Nghe nói bệ hạ thích nam nhân, các phi tử hoảng sợ, từng người thỉnh cầu thị tẩm. Trong đó khó kìm nén nhất chính là Nhu Phi từng hưởng đủ ân sủng hiện giờ bệ hạ lại không hề bước vào tẩm cung của nàng.
Hôm nay, Nhu Phi cố ý dốc lòng trang điểm, mời bệ hạ dạo Ngự Hoa Viên, ắt phải đoạt lại thánh sủng của bệ hạ lần nữa.
Nhu Phi đứng ở đối diện bệ hạ, má ngọc ửng đỏ, nhỏ giọng nói: “Sắp tới sinh nhật của thần thiếp, bệ hạ tặng thần thiếp lễ vật gì đây?” Mày đẹp như nguyệt, một đôi mắt hồ thu, sáng như sao trời, như ánh trăng, hồng y rõ ràng lộ ra dáng người mỹ lệ của nàng hiện ra không sót điểm nào, nếu là nam nhân bình thường thấy đã sớm mất khống chế, một tay ôm người đẹp vào trong ngực, dịu dàng dỗ dành. Nhưng mà bệ hạ trước mặt nàng lại không có động tác gì. Cập 𝓃hật t𝐫𝗎yệ𝓃 𝓃ha𝓃h tại ﹙ 𝑻𝐫𝐔𝐦𝑻𝐫𝗎 y𝖊𝓃.VN ﹚
Nhu Phi cắn cắn môi, tới sát bên cạnh người, dựa vào ngực bệ hạ, ỏn ẻn nói: “Bệ hạ…… Thần thiếp đang nói với người đấy……”
Thấy bệ hạ thật lâu không đáp lại, Nhu Phi nghi ngờ ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt bệ hạ sáng ngời nhìn về một chỗ, sắc mặt quỷ dị. Nàng tiện thể nhìn qua, thấy Thục Phi quần áo hở hang nằm ở trên mặt cỏ, da thịt trắng nõn dưới ánh nắng chiếu rọi xuống như băng như tuyết, mà bệ hạ của nàng không thương hương tiếc ngọc chút nào mà đẩy nàng ra, sau đó đi nhanh tới phía Thục Phi.
Sắc mặt nàng dữ tợn, tức giận mà nghĩ: Tiện nhân đáng chết, rõ ràng bị biếm lãnh cung, thế nhưng còn quyến rũ bệ hạ như vậy!
Liễu An Dung đứng đối diện Tạ Trạch, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Thục Phi! Thời gian qua rất thảnh thơi sao! Còn mặc thành như vậy, không biết liêm sỉ!” Nàng nói, cởi long bào của mình ra, khoác ở trên người hắn.
Ánh mặt trời trước mắt bỗng nhiên bị người che lại, Tạ Trạch lười nhác mà nâng mắt lên, buồn bã nói: “Không bằng bệ hạ ngài quá phóng khoáng, thích nam nhân đó ……”
Sau khi trải qua mấy ngày sống nghẹn khuất, Tạ Trạch bỗng nhiên nghĩ đến, đây rốt cuộc không phải thân thể của mình, vào lúc Liễu An Dung ở khắp nơi xúc phạm danh dự của hắn, vì sao hắn phải đi đối xử tử tế làm gì? Vì thế, Tạ Trạch bắt đầu tận tình phát huy tính cách nết xấu của mình. Ví dụ như ăn mặc quần áo hở hang đi dạo lung tung ở bên ngoài, mất hình tượng mà nằm trên mặt cỏ phơi nắng, suốt ngày hồ ngôn loạn ngữ. Làm Thục Phi thực sự trở thành một bà điên!
Liễu An Dung rất giận, nàng lấy tay kéo Tạ Trạch từ trên mặt đất lên, thấp giọng uy hiếp nói: “Nếu ngươi lại mặc hở hang như vậy, thì ta!”
“Thì ngươi làm sao?” Tạ Trạch khiêu khích, “Đây là thân thể của ta, ta muốn yêu như nào, chơi như nào thì chơi. Ví dụ như này.” Hắn nói xong tay xoa xoa ngực, cố ý xoa trước mắt Liễu An Dung.
Liễu An Dung tức giận đến mặt đỏ lên, nàng mắng: “Không biết xấu hổ! Vô sỉ!”
Nhu Phi bất mãn bệ hạ liên tục nói thầm bên tai Thục Phi, ném nàng ở một bên, lập tức nước mắt lưng tròng nói: “Bệ hạ…… Đêm nay…… Vẫn tới tẩm cung thần thiếp chứ?”
“Không đi!” tâm tình Liễu An Dung cực kém, “Đêm nay, trẫm tới Thu Thủy Cung của Thục Phi!”
Nhu Phi oán hận mà nhìn Thục Phi liếc mắt một cái, trong mắt đều là sương mù. Mà Tạ Trạch trong lòng liền cảm khái bản thân thế nhưng không thể ôm ái phi ở trong ngực, thật thân mật. Ánh mắt hắn nhìn Nhu Phi cực kỳ nóng bỏng, lại bị Nhu Phi xem thành trần trụi khiêu khích.
Liễu An Dung qua đêm tại Thu Thủy cung cũng không phải nhất thời nảy lòng tham. Gần đây, nàng bị đại thần phi tử nhìn chằm chằm đến phiền, nhao nhao khuyên nàng mau mau thị tẩm. Nàng là một nữ nhân đó, làm sao có thể thật sự cùng các phi tử triền miên trên giường đây…… Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể để Tạ Trạch trở thành bia đỡ đạn.
Tạ Trạch biết suy nghĩ trong lòng nàng. Ngày gần đây sau khi Liễu An Dung bình phục thì thượng triều, đã làm cho triều đình hỏng bét, huống chi chữ viết của nàng vô cùng kém chữ hắn, một hai lần chữ viết quỷ dị trên tấu chương có thể giải thích lần trước tay bị thương, nhưng dần dà, nên làm thế nào cho phải! Thân mình bị công chúa địch quốc chiếm lĩnh, chẳng khác nào quốc gia bị địch quốc xâm chiếm. Hắn tuyệt không thể để cho cơ nghiệp bản thân cực khổ nỗ lực xây dựng hủy ở trên người một nữ nhân!
Cho nên, hôm nay hắn kích thích nàng, chính là để cho nàng biết mình cũng không phải dễ chọc, nếu nàng dám dùng thân thể hắn làm chuyện xấu, thì hắn hung hăng mà đạp hư thân thể nàng!
Lo lắng sốt ruột hai người lập quy ước 3 điều. Điều thứ nhất, hai người mỗi ngày giả thị tẩm, thật ra là Tạ Trạch âm thầm phê chữa tấu chương, Liễu An Dung nằm ngáy o..o... Điều thứ hai, Liễu An Dung không được động tay động chân với nam nhân khác bôi nhọ uy danh Tạ Trạch. Điều thứ ba, Tạ Trạch không được lợi dụng thân thể của nàng làm việc không biết liêm sỉ đạo đức bại hoại.
Đôi bên hỗ trợ nhau chẳng qua là để che mắt người khác, chính thức cùng ở một phòng, trở thành sự gắn bó thân thiết. Mà tai tiếng hậu cung bởi vậy đẩy hướng về phía cao trào. Bệ hạ mỗi đêm đều đi Thu Thủy cung, Thục Phi lần nữa có được thánh sủng! Ở trong lời đồn đại đều là dịu dàng, vị nữ tử nào đó trong hậu cung tức giận mà cắn răng.
Hôm nay, Nhu Phi cố ý dốc lòng trang điểm, mời bệ hạ dạo Ngự Hoa Viên, ắt phải đoạt lại thánh sủng của bệ hạ lần nữa.
Nhu Phi đứng ở đối diện bệ hạ, má ngọc ửng đỏ, nhỏ giọng nói: “Sắp tới sinh nhật của thần thiếp, bệ hạ tặng thần thiếp lễ vật gì đây?” Mày đẹp như nguyệt, một đôi mắt hồ thu, sáng như sao trời, như ánh trăng, hồng y rõ ràng lộ ra dáng người mỹ lệ của nàng hiện ra không sót điểm nào, nếu là nam nhân bình thường thấy đã sớm mất khống chế, một tay ôm người đẹp vào trong ngực, dịu dàng dỗ dành. Nhưng mà bệ hạ trước mặt nàng lại không có động tác gì. Cập 𝓃hật t𝐫𝗎yệ𝓃 𝓃ha𝓃h tại ﹙ 𝑻𝐫𝐔𝐦𝑻𝐫𝗎 y𝖊𝓃.VN ﹚
Nhu Phi cắn cắn môi, tới sát bên cạnh người, dựa vào ngực bệ hạ, ỏn ẻn nói: “Bệ hạ…… Thần thiếp đang nói với người đấy……”
Thấy bệ hạ thật lâu không đáp lại, Nhu Phi nghi ngờ ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt bệ hạ sáng ngời nhìn về một chỗ, sắc mặt quỷ dị. Nàng tiện thể nhìn qua, thấy Thục Phi quần áo hở hang nằm ở trên mặt cỏ, da thịt trắng nõn dưới ánh nắng chiếu rọi xuống như băng như tuyết, mà bệ hạ của nàng không thương hương tiếc ngọc chút nào mà đẩy nàng ra, sau đó đi nhanh tới phía Thục Phi.
Sắc mặt nàng dữ tợn, tức giận mà nghĩ: Tiện nhân đáng chết, rõ ràng bị biếm lãnh cung, thế nhưng còn quyến rũ bệ hạ như vậy!
Liễu An Dung đứng đối diện Tạ Trạch, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Thục Phi! Thời gian qua rất thảnh thơi sao! Còn mặc thành như vậy, không biết liêm sỉ!” Nàng nói, cởi long bào của mình ra, khoác ở trên người hắn.
Ánh mặt trời trước mắt bỗng nhiên bị người che lại, Tạ Trạch lười nhác mà nâng mắt lên, buồn bã nói: “Không bằng bệ hạ ngài quá phóng khoáng, thích nam nhân đó ……”
Sau khi trải qua mấy ngày sống nghẹn khuất, Tạ Trạch bỗng nhiên nghĩ đến, đây rốt cuộc không phải thân thể của mình, vào lúc Liễu An Dung ở khắp nơi xúc phạm danh dự của hắn, vì sao hắn phải đi đối xử tử tế làm gì? Vì thế, Tạ Trạch bắt đầu tận tình phát huy tính cách nết xấu của mình. Ví dụ như ăn mặc quần áo hở hang đi dạo lung tung ở bên ngoài, mất hình tượng mà nằm trên mặt cỏ phơi nắng, suốt ngày hồ ngôn loạn ngữ. Làm Thục Phi thực sự trở thành một bà điên!
Liễu An Dung rất giận, nàng lấy tay kéo Tạ Trạch từ trên mặt đất lên, thấp giọng uy hiếp nói: “Nếu ngươi lại mặc hở hang như vậy, thì ta!”
“Thì ngươi làm sao?” Tạ Trạch khiêu khích, “Đây là thân thể của ta, ta muốn yêu như nào, chơi như nào thì chơi. Ví dụ như này.” Hắn nói xong tay xoa xoa ngực, cố ý xoa trước mắt Liễu An Dung.
Liễu An Dung tức giận đến mặt đỏ lên, nàng mắng: “Không biết xấu hổ! Vô sỉ!”
Nhu Phi bất mãn bệ hạ liên tục nói thầm bên tai Thục Phi, ném nàng ở một bên, lập tức nước mắt lưng tròng nói: “Bệ hạ…… Đêm nay…… Vẫn tới tẩm cung thần thiếp chứ?”
“Không đi!” tâm tình Liễu An Dung cực kém, “Đêm nay, trẫm tới Thu Thủy Cung của Thục Phi!”
Nhu Phi oán hận mà nhìn Thục Phi liếc mắt một cái, trong mắt đều là sương mù. Mà Tạ Trạch trong lòng liền cảm khái bản thân thế nhưng không thể ôm ái phi ở trong ngực, thật thân mật. Ánh mắt hắn nhìn Nhu Phi cực kỳ nóng bỏng, lại bị Nhu Phi xem thành trần trụi khiêu khích.
Liễu An Dung qua đêm tại Thu Thủy cung cũng không phải nhất thời nảy lòng tham. Gần đây, nàng bị đại thần phi tử nhìn chằm chằm đến phiền, nhao nhao khuyên nàng mau mau thị tẩm. Nàng là một nữ nhân đó, làm sao có thể thật sự cùng các phi tử triền miên trên giường đây…… Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể để Tạ Trạch trở thành bia đỡ đạn.
Tạ Trạch biết suy nghĩ trong lòng nàng. Ngày gần đây sau khi Liễu An Dung bình phục thì thượng triều, đã làm cho triều đình hỏng bét, huống chi chữ viết của nàng vô cùng kém chữ hắn, một hai lần chữ viết quỷ dị trên tấu chương có thể giải thích lần trước tay bị thương, nhưng dần dà, nên làm thế nào cho phải! Thân mình bị công chúa địch quốc chiếm lĩnh, chẳng khác nào quốc gia bị địch quốc xâm chiếm. Hắn tuyệt không thể để cho cơ nghiệp bản thân cực khổ nỗ lực xây dựng hủy ở trên người một nữ nhân!
Cho nên, hôm nay hắn kích thích nàng, chính là để cho nàng biết mình cũng không phải dễ chọc, nếu nàng dám dùng thân thể hắn làm chuyện xấu, thì hắn hung hăng mà đạp hư thân thể nàng!
Lo lắng sốt ruột hai người lập quy ước 3 điều. Điều thứ nhất, hai người mỗi ngày giả thị tẩm, thật ra là Tạ Trạch âm thầm phê chữa tấu chương, Liễu An Dung nằm ngáy o..o... Điều thứ hai, Liễu An Dung không được động tay động chân với nam nhân khác bôi nhọ uy danh Tạ Trạch. Điều thứ ba, Tạ Trạch không được lợi dụng thân thể của nàng làm việc không biết liêm sỉ đạo đức bại hoại.
Đôi bên hỗ trợ nhau chẳng qua là để che mắt người khác, chính thức cùng ở một phòng, trở thành sự gắn bó thân thiết. Mà tai tiếng hậu cung bởi vậy đẩy hướng về phía cao trào. Bệ hạ mỗi đêm đều đi Thu Thủy cung, Thục Phi lần nữa có được thánh sủng! Ở trong lời đồn đại đều là dịu dàng, vị nữ tử nào đó trong hậu cung tức giận mà cắn răng.
Danh sách chương