- Vâng

chỉ một chữ đơn giản, nhưng lại đại biểu được sự tin tưởng của các Huyết Vệ. So sánh với Võ sĩ của Băng Nguyệt đường, bọn họ càng không hề do dự chấp hành mệnh lệnh của cấp trên. Cho dù hiện tại Niệm Băng bảo bọn họ tự sát tập thể, bọn họ cũng sẽ tuyệt đối không phản kháng. Chấp hành mệnh lệnh, là điều đầu tiên mà Huyết Vệ phải có. Mười cây Tru Thần Nỗ khổng lồ được bố trí trên mặt đất. Năm trăm người hóa thành năm trăm đạo thân ảnh màu hồng hướng về phía đỉnh núi đi đến. Thanh tế kiếm màu đen trên tay bọn họ có thể mở núi được sao? Đáp án này, ngay cả Niệm Băng cũng không rõ ràng lắm.

Tích Lỗ dùng Chỉ bút trong Không gian giới chỉ của Niệm Băng viết ra những thứ hắn cần. Hôm nay đã là lúc Niệm Băng thu thập Thiết Tuyến Xá. Cầm những thứ mà Tích Lỗ viết ra, hắn lập tức rời khỏi Tuyết Sơn, thông qua Ma pháp truyền tống trận, tiến về phía Thiên Đãng Sơn mạch.

Thời gian một ngày đã trôi qua. Thời gian hai tháng không tính là dài nhưng tuyệt đối không ngắn. Hai tháng đủ để phát sinh rất nhiều việc. Ngân Nãng và thủ hạ của hắn rất tham lam với cuộc tập huấn này của Niệm Băng. Mà đám Huyết Vệ mặc dù không mở miệng, nhưng bọn họ chấp hành mệnh lệnh của Niệm Băng rất kiên quyết. Trong nháy mắt đã trôi qua nửa tháng. Mà Tuyết Sơn cao lớn cũng chỉ còn có hai phần ba so với trước kia. Kết quả như vậy, ngoại trừ Niệm Băng thì căn bản không ai có thể ngờ được. Chỉ nửa tháng thời gian, núi cao mấy trăm trượng đã biến mất.

Khi Ngân Nãng từ trên núi đi xuống, nhìn thấy kiệt tác của thuộc hạ thì không khỏi than vãn. Nửa tháng thời gian này, cuộc sống của bọn họ lặp đi lặp lại. Cứ ba ngày, Niệm Băng lại mang một đám Thiết Tuyến Xà về. Lấy ruột gan Thiết Tuyến Xà nấu canh cho bọn họ uống, lấy thịt cho bọn họ ăn. Lực lượng được tăng cường từng ngày, hiển nhiên là có quan hệ trực tiếp đến ruột gan của Thiết Tuyến Xà, nhưng cũng không thể không liên quan đến cố gắng không ngừng của bọn họ. Trải qua Đấu khí không ngừng phóng ra và tu luyện, bọn họ đã hoàn toàn hấp thu hết năng lượng trong ruột gan Thiết Tuyến Xà, hiệu quả còn tốt hơn lần trước Niệm Băng ăn ruột gan Thiết Tuyến Xà nhiều. Dù sao, bản thân bọn họ đúng là Võ sĩ.

Là Võ sĩ tu luyện Đấu khí, thực lực của bọn họ được đề cao rất rõ ràng. Bây giờ, ngay cả bọn họ cũng không biết mình đã đạt đến trình độ gì.

Hành động Diệt sơn được ghi vào sử sách khi năm trăm Huyết Vệ đến đây thì bắt đầu. Năm trăm Huyết Vệ làm rất đơn giản, bọn họ không dùng Đấu khí của mình phá núi mà là dựa vào Thứ Kiếm màu đen trợ giúp Võ sĩ Băng nguyệt đường trong gió tuyết. Thứ kiếm của bọn họ, mỗi một lần đâm ra thì Đấu khí hoàn toàn ngưng tụ, Đấu khí sắc bén trực tiếp tiến vào trong núi có thể đạt đến khoảng cách khoảng một trượng. Huyết Vệ có thực lực mạnh nhất thậm chí còn có thể phát động Đấu khí đâm vào trong núi với khoảng cách ba trượng. Mỗi một đội một trăm sáu mươi tên Huyết Vệ, bọn họ đồng thời phát động một lần đâm kiếm, sau đó sẽ do những cao thủ Băng Nguyệt Đường oanh kích. Mỗi một lần Đấu khí oanh kích như thế, đều có thể tiết kiệm Đấu khí gấp ba lần so với trực tiếp công kích, mà hiệu quả lại hơn gấp đôi so với trước kia. Cứ như thế, tốc độ Diệt Sơn tăng lên rất nhanh. Huồng hồ, bất kể là Huyết Vệ hay là cao thủ Băng Nguyệt Đường thì dưới tác dụng của gan Thiết Tuyến Xà, thực lực của bọn họ không ngừng được đề cao. Đây mới là hiệu quả đáng kể.

Những cao thủ Băng Nguyệt Đường trải qua huấn luyện một thời gian vốn cho rằng có thể chống lại Huyết Vệ một chút. Nhưng sau khi các Huyết Vệ đến tham gia huấn luyện thì bọn họ đã bỏ ngay ý niệm trong đầu này đi. Cũng không phải vì thực lực của từng người trong bọn họ kém hơn Huyết Vệ. Mà là vì đám Huyết Vệ khiến bọn họ hiểu được, Sát thủ ba tuổi đã bắt đầu tham gia huấn luyện là khái niệm gì.

Nếu dùng Đấu khí mà tính, thì mấy tên Huyết Vệ này cao tuổi nhất cũng hơn bốn mươi mà thôi, thực lực mạnh nhất cũng chỉ có cấp bậc Vũ Đấu gia, không có một Vũ Thánh nào. Nhưng ngay cả Ngân Nãng cũng không tuyệt đối nắm chắc trong chiến đấu sinh tử có thể giết chết một gã Huyết Vệ cấp bậc Vũ Đấu gia. Sự đáng sợ nhất của đám Huyết Vệ chính là cỗ sát khí vô hình bọn họ và phương thức công kích xảo quyệt. Bất kể ra tay thế nào, thanh lợi kiếm được bội kịch độc của bọn họ đều xuất hiện ở hình thức điểm. Đấu khí của một gã Vũ Đấu gia ngưng thành một, lực công kích rất đáng sợ. Chỉ có chân chính đối mặt với bọn họ mới biết được. Hơn nữa, Huyết Vệ không sợ chết, trong ý thức của bọn họ, tính mạng của họ thuộc về Huyết Sư giáo. Đối với một người không sợ chết, cho dù ngươi có thể chém trúng hắn, thì kiếm của hắn đồng thời cũng đã cắm ở vị trí yếu hại trên người ngươi.

Vốn lần đầu tiên đám họ uống canh gan Thiết Tuyến Xà, bọn thuộc hạ của Ngân Nãng còn có ý định xem náo nhiệt. Nhưng bọn họ lại phải trợn mắt há mồm khi thấy đám Huyết Vệ mặt không đổi sắc uống ba chén canh. Bọn họ chỉ còn biết khâm phục đối với đám được xưng là tinh anh trong tinh anh của Huyết Sư giáo này. Mà khi tiến hành hành động Diệt Sơn, khi bọn họ phối hợp với cao thủ Băng Nguyệt Đường, bọn họ hầu như không biết thế nào là mệt mỏi. Mỗi một lần đều tiêu hao một ít khí lực, đến khi không nhấc nổi kiếm nữa mới chấp nhận nghỉ ngơi.

Dưới sự ảnh hưởng của các Huyết Vệ, mặc dù Niệm Băng không có yêu cầu đặc biệt, nhưng những cao thủ Băng Nguyệt Đường càng thêm khắc khổ. Vì vậy, nửa tháng trôi qua, mới có thành tựu như vậy. Tuyết Sơn ngàn trượng chỉ còn lại chưa đến ba trăm trượng. Nhìn thấy kết quả trước mặt này, trong lòng mỗi người đều tràn đầy tin tưởng.

Nếu nói trong nửa tháng này ai là người vất vả nhất trong nửa tháng này, thì có lẽ đám Huyết Vệ đang liều mạng phá núi này cũng sẽ nói là Giáo Chủ. Sự vất vả của Niệm Băng mọi người đều thấy được. Hắn chẳng những phải thường xuyên lên Thiên Đãng Sơn mạch bắt Thiết Tuyến Xà, còn phải đi Băng Nguyệt Thành mua sắm một ít vật phẩm cần thiết. Lúc không có việc gì thì hắn còn phải công tác không ngừng nghỉ. Công tác của hắn rất là vất vả, ngoại trừ hắn có lẽ tất cả Ma Pháp sư trên Ngưỡng Quang Đại lục cũng không một ai có thể làm ra chuyện như vậy.

Tru Thần Tiễn, trên đầu mỗi một cây Tru Thần Tiễn đều được khảm một viên bảo thạch to như ngón cái. Bảo thạch có hai loại màu, Hồng và Lam. Việc mấy hôm nay Niệm Băng làm chính là khảm bảo thạch màu Hồng và Lam này lên trên mũi tên. Đương nhiên, cũng không chỉ đơn giản là khảm lên, mà khảm chỉ là quá trình đầu tiên. Tru Thần Tiễn mặc dù cứng rắn, nhưng nó không đáng là gì khi bị Thiên hỏa có thể hòa tan cả kim cương. Khó khăn chính thức chính là quá trình phong ấn Ma pháp vào trong Bảo thạch.

Ma Pháp quyển trục có thể chứa đựng Ma pháp. Bản thân nó là lấy Ma pháp Tinh thạch làm trụ cột. Vì vậy, Ma pháp tinh thạch tự nhiên có thể dùng để chứa đựng Ma pháp. Nhưng, thể tích của Tru Thần Tiễn lại có hạn, nhất là ở đầu mũi tên. Bởi vậy, bảo thạch này cũng chỉ có thể khảm vào. Hồng lam bảo thạch lớn như ngón tay cái, cũng không phải quá quý giá. Ở Băng Nguyệt Đế quốc có rất nhiều mỏ quặng mà nói thì một viên Bảo thạch như thế nhiều nhất chỉ đáng giá hai đến ba Tử Kim Tệ. Cho dù là Bảo thạch thượng đẳng cũng rất khó có thể có giá hơn mười Tử Kim Tệ. Ma pháp năng lượng chứa trong Bảo thạch có quan hệ rất lớn đến thể tích của nó. Vì vậy trên Bảo Thạch còn lâu mới bằng được Ma Pháp quyển trục. Hơn nữa, Ma Pháp quyển trục phải dùng công nghệ đặc thù để chế tạo, nên muốn thêm Ma pháp chú ngữ vào nó cũng là chuyện dễ dàng. Mà muốn phong ấn Ma pháp nguyên tố trên Tinh thạch bình thường này, lại còn phải có thêm chú ngữ khởi động thì lại là chuyện rất khó khăn. Cho dù là Băng Khiết – Băng Tuyết Nữ Thần Tế tự đời trước được xưng là Ma Pháp sư giỏi nhất trên Đại lục thì có lẽ tỷ lệ thành công không quá một phần mười. Một mình Niệm Băng trong vòng nửa tháng, chính là làm việc như thế, hơn nữa hắn còn chứa Ma pháp công kích đơn thể cấp chín trong Bảo thạch trên Tru Thần Tiễn.

Tru Thần Tiễn phong ấn Ma pháp công kích cấp chín, đúng là Tru Thần Tiễn. Ở đời sau, một cây Tru Thần Tiễn có giá như thế nào thì có lẽ Niệm Băng tuyệt đối không thể ngờ được. Dùng Cương thiết làm đầu tên, đồng đỏ, Tinh thiết làm thân tiễn, hơn nữa còn có Ma pháp công kích cấp chín, thì đây là khái niệm gì? Tích Lỗ từng lấy thành tường cao hai mươi trượng ở Băng Nguyệt Thành làm ví dụ. Chỉ dùng ba cây Tru Thần Tiễn có thuộc tính HỎa, đã có thể mở ra một cái hố lớn đủ để cho Đại quân xông vào.

Tỷ lệ thành công của Niệm Băng rất cao khiến cho mọi người trợn mắt há mồm: là tỷ lệ thành công đến chín phần. Tinh thần lực khổng lồ đến mức nào đây? Từ khi thấy Niệm Băng làm ra cây Tru Thần Tiễn thứ mười thì hai chữ mà Tích Lỗ nói ra khỏi miệng nhiều nhất chính là Quái Vật. Lúc hắn gọi Niệm Băng, thì đã trực tiếp gọi hai chữ này. Thời gian nửa tháng, ở tình huống là Niệm Băng phải lo những việc khác, đã làm ra được hơn một ngàn hai trăm cây Tru Thần Tiễn. Đây chính là một ngàn hai trăm Ma pháp cấp chín. Hắn mặc dù không có chú ý tu luyện nhưng mà trong quá trình chế tạo Tru Thần Tiễn, cũng có tính khiêu chiến rất lớn đối với sự khống chế Ma pháp và Tinh thần lực của hắn. Vì vậy thời gian trôi qua được nửa tháng, thực lực của Niệm Băng cũng có một ít biến hóa. Mặc dù bề ngoài không thể nhìn ra, nhưng trong lòng Niệm Băng biết, nửa tháng này rất là quan trọng với mình.

Thời gian nửa tháng trôi qua, những thứ Niệm Băng cần đã được dần dần đưa đến. Hai trăm cây Tru Thần Nỗ đã lặng lẽ đặt ở bờ một ao nhỏ. Nơi đây cũng là nơi là Tích Lỗ đi đến nhiều nhất, mỗi ngày hắn đều đến xem một lần, hoàn thiện thêm Tru Thần Nỗ đã chế tạo hoàn thành, khiến nó càng trở thêm hoàn hảo.

Ải Nhân Tộc là Chú tạo đại sư hiển nhiên không phải cái hư danh. Tích Lỗ dùng cách phổ thông nhất, đền bù rất nhiều chỗ còn khiếm khuyết của Tru Thần Nỗ. Ví dụ như, ở chân Tru Thần Nỗ bố trí thêm hai cái bánh xe. Có thể ở trong tình huống muốn di chuyển với khoảng cách xa mà không có xe kéo biến Nỗ nâng thành Nỗ kéo. Một người có thể hoàn thành nhiệm vụ của ba người. Còn điều chỉnh một chút với Nỗ huyền và Hoạt luân (bánh xe trợ lực) khiến cho lực công kích của Tru Thần Nỗ tăng lên mấy phần. Đương nhiên, một việc quan trọng nhất mà hắn làm, chính là trang bị thêm thiết bị ngắm vào Tru Thần Nỗ. Niệm Băng bởi vì quá bận nên không để ý mấy nhưng Tích Lỗ lại làm việc rất thần bí, nên cho đến bây giờ hắn cũng không biết Tích Lỗ đang làm cái gì nữa.

- Bẩm Giáo Chủ, Một trăm Băng Nguyệt Đường, năm trăm Huyết Vệ của bổn giáo đã đến đông đủ

Giọng nói Ngân Nãng vang lên.

Niệm Băng vừa lòng nhìn Ngân Nãng mặt đầy râu ria, tóc bay loạn xạ, mỉm cười nói:

- Vất vả cho Ngân đường chủ

Ngân Nãng quay người tránh sang một bên. Ánh mắt của Niệm Băng đảo qua trên người sáu trăm tinh anh mạnh nhất của Huyết Sư giáo. Hơn một tháng không tắm rửa tuyệt đối không phải chuyện dễ chịu. Nhưng ánh mắt mỗi người bọn họ sáng hơn trước khi đến đây rất nhiều.

Nhìn thấy tinh thần sung mãn của bọn họ, Niệm Băng gật gật đầu nói:

- Thời gian trôi qua rất nhanh. Nửa tháng đã trôi qua trong nháy mắt. Nửa tháng này, điều các ngươi làm được hiệu quả còn cao hơn cả những gì ta dự đoán. Nhiệm vụ thoạt nhìn không thể nào hoàn thành được, mà dưới sự cố gắng của các ngươi đã sắp hoàn thành. Các ngươi thật không hổ là tinh anh của Huyết Sư giáo ta. Bắt đầu từ hôm nay, phương pháp huấn luyện sẽ thay đổi đi một chút. Hai trăm cây Tru Thần Nỗ đã hoàn thành, nên cũng là lúc các ngươi thử Nỗ. Ta nghĩ, các ngươi đã rất chờ mong giờ phút này. Ta cũng như vậy. Cho nên, bắt đầu từ hôm nay, các ngươi tiến vào quá trình thử Nỗ. Mục tiêu đúng là Tuyết Sơn. Tuy nhiên, các ngươi không nên cao hứng. Tru Thần Tiễn chế tạo rất khó khăn, cho nên giờ các ngươi thử Nỗ chỉ dùng đầu gỗ. Bây giờ, cứ ba người một cấp, đi lấy nâng bảo bối của chúng ta đến đây. Mọi người thay phiên nhau thử bắn.

- Vâng

Trong tiếng vâng mệnh ầm ầm, mọi người đi về phía thung lũng. Mặc dù chỉ có thể dùng tên gỗ để bắn. Nhưng nghĩ đến uy lực cực mạnh mà lần trước khi Tích Lỗ thử tiễn, thì ngay cả đám Huyết Vệ không quan trọng vinh nhục cũng sinh ra cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Chỉ trong nháy mắt, sáu trăm người nâng hai trăm cây Tru Thần Nỗ đã xuất hiện trước mặt Niệm Băng.

Nhìn thấy khí thế ngất trời của bọn họ, Niệm Băng mỉm cười. Đi đến trước một cây Tru Thần Nỗ, nói:

- Đợt tiễn đầu tiên để cho ta, cho các ngươi thấy uy lực chính thức của Tru Thần Nỗ

Vừa nói, hắn đi đến trước Tru Thần Nỗ, ngân quang lóe lên. Một mũi Tru Thần Tiễn đã xuất hiện trong tay. Bảo thạch ở đầu mũi tên có màu đỏ.

- Chờ một chút

Thân hình Tích Lỗ lóe lên đã đi đến bên cạnh Niệm Băng, mỉm cười nói:

- Đã bắt đầu thử nỗ, thì ta cũng nên để cho ngươi thấy cố gắng mấy ngày nay của ta

Vừa nói hắn vừa sờ sờ ở bên dưới Tru Thần Nỗ trong tay Niệm Băng một cái. Một ống tròn lồng vào thân Nỗ. Ống đồng ước chừng dài hai thước, to như cánh tay. Hai đầu ống đều được khảm vào một viên Bảo thạch màu đỏ.

Tích Lỗ mỉm cười nói:

- Đây là kính ngắm mà ta mới chế tạo ra. Mỗi một cây Tru Thần Nỗ đều sẽ được đặt một cái. Tinh độ đã được điều chỉnh tốt nhất, ngươi chỉ cần đưa mắt nhìn vào phía sau viên Bảo thạch, nhìn sang bên kia, thì sẽ thấy một hình chữ thập màu đen xuất hiện ở viên Bảo thạch kia. Lấy chữ thập làm trung tâm nhắm bắn, thì trong vòng năm trăm trượng bất cứ mục tiêu nào cũng có thể dễ dàng bắn tới. Bản thân Tru Thần Nỗ đã ổn, vì vậy, tiễn bắn ra được sự trợ giúp của kính ngắm tuyệt đối chuẩn xác.

Niệm Băng kinh ngạc, đưa mắt nhìn vào viên Hồng Bảo thạch. Nhất thời phát hiện Tuyết Sơn cách đó mấy trăm trượng như là gần ngay trước mặt. Những thứ trên núi Tuyết Sơn nhìn thấy rất rõ ràng. Tích Lỗ nắm lấy một hình tròn trên ống đồng, nói:

- Xoay tròn cái này, có thể điều chỉnh xa gần. Nếu khoảng cách quá gần thì có thể dời viên Tinh thạch đầu kia đi. Như vậy sẽ không ảnh hưởng khi công kích mục tiêu ở khoảng cách gần

Chữ thập màu đen rõ ràng hiện ra ở một chỗ khác, trước mắt hiện lên một mảnh màu đỏ thông suốt. Nhìn thấy cảnh vật rõ ràng, và chữ thập màu đen, Niệm Băng không khỏi thầm khen trong lòng: Thiết kế thật tuyệt. Có thứ này, công kích của Tru Thần Nỗ trong khoảng cách năm trăm trượng có thể phát huy đến cự điểm.

Tích Lỗ vừa nói, tay móc, Nỗ huyền trên thân Nỗ lập tức uốn cong lại. Hắn lấy mũi Tru Thần Tiễn trong tay Niệm Băng đặt vào phần nạp tiễn, mỉm cười nói:

- Ngươi có thể bắt đầu được rồi. Chọn một mục tiêu thật nhỏ, ngươi sẽ biết độ chuẩn của cái thứ này

Niệm Băng gật gật đầu, một tay nâng thân Nỗ, một tay thì nhẹ nhàng đặt vị trí nâng nỗ. Hai vị trí này đã được Tích Lỗ cho thêm một quỹ đạo hình tròn, nhờ đó, hai người phía trước chỉ cần đứng bất động. Người phụ trách bắn Nỗ có thể dễ dàng xoay tròn thân nỗ để phát động công kích bất kỳ hướng nào.

Rất nhanh, Niệm Băng đã tuyển được vị trí ở chính giữa Tuyết Sơn. Ở đó có một khối nham thạch nhỏ nhô lên, kéo cần khởi động, tiếng gió rít xuất hiện mang đến ấn tượng rất sâu cho mọi người, như là không khí bị Tru Thần Tiễn bay đi với vận tốc cực nhanh cắt ra vậy. Trên thân tiễn bám theo một đạo ảo ảnh, chỉ trong nháy mắt, một tiếng Ầm Ầm thật lớn vang lên. Niệm Băng thông qua ống kính thấy nơi đó đã biến thành biển nửa. Trong tiếng nổ rung trời, Tuyết Sơn chỉ còn lại có gần ba trăm trượng như đang run lên. Từng lớp băng lớn vừa mới xuất hiện đã biến mất trong ngọn lửa. Tiếng Ầm vang đó không chỉ vì Tru Thần Tiễn công kích. Đồng thời, Hỏa hệ Ma pháp cấp chín cũng phát huy tác dụng rất lớn. Trong thiết kế của Niệm Băng, lúc Tinh thạch màu đỏ nổ thì Ma pháp mới có thể phóng ra. Mà đối với lực công kích như thế của Tru Thần Tiễn, mỗi một mũi tiễn bắn ra ngoài, thì sẽ không thể thu hồi lại được. Hai lực đánh hợp làm một, bộc phát ra uy lực chỉ có thể dùng hai từ Khủng bố để hình dung.

Ngọn lửa duy trì một thời gian không lâu đã biến mất. Lúc này đây, mặc dù còn cách Tuyết Sơn mấy trăm trượng, nhưng ai cũng thấy được một hố sâu rất lớn, đường kính năm trượng, dài hơn mười trượng. Uy lực lớn hơn Tru Thần Tiễn không có Ma pháp mấy lần.

Ngân Nãng thì thào tự nhủ:

- Nếu dùng cái này đi công thành, thì chỉ cần một phát là đủ. Dù là cửa thành nào sợ rằng cũng không đỡ được uy lực của Tru Thần Tiễn

Lớp băng ở mặt ngoài tuyết Sơn hoàn toàn bị một tiễn này xuyên qua. Nhìn qua kính ngắm thấy nham thạch cháy đen trước mặt, Niệm Băng hưng phấn hoan hô một tiếng:

- Thành công, một với một quả nhiên không đơn giản là hai. Ở trong hoàn cảnh này, Hỏa nguyên tố bị hạn chế nhất định mà còn có thể có uy lực lớn như vậy. Xem ra, đám Thần Nhân lần này gặp nạn rồi

Tru Thần Tiễn như thế này, cho dù chính là Niệm Băng ngăn cản cũng phải chăm chú toàn bộ tinh thần. Hơn nữa cũng không có khả năng liên tiếp chịu hơn mười mũi tiễn công kích mà không bị thương. Uy lực của Ma pháp cấp chín cùng với bản thân Tru Thần Tiễn, ít nhất cũng có thể đạt đến lực công kích cấp 13, khả năng xuyên thấu rất mạnh. Đây đúng là lợi khí tốt nhất trong chiến tranh. Tuy nhiên, Niệm Băng không phải dùng thứ này để phát động chiến tranh. Mà là muốn đối phó đám Thần Nhân. Nếu chỉ dựa vào thực lực bản thân hắn không thể nào đánh bại đám Thần Nhân.

Tích Lỗ tiếp nhận Tru Thần Nỗ trong tay Niệm Băng, quy mặt về đám thuộc hạ Huyết Sư giáo, cao giọng nói:

- Tất cả mọi người nhìn cẩn thận. Ta sẽ làm ba ba lần. Hiện tại mỗi ở dưới mỗi một cây Tru Thần Nỗ đều được giấu một ống ngắm. Thời điểm cần thiết, thì trực tiếp vòng nó lên trên. Lúc này, chuẩn tinh đã rất tốt, không cần di chuyển nữa. Bảo thạch màu đỏ ở mặt trên có tác dụng ngăn cản hoa mắt, khiến cho việc ngắm bắn càng tốt hơn

Vừa nói, hắn làm chậm lại động tác. Đúng là rất đơn giản, mọi người vừa nhìn đã thấy ngay.

Niệm Băng trong lòng vừa động nói:

- Tích Lỗ đại ca, nếu đưa vào bên trong Bảo thạch trên kính ngắm này một ít Quang nguyên tố. Thì có lẽ, vào ban đêm bọn họ cũng có thể phân biệt được mục tiêu.

Ánh mắt Tích Lỗ sáng rực lên, vỗ đùi mình nói:

- Đúng. Ta sao lại không nghĩ tới chứ. Đưa Quang nguyên tố vào trong mấy cái Ma pháp thạch này, có lẽ đối với người khác là rất khó. Nhưng đối với quái vật nhà ngươi lại rất đơn giản. Tốt, chúng ta có thể thử xem đã. Nếu không ảnh hưởng đến tinh độ thì quá tốt. Buổi tối có thứ này, Tru Thần Nỗ có thể trở thành lợi khí ám sát rồi

Niệm Băng gật gật đầu, nói với đám Thủ hạ:

- Tốt lắm, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi xếp thành một hàng ở đây, lấy Tuyết Sương làm mục tiêu thử Nỗ. Mọi người trước tiên là phải biết được tính chất đặc biệt của Nỗ, thay nhau tiến hành nâng Nỗ và kéo Huyền. Tên gỗ mà các ngươi cần trong huấn luyện, ta sẽ phụ trách, các ngươi không cần quản nhiều. Máy móc có vấn đề gì, các ngươi hãy thỉnh giáo Tích Lỗ đại ca. Còn bây giờ thì bắt đầu đi

Thấy Niệm Băng và Tích Lỗ đã dùng qua Tru Thần Nỗ một lần, đám tinh anh của Huyết Sư giáo này đã sớm hiểu được phương pháp dùng Nỗ. Mặc dù Nỗ huyền rất cứng, nhưng do cao thủ cấp Vũ Đấu gia kéo thì vẫn có thể di chuyển. Cho nên, cứ ba người làm một đội, tất nhiên sẽ có một gã Vũ Đấu gia. Cả đám loay hoay với cây Nỗ khổng lồ, nhất thời cả đám rất bận rộn. Nhưng động tác của mọi người rất cẩn thận. Chỉ sợ không cẩn thận thì cây Trọng Nỗ nặng 250 cân lại hỏng trong tay mình. Lực sát thương lớn như vậy, ngay cả đám Huyết Vệ cũng yêu thích không rời tay. Nhất thời, tất cả đều đắm chìm trong quá trình làm quen với Tru Thần Nỗ.

Bọn họ đang làm quen với Tru Thần Nỗ thì Niệm Băng cũng không rảnh rỗi. Hắn không vội tiến hành đưa Quang nguyên tố vào trong ống ngắm của Tru Thần Nỗ mà là đang cùng với Tích Lỗ dừng lại ở trong thung lũng lúc nãy đặt Tru Thần Nỗ.

Hắc quang lóe lên trong tay Tích Lỗ, Diệt Thần Phủ xuất hiện. Hắn cười hắc hắc nói:

- Niệm Băng, ta phụ trách chặt cây, ngươi phụ trách làm Tiễn, thế nào? Niệm Băng mỉm cười nói:

- Huynh đã lựa chọn. Được rồi, huynh phụ trách chặt cây. Tuy nhiên phải chặt các cành lá thừa đi, ta chỉ cần thân

Tích Lỗ đáp ứng một tiếng. Thân hình bay lên, trong hoàn cảnh Băng thiên tuyết địa này, cây cối có thể sống sót được đều là Châm Diệp lâm. Chỉ thấy Diệt Thần Phủ trong tay Tích Lỗ bị bám từng đạo Ô quang, Đấu khí tràn ngập bên trong. Từng cây đại thụ ầm ầm đổ xuống. Hắn không cần tới gần, chỉ Đấu khí phát ra từ Diệt Thần Phủ đã có thể dễ dàng làm được điều Niệm Băng muốn hắn làm. Mỗi khi hắn chặt bỏ hết cành lá trên một cây đại thụ, thì sẽ đá bay cái cây đó đến trước người Niệm Băng. Động tác cực nhanh, nhưng chỉ trong nháy mắt động tác của Tích Lỗ đã chậm lại, không phải vì Đấu khí hao tổn, mà bị động tác của Niệm Băng làm sợ đến ngây người.

Niệm Băng bắt đầu di chuyển khi Tích Lỗ đá một gốc cây đại thụ đầu tiên đến. Bao phủ trong màn hào quang sáng trắng, Trường Sinh Đao Thánh Diệu xuất hiện trong tay phải hắn. Trọng lượng của Thánh Diệu không đáng kể chút nào đối với Niệm Băng. Cây cối vừa mới đến trước mặt hắn, chỉ quan sát giây lát hắn đã thông qua Tinh thần lực xác định hoa văn trong nó. Năm đó lúc mới bắt đầu học tập Trù Nghệ, quan sát hoa văn của cây cối và bổ củi là những thứ mà hắn luyện tập đầu tiên. Nhìn thấy cây cối trước mắt, hắn không khỏi nhớ đến Sư phụ Tra Cực của mình. Thánh Diệu đao di chuyển. Bây giờ hắn có Tinh thần lực rất khổng lồ, chỉ cần liếc nhìn Thụ vân là sẽ không thể nào quên được. Mang theo hoài niệm về Sư phụ, đao của hắn bắt đầu di chuyển. Cổ tay hắn đang run lên, cho dù là ánh mắt của Tích Lỗ cũng chỉ có thể thấy một đám đao ảnh mờ ảo. Mà trong ánh đao đó, thứ bay ra đầu tiên đúng là vỏ cây bên ngoài. Ngay sau đó, từng mũi tiễn gỗ theo ánh đao bị cuốn ra ngoài, chỉnh tề chất đống trên mặt đất.

Mỗi thân cây đều bị ánh đao nhanh như tia chớp của Niệm Băng chia làm nhiều phần. Nó lướt qua đâu, chỉ có thể nhìn thấy từng mũi tên bay ra ngoài. Mà những mũi tên này đều có thể tích giống hệt nhau, không sai lệch chút nào. Tương đương với Tru Thần Tiễn, dài như nhau, to như nhau. Tích Lỗ nhìn thấy chỉ còn biết trợn mắt há mồm. Đây là đao pháp gì? Có thể đạt đến việc chém, bổ nhanh như thế. Mà mỗi một mũi tên đều giống hệt như nhau, lực phán đoán phải chính xác đến mức nào. Quái vật, tên này tuyệt đối là quái vật.

Tích Lỗ còn đang nghĩ ngợi, thì giọng nói của Niệm Băng đã truyền đến:

- Tích Lỗ đại ca, cây đã dùng hết, huynh phải tăng tốc đó.

Tích Lỗ:

- Xem như ngươi lợi hại

Trong sự bận rộn của hai người, gần hai giờ sau, gần một vạn mũi tên gỗ đã được hoàn thành. Lúc đám thuộc hạ Huyết Sư giáo tiến đến lấy tên, thì hầu hết mọi người đều cho rằng, những mũi tên gỗ này là do Niệm Băng chuyển từ nơi khác đến. Chỉ có một ít người nhìn thấy đám bụi gỗ mới tinh ở cách đó không xa, mới mơ hồ đoán được những mũi tên gỗ này mới được làm ra.

Nửa tháng điều chỉnh trôi qua rất nhanh, ba trăm trượng Tuyết sương còn lại mặc dù không bị tiêu diệt hết, nhưng cũng bị biến thành hàng trăm hàng ngàn hố lớn nhỏ. Khi Niệm Băng phát cho mỗi một cây Tru Thần Nỗ mười mũi Tru Thần Tiễn thì hai tháng tập huấn đã chấm dứt. Mỗi một tổ ba người khiêng một cây Tru Thần Nỗ, mang theo mười mũi Tru Thần Tiễn: Năm Hỏa năm băng. Dưới sự dẫn đầu của Niệm Băng, lặng lẽ rời khỏi thế giới lạnh như băng này.

Nếu có người hỏi nơi lạnh nhất ở Ngưỡng Quang Đại lục là đâu. Có lẽ bất cứ ai ở trên Ngưỡng Quang Đại lục đều trả lời rằng đó là Băng Cực hành tỉnh của Băng Nguyệt Đế quốc. Đúng thế, Băng Cực hành tỉnh ở cực bắc của Băng Nguyệt Đế quốc. Nơi này chỉ có mùa đông, cho dù là thời điểm ấm áp nhất thì cũng có nhiệt độ âm mười độ. Mà đến thời kỳ Chí hàn thì đã từng đạt đến âm tám mươi độ. Phía Nam Băng Cực hành tỉnh là một vùng núi non, lấy tên Hành tỉnh làm tên gọi, gọi là Băng Cực Sơn Mạch. Vùng núi non này là nơi xuất ra nhiều khoáng thạch hi hữu nhất của Băng Nguyệt Đế quốc. Cũng vì núi non ở đây ngăn cản rất nhiều Hàn lưu (Dòng sông băng) từ phương bắc chảy đến nên mới khiến cho Băng Nguyệt Thành ở phía nam Băng Cực hành tỉnh mới không có nhiệt độ thấp đến đáng sợ như vậy. Băng Cực hành tỉnh quá lạnh giá rất khó có thể chịu đựng cho nên, nhân số ở đây còn không bằng một tòa thành thị ở Băng Nguyệt Thành. Bên trong Băng Cực hành tỉnh, chỉ có ba tòa thành nhỏ, chỉ có một ít người khổ cực mới đến đây khai thác quáng thạch, lấy các nguồn tài nguyên thu được để sống sót.

Ba toà thành nhỏ bên trong Băng Cực hành tỉnh được bố trí theo hình tam giác. Mà ở giữa ba tòa thành thị này có một nơi được xưng là nơi Cực Hàn của Ngưỡng Quang Đại lục. Nơi đó là một vùng Băng xuyên, hoàn cảnh rất ác liệt, là nơi mà con người không thể sống sót. Có rát nhiều người từng đoán rằng, Băng Cực hành tỉnh sở dĩ lạnh như vậy, có nguyên nhân là do nơi Cực Hàn này. Hình dạng của Băng Xuyên rất đặc biệt. Bên ngoài là một vùng Băng Xuyên cao ba trăm trượng. không ai biết mấy cái Băng này đã tồn tại bao lâu, dày bao lâu. Ở giữa vòng Băng Xuyên này, là một bồn địa ( Thung lũng). Bình thường mà nói, cho dù là Băng Xuyên, chỉ cần là có bồn địa, thì nhiệt độ ở bên trong nó phải cao hơn Băng Xuyên một ít. Nhưng ở đây lại khác, Bồn địa này lại là nơi Cực Hàn. Gió lạnh như băng đao hình thành từng đám Long quyển phong ( Gió lốc) nhỏ trong bồn địa. Không có động vật nào có thể sống sót ở đây. Dù chỉ thở ra một hơi, lập tức bị biến thành băng. Một khi gặp phải Băng Long quyển thì sẽ bị biến thành khối băng, sau đó bị gió lạnh xé thành mảnh nhỏ. Đây chính là một trong những vùng đất chết nổi tiếng của Ngưỡng Quang Đại lục.

Nơi lạnh vô cùng này vẫn tản ra sự giá lạnh như bình thường. Dòng khí lưu lạnh giá đó thì cho dù ở cách nó trăm dặm cũng có thể cảm nhận rõ ràng. Lúc này, rất nhiều, rất nhiều bóng đen đang đi về phía Sơn cốc Cực hàn này. Động tác của bọn họ cũng không mau. Nhưng dường như cũng không bị sự giá lạnh ở đây ảnh hưởng, đều đang tiến tới. Nhịp bước của bọn họ rất thống nhất, nhìn qua thì thấy có hơn vạn người. Nhưng vạn người này lại không phát ra tiếng động gì. Khi bọn họ tiếp xúc Băng xuyên thì phát sinh chuyện kỳ lạ. Trong đám bóng đen này thì có những tên xuất hiện một đôi cánh trực tiếp bay lên đỉnh Băng Xuyên. Mà đám không có cánh thì trực tiếp dùng tay chân đâm vào Băng Xuyên mà bò lên trên. Tốc độ còn nhanh hơn cả khi bọn họ đi đường nhiều. Cảnh kỳ quái này, nếu để cho người bình thường thấy thì sẽ nghĩ đám người này bị điên. Phải biết rằng, thời kỳ lạnh giá nhất trên Ngưỡng Quang Đại lục chính là mấy ngày này. Ở thời kỳ Đại hàn này, thì khi đó cả Băng Cực hành tỉnh đều có nhiệt đột âm sáu mươi độ. Tất cả mọi hoạt động đều dừng lại. mà ở nơi Cực Hàn này thì càng đạt trên âm một trăm độ. Đây không phải là nơi mà con người có thể sống sót. Nhưng mà đúng lúc nhiệt độ cực thấp này lại tự nhiên xuất hiện rất nhiều bóng đen đi về phía Cực Hàn này.

Tà Nguyệt lặng lẽ lơ lửng giữa không trung. Hắn cũng không mặc nhiều quần áo, sự giá lạnh xung quanh khiến hắn có cảm giác rất hưởng thụ. Hắn tự nhiên không phải đơn giản chỉ thích cái lạnh như băng này. Mà là thích khí Chí Âm ở nơi Cực Hàn này. Đối với mỗi một Vu Yêu mà nói, khí Tiên thiên này rất quý giá. Đáng tiếc, khí Tiên thiên này hàng năm chỉ có được mấy ngày. Nếu không, Tà Nguyệt tuyệt đối sẽ không rời đi nơi này. Năm đó hắn sở dĩ có thể tu luyện đến cảnh giới Vu yêu, đúng là nhờ hàng năm đều đến đây hấp thụ khí Chí Âm, khiến cho thân thể Tử vong của hắn trở nên cực kỳ cường hãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện