Nguyệt Cầm cười tinh ranh,nàng dùng truyền âm nói với Nguyệt Lan:

"Chủ nhân ta đe dọa và dụ dỗ nên con Huyền Đểu này mới nghe lời như thế,biết Hiên Viên Thác sẽ trở thành gia chủ đời tiếp theo của Hiên Viên gia nên nó mới nguyện ý,nó khôn lắm chứ bộ ".

Lúc này Nguyệt Lan mới hiểu,nàng cười vì sự tinh ranh của nó,nàng quay ra nói với Hiên Viên Thác:

"Huynh hãy kí khế ước với nó đi ".

Lúc này Hiên Viên Thác mới lấy máu của mình và Phi Huyền Điểu,hai tay giơ kết ấn hô to:

"Khế ước linh hồn!Khế ".

Một vòng sáng rực rỡ bao quanh hai người,hỏa nguyên tố của Hiên Viên Thác rực rỡ,Y cuối cùng cũng đột phá tấn cấp lên thiên sư trung kỳ.

Lôi kiếp từ xa ùn ùn kéo đến,thiên sư là phải chịu hai đạo thiên lôi, đạo thiên lôi thứ nhất đánh xuống Hiên Viên Thác phải vất vả chống đỡ,đến đạo thứ hai Y phải gồng mình lên để đón.

Hai đạo lôi kiếp qua đi,trời quang mây tạnh,vậy là cuối cùng Y đã tấn phong lên đến thiên sư trung kỳ,quay sang nhìn Nguyệt Lan ánh mắt cảm kích.

Nàng nhẹ cười nói:

"Huynh hãy cố gắng lên,tăng cường thực lực,thù của sư phụ huynh hãy tự trả cho người,ta sẽ đi theo giúp đỡ huynh để huynh dần lớn mạnh lúc đó sư phụ mới yên lòng ".

Hiên Viên Thác ánh mắt kiên định:

"Dạ cô nương yên tâm,ta sẽ không phụ sự kì vọng của cô,sẽ tận tay giết chết kẻ thù và giải oan cho phụ thân ".



Nguyệt Lan gật đầu rồi nói:

"Chúng ta chuẩn bị lên đường thôi,thời gian ghi danh học viện Linh Tông sắp đến rồi,chúng ta sẽ cố lấy ba danh ngạch để vào học".

Tất cả cùng lên đường,Nguyệt Lan và Nguyệt Cầm cưỡi Hỏa Phụng còn Hiên Viên Thác và Lâm Thanh cưỡi Phi Huyền Điểu.

Chỉ mất một ngày đường mấy người đã đến nơi,thời gian dự tuyển còn ba ngày nữa,mọi người tranh thủ thời gian này đi tìm hiểu xung quanh.

Thời gian gần đây có rất nhiều con cháu của Ngũ đại gia tộc tham gia nhập học.Trên đường nhộn nhịp người qua lại.

Học viện linh tông năm năm mới tuyển sinh một lần,ai cũng tăng cấp một cách nhanh chóng,nghe nói trong đây có tài nguyên rất lớn,mỗi năm sẽ có cuộc thi tuyển chọn.

Nếu xếp ba vị trí đầu sẽ được vào bí cảnh để tu luyện,học viện linh tông có tất cả mười trưởng lão và một hiệu trưởng ai ai cũng đã là thánh sư trung kỳ và cao kỳ.

Trong đó có ngũ trưởng lão và lục trưởng lão là luyện đan sư,lần này gia tộc Đông Phương cũng cử người đến đây để nhập học.

Nếu có cơ duyên được các vị trưởng lão nhận làm đệ tử thân truyền thì đãi ngộ cực cao không như đệ tử kí danh.

Mấy ngày nay Nguyệt Cầm và Lâm Thanh ríu rít như hình với bóng,đi đâu cũng có nhau,đã mang bao nhiêu tin tức về cho Nguyệt Lan.

Nhưng tin tức mà nàng lưu tâm nhất là thiếu chủ Mạc Thiên Vũ của Mạc gia ở Trấn Uy quốc là thiên tài tu luyện tuy còn trẻ nhưng đã đạt tới thánh sư cao kỳ,một năm trước bị trọng thương giờ đang bế quan ở Mạc gia.

Một chút lo lắng dâng lên trong lòng nàng,không biết Mạc Thiên Vũ này có phải là chàng không,vì sao chàng lại bị thương,có thời gian nàng phải đi kiểm chứng mới được.

Thời gian ba ngày đã trôi qua,hôm nay là ngày tập trung khảo thí ghi danh sách,người đến xếp hàng đông nườm nượp.

Từ xa thấy có mấy người đã đến muộn còn chen ngang vào hóa ra đó là Hiên Viên Kỳ con trai duy nhất của gia chủ Hiên Viên.



Với thực lực như thế mà cũng tham gia chắc là một phiếu ưu tiên của gia tộc mà thôi.

Từ xa có hai cô nương thướt tha đi tới,mọi người chỉ chỏ xì xào:

"Đó là Lục Cẩm Hy và Lục Cẩm Vân là nhân tài của Lục gia đó,nghe nói tuổi nhỏ mà đã là Thiên sư trung kỳ rồi,ngang tàng kiêu ngạo lắm."

"Kia không phải là người của Đông Phương gia tộc kia sao,dẫn đầu có phải là đại công tử Đông Phương Ngạo Thiên không là luyện đan sư giỏi nhất của gia tộc đó?".

"Năm nay toàn thiên tài tham gia,không biết chúng ta có đến lượt hay không?".

Đoàn người Nguyệt Lan đã đến từ sớm,bỗng tiếng hét the thé vang lên:

"Là các ngươi,con chó của Hiên Viên ta,các ngươi cũng dám đến đây à?".

Mọi người đều đổ dồn mắt về phía mấy người,Nguyệt Lan ánh mắt sắc sảo nhìn qua,Nguyệt Cầm hiểu ý,động tác nhanh như chớp tên Hiên Viên Kỳ kia bị tiểu hồ ly tát ngã lăn ra đất.

Nguyệt Lan cười khẩy nói:

"Miệng không sạch sẽ,đáng đánh,cẩn thận ta xé miệng ngươi ra ".

Hai người đứng cạnh nhau,Nguyệt Cầm thì mang vẻ đẹp ma mị,Nguyệt Lan thì thanh mát huyền bí,mọi người ở đây ai cũng trầm trồ.

Đông Phương Ngạo Thiên quay qua nhìn Nguyệt Lan,ánh mắt Y tỏ vẻ ngưỡng mộ,cô nương đó Y không nhìn thấu tu vi,cô nương đi cùng cũng thế ra đòn quá là nhanh,lần này thật nhiều thiên tài.

Lục Cẩm Vân và Lục Cẩm Hy nhìn sang ánh mắt ghen ghét,từ trước đến giờ hai cô luôn là tâm điểm của mọi người chứ đâu như bây giờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện