*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trái tim của Thẩm Tinh Hòa không tự chủ được mà đập thình thịch, giọng nói của Vệ Mân tương đối thanh tân lạnh lẽo, nhưng lại hết sức trêu chọc người khác.
 
Cô không nhịn được, nhẹ nhàng cọ xát môi dưới của anh, như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm liền tách ra.
 
Yết hầu của Vệ Mân giật giật, khớp xương ngón tay rõ ràng của anh sờ lên bờ môi mình, giống như vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần.

 
Thẩm Tinh Hòa cảm thấy có chút chột dạ khó hiểu, cảm giác giống như chiếm lấy tiện nghi của kẻ khác.
 
Lại không ngờ Vệ Mân lại chính là ngoài lạnh trong nóng hàng thật giá thật, trên mặt anh không hề có chút biểu cảm dư thừa nào, bình tĩnh không gợn sóng, nhưng lời nói ra lại có mười phần quyến rũ, “Hôn tôi.”
 
Thẩm Tinh Hòa cảm thấy bản thân bị anh quyến rũ, nhìn anh hai giây, ma xui quỷ khiến lại hôn lên má anh một cái.
 
Anh không hài lòng nhíu mày, ngón trỏ chỉ chỉ môi mình nói, “Chỗ này.”
 
Khuôn mặt Thẩm Tinh Hòa không tự chủ được mà đỏ lên, nhẹ nhàng chạm một cái lên môi anh.
 
Vệ Mân vẫn không hài lòng, ngón tay thon dài nâng gò má của cô lên, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm đôi môi cô. Ngón cái nhẹ nhàng cọ xát qua lại trên đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó khẽ phủ môi lên, hôn sâu hơn.
 
Đầu tiên là lướt qua liền thôi như thăm dò, cánh môi cùng cánh môi nhẹ nhàng chạm vào nhau. Sau đó môi anh khẽ nhếch lên, mút làn môi dưới ướt át của cô, đầu lưỡi khẽ miêu tả hình dáng đôi môi cô. Lưu lại vết nước mập mờ phía trên sau đó lại tự mình mút vào sạch sẽ.
 

Thẩm Tinh Hòa bị anh hôn mà toàn thân tê dại, nụ hôn của anh cực kỳ dịu dàng, mang theo ngọn lửa bao vây người ta, chậm rãi hòa tan. Nụ hôn từ nhẹ đến mạnh, mãi cho đến khi cô nhịn không được hé miệng đón hùa ý của anh, đầu lưỡi lại chạm đầu lưỡi một cái, vội vàng rụt trở về. Đầu lưỡi của anh đuổi theo, du ngoạn trong miệng cô, mập mờ ôm lấy lưỡi của cô, vòng qua đầu lưỡi cô, vẽ một vòng như đang liếm hôn.
 
Ngón tay anh chậm rãi luồn vào mái tóc dày của cô, lòng bàn tay men theo tiết tấu của nụ hôn mà dịu dàng vuốt ve lỗ tai mẫn cảm của cô, ngẫu nhiên còn xoa xoa vành tai sưng đỏ như máu của cô.
 
Thẩm Tinh Hòa không nhịn được mà phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ từ yết hầu, anh thật sự là biết chơi.
 
Hai người hôn thật lâu, mãi cho đến khi cô chậm rãi có chút thiếu khí, khẽ vùng vẫy một lúc, anh mới buông ra. Bên ngoài có tiếng mưa nho nhỏ, bên trong căn phòng có thể nghe được tiếng thở hổn hển động tình của nhau.
 
“Anh hôn rất chuyên nghiệp, tích lũy kinh nghiệm ở nước ngoài sao?” Cô chế nhạo nói, giọng điệu có chút chua chát không thể nào hiểu được.
 
Vệ Mân còn cảm thấy chưa thỏa mãn, ánh mắt sáng rực nhìn vào cánh môi sưng đỏ của cô, giải thích nói, “Năm hai Đại học, có viết qua luận văn liên quan đến tình dục, cho nên lúc đó xem không ít tư liệu.”
 
Thẩm Tinh Hòa nghi ngờ nhìn anh, không tin có một luận văn không đứng đắn như thế, nhưng nhìn qua bộ dáng cực kỳ bình tĩnh của anh, vậy mà cô không nói được bất kỳ lời phản bác nào.
 
Mà Vệ Mân đương nhiên không cho cô bất kỳ cơ hội hỏi han nào, một lần nữa nắm chặt mấy đầu ngón tay đang đỡ trên đầu cô, miệng lại một lần nữa phủ lên. Lần này rõ ràng là nụ hôn không còn làm anh thỏa mãn, đầu lưỡi chạm vào đầu lưỡi của cô, dây dưa thật sâu. Đồng thời đôi bàn tay không thành thật cũng từ cổ áo chui vào trong áo sơ mi của cô. Sau đó từ từ di chuyển xuống dưới, mãi cho đến khi lòng bàn tay chụp lên bộ ngực đầy đặn non mềm của cô.
 
Thẩm Tinh Hòa ưm một tiếng, bàn tay nhỏ chống lên bộ ngực anh, không biết nên đẩy anh ra hay nên túm chặt hơn. Lòng bàn tay cô cảm nhận được trái tim đang đập mạnh mẽ trong lồng ngực. Nửa người bên dưới cũng không tự chủ mà dán ở cùng một chỗ. Gốc rễ của phái nam của anh đang chọc lên bụng mình, cách lớp áo sơ mi mỏng manh có thể cảm nhận được sự tráng kiện cùng sức nóng của anh.
 
Tay cô trượt lên trên, nghịch ngợm sờ vào hầu kết gợi cảm của anh, nghe được tiếng rên khó có thể kiềm chế được của anh. Đầu lưỡi càng thêm điên cuồng quấn lấy cô, nước bọt không kịp nuốt xuống theo hàm chảy xuống. Cô vặn vẹo hạ thân, chủ động dán chặt lên người anh.
 
Vệ Mân mút lấy cái lưỡi thơm tho của cô, trở người ép cô xuống dưới thân. Ngón tay trước ngực cô càng tăng thêm lực, nhào nặn phần thịt mềm mại trắng nõn trước ngực thành đủ loại hình dạng. Lòng bàn tay chà xát đầu vú của cô, cảm nhận nơi đó vì động tình mà cứng lên.
 
Thẩm Tinh Hòa thoải mái nhanh chóng khóc lên, hai tay ôm cổ anh, miệng không ngừng nuốt nước bọt của anh, nuốt nước bọt lẫn nhau.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện