Quả nhiên như nàng đoán, đối phương vậy mà đưa ra ngăn chặn. Thân thể nàng biến mất xuất hiện trên cao, một thương đâm thẳng xuống.
Phần thân bị thương, Nhện Hoàng Chu hét to. Không thể tin vào mắt mình, nàng vậy mà đâm hắn lưng nhện lưng? Không thể tha thứ cho nàng, phải hãm hiếp nàng.
Nhốt lại vài trăm năm, sinh cho hắn một gia tộc, nhốt nàng vài trăm năm không thể đi ra, mới làm hắn tâm tình vui vẻ, Nhân trên cao Yên cười nhẹ, nhanh chóng rút thương ra.
Bay lên cao, máu chảy ra từ vết thương do nàng vừa đâm Nhện Hoàng Chu, Nhện Hoàng Chu kêu rống một tiếng, lại lùi ra xa: "Hừ, nho nhỏ vết thương bên trong ta lĩnh vực, một phút là có thể chữa trị."
Nhưng không ngờ tới, hắn quá kinh thường nàng đạo thủy thương đâm xuống, Lộ Xà nhân cơ hội đó cắn đối phương da thịt.
Nhân Yên đứng trên cao, vô số nhện nhỏ lại hướng nàng bò tới, Thiên Thanh Mạn Chi nhanh chóng tới: "Thiên Sứ Lĩnh Vực."
Vừa dứt lời, màu tím lĩnh vực, cùng với màu vàng lĩnh vực, vô số thân ảnh thiên sứ sáu cánh tấn công đối phương, lĩnh vực nhện nhỏ.
Thiên Thanh Mạn Chi bĩu môi, hừ may mà tới kịp Nhân Yên tỷ tỷ không sao, về sau mới nên chết, nếu như không chết có thể theo Vân Phàm ngu ngốc nam nhân.
Ta thời điểm đó, đã không phải cùng hắn một phía, Thiên Thanh Mạn Chi đứng trên cao, tay không ngừng đánh đàn, thiên sứ thân ảnh sáu cánh tấn công nhện nhỏ.
Cách đó không xa, bên trong rào chắn gỗ: "Là thiên sứ lĩnh vực?" Thiên Thanh Mạn Chi lĩnh ngộ ra nha, không tồi nàng cũng có nhưng không khoa trương như Mạn Chi.
Nàng nhìn xa xa, thân ảnh màu tóc, bay trong gió một trâm cài tóc cắm qua sau lưng nàng tóc dài, màu vàng tóc tung bay, màu vàng y phục càng làm toát ra vẻ mạnh mẽ.
Cách đó không xa một bên là uy áp màu xanh linh khí, đội vương miện nhân ngư, cầm trên tay thủy thương kèm theo một con rắn quấn quanh. Xanh biếc váy dày kèm theo vảy cá hình thành một chiến giáp.
Ánh mắt màu xanh nhìn xuống dưới, Thiên Uyên nhếch miệng, tay ôm chặt Tiểu Hoa cánh tay dí sát đối phương cổ, mệnh nhỏ đưa tới gần bên tai Tiểu Hoa.
"Tiểu Hoa ta thích ngươi." làm Tiểu Hoa rùng mình, quay đầu nhìn lại Thiên Uyên: "Đại nhân ngươi vừa nói, vừa nói thích ta?" Tiểu Hoa run rủi giọng nói.
Thiên Uyên cũng không từ chối mà gật đầu: "Đúng vậy, ta nói thích ngươi." Tiểu Hoa run nhẹ: "Ngươi muốn bách hợp, dán dán?" Thiên Uyên cười hì hì.
"Không được sao, không nói sớm cảnh giới một khi không đủ, bị đối phương kẻ địch giết chẳng lẽ bỏ qua sao? Tiểu Hoa ta thân là ngươi đại nhân, từng là ngươi chủ nhân."
"Vân Thiên Quốc chúng ta, không có hành hạ cung nữ hay hoàng tử hoàng đế, thiếu gia hành hạ cung nữ, hãm hiếp cũng nữ, việc này không có."
"Mà tuyển cung nữ đều là trong trắng thiếu nữ, nên ngươi trinh nữ nha hoàn, ta ra lệnh cho ngươi trở thành ta lão bà."
Tiểu Hoa tê: "Không thể a đại nhân, ta phải cùng sư tôn tu luyện, không thể trở thành đại nhân lão bà."
Thiên Uyên căn bản không tin, nàng nhận ra cảnh giới không cao thâm, có khả năng bản thân sẽ chết, nên cầu đạo lữ kết hôn cũng là.
Huyền Tiên đại lục, không căm ghét nữ nhân kết hôn nữ nhân, đây cũng là vì cảnh giới cao thâm ngươi muốn làm gì thì làm. Ai dị nghị sao? Nữ nhân kết hôn nữ nhân có thể, nam nhân kết hôn nam nhân là không có, nữ nhân kết hôn nữ nhân, được đồng tình là vẫn có thể có hài tử.
Nam nhân có sao? Nên chỉ ủng hộ Bách hợp, nam nhân yêu nam nhân không thể, Tiểu Hoa run nhẹ: "Vậy hảo, Thiên Thanh Mạn Chi."
"Sư tôn người quay về, ta sẽ hỏi người." Thiên Uyên hắc hắc cười, như vậy phải nắm thót, nàng cảm nhận lĩnh vực cao thâm cảnh giới giao thủ.
Tuy nàng chỉ là bốn cánh thiên sứ, bảo hộ một nữ tử, nàng còn là phụ trợ tốt nhất người. Thiên Uyên cười tươi sợ cái rắm, cùng với nàng tài trí.
Tướng lĩnh sợ cái rắm.
Bên này dưới cánh rừng, to lớn Nhện Hoàng Chu ánh mắt kinh ngạc: "Tuy chỉ là Xuất Khiếu cảnh tứ giai, lĩnh vực vậy mà ngang bằng ta lĩnh vực."
Nhện Hoàng Chu đang nói, Nhân Yên đã lao xuống dưới, một thương đánh xuống: "Nhân Ngư Thủy Kích." Thủy thương màu xanh biếc.
Đáng xuống da thịt cứng rắn tám chân nhện. Một thân ảnh nho nhỏ, không cao đến hai mét, giao thủ cùng to lớn tám chân nhện.
Thủy thương đánh ra, hai chân nhện da thịt cứng rắn, thủy thương đánh xuống, nàng một chân đạp xuống đất, xuyên phá qua bên dưới chân nhện.
Đưa thủy thương lên cao, thủy thương sắc bén đâm lên cao, Lộ Xà cũng tiêu thất hình thành một to lớn cao sáu mươi mét xà, cắn xé. Nhện Hoàng Chu hắn không ngờ tới to lớn rắn.
Thân ảnh to hơn hắn, mà cảnh giới đối phương chỉ là Xuất Khiếu cảnh tam giai, không cần sợ, Thiên Thanh Mạn Chi trên cao, thấy to lớn màu đen vảy xà.
Há to miệng răng nanh sắc nhọn, miệng xà to lớn, há miệng cắn xuống dưới Nhện Hoàng Chu ánh mát màu đỏ, Nhện Hoàng Chu biết hắn ngăn cản bên dưới bụng nữ tử thủy thương.
Kéo dài một đoạn thương tích là hắn phần bụng không sao, nhưng cần phải ngăn chặn đối phương trên cao: "To lớn hơn ta thân thể thì sao? Bất quá là Xuất Khiếu cảnh tam giai mà thôi."
"Nên chết, Nhện Độc Hoàng." từ dưới miệng hắn bắn vô số độc tố lên cao, vô số độc tố bay lên cao, Lộ Xà thân thể to lớn không biết ra sao né tránh.
Nàng thân thể quá to lớn, không cách nào chạy trốn chỉ đành bị tấn công. To lớn thân ảnh xà bị độc tố bao phủ vảy rắn.
Lộ Xà, to lớn xà nàng tuy không bị làm sao, hai chân trước nhện đã ngăn chặn thân thể to lớn xà, Lộ Xà thân thể to lớn xà dù sao cảnh giới thấp hơn hắn.
Mà bên dưới bụng Nhện Hoàng Chu, Nhân Yên thủy thương đâm lên cao, một vết rách máu kéo dài bên dưới Nhện Hoàng Chu bụng.
Nhện Hoàng Chu kêu rống một tiếng, vừa đánh bay Lộ Xà, Nhân Yên nàng thủy thương bay qua bên dưới Nhện Hoàng Chu, một đạo ánh sáng thủy nguyên tố phát sáng.
Nhân Yên cười nhẹ, vừa đi ra còn hất tóc: "Hừ, bên dưới vẫn là da thịt mềm đáng tiếc, đối phương là Huyết Thổ Long thì tốt biết bao có thể giết chết."
Nhện Hoàng Chu quay đầu lại, phía dưới bụng máu không ngừng chảy xuống đất, đưa hai chân trước lên cao, muốn tấn công nàng, Nhân Yên nhanh chóng quay đầu.
Thủy thương tấn công, ngăn chặn đối phương hai chân trước da thịt cứng rắn.
Nhện Hoàng Chu đầu to lớn, răng nanh sắc bén ánh mắt đỏ ngầu nhìn đối phương.
Thiên Thanh Mạn Chi đứng trên cao, không có đứng im, nàng có nhiều công pháp mạnh mẽ, mà công pháp thiên sứ thánh kiếm chưa vội dùng.
Trước tiên dùng thiên sứ thần quang, đem Nhện Hoàng Chu bị thương đánh đối phương đầu, thêm là ánh mắt đỏ ngầu.
"Thiên Sứ Thần Quang." vừa ngăn chặn thủy thương do Nhân Yên, ánh mắt kinh ngạc lại là đạo quang minh từ trên trời đánh xuống.
Nhân Yên vẫn không có rút lui.
"Ngươi không lui ra, lại muốn bị thương cùng ta?" Nhện Hoàng nghi ngờ nói.
Lộ Xà cách đó không xa, thân thể ngã trên đất đứng dậy, quả nhiên Xuất Khiếu cảnh khác biệt Hóa Thần cảnh hậu kỳ, muốn cùng Nhân Yên hợp lại.
Phần thân bị thương, Nhện Hoàng Chu hét to. Không thể tin vào mắt mình, nàng vậy mà đâm hắn lưng nhện lưng? Không thể tha thứ cho nàng, phải hãm hiếp nàng.
Nhốt lại vài trăm năm, sinh cho hắn một gia tộc, nhốt nàng vài trăm năm không thể đi ra, mới làm hắn tâm tình vui vẻ, Nhân trên cao Yên cười nhẹ, nhanh chóng rút thương ra.
Bay lên cao, máu chảy ra từ vết thương do nàng vừa đâm Nhện Hoàng Chu, Nhện Hoàng Chu kêu rống một tiếng, lại lùi ra xa: "Hừ, nho nhỏ vết thương bên trong ta lĩnh vực, một phút là có thể chữa trị."
Nhưng không ngờ tới, hắn quá kinh thường nàng đạo thủy thương đâm xuống, Lộ Xà nhân cơ hội đó cắn đối phương da thịt.
Nhân Yên đứng trên cao, vô số nhện nhỏ lại hướng nàng bò tới, Thiên Thanh Mạn Chi nhanh chóng tới: "Thiên Sứ Lĩnh Vực."
Vừa dứt lời, màu tím lĩnh vực, cùng với màu vàng lĩnh vực, vô số thân ảnh thiên sứ sáu cánh tấn công đối phương, lĩnh vực nhện nhỏ.
Thiên Thanh Mạn Chi bĩu môi, hừ may mà tới kịp Nhân Yên tỷ tỷ không sao, về sau mới nên chết, nếu như không chết có thể theo Vân Phàm ngu ngốc nam nhân.
Ta thời điểm đó, đã không phải cùng hắn một phía, Thiên Thanh Mạn Chi đứng trên cao, tay không ngừng đánh đàn, thiên sứ thân ảnh sáu cánh tấn công nhện nhỏ.
Cách đó không xa, bên trong rào chắn gỗ: "Là thiên sứ lĩnh vực?" Thiên Thanh Mạn Chi lĩnh ngộ ra nha, không tồi nàng cũng có nhưng không khoa trương như Mạn Chi.
Nàng nhìn xa xa, thân ảnh màu tóc, bay trong gió một trâm cài tóc cắm qua sau lưng nàng tóc dài, màu vàng tóc tung bay, màu vàng y phục càng làm toát ra vẻ mạnh mẽ.
Cách đó không xa một bên là uy áp màu xanh linh khí, đội vương miện nhân ngư, cầm trên tay thủy thương kèm theo một con rắn quấn quanh. Xanh biếc váy dày kèm theo vảy cá hình thành một chiến giáp.
Ánh mắt màu xanh nhìn xuống dưới, Thiên Uyên nhếch miệng, tay ôm chặt Tiểu Hoa cánh tay dí sát đối phương cổ, mệnh nhỏ đưa tới gần bên tai Tiểu Hoa.
"Tiểu Hoa ta thích ngươi." làm Tiểu Hoa rùng mình, quay đầu nhìn lại Thiên Uyên: "Đại nhân ngươi vừa nói, vừa nói thích ta?" Tiểu Hoa run rủi giọng nói.
Thiên Uyên cũng không từ chối mà gật đầu: "Đúng vậy, ta nói thích ngươi." Tiểu Hoa run nhẹ: "Ngươi muốn bách hợp, dán dán?" Thiên Uyên cười hì hì.
"Không được sao, không nói sớm cảnh giới một khi không đủ, bị đối phương kẻ địch giết chẳng lẽ bỏ qua sao? Tiểu Hoa ta thân là ngươi đại nhân, từng là ngươi chủ nhân."
"Vân Thiên Quốc chúng ta, không có hành hạ cung nữ hay hoàng tử hoàng đế, thiếu gia hành hạ cung nữ, hãm hiếp cũng nữ, việc này không có."
"Mà tuyển cung nữ đều là trong trắng thiếu nữ, nên ngươi trinh nữ nha hoàn, ta ra lệnh cho ngươi trở thành ta lão bà."
Tiểu Hoa tê: "Không thể a đại nhân, ta phải cùng sư tôn tu luyện, không thể trở thành đại nhân lão bà."
Thiên Uyên căn bản không tin, nàng nhận ra cảnh giới không cao thâm, có khả năng bản thân sẽ chết, nên cầu đạo lữ kết hôn cũng là.
Huyền Tiên đại lục, không căm ghét nữ nhân kết hôn nữ nhân, đây cũng là vì cảnh giới cao thâm ngươi muốn làm gì thì làm. Ai dị nghị sao? Nữ nhân kết hôn nữ nhân có thể, nam nhân kết hôn nam nhân là không có, nữ nhân kết hôn nữ nhân, được đồng tình là vẫn có thể có hài tử.
Nam nhân có sao? Nên chỉ ủng hộ Bách hợp, nam nhân yêu nam nhân không thể, Tiểu Hoa run nhẹ: "Vậy hảo, Thiên Thanh Mạn Chi."
"Sư tôn người quay về, ta sẽ hỏi người." Thiên Uyên hắc hắc cười, như vậy phải nắm thót, nàng cảm nhận lĩnh vực cao thâm cảnh giới giao thủ.
Tuy nàng chỉ là bốn cánh thiên sứ, bảo hộ một nữ tử, nàng còn là phụ trợ tốt nhất người. Thiên Uyên cười tươi sợ cái rắm, cùng với nàng tài trí.
Tướng lĩnh sợ cái rắm.
Bên này dưới cánh rừng, to lớn Nhện Hoàng Chu ánh mắt kinh ngạc: "Tuy chỉ là Xuất Khiếu cảnh tứ giai, lĩnh vực vậy mà ngang bằng ta lĩnh vực."
Nhện Hoàng Chu đang nói, Nhân Yên đã lao xuống dưới, một thương đánh xuống: "Nhân Ngư Thủy Kích." Thủy thương màu xanh biếc.
Đáng xuống da thịt cứng rắn tám chân nhện. Một thân ảnh nho nhỏ, không cao đến hai mét, giao thủ cùng to lớn tám chân nhện.
Thủy thương đánh ra, hai chân nhện da thịt cứng rắn, thủy thương đánh xuống, nàng một chân đạp xuống đất, xuyên phá qua bên dưới chân nhện.
Đưa thủy thương lên cao, thủy thương sắc bén đâm lên cao, Lộ Xà cũng tiêu thất hình thành một to lớn cao sáu mươi mét xà, cắn xé. Nhện Hoàng Chu hắn không ngờ tới to lớn rắn.
Thân ảnh to hơn hắn, mà cảnh giới đối phương chỉ là Xuất Khiếu cảnh tam giai, không cần sợ, Thiên Thanh Mạn Chi trên cao, thấy to lớn màu đen vảy xà.
Há to miệng răng nanh sắc nhọn, miệng xà to lớn, há miệng cắn xuống dưới Nhện Hoàng Chu ánh mát màu đỏ, Nhện Hoàng Chu biết hắn ngăn cản bên dưới bụng nữ tử thủy thương.
Kéo dài một đoạn thương tích là hắn phần bụng không sao, nhưng cần phải ngăn chặn đối phương trên cao: "To lớn hơn ta thân thể thì sao? Bất quá là Xuất Khiếu cảnh tam giai mà thôi."
"Nên chết, Nhện Độc Hoàng." từ dưới miệng hắn bắn vô số độc tố lên cao, vô số độc tố bay lên cao, Lộ Xà thân thể to lớn không biết ra sao né tránh.
Nàng thân thể quá to lớn, không cách nào chạy trốn chỉ đành bị tấn công. To lớn thân ảnh xà bị độc tố bao phủ vảy rắn.
Lộ Xà, to lớn xà nàng tuy không bị làm sao, hai chân trước nhện đã ngăn chặn thân thể to lớn xà, Lộ Xà thân thể to lớn xà dù sao cảnh giới thấp hơn hắn.
Mà bên dưới bụng Nhện Hoàng Chu, Nhân Yên thủy thương đâm lên cao, một vết rách máu kéo dài bên dưới Nhện Hoàng Chu bụng.
Nhện Hoàng Chu kêu rống một tiếng, vừa đánh bay Lộ Xà, Nhân Yên nàng thủy thương bay qua bên dưới Nhện Hoàng Chu, một đạo ánh sáng thủy nguyên tố phát sáng.
Nhân Yên cười nhẹ, vừa đi ra còn hất tóc: "Hừ, bên dưới vẫn là da thịt mềm đáng tiếc, đối phương là Huyết Thổ Long thì tốt biết bao có thể giết chết."
Nhện Hoàng Chu quay đầu lại, phía dưới bụng máu không ngừng chảy xuống đất, đưa hai chân trước lên cao, muốn tấn công nàng, Nhân Yên nhanh chóng quay đầu.
Thủy thương tấn công, ngăn chặn đối phương hai chân trước da thịt cứng rắn.
Nhện Hoàng Chu đầu to lớn, răng nanh sắc bén ánh mắt đỏ ngầu nhìn đối phương.
Thiên Thanh Mạn Chi đứng trên cao, không có đứng im, nàng có nhiều công pháp mạnh mẽ, mà công pháp thiên sứ thánh kiếm chưa vội dùng.
Trước tiên dùng thiên sứ thần quang, đem Nhện Hoàng Chu bị thương đánh đối phương đầu, thêm là ánh mắt đỏ ngầu.
"Thiên Sứ Thần Quang." vừa ngăn chặn thủy thương do Nhân Yên, ánh mắt kinh ngạc lại là đạo quang minh từ trên trời đánh xuống.
Nhân Yên vẫn không có rút lui.
"Ngươi không lui ra, lại muốn bị thương cùng ta?" Nhện Hoàng nghi ngờ nói.
Lộ Xà cách đó không xa, thân thể ngã trên đất đứng dậy, quả nhiên Xuất Khiếu cảnh khác biệt Hóa Thần cảnh hậu kỳ, muốn cùng Nhân Yên hợp lại.
Danh sách chương