Edit và beta: hướng dương xanh

Tuy rằng Văn Nhân Chấn cố giữ vững tinh thần, nhưng là Khấu San Dung vẫn nhìn ra lòng hắn đang không ngừng nhảy nhót, xem như tên đàn ông này có một chút yếu đuối bộ dáng. Hắn nói thật sự êm tai, hai mắt sáng lên, khóe miệng không tự giác giơ lên, thần thái rất rạng rỡ vui vẻ đến mức tí nữa thả hồn phiêu diêu , là hắn thật lạ…… Căn bản là thật lòng yêu sủng cô đi.

Chính vì cô chủ động nắm tay hắn, hắn liền như vậy vui vẻ, thật sự là tên đàn ông dễ dàng thỏa mãn thật ngốc nghếch! ( Xx: khi yêu ai cũng là kẻ ngốc cả)

“Như thế nào mới tính là chết có giá trị?”

“Là như vậy từ hôm nay trở đi em không được bảo anh là “Này” hay là không được gọi tên anh đầy đủ rất không thân mật, sửa thành gọi anh là ông xã, nếu dài quá chỉ cần gọi một tiếng Chấn, em cảm thấy như thế nào?”

Cho hắn ba phần thể diện, hắn liền cấp tốc vượt qua giới hạn a, yêu cầu này thật sự nghĩ cũng chưa từng!

“Đây là cái điều kiện trao đổi ngang giá ư, anh có thể hay không tính có lợi cho mình, anh là kinh doanh vốn không chịu lỗ đi?”

“Nhanh, gọi một tiếng ông xã nghe thử xem.” Hắn dỗ cô, vẻ mặt rất là nóng lòng muốn nghe thử, thực phấn khích chờ mong a!

Cô cảm thấy hắn ngây thơ đến mức ngu ngơ, anh đã bao nhiêu tuổi rồi vì sao còn để ý đến cách xưng hô a!“Cũng không sao, gọi thì gọi ông……ông……” Nhưng là miệng như vậy nhưng thanh âm không có ra được, thật sự rất không được tự nhiên!

“Ông?” Văn Nhân Chấn cảm thấy cô bộ dáng lúc hô không được tự nhiên thật sự rất đáng yêu, cố ý cỗ vũ cô.

Cô vừa thẹn vừa buồn cười, tay tự nhiên muốn giơ ra, là cô đem làm trò cười cho hắn đến hả hê, tỏ vẻ giận dỗi làm lơ hắn đi qua.

Buổi đêm khí trời se lạnh, tiếng gió ù ù, bất quá từ cửa trước KTV đến bãi đỗ xe cũng không xa lắm, Văn Nhân Chấn lo lắng cô bị cảm lạnh, vội vàng đem áo khoác cởi ra choàng lên trên người cô.

Áo khoác của hắn còn lưu lại hơi ấm ấp áp, thân thể cô vì vậy dần ấm lên, lòng cũng ấm, nhịn không được mặt đỏ hồng, thẹn thùng dựa vào cánh tay hắn.

“Vợ yêu?” Văn Nhân Chấn bởi vì cô ngoan ngoãn phối hợp, thuận tiện mở miệng.

“Chuyện gì cơ?”

Cô đáp lại! Thanh âm nghe qua không được tự nhiên cho lắm nhưng hắn lại cảm thấy thanh âm cô dịu ngọt đến mê say.

Văn Nhân Chấn cho tới nay đều nơm nớp lo sợ, sợ chỉ cần làm sai một việc, cô sẽ không nguyện để ý tới hắn, mà hiện tại hắn nghe đến đáp án đồng ý của cô, cô rốt cục cũng thừa nhận cô là vợ của hắn!

Cô không trách hắn, sẽ không để ý tới hắn, điều này làm cho Văn Nhân Chấn thật mạnh thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, vui vẻ ôm lấy bả vai cô, làm cho cô sát gần hắn hơn nữa……

Ban đêm, Khấu San Dung bởi vì gặp ác mộng mà tỉnh giấc, qua vài giây sau mới hoàn hồn phát giác đó chỉ là một giấc mơ, liền thở phào một hơi nhẹ nhõm đang muốn tiếp tục ngủ, lại có cảm giác trống trải…… quái lạ.

Cô ngó trái ngó phải, chính là tìm không thấy nguồn nhiệt ấm áp quen thuộc của mình, cô nhịn không được khẽ nhíu mày, nhìn về phía đầu giường có đặt đồng hồ báo thức hện tại đã là ba giờ rưỡi sáng.

Thời khắc này rất quỷ dị làm cho cô hoảng sợ, trong lòng không ngừng co thắt nóng vội, chính mình dọa chính mình kết quả cô không tài nào ngủ tiếp được, lo lắng muốn xuống giường đi tìm Văn Nhân Chấn.

Đi chân trần trên sàn nhà bằng đá cẩm thạch lạnh lẽo, không có tiếng động đi ra khỏi phòng, ở hành lang dài tối om bên phải, phát hiện có ánh sáng phát ra từ phòng làm việc của hắn.

Cô nhẹ nhàng bước từng bước đi đến nhìn qua cánh cửa khép hờ phát hiện hắn đang chuyên tâm xử lý báo cáo ở trên bàn, không ngừng xoa bóp bả vai, thoạt nhìn là mệt sắp đứt hơi.

“Không thể nào, rõ ràng hắn nói với cô hôm nay không có việc gì để làm……”

Cô khẽ mở miệng chậc một tiếng, bởi vì hôm nay buổi chiều cô không có việc gì bận, hắn biết được muốn rủ cô đi xem phim điện ảnh, sau đó hai người còn đi ăn cơm, về đến nhà sau còn cùng cô chơi đùa, tán gẫu rồi mới lên giường đi ngủ, không ngờ đến đợi cô ngủ say hắn lại lén lút tiếp tục tăng ca, cũng chính minh lời hắn nói trước đây“ Không ngừng tăng ca ”.A!

Khấu San Dung quay đầu, vừa lúc nhìn thấy trên sô pha bác Lý quản gia đang ngủ gà ngủ gật rất không thoải mái, cô lay nhẹ thân người bác quản gia đồng thời cũng ra dấu im lặng, nhỏ giọng nói:“Bác Lý, bác về phòng nghỉ ngơi đi, con đi lấy sữa cho anh ấy, không cần làm phiền đến bác.”

Nói xong cô liền đi xuống nhà bếp ở dưới lầu, giúp hắn rót một ly sữa tươi bỏ vào lò vi ba hâm nóng, sau đó bưng ly sữa lên, đẩy cửa phòng làm việc của hắn nhẹ nhàng đi vào.

“Còn không ngủ!” Cô liếc hắn một cái, đem ly sữa đặt ở trước mặt hắn.“Còn phải làm việc bao lâu nữa mới xong?”

“Nhanh thôi, chỉ còn một phần tài liệu cần phải chỉnh đốn…… Vì sao không ngủ lại rời giường? Em đi ngủ trước, ngày mai em còn phải đi làm đó.”

“Anh cũng có đi làm a, hơn nữa nhìn anh rõ ràng rất mệt mỏi, khí sắc cũng không tốt, mặc kệ trước đem ly sữa uống hết đã.”

Đây là cô lần đầu tiên uy hắn uống sữa, cho dù hắn không thích, hắn cũng nhất định sẽ đem toàn bộ uống hết. Uống xong, hắn thúc giục nói:“Anh uống hết rồi, xem xong phần văn kiện này anh sẽ đi ngủ, em về phòng ngủ trước đi.

“Không đi, em muốn ở đây chờ anh.” Hắn quyết đoán kiên định, cô so với hắn càng cố chấp hơn, quyết chờ hắn xong việc cùng nhau về phòng ngủ.

Văn Nhân Chấn đành bất lực với cô, để cô ở bên cạnh chờ đợi, nhưng lại lo lắng cô thức khuya cùng hắn sẽ sinh bệnh, vì thế hắn dùng tốc độ nhanh nhất đem phần văn kiện cuối cùng hoàn tất.

Thật vất vả để xem hết chồng văn kiện kia, cả người mỏi mệt có một chút đau nhức cứng ngắc bả vai, đột ngột có một đôi tay mềm mại xoa bóp lấy hai vai hắn, nhẹ nhàng ấn hạ vuốt ve.

Lực đạo vừa phải, nhẹ nhàng cả người mệt mỏi dần dần cảm giác sảng khoái, thoải mái cơ hồ muốn kêu lên nhưng ngẫm lại tình huống không thích hợp, hiện tại ai đang giúp hắn mát xa, là ai a? Xoay người qua, phát hiện ra người đó là vợ yêu của hắn sao? “Dung Dung? Em là giúp anh mát xa?!” Vẻ mặt khó hiểu đến không thể tin.

“Hoài nghi à? Không phải em sẽ là ai! Ngồi xuống, không nên cử động đi, bả vai của anh cứng ngắc thả lỏng một tí!”

“Không sao mà, anh không sao cả, không cần giúp anh mát xa, tay em sẽ đau đó.” Hắn làm sao để cô vì hắn vất vả, vội vàng đứng lên, bỏ qua cái thắt lưng ê ẩm phơi bày thể hình cường tráng, ý nói cho cô biết hắn không hề mệt tí nào cả.

“Em mới xoa bóp làm sao có thể nhanh đến vậy……” Cô dở khóc dở cười. Hắn thật sự rất khoa trương, cô bất quá giúp hắn mát xa, chưa chi hắn sợ cô mệt liền tỏ vẻ khí lực rất tốt, có người đàn ông nào giống hắn như vậy yêu sủng vợ đến thế?

“Anh là lo lắng a. Tốt rồi, anh đã làm xong việc, chúng ta đi ngủ đi, đôi mắt của em thâm rồi còn mở lên không nổi nữa kìa.”

“Muốn nói lý với em à, anh không phải nói hôm nay rảnh không có việc để làm sao? Về sau nếu bề bộn nhiều việc không nên đưa em đi chơi, công tác trọng yếu a, không cần lại đem công việc về nhà giải quyết đến tận nửa đêm, như vậy thực vất vả……” Cô một bên chuẩn bị lại chăn gối để cho hắn lên giường đi ngủ, một bên giáo huấn hắn, tựa như giống bà xã oán trách ông xã không đủ quan tâm đến vợ mình.

“Bà xã, em là đang quan tâm đến anh?!” Văn Nhân Chấn ngoáy ngoáy lỗ tai, hoài nghi là chính mình ngủ không đủ giấc sinh ra nhầm lẫn.

“Có đâu, em là đang quan tâm quỷ?”

Cô hờn giận muốn mắng hắn nhưng nhìn hắn vẻ mặt hưng phấn như vừa trúng số độc đắt, liền cảm thấy…… Tên này làm sao có thể ngu ngốc như vậy? Chính là giúp hắn làm một chút việc nhỏ, hắn liền thập phần sung sướng ……

Lòng của cô, ấm áp nở hoa ngọt ngào.

“Mau ngủ, còn không mau lên giường?” Cô xốc lên chăn, vỗ vỗ chỗ nằm bên cạnh trống không.

Mà Văn Nhân Chấn nghe cô mời hắn lên giường, phi thường vui vẻ nhanh chân cũng trèo lên. Mấy ngày qua cùng nhau đồng giường cộng chẩm, hắn vừa nằm xuống sau cô liền lập tức gối lên tay hắn, dựa sát vào trong ngực hắn, tìm được một góc độ thoải mái nhất cô vẫn chưa chịu nằm yên ngủ nhất định phải đùa bỡn mặt hắn một chút, có khi còn rờ rẫm thân thể của hắn a.

Bình thường hắn đều nói cho chính mình phải luôn rèn luyện tính nhẫn nại, không thể làm càn xằng bậy, cô vốn là đơn thuần trong sáng, không thể dọa đến cô sợ hãi, chính là ngủ mà thôi, trăm ngàn lần đừng có làm loạn, xúc động hội hỏng việc!

Nhưng là hôm nay rất quỷ dị, cô càng phá hắn càng tiến xa, bình thường cô gối lên tay hắn, mà hôm nay như thế nào lại đem tay hắn…… đặt trên người cô, như vậy bảo hắn như thế nào mà ngủ đây ?

Đang lúc hắn đem hết lý trí tỉnh táo cuối cùng kéo co với với dục vọng, đột nhiên có cảm giác mát lạnh thì ra đó là một cái ôm mềm mại của cô, vuốt ve sau cổ hắn, còn có hương thơm quen thuộc của cô phảng phất trước mũi hắn, không ngừng kích thích các giác quan của hắn, hắn thống khổ rên nhẹ:“ Đừng loạn……”

“Em không có làm loạn.”

Cô muốn quyến rũ hắn, nghĩ muốn đem chính mình cho hắn, loại cảm giác này rất mãnh liệt, cô cảm thấy thời điểm đã đến, có thể phóng túng nhưng là cô không có kinh nghiệm, không biết làm như vậy có ổn hay không.

“Em chỉ là muốn gần gũi hơn với anh mà thôi…… Vẫn là, anh quá mệt mỏi nên không muốn đi?” Nghĩ lại cũng đúng, chơi cả một ngày, lại tăng ca đến đêm khuya, hắn không phiền mới là lạ, khó trách hắn cảm thấy cô làm loạn.

Nghĩ lại không nên nóng vội quá sờm, dù sao đã tiếp nhận tâm ý của hắn, về sau còn rất nhiều thời gian nữa? Lúc này nên để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt đi.

“Em cũng mệt rồi? Em không muốn nữa?!”

Nghe thấy cô nói mấy câu đó, Văn Nhân Chấn linh hoạt hiểu ra vấn đề nháy mắt vẻ mặt si mê, ôm lấy eo của cô, hơi dùng sức làm cho cô kề sát thân hình hắn, mỏng manh áo ngủ không thể cản trở cả hai truyền cho nhau độ ấm cơ thể.

Hắn hôn cô nồng nàn, một nụ hôn mãnh liệt si dại không giống bình thường, như thể muốn hút hết không khí của cô, ở nụ hôn trong lúc đó quần áo dần dần bị thoát khỏi, dây dưa lưu luyến dục vọng muốn nhanh phát hỏa.

Nhịp nhàng phối hợp theo động tác của hắn, cô biết hắn khẩn thiết muốn.

Hắn không ngừng thở dốc, hô hấp dồn dập nhưng là hắn khắc chế từ từ không có hành động kế tiếp sợ làm cô hoảng sợ, không muốn có chút lỗ mãng.

“Em chuẩn bị tốt sao? Dung Dung, anh thật sự có thể sao……” Đều đã đưa tên vào cung không thể không bắn a, hắn vẫn là lo lắng hỏi lại một lần, xác định cô thật sự nguyện ý đem chính mình giao cho hắn.

Thật sự hắn nhẫn đã lâu sắp bị nội thương rồi, cơ bắp hơi cứng ngắc, tròng trắng mắt đều nhiễm một mảng đỏ dục vọng ái tình, chỉ còn sót lại một tia lý trí cuối cùng, người đàn ông này……cô như thế nào có biện pháp hận hắn đâu? Như thế nào có biện pháp không thương hắn đâu?

Yêu kiều thở gấp, cô nhẹ nhàng lấy tay hắn đạt trên ngực mình, hai tay vòng qua cổ hắn, nhìn hắn ngượng ngùng mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng lên, e dè hôn môi hắn bởi vì áp lực mà chệch choạng lúng túng.

Đáp lại chủ động của cô, biết cô ngầm đồng ý, Văn Nhân Chấn nhận thức đầu hắn sắp hỏng rồi, nhưng không có để dục vọng làm mờ lý trí, hắn từ tốn thể nghiệm cảm giác thỏa mãn ước nguyện của đêm tân hôn mà tới một năm sau hắn mới được hưởng thụ qua, muốn làm cho cả hai lưu lại thời khắc khó quên nhất.

Lời người edit truyện:

Chỉ còn một chap nữa cả nhà sẽ phải chia tay với anh Nhân Chấn vs San Dung rồi. Tình yêu của hai người họ là cả một đọan đường trải nghiệm còn rất dài, cả đời lận, lúc đầu có hiểu lầm, có ghét, có nghi ngờ, có sợ hãi, có tức giận nhưng tất cả đều vượt qua để có một tềnh yêu trọn vẹn và chân thành.

Cả một chặng đường dài đọc truyện gần tới thời khắc kết thúc xanh xanh cảm thấy có nuối tiếc vì truyện quá ngắn cũng có sung sướng không thôi hình như hơi có xung đột tư tưởng nhưng vẫn tràn đầy hạnh phúc keke rùa xanh đã sắp hoàn bộ HĐ thứ nhất trong nhà. Buồn nhưng sẽ vui vì bắt đầu vào hành trình một câu chuyện mới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện