Sau khi các nhân viên trang điểm xong Mạc Thiên Vũ nhìn mình trong gương soi đi soi lại rồi tự khen bản thân.

"Đây là tạo hình anh nông dân nghèo đó hả? Hazzz, mà cũng không thể trách được, vì mình sinh ra vốn vĩ là đẹp trai. Da dẻ trắng hồng mịn màng như vậy, nhìn thôi cũng đã biết người thành phố. Bây giờ bắt mình đóng vai nông dân, thì đúng là hơi khó à. Cần phải luyện tập nhiều hơn."

Dương Hàn Tuyết ngồi trang điểm bên cạnh, nghe anh nói vậy có chút chán ghét lên tiếng chế giều.

"Nam chính MV hay là người bán bánh gạo vậy? Thấy không khác gì một chú lùn."

Bạch Thiên đi vào kiểm tra tiến độ công việc thì lại nghe thấy mấy lời này liền lên tiếng hỏi Dương Hàn Tuyết.

"Hàn Tuyết, cô muốn anh bánh gạo hả? Cần tôi nhờ người mua giúp không hả?"

Dương Hàn Tuyết liền đáp: "Không cần đâu, món đó chỉ toàn bột và đường, tôi không bao giờ đụng vào mấy thứ độc hại đó!"

Bach Thien gat da, "°!"

Dương Hàn Tuyết quay sang nói với nhân viên trang điểm.

"Cho tôi thêm một chút điểm nhấn trên khuôn mặt, tôi muốn nhìn nó sáng hơn.

Mạc Thiên Vũ lại chế giều cô, "Còn định sáng đến mức nào nữa? Đến mức phản chiếu như kính chiếu yêu hả?"

Dương Hàn Tuyết tức đến mức nói không nên lời. Mà hầm hừ nhìn Mạc Thiên Vũ.

Bạch Thiên nhìn đồng hồ rồi hỏi nhân viên, "Nè xong chưa vậy?"

Nhân viên: "Dạ rồi!"

Bạch Thiên: "Vậy mọi người kiểm tra ánh đèn đi. Được rồi, nè nhanh nhanh. Hàn Tuyết, Thiên Vũ mau lên đi."

Hai người lúc này cũng nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt ghét bỏ nhìn nhau một cái rồi đi vào vị trí chụp ảnh đã được sắp xếp trước đó.

Bạch Thiên đứng bên cạnh người chụp ảnh, thấy Mạc Thiên Vũ và Dương Hàn Tuyết không thể hiện được tình

cam lien nhac nho.

"Hai người hãy thể hiện tình cảm với nhau đi, ôm nhau cho thấy yêu thương nào."

Hai người họ lập tức bật chế độ diễn xuất nhìn nhau mỉm cười. Bạch Thiên lại nói: "Diễn thử nha gần lại một chút,

Thiên Vũ ôm bạn diễn đi. Hàn Tuyết cái mặt ngọt ngào lên chút."

Chụp được mấy kiểu Bạch Thiên lại bảo hai người họ đổi kiểu, "Nè nè hay là hai người thử đổi kiểu khác đi. Thiên Vũ nằm trên đùi Hàn Tuyết có được không?"

Mạc Thiên Vũ ngay lập tức nằm lên đùi của Dương Hàn Tuyết. Cô rất ghét Mạc Thiên Vũ bây giờ lại để anh gối đầu lên đùi có chút không vui.

Lúc này Tống Thiên Hàn đi vào ngắt ngang bọn họ. "'Sếp ơi, sếp đã xem phân cảnh chưa?"

Bạch Thiên: "Chưa nữa, đưa đây coi. Thiên Vũ Hàn Tuyết cũng qua đây coi thử đi."

Tống Thiên Hàn bắt đầu giải thích kịch bản với họ.

"Câu chuyện này kể về một chàng trai nghèo, đem lòng yêu cô gái trong thôn, nhưng lại bị ba cô ấy ngăn cản. Bởi vì nhà của chàng trai đó rất nghèo. Đầu câu chuyện tôi muốn kể câu chuyện tình lãng mạn, giữa câu chuyện trở đi tôi muốn kịch tính hơn một chút, ba cô ấy sẽ đi tìm con gái."

Mạc Thiên Vũ lập tức nói: "Lúc người ba đi tìm con gái, tôi nghĩ không đơn giản là kéo con gái mình về. Mà ông ấy phải là người có quyền lực rất lớn, đến mức ra lệnh cho cấp dưới cầm súng đuổi theo bắn hai người họ."

Dương Hàn Tuyết có chút sợ khi nghe Mạc Thiên Vũ muốn thêm tình tiết vào. "Đuổi theo bắn?"

Mạc Thiên Vũ lại nói thêm, "Nam nữ chính phải yêu nhau thắm thiết, sống chết gì cũng phải có nhau, không bao giờ rời xa, thì mới cảm động được người xem."

Bạch Thiên: "Thiên Vũ tôi rất thích ý tưởng này của anh nha, tôi thích kiểu kịch tính một chút, có súng đạn."

Dương Hàn Tuyết nghe vậy sắt mặt có chút căng thẳng, mà nhiếu mày. Ngược lại Mạc Thiên Vũ rất phấn khích nhìn sang Dương Hàn Tuyết mà nói:

"Thật hả sếp? Vậy thì đơn giản rồi. Bởi vì cô Hàn Tuyết đây là một diễn viên chuyên nghiệp, những phân cảnh như vậy, cô Hàn Tuyết đóng được hết có phải không?"

Dương Hàn Tuyết gượng cười khóe môi giật giật, thầm nghĩ. [Chỉ là đóng MV cho một bài hát, mà phải liều mạng đến như vậy hả? Không ổn rồi, nhưng cơ hội quay làm diễn viên đang đến gần. Đã vậy Mạc Thiên Hàn đang cố khiêu khích mình, nếu không diễn thì mất mặt quá. Nhưng có súng đó Hàn Tuyết phải làm sao đây?)

Biểu cảm này của cô lại bị Bạch Thiên nhìn thấy, ông vừa diễn tả khóe môi giật giật giống cô, vừa hỏi:

"Cô Hàn Tuyết! Mặt cô bị sao vậy tôi thấy cô cứ làm như vậy?"

Dương Hàn Tuyết: "Ờ... Dạ không có, không có gì."

Bạch Thiên: "Ờ ờ ờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện