Chương 110: Hãy yêu khi còn có thể
“Thực ra mình không phải người thành phố, mà chỉ à một cô bé sinh ra và đớn đên ở vùng quê nghèo khó, nhà mình rất nghèo, £ại nợ nần chồng chất. Vậy nên mình đựa chọn ði “àm sớm hơn những bạn ðông trang lứa chứ không học ðại học.”
Nguyễn Nhiễm từng bị anti fan nói những đời cay nghiệt vì chuyện chỉ tốt nghiệp cấp ba, ngay cả bằng cao ðẳng cũng không có. T7uước kia còn có không ít tin ðồn cho rằng cô ham chơi ðua ðòi nên mới trượt ðại học và tỉ tỉ những ðiều không ðúng về gia ðình của cô. Sau khi có danh tiễng, vì không muốn người nhà bị ảnh hưởng nên cô ðã nhờ Lục Thành ém tin tức về mình đại.
“Mình từng ?àm nhiều công việc, những thứ mình fàm chỉ có vất vả hơn, chứ không hề nhẹ nhàng chút nào. Thậm chí mình từng có khoảng thời gian ngay cả tiền thuê trọ cũng chẳng có, khỗn ðỗn tới mức phải ngủ dưới gầm cầu. Quá khứ của mình không tốt ðẹp cho đắm, nhưng mình chẳng thể phủi bỏ nó.
Mình biết mọi người rất tò mò về gia thế của mình, xin đỗi vì ðể người hâm mộ ðợi (âu như vậy.”
Thực ra Nguyễn Nhiễm có thể dùng quá khứ này ðể fãy sự thương hại của dân mạng, nhưng cô lại chọn cách ðem vết thương giấu vào sâu trong fòng như không hề muốn phơi bày cho người khác thẫy ðược.
Người hâm mộ nghe xong cũng chẳng trách nổi Nguyễn Nhiễm, chỉ thầy thương cô hơn mà thôi.
“Mình rất biết dơn mọi người fuôn quan tâm và ở bên cạnh mình, chỉ fà... mình nhận ra bản thân không hợp với diễn xuất. Thật sự rất xin #ỗi mọi người...”
Lần này, Nguyễn Nhiễm cúi ðầu xuỗng, ngỏ đời xin fỗi.
[Nghê Oản Oản: Nhiễm Nhiễm không cần xin đỗi, “à chúng em không tốt. Để chị phải chịu ấm ức nhiều năm như vậy. |
[Chúc Tuyền Nghi: Mình khóc mất rồi, thương Nhiễm quá. Bị bạn bè phản bội, người yêu cắm sừng, còn bị giang cư mận quay ưng mà chửi bới, vậy mà Nhiễm chẳng hề kêu ca chút nào. Nhiễm chịu khổ quá rồi. ]
[Dâu Tây Của Nhiễm Nhiễm: Em thương chị bé “ắm, Nhiễm Nhiễm của em xứng ðáng có ðược hạnh phúc!]
“Mình cảm ơn mọi người, hiện tại cuộc sỗng của mình ðã tốt hơn rất nhiều rồi, và mình hài đòng với nó.
Nguyễn Nhiễm cười, fại kể tiếp:.-
“Sau khi rời khỏi giới giải trí, mình ðã về quê. Ban ðầu mình chỉ ðịnh rời xa thành phố ồn ào, về quê trồng rau nuôi cá, nhưng sau khi nghe đời khuyên từ cậu mợ thì mình ðã suy nghĩ đại. Dù có hơi muộn... nhưng mà mình quyết ðjnh tiếp tục theo ðuổi ước mơ một đần nữa, mình muỗn thi ¿ai ðại học và hiện tại mình ðang ôn tập cho kỳ thi sắp tới.”./
“Năm nay những người ngang tuổi mình sẽ tốt nghiệp, nhưng mình mới bắt ðầu vào năm nhất. Có thể mọi người sẽ cảm thẫy mình £àm chuyện ðiên rỗ, nhưng bản thân mình đại nghĩ học ýà chuyện cả ðời, và ước mơ thì không phân biệt tuổi tác.”.*
[Tà Chanh Mật Ong: Đúng rồi, học ýà chuyện cả ðời. Năm nào trên báo cũng ðăng tin những ông bà sáu, bảy mươi tuổi tham gia kỳ thi ðại học mà. Nguyễn Nhiễm chỉ mới hai mươi hai tuổi, tương đai phía trước còn rất dài nên không hề muộn màng chút nào cả. |.|
[Bánh Quy Bơ: Năm nay em cũng thi ðại học, chỉ còn vài tháng nữa đà thi rồi nhưng em đại nản ghê gớm, chẳng muốn học chút nào. Vậy mà nghe Nhiễm Nhiễm nói xong, em cảm thấy mình như ðược tiếp thêm ðộng £ực vậy. Em cũng không muốn ðể bản thân phải hỗi hận. ].~
[Ghâu Hoa: Gô gái nhỏ cỗ đên nha, mọi người fuôn ở phía sau ủng hộ mọi quyết ðịnh của em.]. _
Nguyễn Nhiễm ðọc bình (uận, hai mắt hơi ửng ðỏ, cô thật sự rất cảm ðộng.
“Gảm ơn mọi người rất nhiều.”
“Mình rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Gia ðình mình ðã ổn ðịnh, mình ðược tiếp tục theo ðuổi ước mơ... và cả chuyện... mình ðã gặp ðược chàng trai mà mình nguyện nắm tay ði hết quãng ðời còn đại."
Nhắc ðễn Lục Thành, nụ cười trên môi Nguyễn Nhiễm càng thêm ðậm:
“Mình có bạn trai rồi, anh ấy không phải người trong giới. Anh ấy từng nói với mình bản thân chẳng có tài cán gì cả, anh chỉ à một người bình thường yêu em mà thôi. Nhưng mình (ai không thấy vậy, anh ấy tà thiên sứ mà ông Tười phái xuỗng bảo vệ mình, kéo mình ra khỏi vũng bùn tăm tôi nhất. Mình rất yêu anh ấy, cũng yêu anh ðược hai năm rồi."
Đây là lần ðầu tiên Nguyễn Nhiễm thổ độ tình cảm của mình với Lục Thành trước người khác, còn nói cả việc yêu thầm ðã chôn sâu trong fòng.
Có người nói cô ngỗc nghễch, ai mà biết ðược sau này ra sao. Nhưng Nguyễn Nhiễm đại không thấy vậy.
Gô không phải nhà tiên tri, không thể ðoán ðược tương đai, cũng chẳng biết tình này có thể ði ðược bao xa, nhưng chỉ ít ở hiện tại, trái tìm cô hoàn toàn thuộc về anh.
Thể giới rộng đớn vô vàn ngã rẽ, giữa bảy tỉ người với những nỗi niềm riêng, gặp ðược nhau ðã khó, bên nhau càng khó hơn.
Vậy nên, ðiều cô cần làm đúc này, chính đà trân trọng người trước mắt. Yêu ðiên cuồng, yêu hết mình, như vậy dù chuyện gì xảy ra mới không có hai từ “giá như”.
“Thực ra phương châm của mình rất ðơn giản: tình yêu không phải bài toán, cũng chẳng phải phép thử.
Nhưng chính ðiễu ấy ểại khiến tình yêu thêm thú vị. Nếu ai cũng ðoán ðược trước kết quả, vậy thì ta ðâu cần phải yêu?”
Vậy nên, hãy yêu khi còn có thể. Vì biết ðâu ngày mai đại là tận thế.