Nghe điện thoại của Tô Lan Nhược xong, Ninh Chiết còn hơi ngơ ngác.
Tống Thanh Diên uống nhầm thuốc à? Tìm mình tính sổ cái gì?
Con mẹ nó là tên đáng chết nào nói bậy nói bạ trước mặt Tống Thanh Diên?
Chẳng lẽ... Là Tôn Vân Thạch?
Móa!
Hơn phân nửa là tên ngớ ngẩn kia!
Tên ngớ ngẩn này cả ngày trừ đi khắp nơi khoe khoang thì con mẹ nó chỉ biết gây chuyện thị phi!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khi Có Gia Đình Là Tỉ Phú Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
2. Hậu Cung Hài Tử Vương
3. [ABO] Nợ Đào Hoa Đeo Bám
4. Giáo Bá Khó Dỗ
=====================================
Mẹ nó!
Lần sau gặp lại anh ta thì cứ mặc kệ mọi thứ, đánh trước một trận rồi tính tiếp!
Ninh Chiết tùy ý cúp điện thoại, nhưng lại không để chuyện này trong lòng.
Thấy Ninh Chiết cúp điện thoại, Phương Tân Hồng lập tức giới thiệu một lão giả tóc bạc trằng bên cạnh với anh: 'Anh Ninh, vị này là Sở Bá Cư Sở lão, cũng là bạn của Hầu gia."
“Sở lão” Ninh Chiết mỉm cười chào hỏi Sở Bá Cư.
“Nghe qua tên tuổi của anh Ninh, hôm nay nhờ phúc của Phương tổng mà cũng được gặp mặt!" Sở Bá Cư nhiệt tình bắt tay Ninh Chiết rồi nói xin lỗi: "Tôi xin lỗi chuyện Dương Nguyên Võ lần trước, xin anh Ninh. thông cảm cho”
“Sở lão khách sáo rồi” Ninh Chiết mỉm cười nói: "Dù sao Dương Nguyên Võ cũng đã bị trừng phạt, không cần nhắc đến nữa”
“Anh Ninh thật phóng khoáng!” Sở Bá Cư cười ha ha một tiếng.
Trong lúc hai người trò chuyện, Phượng Mị đột nhiên bước nhanh về hướng bên này.
Nhìn thấy Phượng Mị, Sở Bá Cư và Phương Tân Hồng đều chủ động chào hỏi cô ấy.
Phượng Mị cười một tiếng rồi bước nhanh đi đến trước mặt Ninh Chiết: "Anh Ninh, Hầu gia đã tới và đang chờ anh trên lầu, ông ấy bảo tôi tới mời anh đi lên.
"Hầu gia tới rồi?" Sở Bá Cư vui mừng, lại không hiểu mà hỏi:" Ông ấy tới thì sao không ra gặp mặt chúng tôi?"
Phượng Mị hé miệng cười một tiếng, nói mà không đã lộ chút sơ hở nào: "Hiện tại Hầu gia có chút không tiện, hôm nào lại đích thân đến Sở gia thăm hỏi Sở lão."
"Được! Không thành vấn đề!”
Sở Bá Cư người già thành tỉnh, sao lại không nghe ra ý của Phượng Mị.
Phượng Mị rõ ràng đang nói Diệp Khinh Hầu và Ninh Chiết có chuyện quan trọng cần làm, không tiện có người khác ở đây!
Ninh Chiết cũng không có hứng thú lớn với tiệc rượu này, biết Diệp Khinh Hầu đang chờ minh thì lập tức rời đi với Phượng Mị.
$o với tiệc rượu, anh càng cảm thấy hứng thú với chuyện của Diệp Khinh Hầu.
Hai người vừa rời đi thì Tống Thanh Diên và Ngân Hồ đã đến.
Nhìn Tống Thanh Diên đột nhiên xâm nhập, đám người ở đây không khỏi mờ mịt.
Chỉ sau giây lát thất thăn, đám người lại nhao nhao cảm khái Sở gia và Phương Tân Hồng thật là ghê gớm quá, không ngờ họ còn mời được cả Tống Thanh Diên.
Sở Bá Cư và Phương Tân Hồng cũng có chút mờ mịt.
Họ căn bản không có mời Tống Thanh Diên!
'Đương nhiên không phải họ không muốn mời, nhưng thực sự là không mời nổi.
Thậm chí họ còn không có số liên lạc với Tống Thanh Diên, sao mời được?
Hai người lấy lại tỉnh thần rồi vội vàng bước nhanh nghênh đón.
Đây chính là quý khách!
Tuyệt đối không thể thất lễ được!
Nhưng Tống Thanh Diên và Ngân Hồ căn bản không có tâm tư để ý chào hỏi đám người mà lại nhanh chóng đuổi theo hướng Ninh Chiết biến mất
Cảnh này làm đám người ngơ ra.
Tống Thanh Diên và Ngân Hồ nhanh chóng đuổi theo,
Nhưng chờ họ đuổi theo thì Ninh Chiết và Phượng Mị đã biến mất tăm hơi.
Hai người không cam tâm tìm chung quanh một hồi, nhưng vẫn không tìm ra bóng dáng Ninh Chiết đầu.
"Anh ta trốn nhanh lắm! Nhưng anh ta nghĩ mình trốn thoát được sao?" Ngân Hồ hừ lạnh một tiếng: “Tôi lập tức điều người tới phong tỏa nhà hàng, nhất định phải tìm ra tên vô sỉ Ninh Chiết này!"
Nói xong, Ngân Hồ lập tức lấy điện thoại ra.
Trong lúc Ngân Hồ chuẩn bị gọi điện thoại điều người thì Tống Thanh Diên lại đưa tay cản cô ấy lại
"Được rồi!" Tống Thanh Diên nhẹ nhàng lắc đầu: “Tình cảnh của Ninh Chiết ở Tô gia không được tốt, muốn mượn tên tôi bám lấy quyền quý cũng có thể lý
“Nhưng...” Ngân Hồ bực tức nói: Nhưng nếu bỏ mặc anh ta làm như vậy thì không chừng ngày nào đó anh ta sẽ mượn danh chiến tướng để làm chuyện xấu!”
"Yên tâm, chuyện lúc trước tôi có thể không truy cứu, nhưng về sau không cho anh ta lợi dụng sơ hở nữa." Tống Thanh Diên lắc đầu nói: "Chờ lát nữa khi tôi nói chính sự với những người ở hiện trường thì sẽ làm sáng tỏ rằng Ninh Chiết và tôi không có quan hệ gì, để vẽ sau họ đừng bị Ninh Chiết lừa gạt nữa."
Tống Thanh Diên uống nhầm thuốc à? Tìm mình tính sổ cái gì?
Con mẹ nó là tên đáng chết nào nói bậy nói bạ trước mặt Tống Thanh Diên?
Chẳng lẽ... Là Tôn Vân Thạch?
Móa!
Hơn phân nửa là tên ngớ ngẩn kia!
Tên ngớ ngẩn này cả ngày trừ đi khắp nơi khoe khoang thì con mẹ nó chỉ biết gây chuyện thị phi!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khi Có Gia Đình Là Tỉ Phú Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
2. Hậu Cung Hài Tử Vương
3. [ABO] Nợ Đào Hoa Đeo Bám
4. Giáo Bá Khó Dỗ
=====================================
Mẹ nó!
Lần sau gặp lại anh ta thì cứ mặc kệ mọi thứ, đánh trước một trận rồi tính tiếp!
Ninh Chiết tùy ý cúp điện thoại, nhưng lại không để chuyện này trong lòng.
Thấy Ninh Chiết cúp điện thoại, Phương Tân Hồng lập tức giới thiệu một lão giả tóc bạc trằng bên cạnh với anh: 'Anh Ninh, vị này là Sở Bá Cư Sở lão, cũng là bạn của Hầu gia."
“Sở lão” Ninh Chiết mỉm cười chào hỏi Sở Bá Cư.
“Nghe qua tên tuổi của anh Ninh, hôm nay nhờ phúc của Phương tổng mà cũng được gặp mặt!" Sở Bá Cư nhiệt tình bắt tay Ninh Chiết rồi nói xin lỗi: "Tôi xin lỗi chuyện Dương Nguyên Võ lần trước, xin anh Ninh. thông cảm cho”
“Sở lão khách sáo rồi” Ninh Chiết mỉm cười nói: "Dù sao Dương Nguyên Võ cũng đã bị trừng phạt, không cần nhắc đến nữa”
“Anh Ninh thật phóng khoáng!” Sở Bá Cư cười ha ha một tiếng.
Trong lúc hai người trò chuyện, Phượng Mị đột nhiên bước nhanh về hướng bên này.
Nhìn thấy Phượng Mị, Sở Bá Cư và Phương Tân Hồng đều chủ động chào hỏi cô ấy.
Phượng Mị cười một tiếng rồi bước nhanh đi đến trước mặt Ninh Chiết: "Anh Ninh, Hầu gia đã tới và đang chờ anh trên lầu, ông ấy bảo tôi tới mời anh đi lên.
"Hầu gia tới rồi?" Sở Bá Cư vui mừng, lại không hiểu mà hỏi:" Ông ấy tới thì sao không ra gặp mặt chúng tôi?"
Phượng Mị hé miệng cười một tiếng, nói mà không đã lộ chút sơ hở nào: "Hiện tại Hầu gia có chút không tiện, hôm nào lại đích thân đến Sở gia thăm hỏi Sở lão."
"Được! Không thành vấn đề!”
Sở Bá Cư người già thành tỉnh, sao lại không nghe ra ý của Phượng Mị.
Phượng Mị rõ ràng đang nói Diệp Khinh Hầu và Ninh Chiết có chuyện quan trọng cần làm, không tiện có người khác ở đây!
Ninh Chiết cũng không có hứng thú lớn với tiệc rượu này, biết Diệp Khinh Hầu đang chờ minh thì lập tức rời đi với Phượng Mị.
$o với tiệc rượu, anh càng cảm thấy hứng thú với chuyện của Diệp Khinh Hầu.
Hai người vừa rời đi thì Tống Thanh Diên và Ngân Hồ đã đến.
Nhìn Tống Thanh Diên đột nhiên xâm nhập, đám người ở đây không khỏi mờ mịt.
Chỉ sau giây lát thất thăn, đám người lại nhao nhao cảm khái Sở gia và Phương Tân Hồng thật là ghê gớm quá, không ngờ họ còn mời được cả Tống Thanh Diên.
Sở Bá Cư và Phương Tân Hồng cũng có chút mờ mịt.
Họ căn bản không có mời Tống Thanh Diên!
'Đương nhiên không phải họ không muốn mời, nhưng thực sự là không mời nổi.
Thậm chí họ còn không có số liên lạc với Tống Thanh Diên, sao mời được?
Hai người lấy lại tỉnh thần rồi vội vàng bước nhanh nghênh đón.
Đây chính là quý khách!
Tuyệt đối không thể thất lễ được!
Nhưng Tống Thanh Diên và Ngân Hồ căn bản không có tâm tư để ý chào hỏi đám người mà lại nhanh chóng đuổi theo hướng Ninh Chiết biến mất
Cảnh này làm đám người ngơ ra.
Tống Thanh Diên và Ngân Hồ nhanh chóng đuổi theo,
Nhưng chờ họ đuổi theo thì Ninh Chiết và Phượng Mị đã biến mất tăm hơi.
Hai người không cam tâm tìm chung quanh một hồi, nhưng vẫn không tìm ra bóng dáng Ninh Chiết đầu.
"Anh ta trốn nhanh lắm! Nhưng anh ta nghĩ mình trốn thoát được sao?" Ngân Hồ hừ lạnh một tiếng: “Tôi lập tức điều người tới phong tỏa nhà hàng, nhất định phải tìm ra tên vô sỉ Ninh Chiết này!"
Nói xong, Ngân Hồ lập tức lấy điện thoại ra.
Trong lúc Ngân Hồ chuẩn bị gọi điện thoại điều người thì Tống Thanh Diên lại đưa tay cản cô ấy lại
"Được rồi!" Tống Thanh Diên nhẹ nhàng lắc đầu: “Tình cảnh của Ninh Chiết ở Tô gia không được tốt, muốn mượn tên tôi bám lấy quyền quý cũng có thể lý
“Nhưng...” Ngân Hồ bực tức nói: Nhưng nếu bỏ mặc anh ta làm như vậy thì không chừng ngày nào đó anh ta sẽ mượn danh chiến tướng để làm chuyện xấu!”
"Yên tâm, chuyện lúc trước tôi có thể không truy cứu, nhưng về sau không cho anh ta lợi dụng sơ hở nữa." Tống Thanh Diên lắc đầu nói: "Chờ lát nữa khi tôi nói chính sự với những người ở hiện trường thì sẽ làm sáng tỏ rằng Ninh Chiết và tôi không có quan hệ gì, để vẽ sau họ đừng bị Ninh Chiết lừa gạt nữa."
Danh sách chương