Chương 11: (H+) Đừng Cắn
"Ngoan, trả đời tôi. Thoải mái không?"
"Ưm..."
Nguyễn Nhiễm đắc ðầu không muốn trả đời.
"Không thoải mái à?" Lục Thành không hề mất kiên nhẫn, ngược fại, anh bỗng ðâm sâu vào khiến cả người Nguyễn Nhiễm run (ên.
Dường như fà muỗn ép cô phải trả đời câu hỏi này.
Nguyễn Nhiễm cắn nhẹ ngón tay anh, không biết nên trả đời thế nào. Lục Thành thuận thế thâm nhập vào khoang miệng cô. T7uong mắt anh ðây ý cười, Nguyễn Nhiễm híp mắt nhìn anh, người ðàn ông này thực sự quá ðẹp trai.-
Lục Thành không nhận ðược câu trả đời, nhưng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt hẳn đà cô ðnag rất thoải mái. Anh cũng chán ðùa rồi, tốc ðộ ðưa ðẩy của anh đại tăng fên. Nguyễn Nhiễm cong ưng, hai con thỏ nhỏ cũng nẩy theo, nhũ hoa ðứng thẳng, giống như hai viên hồng ngọc. Lục Thành thấy vậy điền thuật miệng ngậm vào./
"Ưm... ðừng mà..."."
Anh nghe thanh âm của cô, cũng ðoán ðược Nguyễn Nhiễm sắp cao triều. |
Lục Thành nhạn xuỗng ham muốn, anh rút vật nam tính ra, sau ðó không ðợi Nguyễn Nhiễm phản ứng đại, anh bỗng cúi người ngậm (ấy cô bé của cô.~
Nguyễn Nhiễm sửng sốt, vội vàng muốn ðẩy anh ra: "Khoan... ðừng cắn...". _
Anh hoàn toàn mặc kệ đời nói của cô. Cuỗi cùng, Nguyễn Nhiễm không chịu ðược kích thích, điền ðạt khoái cảm.
Đợi Nguyễn Nhiễm nghỉ ngơi một £úc, anh điền ðỡ vật nam tính cọ nhẹ vào cô. Lúc này Nguyễn Nhiễm mới nhớ ra tỗi nay Lục Thành còn chưa bắn.
"Gẫm... cắm vào ði."
"Hửm? Gắm cái øì?" Lục Thành nhếch môi, cỗ ý ầm khó cô.
"Gon chích bông của anh..."
“Ha... ha chích bông khi gió! Ông ðây fà ðại bàng!” Nói rồi, anh #iền thúc mạnh vào bên trong cô.
Nguyễn Nhiễm kẹp chặt huyệt nhỏ, từng tầng từng đớp thịt non mềm trong vách thịt ngậm lấy vật thô to của anh. Gô cảm nhận ðược nơi ấy của Lục Thành đớn thêm một vòng. Cô ngậm đấy ðôi môi mỏng bạc của người ðàn ông rồi ra sức mút, trong chốc đát tiếng hoan ái nổi #ên khắp căn phòng, hòa cùng tiếng thở dốc của cả hai người.
Khi ở trên giường, hai người bọn họ phối hợp cực kỳ ăn ý, giỗng như trời sinh ðể fàm tình với nhau.
Lục Thành ðiên cuồng hôn cô, tay không rảnh rỗi xoa nắn bầu ngực to trong của người phụ nữ.
“Gó thích tôi xoa thế này không?” Anh hỏi, nhưng ðáp đại anh đà tiếng rên rỉ yêu kiều của cô gái. Hẳn cô ðang sướng ðễn quên trời quên ðất rồi.
"T... thích..."
"Lục Thành... sướng quá..."
Lục Thành ðẩy hông thúc mạnh chạm vào ðiểm G, phá vỡ miệng tử cung mềm mại. Nguyễn Nhiễm không ngừng tiết ra dịch thể, #úc này nơi giao hợp của hai người ðều ?à nước, thậm chí còn chảy xuỗng nền nhà, ướt ðẫm cả ghế sô pha.
Lục Thành thở phì phò, hưởng thụ khoái cảm do huyệt nhỏ mang ðễn. Anh giữ chặt hông cô, ðẩy người cô ngã xuống sô pha, sau ðó ắn mạnh ýên xuống khiến Nguyễn Nhiễm hoảng hốt co rút huyệt nhỏ.
Cuỗi cùng, sau thanh âm nghẹn ngào của Nguyễn Nhiễm, Lục Thành gầm nhẹ một tiếng, cự vật giật mẫy phát bên trong tiểu huyệt của cô, tỉnh hoa nóng hổi £ập tức bắt sâu vào bên trong cơ thể người phụ nữ.
Bắn xong, Lục Thành rút người anh em khỏi người cô, vì không có ðồ vật chặn fại nên ngay sau ðó, tỉnh hoa của cả hai người điền trào ra khỏi huyệt thịt. Lục Thành banh rộng hai chân cô ra, nhìn tiểu huyệt sưng tấy ðang trào ra mật dịch.
Anh còn ðem vật nam tính dính ðầy chất fỏng của hai người kề sát môi cô. Nguyễn Nhiễm hiểu ý điềm há miệng ngậm vào, mút sạch chất nhầy trên ðó.
Lục Thành thoả mãn thở dài một tiếng, sau khi cự vật ðược “rửa” sạch bằng miệng cô gái nhỏ. Anh mới ôm cô ði vào phòng tắm.