Đương nhiên, điều này có lẽ có quan hệ với việc lúc trước bọn họ uống canh gan Thiết Tuyến Xà. Dù sao, sự đối lập cũng quá mạnh. Trong cơn hưng phấn, bữa ăn mất nửa canh giờ liền. Mặc dù đám Võ sĩ đều như sói đói, nhưng Thiết Tuyến Xà lại rất nhiều, con nhỏ nhất cũng dài hơn trượng. Đến cuối cùng, bọn họ mới ăn hết có một phần năm thịt rắn, số còn lại không cần Niệm Băng nói, đã đem cất vào trong Băng động bên trong Băng Xuyên. Mà bọn Niệm Băng ăn con lớn nhất, cũng đã hao phí nhiều Hỏa Ma pháp lực của Niệm Băng nhất.

Khi Niệm Băng, Tích Lỗ và Miêu Miêu ăn no thì con Thiết Tuyến Xà dài ba trượng đã được nướng lên vẫn còn rất nhiều. Miêu Miêu vẫy tay gọi, lập tức năm con Sủng vật bảo bối của nàng chạy vọt đến. Tốc độ nhanh nhất chính là con Hồ Ly tục tĩu. Ai nói trâu chỉ thích ăn cỏ, con Bạo Nãi Kim Ngưu của Miêu Miêu ăn thịt không thua gì các con Sủng vật khác. Trong năm con Sủng vật, thì Cúc Hoa Trư Quan Quan và Ám Ma Thử Điềm Điềm có lực chiến đấu mạnh nhất, nên chúng nó dựa vảo thân thể cao lớn, chiếm cứ vị trí tốt nhất, cả xương cốt rắn cũng không buông tha. Đáng thương nhất chính là Huyễn Ảnh Ma Chương Cường Cường, cái miệng của nó nhỏ hơn bốn con Sủng vật kia nhiều. Mặc dù thên hình không nhỏ, nhưng tốc độ ăn chậm hơn nhiều.

Ngân Nãng và đám thuộc hạ cất trữ thịt rắn xong liền sắp xếp thành đội hình chỉnh tề, đứng trước mặt Niệm Băng chờ lệnh. Niệm Băng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tuyết Sơn ở bên kia dường như không có biến hóa quá lớn, lạnh nhạt nói:

- Thể lực của các ngươi đã khôi phục, bụng cũng đã no. Cũng là lúc nên tiếp tục hoàn thành hành động Diệt Sơn. Đừng tưởng rằng ta cho các ngươi một nhiệm vụ bất khả thi. Chỉ cần tiếp tục cố gắng, các ngươi sẽ thấy được kỳ tích phát sinh. Được rồi, bây giờ các ngươi hãy đi đi. Bắt đầu từ ngày mai, khôi phục mệnh lệnh Diệt Sơn

- Vâng, Giáo Chủ

Ăn no cái bụng, đám Võ sĩ đồng thanh trả lời. Dưới sự dẫn đầu của Ngân Nãng đi về phía đỉnh Tuyết Sơn. Nhìn bóng lưng bọn họ, Niệm Băng không khỏi xuất hiện nụ cười: Rất nhanh các ngươi sẽ cảm thấy sự khác biệt. Nhìn đám Võ sĩ đạp núi mà đi, hắn tìm một nơi ngồi xuống lặng lẽ tập luyện, Thất thải quang mang hình thành một cái lồng bảo vệ, ngăn cản gió lạnh.

Đúng như suy nghĩ của Niệm Băng. Khi hành động Diệt Sơn được triển khai lại, bọn Ngân Nãng nhất thời cảm nhận được sự khác biệt. Lúc trước, bọn họ toàn lực công kích sáu bảy lần là phải nghỉ ngơi một lát. Nhưng lần này, liên tục phát động Đấu khí công kích mười lần vẫn cảm thấy rất là khỏe mạnh. Hơn nữa, bọn họ còn kinh ngạc phát hiện, lực lượng của mình dường như tăng lên rất nhiều. Đấu khí oanh kích núi, uy lực tăng cường rõ rệt hơn lúc đầu. Ngay từ đầu đám Võ sĩ còn không quá để ý. Nhưng sau một ngày, cả Tuyết Sơn bị nổ ba trượng thì bọn họ nhất thời ý thức được sự biến hóa của thân thể mình. Bọn họ đều nghĩ đến một vấn đề. Tinh Trấp, chỉ có nó là khả nghi nhất. Bất kể là Ngân Nãng hay là đám thuộc hạ của hắn, đều âm thầm cảm kích vị Giáo Chủ trẻ tuổi Niệm Băng. Phải biết rằng một gã Võ sĩ muốn tăng cường thực lực bản thân thì chỉ có không ngừng tu luyện và thực chiến. Nhưng đi theo Niệm Băng đến vùng đất giá lạnh này. Chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà thực lực của bọn hắn đã tăng cường hơn trước kia rất nhiều. Lúc đầu bọn họ vốn không chút tin tưởng vào hành động Diệt Sơn này, đã bắt đầu chờ đợi tình huống của mình khi đợt huấn luyện hai tháng này chấm dứt. Nhưng sự đề cao lần này khiến cho tính tích cực của bọn họ tăng lên.

Bảy ngày sau, khi tiểu đội Băng Nguyệt Đường tiến vào vùng núi non này được mười ngày. Lúc mặt trời mới mọc lên, thì có một con Tuyết Ưng từ phía Băng Nguyệt Thành bay đến. Tuyết Ưng là một loại chim Ưng đặc biệt của Băng Nguyệt Đế quốc, trời sinh hung dữ, chỉ sống ở nơi lạnh giá. một khi bị thuần phục, sẽ trở thành đồng bọn tốt nhất của chủ nhân. Con tuyết ưng này có thể nói là bảo bối của Ngân Nãng. Khi hắn đọc bức thư mà Tuyết Ưng mang đến, lập tức từ trên đỉnh núi xuống tìm Niệm Băng.

- Giáo Chủ, Huyết Vệ đã đến

nghe Ngân Nãng bẩm báo, tinh thần Niệm Băng rung lên, vừa lòng nói:

- Thật là nhanh

Ngân Nãng mỉm cười nói:

- Giáo Chủ ra lệnh đương nhiên phải nhanh. Bảy vị Trưởng lão nhận được mệnh lệnh của ngài liền lập tức ra lệnh cho năm trăm Huyết Vệ ngày đêm chạy đến Băng Nguyệt Thành. Bây giờ bọn họ đang ở tổng bộ của chúng ta ở Băng Nguyệt Thành đợi lệnh. Ngài xem, có phải để bọn họ lập tức đi đến đây không? Trong mắt Ngân Nãng lóe ra tia sáng nhàn nhạt. Mười ngày trôi qua, Niệm Băng đã rời khỏi đây ba lần, bọn họ cũng đã được uống ba lần Tinh Trấp. Từ khi biết tác dụng kỳ diệu, thì không một ai oán giận. Mỗi khi ngửi thấy mùi chất lỏng thối đó, bọn họ như thấy được Thiên hạ chí bảo ( Bảo vật). Tinh Trấp không còn khó uống nữa. Mười ngày thời gian, tốc độ phát triển của bọn họ là điều mà trước kia khó có thể tưởng tựơng, nhất là thể lực và sự tinh khiết của Đấu khí, đều đã được đề cao rất nhiều. Lại có thịt Thiết Tuyến Xà tẩm bổ nên khiến cho các Võ sĩ càng lúc càng tin tưởng. Từ khi bắt đầu Hành động Diệt Sơn đến giờ, cả ngọn núi ngoại trừ trăm trượng mà Niệm Băng chém đứt, thì bọn họ đã thành công được hai mươi trượng. mặc dù thế núi càng lúc càng lớn, nhưng tốc độ của bọn họ vẫn duy trì được như trước. Điều này chứng tỏ thực lực của bọn họ đang không ngừng tăng lên trong quá trình này.

Niệm Băng mỉm cười, lắc lắc đầu nói:

- không cần, ta đến Băng Nguyệt Đường dẫn bọn họ đến đây. Vừa lúc cũng nên xem bên đó đã chuẩn bị như thế nào thứ mà ta cần. Ngân Nãng, bên này giao cho ngươi chỉ huy. Chậm nhất tối nay ta sẽ trở về

không biết Băng Nguyệt Thành bên kia thế nào rồi, những thứ mình cần đã chuẩn bị ra sao. Đây mới là điều quan trọng nhất. Dù sao, Mấy tên Võ sĩ không thể nào chỉ huấn luyện có hai tháng mà đã có thể chống lại Thần Nhân. Thứ mình thiết kế, nếu có thể thành công, thì chỉ có mình và Tích Lỗ cũng là đủ rồi.

Ngân Nãng nói:

- Giáo Chủ yên tâm. Gần đây các huynh đệ càng lúc càng tự tin. Căn bản không cần dặn dò, tất cả đều sẽ dùng hết sức lực. Thẳng thắn mà nói, từ khi ta bắt đầu tu luyện Vũ kỹ đến nay, mười ngày này là mười ngày ta tiến bộ nhanh nhất. Cảm ơn ngài đã đem cơ hội đến cho Băng Nguyệt Đường chúng ta. Ngày cứ an tâm, huynh đệ Băng Nguyệt Đường chúng ta sẽ đem hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ

Niệm Băng mỉm cười nói:

- bình thường chảy nhiều mồ hôi thì khi chiến đấu sẽ ít đổ máu. Hai tháng sau, cái mà chúng ta phải đối mặt, ta đã nói qua. Ngân đường chủ vì tính mạng các huynh đệ, các ngươi phải cố gắng thêm mới được

Niệm Băng để Tích Lỗ lưu lại đây, dẫn Miêu Miêu dựa vào không gian Ma pháp quay lại Băng Nguyệt Thành. Mười ngày ở đây, cũng khó cho Miêu Miêu mỗi ngày có thể tu luyện Tinh thần Ma pháp. Lần này về Băng Nguyệt Thành, cũng để cho nàng thả lỏng một chút. Thời gian của Niệm Băng không có nhiều. Từ sáng sớm đến tối đêm, khi trời vừa mới tối thì hắn đã cùng Miêu Miêu quay lại.

Cánh cửa màu bạc trong không trung lóe sáng. Miêu Miêu là người đầu tiên đi ra. Ngay sau đó là Niệm Băng. Tích Lỗ mỉm cười đi lên đón, nhưng lại nhìn thấy một đám người mặc quần áo màu đỏ sậm đi ra. Bọn họ không phát ra bất cứ âm thanh gì. Những người này vừa xuất hiện, khiến cho Tích Lỗ kinh hãi. Bởi vì, hắn cảm nhận được một cỗ hơi thở lẫm liệt trên người bọn họ. Mặc dù sát khí được thu lại hoàn toàn, nhưng đám Võ sĩ này lưng đeo Tế kiếm, mặc bộ võ phục màu đỏ lại để cho hắn một ấn tượng rất sâu. Những người này nhìn qua thì thấy khoảng trên dưới ba mươi tuổi, trên mặt không có chút cảm tình. Sau khi xuất hiện, liền bình tĩnh xếp thành hàng nghiêm chỉnh sau lưng Niệm Băng. Từ trên người bọn họ, Tích Lỗ cảm nhận được hơi thở huyết tinh (khát máu). Cỗ sát khí cường đại không ngừng tăng lên theo số lượng người đến. Tất cả bọn họ đều như một thanh kiếm sắc bén sắp ra khỏi vỏ, lúc nào cũng có thể phát động công kích mạnh nhất. Ánh mắt của bọn họ mặc dù rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt đó lại như ánh mắt của rắn độc. Đám Võ sĩ của Băng Nguyệt Đường cho Tích Lỗ thấy được tố chất rất cao. Nhưng so sánh hơi thở phát ra với những người này thì vẫn có chênh lệch không nhỏ. Nhìn bàn tay to lớn của bọn họ và khí chất lạnh như băng kia, Tích Lỗ không khỏi hít vào một hơi lạnh. Đây là người của Ngưỡng Quang Đại lục sao? Qua hơi thở phát ra trên người bọn họ, thì hiển nhiên đã trải qua huấn luyện một thời gian rất dài. Hơn nữa cũng không phải Võ sĩ bình thường. Thực lực của bọn họ rõ ràng chỉ có thể dùng máu mà rèn luyện ra. Sát thủ, đây là phán đoán cuối cùng của Tích Lỗ. Năm trăm Huyết Vệ, những thành viên tinh anh nhất của Huyết Sư giáo. Tác dụng bình thường của bọn họ đúng là công kiên. Một khi Huyết Sư giáo gặp phải vấn đề khó giải quyết hoặc nguy cơ là lúc bọn họ đi ra ngoài. Năm trăm Huyết Vệ này đã hao phí rất nhiều tài nguyên của Huyết Sư giáo. Cả năm đường, không có một đường nào tiêu hao nhiều bằng bọn họ.

Huyết Vệ được bồi dưỡng từ nhỏ, do Huyết Sư đường có địa vị cao nhất trong Huyết Sư giáo phái ra cao thủ tìm kiếm những cô nhi có tư chất vĩ đại trong nhân gian. Từ ba tuổi đã bắt đầu bồi dưỡng, tin tức trong lòng bọn họ chỉ có phục tùng và giết chóc. Mỗi một Huyết Vệ trong Huyết Sư đường, bọn họ đều phục vụ vì Huyết Sư đường khi ba mươi tuổi. Đây cũng là thời kỳ hoàn mỹ nhất của cuộc đời mỗi con người. Từ ba mươi tuổi đến bốn mươi năm tuổi, mười năm năm thời gian bọn họ phục vụ vì Huyết Sư giáo. Huyết Vệ qua bốn mươi năm tuổi sẽ phải lập tức rời khỏi đội ngũ Huyết Vệ, do Huyết Sư giáo an bài, trở thành một người bình thường. Sau khi Huyết Vệ lui chức, thì bọn họ có địa vị rất cao trong Huyết Sư giáo. Bọn họ đảm nhận làm huấn luyện viên cho Huyết Vệ đời tiếp theo, hoặc là đảm đương các chức vụ quan trọng trong các đường, không một ai không đạt được đãi ngộ tốt nhất. Tuy nhiên, cuối cùng có thể thành công thối lui thì mười không đủ một. Qua đó có thể thấy nhiệm vụ mà bọn họ chấp hành khó khăn đến mức nào. Mà cũng bởi vì như vậy, bọn họ trải qua huấn luyện bằng máu, nên là đội ngũ mạnh nhất trong thế giới ngầm. Tuy số lượng chỉ có năm trăm, nhưng lúc trước cả Gia gia của Niệm Băng là Dung Diễm khi có được Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn cũng đã nói qua: Ở giai đoạn này, duy nhất có thể hủy diệt Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn thì chỉ có năm trăm người này mà thôi. Cũng không phải nói đám Huyết Vệ này có thể hơn Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn. Nhưng mà đám Huyết Vệ đã trải qua huấn luyện, hơn nữa lại luôn quán triệt cho bọn họ một loại tư tưởng. Đó là đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn. Chỉ riêng điểm này, thì cho dù có hai Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn cũng không chắc đã là đối thủ của bọn họ.

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Tích Lỗ, Niệm Băng mỉm cười nói:

- đại ca, mấy người này chính là tinh anh trong tinh anh của Huyết Sư giáo chúng ta. Huyết Sư năm trăm Huyết Vệ. Lúc trước, ta giúp Yến Phong bước lên ngôi hoàng đế của Băng Nguyệt Đế quốc, trận chiến hoàng cung quan trọng nhất đúng là do bọn họ hoàn thành. Lúc đó dù ta đã dùng đủ loại biện pháp để nội bộ mâu thuẫn. Nhưng năm trăm Huyết Vệ này đã làm được một kỳ tích bất tử.

Tích Lỗ gật gật đầu nói:

- không sai, những người này không chỉ có thực lực mạnh, càng quan trọng hơn là trên người bọn họ tản mát ra một loại hơi thở, mà ngay cả ta cũng cảm thấy đôi chút sợ hãi. Niệm Băng, thế lực của Huyết Sư giáo các ngươi thật đúng là cường đại. Ta thấy, nếu bất kể hy sinh, thì đám Thần Nhân dưới Bán thần, thì ở tình huống năm chống một, thì cũng khó thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ

Bán Thần đúng là chỉ Thần Nhân dưới cấp 12. Dù là bán Thần cũng có thực lực hơn hẳn Vũ Thánh và Thần Sư. Tích Lỗ phán đoán rất chuẩn xác, đám Huyết Vệ này mặc dù chỉ có thực lực của Vũ Đấu gia và Đại Kiếm sư nhưng bọn họ hoàn toàn có thể làm được nhiệm vụ của Vũ Thánh. Tích Lỗ âm thầm tính toán một chút, trên Thần Chi đại lục có trên vạn Thần Nhân. Nhưng hầu hết trong số đó đều là Thần Nhân cấp thấp nhất. Tố chất thậm chí còn không bằng những người trước mặt này. Xem ra, Ngưỡng Quang Đại lục ngoại trừ cao thủ mạnh nhất còn xa mới so sánh được với Thần Chi đại lục thì cũng có lực lượng chống lại đám Thần Nhân bình thường.

Chính lúc mà Tích Lỗ quan sát năm trăm Huyết Vệ, thì đám Huyết Vệ ở phía sau đã từng bước ra hết. Ở đội ngũ cuối cùng đi ra này, làm cho Tích Lỗ cảm thấy hơi kỳ lạ. Ba mươi tên Huyết Vệ xuất hiện cuối cùng, cứ ba người nầng một cái giá rất lớn được làm bằng kim loại không biết dùng để làm gì. Trên cái giá có đặt một vật rộng hơn một trượng, phía dưới có một cái trụ rất bén nhọn. Bên dưới giá có những cái đệm bằng da trâu. Hai gã Huyết Vệ phía trước chính là dùng vai đặt ở đó để nâng cái giá. Theo hình cung ở phía trước, một cái trụ dài hơn trượng làm bằng kim loại kéo dài ra sau. Mà ở hai điểm cuối của hình cung thì do dây màu đen nối lại với nhau. Dây màu đen to như ngón cái, không biết làm từ cái gì. Ải Nhân Tộc là chú tạo đại sư, nên khi Tích Lỗ nhìn thấy thứ này trong đầu đã tính toán rất nhanh. Nhất là khi hắn nhìn thấy cái dây màu đen đó, cùng với cái hình trụ kim loại kéo dài ra sau. Cùng với chỗ mà tên Huyết Vệ ở phía sau đang nâng lên, mắt không khỏi sáng rực lên. Quát to một tiếng:

- Tốt, thật sự quá tốt

không thể chờ đợi được nữa, hắn chạy ngay đến trước mặt nó, muốn sờ sờ cái giá kim loại khổng lồ kia.

Hào quang màu đen như răng rắn độc lộ ra. Trong nháy mắt, có ít nhất hơn mười thanh kiếm hướng về phía Tích Lỗ. Thân hình đang vọt tới trước của Tích Lỗ lập tức ngừng lại. Một tầng Đấu khí màu đen từ trong cơ thể phát ra. Hắn cảm giác được có nguy hiểm. Hơn mười thanh kiếm tốt đen đó đều chỉ vào các vị trí yếu hại trên người hắn. Nhưng không có một cái nào chồng chéo vào nhau. Sát khí mãnh liệt tập trung lên người hắn.

Trong giây phút này, hắn rõ ràng cảm nhận được, bất kể mình di chuyển về hướng nào, thì mấy thanh Tế kiếm này sẽ lập tức công kích mình. Hắn đương nhiên không ngại công kích như thế. Nhưng có thể phối hợp uy hiếp trong nháy mắt như vậy, khiến hắn càng ấn tượng hơn về đám Huyết Vệ này. Nhìn những đôi mắt không có cảm tình đó, Tích Lỗ không khỏi thầm gật đầu, lợi hại, quá lợi hại

Những điều này chỉ xảy ra trong nháy mắt, Niệm Băng đã chận lại:

- Dừng tay, là người nhà cả

Tế kiếm màu đen biến mất không gây một tiếng động. Đội ngũ Huyết Vệ vẫn duy trì sự chỉnh tề vốn có. Sát khí trong nháy mắt thu lại. Ngay cả cao thủ như Tích Lỗ cũng cảm thấy cả người nhẹ hắn. Lúc này, hắn mới có thể chạm vào giá kim loại kia. Đấu khí màu đen đang tìm tòi trên giá. Nhất là cái trụ kim loại kéo dài ra sau.

Tích Lỗ liên tục gật đầu, trong mắt đầy sự tán thưởng:

- Thật là tốt, thật sự rất tốt. không ngờ trên Ngưỡng Quang Đại lục cũng có thể luyện chế ra thứ như thế này

Niệm Băng mỉm cười nói:

- Băng Nguyệt Đế quốc là quốc gia giỏi chế tạo nhất trên Ngưỡng Quang Đại lục. Trước khi chúng ta vào dãy núi này, ta đã nói qua với Yến Phong – quốc vương Băng Nguyệt Đế quốc. Để cho hắn phái người làm ra. Hiện tại bên đó còn đang gấp rút chế tạo. Các loại vật liệu đều đã có đủ. Tin rằng, không lâu nữa, những thứ ta cần đều có thể làm xong hết. Thời gian hai tháng là đủ rồi

Tích Lỗ không quay đầu lại nhìn Niệm Băng. Ánh mắt của hắn bị thứ trước mắt hấp dẫn mất rồi. Vừa tìm hiểu kim loại lạnh như băng, vừa thì thào tự nói:

- Hai người nâng, cái giá này có chiều cao không đủ. Đây là một loại hợp kim, không đơn giản chỉ là thiết, mà dùng Tinh thiết và Sao cương dung hợp mà thành. Cường độ rất tốt, hơn nữa còn dùng gần trăm sợi nhỏ nối lại với nhau, công nghệ đã rất hoàn hảo. Nỗ lớn như vậy, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Trong sử sách của Ải Nhân tộc chúng ta, trước kia Di Thất Đại Lục từng có loại siêu cấp trọng nỗ. Tuy nhiên cái đó chỉ là trọng nỗ đặt trên tường thành để phòng ngự. Công nghệ chế tạo càng phải hoàn mỹ hơn, có thể đồng thời bắn ra tám mũi tên. Ngay cả Chủ thuẫn cứng rắn nhất cũng không ngăn cản được sự công kích của nó. Tuy nhiên, Nỗ này mặc dù chỉ có thể bắn ra một mũi tên, nhưng cường độ công kích phải hơn Bát Cống Trọng Nỗ nhiều. Dù sao, tất cả lực đạo tập trung vào một mũi tên, thì uy lực phải rất lớn. Tuy nhiên, Nỗ này cũng có khuyết điểm, phải dùng đến tài nguyên rất khổng lồ. Hơn nữa, khi Nỗ được chế tạo ra, trọng lượng là một vấn đề rất lớn đối với Ma Pháp sư. Nếu ta không đoán sai, mỗi một Nỗ nặng hơn hai trăm cân

Niệm Băng gật gật đầu nói:

- không sai, hai trăm năm mươi cân. Tích Lỗ đại ca không hổ là Chiến sĩ của Ải Nhân tộc. Phán đoán của huynh rất chính xác. Nỗ này mặc dù có lực công kích rất mạnh, nhưng trọng lượng lại là hạn chế lớn nhất. Không có Đấu khí cấp Vũ Đấu gia thì căn bản không thể nào giật Nỗ này được mặc dù hai bên dây Nỗ có đặt hai bánh xe di chuyển để giảm bớt lực kéo. Hơn nữa nâng Nỗ nặng hai trăm năm mươi cân cũng không phải việc người bình thường có thể làm được. Mỗi một cây trọng nỗ này phải có ba gã cao thủ mới có thể phát huy uy lực. Hơn nữa, chỉ có uy lực đơn thể, có tên là Tru Thần Nỗ

Tích Lỗ chấn động cả người. Nghe những từ mà Niệm Băng nói cuối cùng, hắn nhất thời hiểu được ý của Niệm Băng, thì thào tự nói:

- Tru Thần, một cái Tru Thần Nỗ. Niệm Băng, đây là thiết kế của ngươi?

Niệm Băng gật gật đầu nói:

- Ta từ nhỏ đã đi theo Sư phụ học Trù Nghệ, rất thích các loại chế tạo. Nhất là Nỗ. Ta lại là một gã Ma Pháp sư, lúc giao chiến với Võ sĩ thì rất bất lợi. Đáng tiếc, khi đó ta không có tiền, nếu không, đã chế tạo một cây Nỗ mang theo bên người. Khi còn bé ta đã có một ảo tưởng, nếu có thể chế tạo ra một Siêu cấp trọng Nỗ, cho dù là cao thủ cấp Vũ Thánh cũng khó mà ngăn cản được. Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là phải bắn trúng được đối thủ. Vì vậy, ta có một số ý tưởng, sau này lúc rảnh rỗi thì đã vẽ ra sơ đồ. Trước khi đến đây, ta đã đem sơ đồ giao cho quốc vương Băng Nguyệt Đế quốc. Sau khi hắn phái người thiết kế Vũ khí giỏi nhất cải biến, liền có Tru Thần Nỗ này. Chế tạo cái này quả thật tốn quá nhiều tài nguyên. Một thanh Tru Thần Nỗ đủ để trang bị cho mấy Trọng Kỵ binh. May mắn là Băng Nguyệt Đế quốc có rất nhiều khoáng thạch, nên mới có thể thành công chế tạo ra

Một tay Tích Lỗ đặt ở bên dưới thân Nỗ, dùng sức, chỉ một cánh tay đã giơ được thanh trọng nỗ nặng hai trăm năm mươi cân lên. Khiến cho đám Huyết Vệ mặt không chút cảm tình cũng không khỏi chấn động. Phải biết rằng cánh Nỗ ky (cánh nỏ) rất lớn, Tích Lỗ chỉ nâng ở phía sau. Mà Nỗ Ky ở phía trước là nặng nhất, vì vậy, sức nặng mà hắn chịu đựng bây giờ không đơn giản chỉ là hai trăm năm mươi cân. Nhìn bề ngoài đầy thoải mái của hắn, như không có dùng chút sức lực nào, không hề run rẩy một chút, phải biết rằng, cho dù lực sĩ cử được ngàn cân, cũng không thể làm được điểm này.

Ngân quang chợt lóe lên trên tay Niệm Băng, một mũi Tên dài nửa trượng xuất hiện trên tay hắn. Đưa mũi tên cho Tích Lỗ, hắn mỉm cười nói:

- đại ca, để huynh thử mũi tên đầu tiên này đi. Thứ này được làm ra đến nay, ta cũng muốn xem uy lực của nó rốt cuộc đạt đến mức nào. Vì bắn ra với lực rất mạnh, nên trên mũi Tru Thần Tiễn này ta không có bố trí cánh. Nếu khoảng cách công kích thẳng tắp mà đạt được ba trăm trượng, thì mục đích của ta đã đạt được

Tích Lỗ cầm mũi tên lên xem, không khỏi cười nói:

- Thật là bút lớn. Lấy Tinh thiết, Xích đồng làm thân tiễn. Lấy Sao cương làm mũi tiễn. Khả năng xuyên thấu của cái này quả thật là hoàn hảo khi phối hợp với Tru Thần Nỗ

Niệm Băng cười khổ nói:

- Đúng thế, thứ này có giá trị cực cao. Nếu không phải vì đối phó đám Thần Nhân, ta sẽ tuyệt đối không để Băng Nguyệt Đế quốc làm ra những thứ này cho ta. Thử đi, xem uy lực như thế nào

Tích Lỗ gật gật đầu, đặt Nỗ Ky xuống mặt đất, nhẹ nhàng giựt dây cung. Cả Nỗ Ky phát ra tiếng vang "chi chi". Cả Nỗ dần dần uốn cong, hắn đã đặt Nỗ huyền (dây cung) lên đúng mức. Cả Nỗ Ky nhất thời cong lại. Tích Lỗ đặt Tru Thần Tiễn mà Niệm Băng đưa cho hắn từ trên mặt vào, cười ha hả, nói:

- Sức mạnh đủ, ta rất là chờ đợi

Hắn lại giơ Tru Thần Nỗ lên, ánh mắt ngắm về phía Tuyết Sơn cách đó mấy trăm trượng. Tay phải nắm chắc cán, hàn quang lóe lên trong mắt, kéo một cái.

Tiếng xé gió chót tai từ Nỗ huyền vang lên. Tất cả mọi người chỉ thấy một đạo ảo ảnh, trong nháy mắt đã biến mất. Khi ảo ảnh biến mất, trong nháy mắt Tuyết Sơn vang lên tiếng ầm vang. Mọi người trợn mắt há mồm ra mà nhìn, Tuyết Sơn ở phía xa xa bắn ra từng tảng lớn bông tuyết. Tinh thần lực của Niệm Băng dùng thay ánh mắt. Hắn rõ ràng nhìn thấy trên Tuyết Sơn cách đó hơn ba trăm trượng, xuất hiện một cái động có đường kính hơn một trượng, động sâu chừng ba trượng. Uy lực của một Tiễn này, đủ để so sánh với lực công kích của một gã Vũ Thánh, thậm chí còn cao hơn. Nhìn thấy tất cả những điều này, hắn mừng rỡ trong lòng.

Tích Lỗ nheo mắt lại, nhìn cái động thật lớn trên Tuyết Sơn, đưa Nỗ Ky trả lại cho ba gã Huyết Vệ. Thần sắc trong mắt hơi động, như là đang tự hỏi.

Niệm Băng đi đến bên cạnh Tích Lỗ, nói:

- đại ca, huynh thấy thứ này thế nào? Dùng để đối phó với cao thủ Thần Cấp của Thần Chi đại lục, nếu như bí mật ra lệnh bắn toàn bộ, hiệu quả có lẽ cũng sẽ cao. Hơn nữa, ta định gia tăng thêm một ít Ma pháp lên trên mũi tên

Tích Lỗ gật gật đầu nói:

- Sau khi tăng thêm Ma pháp vào thì lực sát thương sẽ cao hơn nữa. Tuy nhiên, ta đề nghị ngươi đưa vào Ma pháp công kích đơn thể để lợi dụng khả năng xuyên thấu của tiễn. Nếu là Ma pháp bao trùm thì lực công kích sẽ phân tán, hiệu quả ngược lại sẽ không cao. Khoảng cách công kích thẳng tắp của Tru Thần Nỗ đạt đến năm trăm trượng, quá khủng bố. Cung tên bình thường khi công kích thẳng tắp chỉ đạt đến năm mươi trượng. Ngạnh cung cũng không vượt qua trăm trượng. mà Bát Công Cự Nỗ của Di Thất Đại Lục cũng đạt đến ba trăm trượng mà thôi. Tru Thần Nỗ có thể phát huy ra uy lực xuất thần như thế có quan hệ rất lớn đến chất liệu của nó. Sức mạnh lớn như vậy, cũng chỉ có thể vật liệu cực tốt mới có thể đạt được. Tuy nhiên, Tru Thần Nỗ này của ngươi vì tầm bắn quá xa nên xuất hiện một chút vấn đề

Niệm Băng trong lòng vừa động, hắn biết Tích Lỗ hiểu biết hơn mình ở rất nhiều mặt trong việc chế tạo. Vội vàng hỏi:

- đại ca, mặt nào chưa đủ vậy?

Tích Lỗ nói:

- Cái này do ba thủ hạ của ngươi hợp sức thao túng một Nỗ thì không có vấn đề gì. Nhưng, trên Tru Thần Nỗ của ngươi chỉ có một máy ngắm chuẩn đơn giản. Ngươi phải hiểu rằng, thị lực của con người dù sao cũng là có hạn. Khoảng cách năm trăm trượng sợ là Tinh Linh Tộc trên Di Thất Đại Lục chúng ta cũng không lấy chuẩn được. Mà chúng ta muốn đối phó đám Thần Nhân. Khoảng cách công kích đám Ma Pháp sư thì quan trọng nhấy là trên năm trăm trượng cũng có thể gây sát thương đến đối phương. Tốc độ và tầm bắn của Tru Thần Nỗ đã đủ, nhưng nếu không có thiết bị ngắm bắn chuẩn xác, thì mấy cái Tru Thần Tiễn quý giá này của ngươi có lẽ chỉ có thể bị lãng phí?

Chuẩn tinh? Niệm Băng quả thật không nghĩ đến vấn đề này. Vừa nghe Tích Lỗ nói như vậy, hắn lập tức hiểu được quan hệ giữa độ chuẩn và khoảng cách. Quả thật, chỉ dựa vào ánh mắt nhắm bắn, có lẽ cũng chỉ có mình có thể dựa vào Tinh thần lực tập trung đối thủ. Mà đám thủ hạ làm thế nào có thể luyện được đến độ chính xác đến thế. Chẳng lẽ Tru Thần Nỗ mà mình vất vả sai người chế tạo lại trôi như bọt nước sao?

Tích Lỗ thấy Niệm Băng nhíu mày, nhăn trán, mỉm cười nói:

- Huynh đệ, ngươi không cần khẩn trương. Ngươi quên đại ca ngươi sao? Vấn đề này, ta sẽ giải quyết thay ngươi

Niệm Băng vui vẻ nói:

- đại ca, ngươi có biện pháp sao?

Tích Lỗ kiêu hãnh nói:

- Ải nhân tộc chúng ta được xưng là Chế tạo đại sư cũng không phải cái danh hão. Yêu cầu của cái này mặc dù rất cao, nhưng ta nắm chắc có thể làm ra. Như vậy đi, ngươi đi đến Băng Nguyệt Thành, ta sẽ viết một tờ giấy, ngươi dựa vào đó chuẩn bị những thứ ta cần. Ta cam đoan giúp được ngươi. Được rồi, ngươi chuẩn bị bao nhiêu Tru Thần Nỗ?

Niệm Băng mỉm cười nhìn Tích Lỗ nói:

- Sáu trăm người, tất nhiên sẽ là hai trăm Tru Thần Nỗ. Ta không hy vọng tinh anh của Huyết Sư giáo chúng ta bị thương khi thao tác. Tru Thần Tiễn là lợi khí để bọn họ đối phó Thần Nhân

Tích Lỗ vuốt vuốt cằm nói:

- Tốt, ta đây sẽ làm hai trăm ống ngắm cho ngươi. Tuy nhiên, đến lúc đó cần phải có Hỏa Ma pháp của ngươi hỗ trợ mới được

Niệm Băng gật gật đầu, nhìn về phía năm trăm Huyết Vệ nói:

- Nhìn thấy Tuyết Sơn phía trước không? Nơi đây có một trăm Võ sĩ Băng Nguyệt Đường của bổn giáo đang chấp hành nhiệm vụ Diệt Sơn. Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi sẽ tham dự vào trong đó. Mục đích là phải biến Tuyết Sơn thành đất bằng. Năm trăm người các ngươi chia làm ba đội, hợp lại với ba đội mà Ngân Nãng Đường chủ dẫn đầu. Hắn sẽ an bài cho các ngươi. Cứ bốn canh giờ thì lại đổi người một lần, luân phiên mở núi

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện