Thời gian trở lại nửa giờ trước.
Thẩm Lương Xuyên đuổi theo Kiều Luyến từ trong yến hội ra, liền phát hiện không thấy tung tích Kiều Luyến, cất bước muốn đuổi kịp, ở chỗ quẹo không có ai, bỗng nhiên ngửi thấy mùi hương kỳ lạ.
Đây là một loại hương mê, dược tính mạnh, có tác dụng trong thời gian hạn định.
Trong lòng Thẩm Lương Xuyên cả kinh, có người tính kế anh!
Anh trước tiên, nhanh chóng ra tay, đánh người phục vụ hạ thuộc anh ngất, sau đó kéo người, trốn đến chỗ ngoặt bên cạnh.
Một lát sau, liền nhìn thấy Dương Linh Tư với người đại diện của cô ta nhanh chóng đi tới.
Dương Linh Tư nôn nóng dò hỏi: “Rõ ràng tôi nhìn thấy người đi hướng này mà, người đâu?”
Nói chuyện với người đại diện, rồi dần dần đi xa.
Lúc này Thẩm Lương Xuyên mới đi ra, cảm nhận được trong cơ thể có cảm giác khô nóng nổi lên.
Thân là đàn ông, đương nhiên anh biết đây là chuyện gì.
Hiện tại Dương Linh Tư cùng đường bí lối, chỉ có trói buộc với anh, mới có thể có một con đường mới.
Đang ở giới giải trí, tuy bạn bè xung quanh anh đã sớm chơi không biết bao minh tinh nhỏ, nhưng anh từ trước đến nay lại không có hứng thú với phụ nữ khác.
Anh xoay người, tính toán đi tới bệnh viện, bỗng nhiên nghe được tiếng còi bảo an, đây là phòng bị cấp một, thông báo có phóng viên tiến vào.
Kiều Luyến bại lộ.
Căn bản là không có tự hỏi thời gian, bằng vào quen thuộc nói đây, anh đi vào nơi này trước tiên.
Anh không biết chính mình tới nơi này là vì bẫy cô, hay là vì cứu cô, nhưng khi nhìn thấy chạy về phía bên này, vẫn cảm thấy nhẹ nhàng thở ra.
Tiếp theo, anh tận mắt nhìn thấy cô cởi váy dài màu đỏ, phút đó thật phiêu dật, kinh diễm ánh mắt anh.
Nhưng sau đó? Cô lại cũng không thèm nhìn tới, liền chạy như bay tới đây, trực tiếp hôn anh!
Anh cần phải thừa nhận, khi môi mềm mại của cô dán lại đây, anh cảm giác chính mình ngây ngốc, đặc biệt là, cái lưỡi trơn trượt của cô tiến vào khoang miệng anh…… Anh thất thần.
Cái loại cảm giác này, làm anh thấy cô rồi đi, cảm thấy có chút trống trải, thậm chí vươn tay theo bản năng, ôm eo cô.
Chợt, đối diện ánh mắt chờ đợi của cô.
Thân thể khô nóng, chậm rãi tăng lên.
Tâm anh, lại bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.
Nghĩ đến hành động thản nhiên vừa rồi của cô, có phải …… Trước kia, lúc cô thu thập tin tức, đã dùng loại biện pháp này không chỉ một lần?
Cái ý niệm vừa xuất hiện, liền nảy sinh điên cuồng trong não anh, làm anh cảm giác trong cơ thể có một sự tức giận không cách phát tiết, nhanh chóng bành trướng.
Bỗng nhiên anh không nhịn được chế trụ cằm cô, đột nhiên cúi đầu……
Kiều Luyến thật sự khẩn trương hỏng rồi, trái tim nhảy loạn thình thịch, nghĩ đến cái hôn triền miên vừa rồi, liền cảm thấy gương mặt thiêu cháy, khí khoảng cách gương mặt anh nàng càng ngày càng gần, cuối cùng nhắm hai mắt lại.
Chính là…… cái hôn trong tưởng tượng, cũng không có rơi xuống, ngược lại cảm giác trong tay không còn.
Kiều Luyến mở mắt, liền phát hiện di động ở trong tay của anh.
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày, nhìn chằm chằm biểu thị video đã gửi đi thành công.
Chỉ là vì cái này? Đến mạng cũng từ bỏ?!
Rốt cuộc cô có biết hay không, trên thế giới này, mỗi năm chết có bao nhiêu ký giả chết không?
Tức giận trong người, làm cho thân thể càng thêm khô nóng.
Trong lúc này, anh cũng không muốn khắc chế chính mình, tùy được tính tán loạn trong thân thể, cuối cùng túm chặt cánh tay Kiều Luyến, con ngươi nổi lửa.
Thẩm Lương Xuyên đuổi theo Kiều Luyến từ trong yến hội ra, liền phát hiện không thấy tung tích Kiều Luyến, cất bước muốn đuổi kịp, ở chỗ quẹo không có ai, bỗng nhiên ngửi thấy mùi hương kỳ lạ.
Đây là một loại hương mê, dược tính mạnh, có tác dụng trong thời gian hạn định.
Trong lòng Thẩm Lương Xuyên cả kinh, có người tính kế anh!
Anh trước tiên, nhanh chóng ra tay, đánh người phục vụ hạ thuộc anh ngất, sau đó kéo người, trốn đến chỗ ngoặt bên cạnh.
Một lát sau, liền nhìn thấy Dương Linh Tư với người đại diện của cô ta nhanh chóng đi tới.
Dương Linh Tư nôn nóng dò hỏi: “Rõ ràng tôi nhìn thấy người đi hướng này mà, người đâu?”
Nói chuyện với người đại diện, rồi dần dần đi xa.
Lúc này Thẩm Lương Xuyên mới đi ra, cảm nhận được trong cơ thể có cảm giác khô nóng nổi lên.
Thân là đàn ông, đương nhiên anh biết đây là chuyện gì.
Hiện tại Dương Linh Tư cùng đường bí lối, chỉ có trói buộc với anh, mới có thể có một con đường mới.
Đang ở giới giải trí, tuy bạn bè xung quanh anh đã sớm chơi không biết bao minh tinh nhỏ, nhưng anh từ trước đến nay lại không có hứng thú với phụ nữ khác.
Anh xoay người, tính toán đi tới bệnh viện, bỗng nhiên nghe được tiếng còi bảo an, đây là phòng bị cấp một, thông báo có phóng viên tiến vào.
Kiều Luyến bại lộ.
Căn bản là không có tự hỏi thời gian, bằng vào quen thuộc nói đây, anh đi vào nơi này trước tiên.
Anh không biết chính mình tới nơi này là vì bẫy cô, hay là vì cứu cô, nhưng khi nhìn thấy chạy về phía bên này, vẫn cảm thấy nhẹ nhàng thở ra.
Tiếp theo, anh tận mắt nhìn thấy cô cởi váy dài màu đỏ, phút đó thật phiêu dật, kinh diễm ánh mắt anh.
Nhưng sau đó? Cô lại cũng không thèm nhìn tới, liền chạy như bay tới đây, trực tiếp hôn anh!
Anh cần phải thừa nhận, khi môi mềm mại của cô dán lại đây, anh cảm giác chính mình ngây ngốc, đặc biệt là, cái lưỡi trơn trượt của cô tiến vào khoang miệng anh…… Anh thất thần.
Cái loại cảm giác này, làm anh thấy cô rồi đi, cảm thấy có chút trống trải, thậm chí vươn tay theo bản năng, ôm eo cô.
Chợt, đối diện ánh mắt chờ đợi của cô.
Thân thể khô nóng, chậm rãi tăng lên.
Tâm anh, lại bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.
Nghĩ đến hành động thản nhiên vừa rồi của cô, có phải …… Trước kia, lúc cô thu thập tin tức, đã dùng loại biện pháp này không chỉ một lần?
Cái ý niệm vừa xuất hiện, liền nảy sinh điên cuồng trong não anh, làm anh cảm giác trong cơ thể có một sự tức giận không cách phát tiết, nhanh chóng bành trướng.
Bỗng nhiên anh không nhịn được chế trụ cằm cô, đột nhiên cúi đầu……
Kiều Luyến thật sự khẩn trương hỏng rồi, trái tim nhảy loạn thình thịch, nghĩ đến cái hôn triền miên vừa rồi, liền cảm thấy gương mặt thiêu cháy, khí khoảng cách gương mặt anh nàng càng ngày càng gần, cuối cùng nhắm hai mắt lại.
Chính là…… cái hôn trong tưởng tượng, cũng không có rơi xuống, ngược lại cảm giác trong tay không còn.
Kiều Luyến mở mắt, liền phát hiện di động ở trong tay của anh.
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày, nhìn chằm chằm biểu thị video đã gửi đi thành công.
Chỉ là vì cái này? Đến mạng cũng từ bỏ?!
Rốt cuộc cô có biết hay không, trên thế giới này, mỗi năm chết có bao nhiêu ký giả chết không?
Tức giận trong người, làm cho thân thể càng thêm khô nóng.
Trong lúc này, anh cũng không muốn khắc chế chính mình, tùy được tính tán loạn trong thân thể, cuối cùng túm chặt cánh tay Kiều Luyến, con ngươi nổi lửa.
Danh sách chương