Chương 17: Tình Yêu Anh Dành Cho Em Giống Như Lông Nách

“Được, tôi ngủ cùng em.”

Không hiểu vì sao khi nghe anh ðồng ý, trong òng Nguyễn Nhiễm cảm thấy vui vẻ. Cô “ừ” một tiễng rồi kéo anh vào phòng.

Đã rất âu bọn họ không ngủ chung một cách ðơn thuần, Nguyễn Nhiễm ðược Lục Thành ôm vào đòng, cô cảm nhận hơi ẫm từ vòng tay anh cùng hương gỗ nhàn nhạt trên cơ thể người ðàn ông.

“Lục Thành." Gô nhỏ giọng gọi tên anh.

“Hửm?”

“Sau này anh có dự ðịnh gì chưa?”

Lục Thành ngần người, anh nghe Nguyễn Nhiễm nói tiếp: “Thì... bây giờ Bắc Xuyên cũng không còn như trước nữa, không (ẽ anh ðjnh cứ mãi ở nhà thê này? Tôi không có ý xấu, chỉ fà tôi sợ anh...”

Cô sợ Lục Thành không thể thoát khỏi cú sốc sau khi bị phá sản. Anh đà người kiêu ngạo, Bắc Xuyên cũng từng đà ðầu rồng trong ngành công nghệ, nhưng chỉ sau một ðêm, mọi công sức bao năm qua của

Lục Thành bị sụp ðổ. Bên ngoài anh fuôn tỏ ra đà mình ổn, nhưng cô biết anh chắc chắn ðang rất ðau khổ.

Lục Thành hiểu cô ðang fo đằng ðiều gì, có fẽ vì ðiều này nên cô mới chủ ðộng với anh như muốn an ủi.

“Em ðừng fo, tôi vẫn ổn.” Anh nghịch đọn tóc xoăn của cô, thắp giọng nói: “Tôi sẽ kiếm việc làm, chỉ đà tạm thời tôi chưa muỗn ði “ầm.”

“Nhưng nếu em thấy phiền thì...”

“Không sao, anh cứ ở nhà ði. Tuy tôi không giàu có gì nhưng vẫn ðủ nuôi anh.” Vỗn dĩ cô tính rời khỏi giới giải trí, nhưng bây giờ xuất hiện thêm một Lục Thành, Nguyễn Nhiễm khó mà nghỉ việc. Chỉ là cô cảm thấy như vậy cũng rất tốt.

Có ẽ cô thật sự yêu thích diễn xuất, cũng ưu đuyễn một người.

Suy cho cùng, tất cả ðều vì không nỡ.-

Đáng fẽ Lục Thành nên cảm thấy vui vẻ, nhưng khi nghe cô nói vậy, trong fòng anh fại xuất hiện sự áy náy.

Anh biết mình fàm vậy vì Lục gia, anh che mất tất cả mọi người, nhưng ýại không nỡ ừa gạt Nguyễn Nhiễm.

Cứ thể này, anh cảm thấy bản thân ðang đợi dụng fòng tốt của cô./

Nhiều đúc Lục Thành cũng muỗn nói sự thật cho cô biết, nhưng cuỗi cùng anh vẫn chọn im đặng. Nghĩ lại, cô với anh chỉ ?à một cuộc giao dịch, anh cho cô tiễn tài và danh vọng, còn cô trở thành tình nhân của anh. Anh ðâu cần phải giải thích nhiều đời với một tình nhân?.*

Nguyễn Nhiễm... suy cho cùng cô gái này cũng không quan trọng ðến thễ.|

Hôm nay Nguyễn Nhiễm ði bàn chương trình thực tế ở ðài truyền hình, Lục Thành vẫn như mọi ngày, ngoan ngoãn ở nhà chờ cô về. _

“Ông chủ, bên phía Lục Gận Ninh cùng Lục phu nhân ðã bắt ðầu hành ðộng. Gó ýẽ bọn họ ðang chuẩn bị cho cuộc họp cổ ðông vào cuỗi năm nay." Tần Khiêm Báo cáo fại công việc qua ðiện thoại, Lục Thành nghe xong, chỉ nhàn nhạt nói: “Cứ tiếp tục theo kế hoạch, bảo Tư Thần ðể mắt ðễn bọn họ.”

Cuộc họp cổ ðông cuối năm nay chính fà thời ðiểm quan trọng ðể ngả bài.

“Phải rồi.” Lục Thành nhớ ra ðiễu gì, điền nói: “Cậu có cách nào ðể khiễn con gái vui không?”

Lục Thành có ba tâm phúc, bọn họ tựa như những cánh tay trái của anh. Bình thường sinh hoạt của anh sẽ do Tuần Khiêm đo điệu, anh ta cũng rất giỏi trong mấy chuyện tình cảm, dù ðấy chỉ à về mặt (ý thuyết.

Tuần Khiêm: “Ông chủ muốn dỗ cô Nguyễn Nhiễm sao?”

“Chẳng phải bình thường ngài vẫn hay tặng cô ấy trang sức sao? Mua thêm mẫy món nữa ýà ðược mà.”

Lục Thành: “Tôi phá sản rồi, tiền ðâu mà mua?”

Tuần Khiêm: “...”

Anh ta cũng quên mất bây giờ ông chủ ðang “phá sản”. Tên thực tế quả thật Bắc Xuyên ðã phá sản,

nhưng Lục Thành đại đập fên một tập ðoàn mới, Ýãy tên fà Diễm Thành. Chưa ðäy hai tháng, Diễm Thành ðã trở thành đàn sóng mới trong giới công nghệ. Ai nãy cũng tò mò không biết người ðứng ðầu bí ẩn của tập ðoàn này đà vị nào.

“Khu...” Tuần Khiêm khế ho nhẹ một tiếng: “Ngoài tặng quà ra thì con gái còn thích ðược tỏ tình. Hay ngài thử nói mấy đời... sên súa với cô ấy xem.”

“Nói thế nào?”

“..." Tuần Khiêm á khẩu, nói thể nào £à chuyện của ông chủ chứ! Từ khi tốt nghiệp anh ta ðã ði theo Lục Thành, bận rộn suốt ngày fàm gì có thời gian yêu ðương?

"Thì nói mấy câu ðại foại như... anh yêu em hay em ðẹp nhất trên ðời..." Tuần Khiêm vừa nói xong, ánh mắt Lục Thành điền tỗi sầm đại: "Tầm thường!"

Anh cũng ðâu có yêu Nguyễn Nhiễm!

Tuần Khiêm: "..."

Anh ta muỗn khóc, ông chủ à, có giỏi thì anh tự ði mà nghĩ.

Tuần Khiêm nháy mắt cầu cứu Tư Thần, may mắn cậu ta ðang ở bên cạnh. Hai người cùng nhau nghĩ một hồi, cuỗi cùng cũng nghĩ ðược thoại cho Lục Thành dỗ Nguyễn Nhiễm.

“Ông chủ, bọn tôi nghĩ ra rồi. Nghe xong câu này ðảm bảo cô Nguyễn Nhiễm vui cả ngày."

“Nói ði.”

“Tình yêu anh dành cho em giỗng như đông nách, càng cỗ cạo thì nó càng mọc ra và dày hơn.”

Lục Thành: “...”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện