mộng Nữ không nói lời gì nữa, cũng không giải thích nghi hoặc của Giang Vân Hạc.
Nhưng thật ra Tô Tiểu Tiểu không hề kiêng dè, trên mặt hiếm thấy không còn tươi cười.
"Đà La cung có lưỡng chủng bí pháp, một là Thủy Nguyệt Bí Quyển, lấy ý tự là Kính Hoa Thủy Nguyệt, lúc trước ta đã nói với ngươi."
Giang Vân Hạc khẽ gật đầu, hắn đã từng nghe Tô Tiểu Tiểu nhắc qua, Thủy Nguyệt Bí Quyển của Đà La cung chính là yêu một người nào đó, sau đó lại giết hắn, lợi về phần mình.
"Còn có một loại, tên là Bổ Thiên Cơ. Bởi vì trên đời không có vẻ đẹp thập toàn, nếu không ắt sẽ gặp thiên kị. Cho nên có người sáng tạo ra bí pháp này, chỉ cần đạt tới một vài điều kiện, thông qua bí pháp liền khả sinh ra một đôi song sinh, hai người đều thiếu một thứ, chỉ cần một người kia bị người kia giết, sẽ bù đắp cho bản thân, đồng thời biến tất cả những gì của đối phương trở thành của mình.
Ánh mắt Giang Vân Hạc không tự giác được trừng lớn.
"Mục Thanh Tước......cùng ngươi......"
Tô Tiểu Tiểu khẽ gật đầu.
Lần này thì Giang Vân Hạc thật sự kinh sợ rồi, không nghĩ tới thế giới này còn có thuật pháp như vậy.
Hơn nữa tỷ muội cùng chung một trứng, lại giết chóc lẫn nhau, cuối cùng trực tiếp cắn nuốt đối phương, không hổ là ma đạo nổi danh thiên hạ.
"Ngươi làm như thế nào mà......"
"Vì cái gì ta lại ở trong Vô Ưu Tông?" Tô Tiểu Tiểu cười lạnh: "Là bởi vì, Mục Thanh Tước chính là cái người được lựa chọn kia. ”
Nói dễ hiểu hơn, Tô Tiểu Tiểu là người bị vứt bỏ.
"Mỗi một cặp song sinh như vậy, lưu một người, bỏ đi một người, mà người ‘được lựa chọn" bỏ đi kia thực lực càng mạnh càng tốt. Về phần khác, ngươi không cần quan tâm." Trong mắt Tô Tiểu Tiểu mang theo một tia oán hận.
Giang Vân Hạc không nghĩ tới còn có bí ẩn như vậy, nhìn Mộng Nữ chút không có vẻ gì là kinh ngạc, có lẽ là nàng đã sớm biết việc này.
"Nói cách khác, ngươi cũng có thể cắn nuốt Mục Thanh Tước?" Giang Vân Hạc hỏi lại.
Tô Tiểu Tiểu khẽ gật đầu.
Giang Vân Hạc vuốt vuốt cái trán, chuyện này thì mình thật sự phải giúp.
Suy tư một lát nói: "Ta phải lấy cái gì từ phòng Cơ Thi Trạch?"
"Một bức bức tranh." Tô Tiểu Tiểu xuất ra một bức tranh ném cho Giang Vân Hạc: "Cùng bức này giống nhau như đúc, đến lúc đó đem cái này thay thế là được.”
Giang Vân Hạc cảm thấy việc này không khó khăn lắm, mở bức tranh ra rồi nhìn thoáng qua một chút, trong tranh là nữ tử rất có vận vị, mang theo một tia quý khí.
Trong lòng đoán, tranh này cùng nơi giấu bảo khố có quan hệ, này nữ tử lại có chứa quý khí, sẽ không phải là Vĩnh Ninh công chúa đi?
Tuy là trong lòng hoài nghi, nhưng hắn cũng không có hỏi.
"Cơ Thi Trạch có biết tác dụng của bức họa này không?"
"Hẳn là không biết. Đến lúc đó ngươi phải cẩn thận hai việc, một là ma đạo cũng đang đánh chủ ý đến Cơ Thi Trạch, hẳn là đã có người ở bên cạnh nàng, chỉ có điều không biết đó là ai."
"Thứ hai, Cơ Thi Trạch không hề đơn giản như vẻ bề ngoài."
Trong đầu Giang Vân Hạc có một chút tư liệu về Cơ Thi Trạch, con gái thứ mười hai của Quận Vương, thực lực Khí Hải trung đoạn, trong số đám đông đứa con của Quận Vương xem như trung thượng, nhưng không tính đặc biệt xuất chúng. Cùng một mẹ sinh ra với Cơ Trường Du, là muội muội của Cơ Trường Du.
"Cơ Thi Trạch có cái gì chỗ đặc biệt?"
"Không rõ ràng lắm, lúc trước ta tiến vào quý phủ của Cơ Thi Trạch, nhưng mà lại mạc danh kỳ diệu bị người phát hiện, có chút quái dị." Tô Tiểu Tiểu đối với điều này cũng có chút nghi hoặc, không biết là mình lộ ra dấu vết gì.
"Mặt khác, Cơ Thi Trạch quý phủ ít nhất có một cao thủ Nguyên Môn cảnh."
Lúc này Giang Vân Hạc mới hiểu được lúc trước Tô Tiểu Tiểu ở bên trong Vĩnh thành làm cái gì.
...
Sau khi Tô Tiểu Tiểu rời đi, Giang Vân Hạc vẫn còn đang suy tư, nên làm như thế nào mới tốt.
Hắn thấy, trà trộn vào khuê phòng nữ tử là không hẳn là rất khó, cho dù là vương nữ.
Nhưng sau đó nên làm thế nào để vứt bỏ nàng mới là vấn đề.
Về phần đổi bức tranh, đến lúc đó chỉ thấy thời cơ làm việc là được.
Phát hiện Mộng Nữ một mực nhìn chằm chằm vào mình, Giang Vân Hạc quay đầu nhìn thoáng qua, nói: "Ngươi đã biết thân phận của Tô Tiểu Tiểu."
Tô Tiểu Tiểu, hình như phải gọi là Mục Tiểu Tiểu?
"Có chút suy đoán, nhưng mà có một số việc không thể từ trong miệng Trác gia nói ra." Mộng Nữ vươn người một cái.
Giang Vân Hạc rõ ràng, cái này đại khái là đạo tồn vong của Trác gia.
Trác gia, nếu như biết được đại bí mật của người nào đó, nếu là miệng không đủ kín thì đã sớm bị diệt môn, cho dù là có Tinh Tượng tông cũng không bảo vệ nổi.
- -o0o--
Chú thích:
(1). Trai lơ: có ý chỉ những tên trai bao đẹp mã dẻo miệng, lẳng lơ và không đứng đắn.
Edit: LynX
- -oo0oo--
Giang Vân Hạc không biết bằng cách nào mà Tô Tiểu Tiểu biết được chuyện đó, cũng không biết manh mối về kho báu ở trong tay những người đó là thật hay là giả.
Thoáng suy tư một lát nói: "Ngươi đến tìm ta, là muốn ta làm giúp ngươi cái gì?"
"Ta muốn ngươi trà trộn vào phủ đệ của mười hai vương nữ Cơ Thi Trạch, lấy một vật." Tô Tiểu Tiểu nói, không cố kỵ hai người Mộng Nữ cùng Đồng Thanh Xuyên một chút nào, cũng không sợ hai người để lộ bí mật.
"Là nàng!" Giang Vân Hạc có chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng Tô Tiểu Tiểu sẽ nhờ mình đi tra hành tung của những người trong ma đạo kia, không nghĩ tới lại là vương nữ, đó là người mà mình chỉ vừa mới gặp qua.
Sau đó cười khổ: "Ngươi quá coi trọng ta rồi."
"Ngươi vừa rồi còn nói...... Ngươi liều mạng cũng phải cứu nàng." Tô Tiểu Tiểu cười dịu dàng nói, ánh mắt chuyển về hướng Mộng Nữ.
"Động thủ ở đây, ai chết còn khó nói, hiện tại người muốn tìm ngươi cũng không ít." Mộng Nữ cười lạnh nói, không có chút sợ hãi nào.
Giang Vân Hạc buông tay: "Uy hiếp bằng hữu không phải là một thói quen tốt."
Trong mắt Tô Tiểu Tiểu hiện lên một tia dị sắc, suy tư một hồi rồi nói: "Giúp ta có được thứ đó, ta có thể đáp ứng ngươi một việc."
Lần này đến phiên Đồng Thanh Xuyên kinh ngạc, từ khi nào mà Tô Tiểu Tiểu dễ nói chuyện như vậy? Mộng Nữ nhíu nhíu mày, nhớ tới ngày đó ở trong mộng Bạch Long đại trạch thủy quân phủ đệ, Tô Tiểu Tiểu chữa lành chân của Giang Vân Hạc sau khi bị gãy, điều này đã khiến cho nàng càng thêm chắc chắn suy nghĩ của chính mình.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lại càng bất thiện.
"Đồ vật này ở đâu?" Giang Vân Hạc hỏi.
"Gian phòng của Cơ Thi Trạch."
Giang Vân Hạc thở dài, nếu ở địa phương khác còn có thể tìm biện pháp, nhưng lại là phòng ngủ a, người bình thường có thể đi vào lấy được sao?
"Ta cũng muốn giúp ngươi......"
"Ngươi thực sự không làm được? Hay là không muốn làm? Ngươi đối với bằng hữu là như vậy sao? Ta chỉ có thể nói rằng, chuyện này đối với ta rất trọng yếu. Nếu ngươi không đáp ứng, ta đành mạnh phải mẽ xông vào, đến lúc đó ngươi có thể cứu ta được không?" Tô Tiểu Tiểu cười hỏi lại, đem Giang Vân Hạc một quân.
Giang Vân Hạc nhìn Tô Tiểu Tiểu, thấy rằng tuy hiện tại nàng vẫn đang đang cười, nhưng lại có thể nhìn ra là nàng đang nói một cách nghiêm túc.
Hơn nữa, trong mắt Tô Tiểu Tiểu chớp động, mang theo quang mang không rõ.
Tựa hồ là đang chờ mong.
"Ngươi nghĩ nhân tài như nào có thể tiến vào phòng ngủ của nàng?" Sắc mặt Mộng Nữ càng khó nhìn, lạnh giọng nói.
Phải biết rằng tiến khuê phòng của nữ tử, đó là người nào?
"Cơ Thi Trạch có mấy tên trai lơ (1), ta tin tưởng thủ đoạn của ngươi, chuyện này đối với ngươi mà nói không phải việc khó." Tô Tiểu Tiểu thần sắc kỳ dị.
Nàng nói không hề sai, quả thực nàng tin tưởng thủ đoạn của Giang Vân Hạc về phương diện này.
Cứ nhìn cái xuẩn nữ nhân Chấp Nguyệt kia, thêm cả xuẩn nữ ở trước mặt liền biết.
"Ngươi nói rõ một chút đi." Giang Vân Hạc thở dài nói, thật ra hắn biết một ít tác phong của Cơ Thi Trạch, tuy nàng là người không kín đáo, nhưng trước đó cũng có hai ba người...đều là bạn trai cũ.
Đều không phải là theo một...mà...chung cái loại này, nếu mà thao tác tốt nói, nhưng thật ra sẽ không bị bò lên.
Sau đó lại cảm giác cánh tay của mình bị người hung hăng véo một cái.
Nói đến thì Mộng Nữ cũng là tu sĩ, làm sao lại cái thói xấu của nữ tử phàm nhân cơ chứ?
Hay là mỗi nữ tử đều là vô sự tự thông?
Kỹ năng thiên phú?
"Nếu như có thể mà nói, ngươi còn phải đáp ứng ta......không thể xuống tay với nàng!" Giang Vân Hạc lại nói, ngày ấy Mộng Nữ có nói qua, Tô Tiểu Tiểu sẽ giết nàng, Giang Vân Hạc cảm thấy được thừa dịp này giải trừ tai hoạ ngầm cũng tốt.
Quan hệ của hai nữ nhân này quả thật rất tệ.
"Nếu trong nàng không có trêu chọc ta, ta đối với loại yếu đuối này không có hứng thú gì." Tô Tiểu Tiểu cười tủm tỉm nói.
"Ngươi không cần làm như vậy, không phải là ta không có thủ đoạn tự bảo vệ mình." Mộng nữ nói với Giang Vân Hạc: "Nếu nàng thực sự ra tay, về sau ngươi có thể ít đi một cái bằng hữu."
Ở hai chữ "bằng hữu" nàng đặc biệt nhấn mạnh, hiển nhiên không phải là đang nói chính nàng.
"Đừng cãi cọ, trước tiên nghe ta giải thích rồi cả quyết định." Giang Vân Hạc cười khổ nói.
Tuy tính cách của Tô Tiểu Tiểu có chút cổ quái, nhưng lại rất ít thất hứa, bởi vậy nàng giúp mình một chuyện, vẫn là rất có giá trị.
Tô Tiểu Tiểu trầm ngâm một lát, nhìn Đồng Thanh Xuyên nói: "Ngươi đi đi."
Lúc trước Đồng Thanh Xuyên còn muốn chạy đi, hiện giờ nghe được tới thời điểm mấu chốt lại đột nhiên bị đuổi đi, suýt chút nữa bị tức chết.
Đáng tiếc là mình đánh không lại Tô Tiểu Tiểu......
"Vừa lúc ta cũng không có hứng thú gì, vậy được rồi, ban đêm bắt đầu!" Đồng Thanh Xuyên nói một câu, thân ảnh chợt lóe lên rồi biến mất, đi ra ngoài tìm việc vui đi.
Đồng Thanh Xuyên đi rồi, Tô Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua Mộng Nữ, cũng không đuổi nàng đi.
Trên thực tế, Trác gia biết rất nhiều sự tình bí ẩn, miệng cũng rất chặt, bằng không Trác gia cũng không tồn tại được trong thời gian dài như vậy.
"Ta cần một bả Phân Thiên Xích giấu trong bảo khố, chặt đứt ta liên hệ ở giữa ta cùng Mục Thanh Tước, bằng không bất luận ta đi tới đâu, bọn họ cũng có thể thông qua loại liên hệ này mà tìm được ta." Tô Tiểu Tiểu nói.
Giang Vân Hạc nghe xong liền có nghi hoặc, không biết trong lúc đó Tô Tiểu Tiểu cùng Mục Thanh Tước có cái liên hệ gì.
"Quả nhiên." Mộng Nữ cười lạnh một tiếng.
Giang Vân Hạc thoáng nghiêng đầu nhìn, tựa hồ Mộng Nữ cũng biết một ít?
Mộng Nữ không nói lời gì nữa, cũng không giải thích nghi hoặc của Giang Vân Hạc.
Nhưng thật ra Tô Tiểu Tiểu không hề kiêng dè, trên mặt hiếm thấy không còn tươi cười.
"Đà La cung có lưỡng chủng bí pháp, một là Thủy Nguyệt Bí Quyển, lấy ý tự là Kính Hoa Thủy Nguyệt, lúc trước ta đã nói với ngươi."
Giang Vân Hạc khẽ gật đầu, hắn đã từng nghe Tô Tiểu Tiểu nhắc qua, Thủy Nguyệt Bí Quyển của Đà La cung chính là yêu một người nào đó, sau đó lại giết hắn, lợi về phần mình.
"Còn có một loại, tên là Bổ Thiên Cơ. Bởi vì trên đời không có vẻ đẹp thập toàn, nếu không ắt sẽ gặp thiên kị. Cho nên có người sáng tạo ra bí pháp này, chỉ cần đạt tới một vài điều kiện, thông qua bí pháp liền khả sinh ra một đôi song sinh, hai người đều thiếu một thứ, chỉ cần một người kia bị người kia giết, sẽ bù đắp cho bản thân, đồng thời biến tất cả những gì của đối phương trở thành của mình.
Ánh mắt Giang Vân Hạc không tự giác được trừng lớn.
"Mục Thanh Tước......cùng ngươi......"
Tô Tiểu Tiểu khẽ gật đầu.
Lần này thì Giang Vân Hạc thật sự kinh sợ rồi, không nghĩ tới thế giới này còn có thuật pháp như vậy.
Hơn nữa tỷ muội cùng chung một trứng, lại giết chóc lẫn nhau, cuối cùng trực tiếp cắn nuốt đối phương, không hổ là ma đạo nổi danh thiên hạ.
"Ngươi làm như thế nào mà......"
"Vì cái gì ta lại ở trong Vô Ưu Tông?" Tô Tiểu Tiểu cười lạnh: "Là bởi vì, Mục Thanh Tước chính là cái người được lựa chọn kia. ”
Nói dễ hiểu hơn, Tô Tiểu Tiểu là người bị vứt bỏ.
"Mỗi một cặp song sinh như vậy, lưu một người, bỏ đi một người, mà người ‘được lựa chọn" bỏ đi kia thực lực càng mạnh càng tốt. Về phần khác, ngươi không cần quan tâm." Trong mắt Tô Tiểu Tiểu mang theo một tia oán hận.
Giang Vân Hạc không nghĩ tới còn có bí ẩn như vậy, nhìn Mộng Nữ chút không có vẻ gì là kinh ngạc, có lẽ là nàng đã sớm biết việc này.
"Nói cách khác, ngươi cũng có thể cắn nuốt Mục Thanh Tước?" Giang Vân Hạc hỏi lại.
Tô Tiểu Tiểu khẽ gật đầu.
Giang Vân Hạc vuốt vuốt cái trán, chuyện này thì mình thật sự phải giúp.
Suy tư một lát nói: "Ta phải lấy cái gì từ phòng Cơ Thi Trạch?"
"Một bức bức tranh." Tô Tiểu Tiểu xuất ra một bức tranh ném cho Giang Vân Hạc: "Cùng bức này giống nhau như đúc, đến lúc đó đem cái này thay thế là được.”
Giang Vân Hạc cảm thấy việc này không khó khăn lắm, mở bức tranh ra rồi nhìn thoáng qua một chút, trong tranh là nữ tử rất có vận vị, mang theo một tia quý khí.
Trong lòng đoán, tranh này cùng nơi giấu bảo khố có quan hệ, này nữ tử lại có chứa quý khí, sẽ không phải là Vĩnh Ninh công chúa đi?
Tuy là trong lòng hoài nghi, nhưng hắn cũng không có hỏi.
"Cơ Thi Trạch có biết tác dụng của bức họa này không?"
"Hẳn là không biết. Đến lúc đó ngươi phải cẩn thận hai việc, một là ma đạo cũng đang đánh chủ ý đến Cơ Thi Trạch, hẳn là đã có người ở bên cạnh nàng, chỉ có điều không biết đó là ai."
"Thứ hai, Cơ Thi Trạch không hề đơn giản như vẻ bề ngoài."
Trong đầu Giang Vân Hạc có một chút tư liệu về Cơ Thi Trạch, con gái thứ mười hai của Quận Vương, thực lực Khí Hải trung đoạn, trong số đám đông đứa con của Quận Vương xem như trung thượng, nhưng không tính đặc biệt xuất chúng. Cùng một mẹ sinh ra với Cơ Trường Du, là muội muội của Cơ Trường Du.
"Cơ Thi Trạch có cái gì chỗ đặc biệt?"
"Không rõ ràng lắm, lúc trước ta tiến vào quý phủ của Cơ Thi Trạch, nhưng mà lại mạc danh kỳ diệu bị người phát hiện, có chút quái dị." Tô Tiểu Tiểu đối với điều này cũng có chút nghi hoặc, không biết là mình lộ ra dấu vết gì.
"Mặt khác, Cơ Thi Trạch quý phủ ít nhất có một cao thủ Nguyên Môn cảnh."
Lúc này Giang Vân Hạc mới hiểu được lúc trước Tô Tiểu Tiểu ở bên trong Vĩnh thành làm cái gì.
...
Sau khi Tô Tiểu Tiểu rời đi, Giang Vân Hạc vẫn còn đang suy tư, nên làm như thế nào mới tốt.
Hắn thấy, trà trộn vào khuê phòng nữ tử là không hẳn là rất khó, cho dù là vương nữ.
Nhưng sau đó nên làm thế nào để vứt bỏ nàng mới là vấn đề.
Về phần đổi bức tranh, đến lúc đó chỉ thấy thời cơ làm việc là được.
Phát hiện Mộng Nữ một mực nhìn chằm chằm vào mình, Giang Vân Hạc quay đầu nhìn thoáng qua, nói: "Ngươi đã biết thân phận của Tô Tiểu Tiểu."
Tô Tiểu Tiểu, hình như phải gọi là Mục Tiểu Tiểu?
"Có chút suy đoán, nhưng mà có một số việc không thể từ trong miệng Trác gia nói ra." Mộng Nữ vươn người một cái.
Giang Vân Hạc rõ ràng, cái này đại khái là đạo tồn vong của Trác gia.
Trác gia, nếu như biết được đại bí mật của người nào đó, nếu là miệng không đủ kín thì đã sớm bị diệt môn, cho dù là có Tinh Tượng tông cũng không bảo vệ nổi.
- -o0o--
Chú thích:
(1). Trai lơ: có ý chỉ những tên trai bao đẹp mã dẻo miệng, lẳng lơ và không đứng đắn.
Danh sách chương