Hiểu My cứ lơ đễnh chạy đi như thế, đến khi tỉnh táo lại thì bản thân mình đã cách mọi người rất xa. Bốn phía xung quanh, quang cảnh khác biệt nhiều so với cả hành trình vào Ma Lâm sơn mạch.
- Đáng đời. Nhắm mắt nhắm mũi chạy vội như cô, không lạc mới là lạ.
Xà vương trên cổ tay cô hoàn toàn một bộ dáng như muốn châm dầu vô lửa.
- Tiểu Bạch, ngươi không cần phải đã kích ta như vậy. Ta thấy bản thân ta đã đủ xui xẻo lắm rồi.
- Có những chuyện, cô muốn tránh cũng không thể tránh khỏi. Giống như cô là Hoan Hỉ thần, hay giống như Lữ Tuấn là một trong những phu thần kiếp trước. Mở rộng lòng mình, vạn sự tuỳ duyên đi.
Thấy Hiểu My suy nghĩ vẫn chưa thông, Ngân Nguyệt Xà mở lời an ủi.
Giọng nó tuy khàn khàn nhưng cũng tương đối dễ nghe. Chỉ tiếc, đối với mỗ nữ nhân nào đó, lời nói cứ vào lỗ tai này rồi theo lỗ tai kia ra ngoài, không sót lại được xíu gì. Thật lãng phí.
Hiểu My lúc này đang rối rắm, tìm đường trở lại. Cô ngửa cổ, nhìn mặt trời trên đầu, xác định phương hướng rồi bay đi.
Bỗng nhiên, một mùi thơm thoang thoảng truyền tới.
- Ngừng lại. Xà Vương hét lên. Tìm nguồn gốc xuất phát của mùi hương. Số cô gặp may rồi.
Hiểu My truy theo phương hướng mà mùi thơm phát ra. Ít lâu sau, cô nhìn thấy trước mắt xuất hiện một cái cây rất lạ. Rễ của nó đâm sâu xuống đất, xung quanh ẩm ướt nhưng chính nó lại khô héo, không một chiếc lá trên cành. Nếu không phải trên ngọn của nó lóng lánh một quả màu đỏ tươi, hình dạng như quả tim, đang phát ra hương thơm từng trận, từng trận thì nó chẳng khác gì một cái cây chết, hoàn toàn mất hết sinh cơ.
- Cả cái cây tình nguyện nhường hết sinh cơ để dưỡng dục duy nhất một quả. Giống như người mẹ thai ngén rồi dâng lên cả sinh mệnh cho con nhỏ được chào đời. Vì thế, nó được gọi là Mẫu Tâm quả. – Giọng Ngân Nguyệt Xà vang lên.
- Mẫu Tâm quả? Loại quả này có tác dụng gì? - Trên cơ thể con người, bộ phận nào yếu nhất?
Xà Vương không đáp mà hỏi ngược lại Hiểu My. Cô suy nghĩ một chút rồi đưa ra đáp án: Đôi mắt.
- Sai. Con người không có mắt con người vẫn sống. Nhưng không có tim thì chết là lẽ hiển nhiên. Đó là lý do tại sao các cao thủ trên giang hồ, mỗi khi muốn giết người, đa phần đều đâm vào tim đối thủ.
- Ừ. Hiểu My gật đầu đồng ý. Vậy Mẫu Tâm quả này có tác dụng gì?
- Mấy ngàn năm mới xuất hiện một quả như vậy. Vô cùng trân quý. Có thể giúp người bị huỷ tim tái tạo lại tim. Nhưng điều kiện là người đó không được chết quá một canh giờ và cơ thể vẫn còn nguyên vẹn.
- Ặc, vậy là chỉ có người chết mới sử dụng được à? Có lãng phí quá không?
Nhìn Hiểu My trên mặt hiện rõ bốn chữ: “Tham tài tiếc của”. Ngân Nguyệt Xà cảm thấy thất bại vô cùng.
- Người đang khoẻ mạnh mà dùng nó thì có thể tạo ra một lớp phòng vệ tự nhiên bên ngoài quả tim. Cho dù bảo khí cũng không dễ dàng đâm thủng được. Tuy nhiên, dùng như thế nào, cô hãy tự mình quyết định.
Hiểu My ngẫm nghĩ một chút rồi gật gù. Xem ra, cô đã có lựa chọn của riêng mình.Tuy nhiên, làm thế nào để hái được quả này mới là vấn đề quan trọng.
- Tôi sẽ dụ yêu thú thủ hộ của nó xuất hiện. Cô tranh thủ khi Mẫu Tâm quả vừa lìa cành thì bay lên chiếm lấy, dùng hộp ngọc lưu trữ. Đừng cho nó chạm đất, nếu không, nó sẽ tự tan biến vào trong thiên địa hư vô.
Xà Vương vạch ra đối sách, sau đó, nó rời khỏi cổ tay của Hiểu My, biến về bản thể rồi xông tới mục tiêu đã định.
Khi Ngân Nguyệt Xà còn cách Mẫu Tâm Quả chưa đầy một trượng, từ trời cao vọng xuống âm thanh bén nhọn như tiếng sấm ngày không mưa.
- Kẻ nào dám đánh chủ ý lên linh quả của ta?
Một con đại ưng xanh biếc xuyên qua tầng tầng mây trắng, lao đến chỗ của xà vương. Đôi cánh của nó soãi ra, mỗi bên dài hơn năm thước, che lấp ánh sáng mặt trời.
- Phong Ưng Vương – yêu thú cấp 9, có thể xem là tử địch của mãng xà. Hiểu My, tôi dụ nó ra xa. Cô nhanh nhanh một chút rồi qua hỗ trợ.
Tiểu Bạch hét lên rồi dồn sức, đáp trả Phong Ưng Vương đầy quyết liệt. Cuộc chiến giữa ưng và xà, càng đánh, càng dữ dội. Phạm vi ảnh hưởng cũng lớn dần.
Bầu trời vần vũ, gió thét gào theo mỗi lần đại ưng vỗ cánh tấn công. Âm thanh coang coang liên tục truyền ra do những cái vuốt của nó xoẹt qua bộ da đầy vảy trắng của Ngân Nguyệt Xà.
Xà Vương uốn mình, đầu và đuôi cùng đồng thời phát ta uy lực. Mỗi cú đập của nó đều mang theo trọng lượng trên dưới mấy vạn cân. Mặt đất nứt ra, đất đá bốc lên mù mịt.
Đột nhiên, Mẫu Tâm Quả ào ạt phát ra một làn hương nồng đậm. Sau đó, nó tách ra khỏi cuốn rồi rơi vụt xuống.Hiểu My lập tức phóng người vọt qua. Vận dụng khả năng khinh công cao nhất của mình, kịp thời đón được Mẫu Tâm Quả khi nó còn cách mặt đất chưa tới hai thước.
Phong Ưng Vương bị bạch xà kéo chân, trơ mắt nhìn một loạt động tác của Hiểu My thì càng thêm bạo phát, điên cuồng. Từ đôi cánh của nó, vô số lông vũ bắn về hướng Hiểu My. Chiếc lông mềm mại ban đầu lúc này trở nên thập phần nguy hiểm. Nó có thể xuyên thủng cả một gốc đại thụ để truy kích kẻ thù.
Hiểu My cất hộp ngọc đựng Mẫu tâm quả vào không gian giới chỉ. Sau đó triệu hồi Như Ý côn, thi triển ngay một chiêu Thiên Long cửu khúc, đốt cháy lông đại ưng tựa như đốt tơ của Bách Mục Ma chu trước đây.
Đại ưng xoay vòng giữa hai kẻ thù vô cùng đáng sợ. Nó quyết định thi triển tuyệt kỹ phong thuộc tính của mình. Điều khiển gió, khiến không khí xung quanh Hiểu My và Tiểu Bạch đều ẩn chứa ngàn vạn lưỡi đao vô hình, không ngừng chém vào thân thể một người, một xà với tất cả bạo tàn, ác độc.
Tuy nhiên, xui cho nó. Lớp da rắn của Ngân Nguyệt Xà được bao phủ bằng một lớp vảy còn cứng hơn cả huyền thiết vạn năm. Trên người Hiểu My thì mặc Ngư Long chiến giáp, đao thương bất nhập.
Phong Ưng Vương đánh không lại, tung ra một hư ảnh rồi xoay người trốn chạy.
Ngân Nguyệt Xà nào đơn giản như vậy liền bỏ qua cho nó. Ngọc ấn trăng non trên đỉnh đầu tam giác lay động vài cái rồi bay vọt lên cao, hoá thành tinh nguyệt thạch ẩn chứa sức mạnh phi thường, rượt theo bóng dáng đại ưng, nện mạnh vào bụng khiến nó lảo đảo, chậm lại.
Ngay lúc này, tiếng hét của Hiểu My vang lên: Thiên Long Vấn Thiên. Đi!
Như Ý côn của Hiểu My rực lửa, trượt ra khỏi tay cô rồi phóng thẳng lên trời, tập kích đại ưng còn đang choáng váng, chưa kịp phục hồi.
Trường côn xuyên một đường thẳng tắp từ bụng qua lưng Phong Ưng Vương rồi giữ nguyên như vậy, lao xuống, ghim đại ưng cố định trên mặt đất.
Không…….
Phong Ưng Vương gào thét không cam lòng. Nhưng tiếng kêu của nó chỉ có thể vang lên nhanh chóng rồi nghẹn lại giữa chừng. Ngân Nguyện Xà đã xuất hiện bên cạnh, cắm sâu mấy cái nanh sắc nhọn vào chiếc cổ biếc xanh, mềm mại.
Yêu thú cấp 9. Cứ vậy chết đi.
Hiểu My chạy tới không kịp, chỉ có thể nhìn đại ưng hùng tráng trở thành một con chim chết, nằm ngay đơ. Cô ai oán la lên:
- Trời ơi. Ta còn muốn bắt nó làm yêu thú phi hành. Sao ngươi lại giết nó rồi. Đền cho ta, đền cho ta đi.
Xà Vương liếc cô, giọng chanh chua đáp trả.
- Cô cướp đi Mẫu Tâm quả của nó mà còn đòi nó thần phục à. Mơ đi. Nếu muốn có yêu thú phi hành, một lát đến ổ của nó mà chọn.
Nói xong, nó lắc mình, biến thành hình dáng của Tiểu Bạch, xuyên qua vết thương, chui vào bụng đại ưng, hấp thu huyết khí và thôn phệ quả tim của con chim bất hạnh.
Một loáng sau, Phong Ưng Vương chỉ còn lại bộ thây khô. Có điều, đôi cách của nó vẫn mượt mà, bền chắc như không hề ảnh hưởng.
- Đồ tốt à nha! Hiểu My mừng rỡ, tiến tới vuốt ve.
- Dĩ nhiên. Tiểu Bạch đắc ý, rung rung cái đuôi, oang oang giới thiệu: Thu lấy tinh hạch và đôi cánh của nó, tinh luyện chung với Ngư Long Chiến Giáp. Sau này, cô sẽ nhận được kinh hỉ ngoài tưởng tượng.
Hiểu My ngoan ngoãn nghe lời, nhanh chóng thu hoạch chiến lợi phẩm của mình rồi theo bạch xà tìm kiếm hang ổ của đại ưng.
Nửa canh giờ sau.
Cách nơi xuất hiện Mẫu Tâm quả trăm dặm, trên một vách đá cheo leo nằm chếch về hướng đông bắc của Ma Lâm sơn mạch, Hiểu My tìm được một hang động khá sâu.
Trong hang động, Hiểu My phát hiện được một quả trứng nằm im giữa cái ổ rộng lớn được lót bằng lông vũ của không biết bao nhiêu con phi hành điểu.
Hiểu My bước lại gần, nhìn nhìn, sờ sờ…
- Tiểu Bạch, đây là trứng của Phong ưng vương à?
Xà vương rời khỏi tay của Hiểu My, dựng đứng người trên mặt đất. Nó đung đưa cái đầu lại gần quả trứng, hít hít mấy cái. Sau mới chậm rãi lên tiếng.
- Cái này là trứng của Hoàng phong điêu. Xem ra vận khí của cô rất rất không tệ.
- Ủa, lẽ nào con đại ưng khi nãy là chim mái không thể đẻ trứng nên mới trộm trứng của loài khác về ấp? Hiểu My lầm bầm suy đoán.
- Vớ vẩn. Con chim chết khi nãy là chim trống đó. Chắc là nó có sở thích sưu tập những quả trứng xinh đẹp, giống Hoan Hỉ Thần cô thích sưu tập mỹ nam. Giọng nói đầy mai mỉa của xà vương vang lên.
Không phải chứ. Tự nhiên lôi Hoan Hỉ thần vào đây. Thật bực bội mà.
Hiểu My gượng cười. Lại chỉ vào quả trứng, hỏi tiếp.
- Hoàng Phong điêu và Phong Ưng vương, con nào lợi hại hơn?
- Hoàng phong điêu dẫn đầu về tốc độ. Phong Ưng Vương tốc độ yếu hơn Hoàng Phong điêu nhưng sức tấn công mạnh hơn.
Xà Vương rành rẽ đưa ra kết luận.
- Đáng đời. Nhắm mắt nhắm mũi chạy vội như cô, không lạc mới là lạ.
Xà vương trên cổ tay cô hoàn toàn một bộ dáng như muốn châm dầu vô lửa.
- Tiểu Bạch, ngươi không cần phải đã kích ta như vậy. Ta thấy bản thân ta đã đủ xui xẻo lắm rồi.
- Có những chuyện, cô muốn tránh cũng không thể tránh khỏi. Giống như cô là Hoan Hỉ thần, hay giống như Lữ Tuấn là một trong những phu thần kiếp trước. Mở rộng lòng mình, vạn sự tuỳ duyên đi.
Thấy Hiểu My suy nghĩ vẫn chưa thông, Ngân Nguyệt Xà mở lời an ủi.
Giọng nó tuy khàn khàn nhưng cũng tương đối dễ nghe. Chỉ tiếc, đối với mỗ nữ nhân nào đó, lời nói cứ vào lỗ tai này rồi theo lỗ tai kia ra ngoài, không sót lại được xíu gì. Thật lãng phí.
Hiểu My lúc này đang rối rắm, tìm đường trở lại. Cô ngửa cổ, nhìn mặt trời trên đầu, xác định phương hướng rồi bay đi.
Bỗng nhiên, một mùi thơm thoang thoảng truyền tới.
- Ngừng lại. Xà Vương hét lên. Tìm nguồn gốc xuất phát của mùi hương. Số cô gặp may rồi.
Hiểu My truy theo phương hướng mà mùi thơm phát ra. Ít lâu sau, cô nhìn thấy trước mắt xuất hiện một cái cây rất lạ. Rễ của nó đâm sâu xuống đất, xung quanh ẩm ướt nhưng chính nó lại khô héo, không một chiếc lá trên cành. Nếu không phải trên ngọn của nó lóng lánh một quả màu đỏ tươi, hình dạng như quả tim, đang phát ra hương thơm từng trận, từng trận thì nó chẳng khác gì một cái cây chết, hoàn toàn mất hết sinh cơ.
- Cả cái cây tình nguyện nhường hết sinh cơ để dưỡng dục duy nhất một quả. Giống như người mẹ thai ngén rồi dâng lên cả sinh mệnh cho con nhỏ được chào đời. Vì thế, nó được gọi là Mẫu Tâm quả. – Giọng Ngân Nguyệt Xà vang lên.
- Mẫu Tâm quả? Loại quả này có tác dụng gì? - Trên cơ thể con người, bộ phận nào yếu nhất?
Xà Vương không đáp mà hỏi ngược lại Hiểu My. Cô suy nghĩ một chút rồi đưa ra đáp án: Đôi mắt.
- Sai. Con người không có mắt con người vẫn sống. Nhưng không có tim thì chết là lẽ hiển nhiên. Đó là lý do tại sao các cao thủ trên giang hồ, mỗi khi muốn giết người, đa phần đều đâm vào tim đối thủ.
- Ừ. Hiểu My gật đầu đồng ý. Vậy Mẫu Tâm quả này có tác dụng gì?
- Mấy ngàn năm mới xuất hiện một quả như vậy. Vô cùng trân quý. Có thể giúp người bị huỷ tim tái tạo lại tim. Nhưng điều kiện là người đó không được chết quá một canh giờ và cơ thể vẫn còn nguyên vẹn.
- Ặc, vậy là chỉ có người chết mới sử dụng được à? Có lãng phí quá không?
Nhìn Hiểu My trên mặt hiện rõ bốn chữ: “Tham tài tiếc của”. Ngân Nguyệt Xà cảm thấy thất bại vô cùng.
- Người đang khoẻ mạnh mà dùng nó thì có thể tạo ra một lớp phòng vệ tự nhiên bên ngoài quả tim. Cho dù bảo khí cũng không dễ dàng đâm thủng được. Tuy nhiên, dùng như thế nào, cô hãy tự mình quyết định.
Hiểu My ngẫm nghĩ một chút rồi gật gù. Xem ra, cô đã có lựa chọn của riêng mình.Tuy nhiên, làm thế nào để hái được quả này mới là vấn đề quan trọng.
- Tôi sẽ dụ yêu thú thủ hộ của nó xuất hiện. Cô tranh thủ khi Mẫu Tâm quả vừa lìa cành thì bay lên chiếm lấy, dùng hộp ngọc lưu trữ. Đừng cho nó chạm đất, nếu không, nó sẽ tự tan biến vào trong thiên địa hư vô.
Xà Vương vạch ra đối sách, sau đó, nó rời khỏi cổ tay của Hiểu My, biến về bản thể rồi xông tới mục tiêu đã định.
Khi Ngân Nguyệt Xà còn cách Mẫu Tâm Quả chưa đầy một trượng, từ trời cao vọng xuống âm thanh bén nhọn như tiếng sấm ngày không mưa.
- Kẻ nào dám đánh chủ ý lên linh quả của ta?
Một con đại ưng xanh biếc xuyên qua tầng tầng mây trắng, lao đến chỗ của xà vương. Đôi cánh của nó soãi ra, mỗi bên dài hơn năm thước, che lấp ánh sáng mặt trời.
- Phong Ưng Vương – yêu thú cấp 9, có thể xem là tử địch của mãng xà. Hiểu My, tôi dụ nó ra xa. Cô nhanh nhanh một chút rồi qua hỗ trợ.
Tiểu Bạch hét lên rồi dồn sức, đáp trả Phong Ưng Vương đầy quyết liệt. Cuộc chiến giữa ưng và xà, càng đánh, càng dữ dội. Phạm vi ảnh hưởng cũng lớn dần.
Bầu trời vần vũ, gió thét gào theo mỗi lần đại ưng vỗ cánh tấn công. Âm thanh coang coang liên tục truyền ra do những cái vuốt của nó xoẹt qua bộ da đầy vảy trắng của Ngân Nguyệt Xà.
Xà Vương uốn mình, đầu và đuôi cùng đồng thời phát ta uy lực. Mỗi cú đập của nó đều mang theo trọng lượng trên dưới mấy vạn cân. Mặt đất nứt ra, đất đá bốc lên mù mịt.
Đột nhiên, Mẫu Tâm Quả ào ạt phát ra một làn hương nồng đậm. Sau đó, nó tách ra khỏi cuốn rồi rơi vụt xuống.Hiểu My lập tức phóng người vọt qua. Vận dụng khả năng khinh công cao nhất của mình, kịp thời đón được Mẫu Tâm Quả khi nó còn cách mặt đất chưa tới hai thước.
Phong Ưng Vương bị bạch xà kéo chân, trơ mắt nhìn một loạt động tác của Hiểu My thì càng thêm bạo phát, điên cuồng. Từ đôi cánh của nó, vô số lông vũ bắn về hướng Hiểu My. Chiếc lông mềm mại ban đầu lúc này trở nên thập phần nguy hiểm. Nó có thể xuyên thủng cả một gốc đại thụ để truy kích kẻ thù.
Hiểu My cất hộp ngọc đựng Mẫu tâm quả vào không gian giới chỉ. Sau đó triệu hồi Như Ý côn, thi triển ngay một chiêu Thiên Long cửu khúc, đốt cháy lông đại ưng tựa như đốt tơ của Bách Mục Ma chu trước đây.
Đại ưng xoay vòng giữa hai kẻ thù vô cùng đáng sợ. Nó quyết định thi triển tuyệt kỹ phong thuộc tính của mình. Điều khiển gió, khiến không khí xung quanh Hiểu My và Tiểu Bạch đều ẩn chứa ngàn vạn lưỡi đao vô hình, không ngừng chém vào thân thể một người, một xà với tất cả bạo tàn, ác độc.
Tuy nhiên, xui cho nó. Lớp da rắn của Ngân Nguyệt Xà được bao phủ bằng một lớp vảy còn cứng hơn cả huyền thiết vạn năm. Trên người Hiểu My thì mặc Ngư Long chiến giáp, đao thương bất nhập.
Phong Ưng Vương đánh không lại, tung ra một hư ảnh rồi xoay người trốn chạy.
Ngân Nguyệt Xà nào đơn giản như vậy liền bỏ qua cho nó. Ngọc ấn trăng non trên đỉnh đầu tam giác lay động vài cái rồi bay vọt lên cao, hoá thành tinh nguyệt thạch ẩn chứa sức mạnh phi thường, rượt theo bóng dáng đại ưng, nện mạnh vào bụng khiến nó lảo đảo, chậm lại.
Ngay lúc này, tiếng hét của Hiểu My vang lên: Thiên Long Vấn Thiên. Đi!
Như Ý côn của Hiểu My rực lửa, trượt ra khỏi tay cô rồi phóng thẳng lên trời, tập kích đại ưng còn đang choáng váng, chưa kịp phục hồi.
Trường côn xuyên một đường thẳng tắp từ bụng qua lưng Phong Ưng Vương rồi giữ nguyên như vậy, lao xuống, ghim đại ưng cố định trên mặt đất.
Không…….
Phong Ưng Vương gào thét không cam lòng. Nhưng tiếng kêu của nó chỉ có thể vang lên nhanh chóng rồi nghẹn lại giữa chừng. Ngân Nguyện Xà đã xuất hiện bên cạnh, cắm sâu mấy cái nanh sắc nhọn vào chiếc cổ biếc xanh, mềm mại.
Yêu thú cấp 9. Cứ vậy chết đi.
Hiểu My chạy tới không kịp, chỉ có thể nhìn đại ưng hùng tráng trở thành một con chim chết, nằm ngay đơ. Cô ai oán la lên:
- Trời ơi. Ta còn muốn bắt nó làm yêu thú phi hành. Sao ngươi lại giết nó rồi. Đền cho ta, đền cho ta đi.
Xà Vương liếc cô, giọng chanh chua đáp trả.
- Cô cướp đi Mẫu Tâm quả của nó mà còn đòi nó thần phục à. Mơ đi. Nếu muốn có yêu thú phi hành, một lát đến ổ của nó mà chọn.
Nói xong, nó lắc mình, biến thành hình dáng của Tiểu Bạch, xuyên qua vết thương, chui vào bụng đại ưng, hấp thu huyết khí và thôn phệ quả tim của con chim bất hạnh.
Một loáng sau, Phong Ưng Vương chỉ còn lại bộ thây khô. Có điều, đôi cách của nó vẫn mượt mà, bền chắc như không hề ảnh hưởng.
- Đồ tốt à nha! Hiểu My mừng rỡ, tiến tới vuốt ve.
- Dĩ nhiên. Tiểu Bạch đắc ý, rung rung cái đuôi, oang oang giới thiệu: Thu lấy tinh hạch và đôi cánh của nó, tinh luyện chung với Ngư Long Chiến Giáp. Sau này, cô sẽ nhận được kinh hỉ ngoài tưởng tượng.
Hiểu My ngoan ngoãn nghe lời, nhanh chóng thu hoạch chiến lợi phẩm của mình rồi theo bạch xà tìm kiếm hang ổ của đại ưng.
Nửa canh giờ sau.
Cách nơi xuất hiện Mẫu Tâm quả trăm dặm, trên một vách đá cheo leo nằm chếch về hướng đông bắc của Ma Lâm sơn mạch, Hiểu My tìm được một hang động khá sâu.
Trong hang động, Hiểu My phát hiện được một quả trứng nằm im giữa cái ổ rộng lớn được lót bằng lông vũ của không biết bao nhiêu con phi hành điểu.
Hiểu My bước lại gần, nhìn nhìn, sờ sờ…
- Tiểu Bạch, đây là trứng của Phong ưng vương à?
Xà vương rời khỏi tay của Hiểu My, dựng đứng người trên mặt đất. Nó đung đưa cái đầu lại gần quả trứng, hít hít mấy cái. Sau mới chậm rãi lên tiếng.
- Cái này là trứng của Hoàng phong điêu. Xem ra vận khí của cô rất rất không tệ.
- Ủa, lẽ nào con đại ưng khi nãy là chim mái không thể đẻ trứng nên mới trộm trứng của loài khác về ấp? Hiểu My lầm bầm suy đoán.
- Vớ vẩn. Con chim chết khi nãy là chim trống đó. Chắc là nó có sở thích sưu tập những quả trứng xinh đẹp, giống Hoan Hỉ Thần cô thích sưu tập mỹ nam. Giọng nói đầy mai mỉa của xà vương vang lên.
Không phải chứ. Tự nhiên lôi Hoan Hỉ thần vào đây. Thật bực bội mà.
Hiểu My gượng cười. Lại chỉ vào quả trứng, hỏi tiếp.
- Hoàng Phong điêu và Phong Ưng vương, con nào lợi hại hơn?
- Hoàng phong điêu dẫn đầu về tốc độ. Phong Ưng Vương tốc độ yếu hơn Hoàng Phong điêu nhưng sức tấn công mạnh hơn.
Xà Vương rành rẽ đưa ra kết luận.
Danh sách chương