Beta:Minh Nguyệt
Chai nước thuốc kia có màu sắc đẹp mắt, thế nên hiệu quả hẳn là không tồi.
Cố Tiếu cầm tay của Quý Lạc, cẩn thận tô lên giúp cô, sau đó hong gió cho nó khô đi, nhìn thấy dung nhan khi ngủ của Quý Lạc khiến hắn nhịn không được mà mỉm cười.
Cô thật cho rằng hắn nhìn không ra sao? Vào lần đầu tiên nhìn thấy cô hắn liền biết cô không chỉ là một tang thi bình thường, cũng không phải là cái gì mà con người có ý thức của tang thi, cô là một con tang thi cao cấp, thậm chí còn có tư tưởng của bản thân.
Càng đến sau này hắn lại càng phát hiện tang thi này quả thực ngốc đến đáng yêu, căn bản không có tính uy hiếp, hơn nữa cô tự cho là đúng mà ngụy trang lấy lòng Cố Tiếu.
Nếu nuôi dưỡng một con tang thi, tựa hồ cũng không tồi, dù sao ở thế giới này hắn cũng không có người cần quan tâm, không bằng làm bạn với cô cũng tốt.
Bởi vì cái ý nghĩ chợt lóe qua này, mà lần đầu Cố Tiếu lại dùng dược của bản thân để đi trợ giúp người khác, hắn muốn khiến cô không khác gì với người thường, không cần phải che che dấu dấu.
Đương nhiên, nếu thất bại thì cũng không sao, có hắn bảo vệ cô là đủ rồi.
Cố Tiếu nhìn thoáng qua Quý Lạc, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Thời điểm Quý Lạc tỉnh lại, phát hiện trên người vậy mà một chút cảm giác đau đớn cũng không có, trong lòng thập phần vui mừng.
Cô đứng ở trước cửa sổ, nhìn cảnh vật ở nơi xa, vốn dĩ không có khả năng thấy được nơi đó giờ phút này thế nhưng lại vô cùng rõ ràng, hơn nữa trong cơ thể tựa hồ còn có một loại lực lượng dùng không hết, đây là...... Năng lực của tang thi hoàng? Không phải, đây vẫn còn chưa đủ, chỉ gần là tang thi biến dị cao cấp mà thôi.
Cô nhớ tới trong nguyên cốt truyện tang thi hoàng có được năng lực bước nhanh, nếu cô thật sự đạt được cái trình tự kia, thì từ trước mặt người khác chạy tới hẳn là giống như một trận gió, cô nhưng thật ra bắt đầu có chút mong đợi.
Tầm mắt của Quý Lạc đảo qua cái bàn, phát hiện trên bàn thế nhưng lại có một ly nước, cô nhớ rõ đêm qua không có cơ mà, chẳng lẽ là Cố Tiếu đã tới đây?
Cô đi qua cầm lấy cái ly tinh tế nghe thấy hạ, phát hiện hương vị quả nhiên có chút tương tự với loại mà lúc trước Cố Tiếu từng cho cô uống, nói như vậy, Cố Tiếu khẳng định là đã tới.
Cho nên nói cô biến dị khẳng định là hắn đã biết, khó trách sau đó cô lại cảm giác được đau đớn bỗng biến mất, có điều ở trước mặt Cố Tiếu giả vờ làm nhân vật tiểu bạch* cũng không được nữa rồi.
*Có thể là loại ngây thơ ko biết gì, theo ý ta là vậy [ Thật ra là theo ý của betaer nhà ta ]
Quý Lạc đẩy cửa ra, từ lan can tầng hai liền thấy được Cố Tiếu.
Cố Tiếu giờ phút này đang đoan đoan chính chính mà ngồi ở bàn ăn cơm, bữa sáng của hắn là phô mai, mà bản thân hắn thì lại thong thả ung dung mà dùng tay xé mở.
Đối diện với hắn còn có một phần bữa sáng, Quý Lạc không cần đoán cũng biết đây là dành cho cô, vì thế cô liền nhẹ nhàng nhảy lên thanh chắn ở trên lan can, một cái xoay người liền trực tiếp từ tầng hai rơi xuống tầng một.
Khốc tễ, loại cảm giác này thật sảng khoái.
Cố Tiếu nhìn thấy Quý Lạc đột nhiên xuất hiện thì một chút cũng không ngoài ý muốn, dùng ánh mắt ý bảo cô mau ngồi xuống ăn cơm.
Quý Lạc nhìn thứ đồ hồng hồng kia, cho rằng lại là nước uống ngon lần trước, liền trực tiếp bưng lên uống một ngụm.
Giây tiếp theo, cô liền phun ra toàn bộ.
Quá khó uống đi, quả thực là muốn mệnh cô.
Rõ ràng là thứ đồ này lớn lên cũng không xấu lắm, thế nào mà lại khó uống như vậy?
"Làm sao vậy? Không ngon sao?"
"Khó uống......"
Quý Lạc tội nghiệp mà nhìn hắn, Cố Tiếu nhướng mày, từ bên cạnh lại lấy ra một cái cái ly?
Lúc này Quý Lạc không dám tùy ý uống nữa, cô trước vươn đầu lưỡi ra liếm thử trước, sau đó liền phát hiện hương vị cực ngon, lúc này mới nâng cái ly lên uống hết.
Uống xong cô mới hỏi: "Vì sao...... Hương vị lại không giống nhau vậy?"
"Rất đơn giản a, bởi vì tôi không nếm ra hương vị."
Hắn nói rất nhẹ nhàng, động tác uống của Quý Lạc tạm dừng trong chốc lát, hắn...... Thế nhưng lại không có vị giác?
Không đúng, lần trước hắn từng nói là hương vị không tồi mà?
"Vậy lần trước không phải anh....?"
"Cái gì cũng chưa nếm ra được."
"......"
Vậy hắn liếm cô làm gì? Biểu tình lãng phí.
Chai nước thuốc kia có màu sắc đẹp mắt, thế nên hiệu quả hẳn là không tồi.
Cố Tiếu cầm tay của Quý Lạc, cẩn thận tô lên giúp cô, sau đó hong gió cho nó khô đi, nhìn thấy dung nhan khi ngủ của Quý Lạc khiến hắn nhịn không được mà mỉm cười.
Cô thật cho rằng hắn nhìn không ra sao? Vào lần đầu tiên nhìn thấy cô hắn liền biết cô không chỉ là một tang thi bình thường, cũng không phải là cái gì mà con người có ý thức của tang thi, cô là một con tang thi cao cấp, thậm chí còn có tư tưởng của bản thân.
Càng đến sau này hắn lại càng phát hiện tang thi này quả thực ngốc đến đáng yêu, căn bản không có tính uy hiếp, hơn nữa cô tự cho là đúng mà ngụy trang lấy lòng Cố Tiếu.
Nếu nuôi dưỡng một con tang thi, tựa hồ cũng không tồi, dù sao ở thế giới này hắn cũng không có người cần quan tâm, không bằng làm bạn với cô cũng tốt.
Bởi vì cái ý nghĩ chợt lóe qua này, mà lần đầu Cố Tiếu lại dùng dược của bản thân để đi trợ giúp người khác, hắn muốn khiến cô không khác gì với người thường, không cần phải che che dấu dấu.
Đương nhiên, nếu thất bại thì cũng không sao, có hắn bảo vệ cô là đủ rồi.
Cố Tiếu nhìn thoáng qua Quý Lạc, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Thời điểm Quý Lạc tỉnh lại, phát hiện trên người vậy mà một chút cảm giác đau đớn cũng không có, trong lòng thập phần vui mừng.
Cô đứng ở trước cửa sổ, nhìn cảnh vật ở nơi xa, vốn dĩ không có khả năng thấy được nơi đó giờ phút này thế nhưng lại vô cùng rõ ràng, hơn nữa trong cơ thể tựa hồ còn có một loại lực lượng dùng không hết, đây là...... Năng lực của tang thi hoàng? Không phải, đây vẫn còn chưa đủ, chỉ gần là tang thi biến dị cao cấp mà thôi.
Cô nhớ tới trong nguyên cốt truyện tang thi hoàng có được năng lực bước nhanh, nếu cô thật sự đạt được cái trình tự kia, thì từ trước mặt người khác chạy tới hẳn là giống như một trận gió, cô nhưng thật ra bắt đầu có chút mong đợi.
Tầm mắt của Quý Lạc đảo qua cái bàn, phát hiện trên bàn thế nhưng lại có một ly nước, cô nhớ rõ đêm qua không có cơ mà, chẳng lẽ là Cố Tiếu đã tới đây?
Cô đi qua cầm lấy cái ly tinh tế nghe thấy hạ, phát hiện hương vị quả nhiên có chút tương tự với loại mà lúc trước Cố Tiếu từng cho cô uống, nói như vậy, Cố Tiếu khẳng định là đã tới.
Cho nên nói cô biến dị khẳng định là hắn đã biết, khó trách sau đó cô lại cảm giác được đau đớn bỗng biến mất, có điều ở trước mặt Cố Tiếu giả vờ làm nhân vật tiểu bạch* cũng không được nữa rồi.
*Có thể là loại ngây thơ ko biết gì, theo ý ta là vậy [ Thật ra là theo ý của betaer nhà ta ]
Quý Lạc đẩy cửa ra, từ lan can tầng hai liền thấy được Cố Tiếu.
Cố Tiếu giờ phút này đang đoan đoan chính chính mà ngồi ở bàn ăn cơm, bữa sáng của hắn là phô mai, mà bản thân hắn thì lại thong thả ung dung mà dùng tay xé mở.
Đối diện với hắn còn có một phần bữa sáng, Quý Lạc không cần đoán cũng biết đây là dành cho cô, vì thế cô liền nhẹ nhàng nhảy lên thanh chắn ở trên lan can, một cái xoay người liền trực tiếp từ tầng hai rơi xuống tầng một.
Khốc tễ, loại cảm giác này thật sảng khoái.
Cố Tiếu nhìn thấy Quý Lạc đột nhiên xuất hiện thì một chút cũng không ngoài ý muốn, dùng ánh mắt ý bảo cô mau ngồi xuống ăn cơm.
Quý Lạc nhìn thứ đồ hồng hồng kia, cho rằng lại là nước uống ngon lần trước, liền trực tiếp bưng lên uống một ngụm.
Giây tiếp theo, cô liền phun ra toàn bộ.
Quá khó uống đi, quả thực là muốn mệnh cô.
Rõ ràng là thứ đồ này lớn lên cũng không xấu lắm, thế nào mà lại khó uống như vậy?
"Làm sao vậy? Không ngon sao?"
"Khó uống......"
Quý Lạc tội nghiệp mà nhìn hắn, Cố Tiếu nhướng mày, từ bên cạnh lại lấy ra một cái cái ly?
Lúc này Quý Lạc không dám tùy ý uống nữa, cô trước vươn đầu lưỡi ra liếm thử trước, sau đó liền phát hiện hương vị cực ngon, lúc này mới nâng cái ly lên uống hết.
Uống xong cô mới hỏi: "Vì sao...... Hương vị lại không giống nhau vậy?"
"Rất đơn giản a, bởi vì tôi không nếm ra hương vị."
Hắn nói rất nhẹ nhàng, động tác uống của Quý Lạc tạm dừng trong chốc lát, hắn...... Thế nhưng lại không có vị giác?
Không đúng, lần trước hắn từng nói là hương vị không tồi mà?
"Vậy lần trước không phải anh....?"
"Cái gì cũng chưa nếm ra được."
"......"
Vậy hắn liếm cô làm gì? Biểu tình lãng phí.
Danh sách chương