Lục Kiều Kiều kéo theo tâm trạng vui vẻ đến công ty.
Vừa mới bước vào sảnh, cô đã cảm nhận được ánh nhìn kì lạ từ phía những người xung quanh, còn có vô vàn lời ra tiếng vào, nhưng Lục Kiều Kiều không biết họ nói gì, chỉ thoang thoáng nghe được trong đó có tên cô.
Nhưng Lục Kiều Kiều không để ý nữa, cô lướt ngang qua bọn họ đi thẳng đến phòng làm việc.
" Kiều Kiều.
"
" Cứ mỗi buổi sáng tớ đều thấy cậu xuất hiện ở phòng làm việc của tớ, sao vậy giám đốc Cố gần đây rất rảnh hửm ~ "
Cố Tiểu Vy bẽn lẽn đi tới bên Lục Kiều Kiều, lén nhìn qua gương mặt của Ngôn Dật đứng sau, ài, vẫn là dáng vẻ đạp trai ấm áp như thường ngày, Cố Tiểu Vy cười tủm tỉm : " Ài, tớ trốn việc để tới gặp cậu đó, đừng nói lời cay đắng vậy chứ! Với cả.....!"
Lục Kiều Kiều ngầm hiểu ý của Cố Tiểu Vy, đây là cố tình tới để gặp Ngôn Dật chứ đâu phải cô, còn lấy lý do.
" À mà công ty có chuyện gì sao, sáng nay thấy mọi người bàn tán, có tin hot à, tớ tối cổ quá! "
" Đấy nói tới chuyện này tớ mới nhớ, cậu thật sự không biết à? Tên của cậu và Mộ Tư Thần đã được đưa lên thẳng top 1 hotsearch, chính là đưa tin hai người là vợ chồng, còn xuất hiện trong đám cưới của Lục Mộng Kỳ và Dương Nhất Hàn.
"
Thì ra là chuyện đó, bảo sao cô cứ nghe thấy mấy người bọn họ réo tên mình, nhưng mà Lục Kiều Kiều cũng không mấy ngạc nhiên gì cho cam, bởi cô đã sớm lường trước được chuyện này khi cô đưa Mộ Tư Thần tới trước đám đông, chỉ là không ngờ anh lại có sức hút lớn tới vậy.
" Mà đó cũng không phải chuyện quan trọng, tớ hôm nay tới đây báo với cậu tin vui, bộ sưu tập váy cưới cậu thiết kế cho Lục ấy đã được Cố chủ tịch thông qua rồi, sắp tới sẽ được tung ra thị trường và đề tên của cậu! "
" Thật sao!! "
" Tất nhiên rồi, cậu đúng là báu vật của Cố thị mà, chỉ mới gần 4 tháng mà cậu đã có trong tay ba bộ sưu tập thiết kế rồi, mỗi bộ lại theo một phong cách khác nhau, trời ơi, chả mấy mà Cố thị có thể vươn lên thị trường quốc tế đâu! "
" Được rồi, đừng tâng bốc tớ quá không tớ lại tưởng bở đâm ra kiêu ngạo, chỉ là gần đây chó ngáp phải ruồi, gặp vận may liên tục nên mới có nhiều ý tưởng thôi.
"
" Giỏi thì quá quyền kiêu ngạo thôi! Cậu nhìn xem, tớ thế mà vẫn chưa đạt được thành tựu gì đây này, cứ bị Cố chủ tịch đưa lên bàn cân so sánh với cậu mãi thôi....!hầy....!"
" Sao vậy, bí ý tưởng hả? "
" Tớ có ý tưởng rồi, sắp tới valentine, nên hướng theo phong cách tình nhân, mà khổ nỗi chưa yêu đương bao giờ thì làm sao mà biết....!"
Lục Kiều Kiều cười khanh khách gật đầu, sau đó quay sang phía Ngôn Dật : " Trợ lý Ngôn, anh xem thế giúp cậu ý đi, trông Cố giám đốc tội nghiệp chưa kìa.
"
Ngôn Dật bị réo tên lập tức thẳng lưng : " Nhưng tôi đâu có biết gì về lĩnh vực thời trang đâu...!có muốn giúp cũng không thể giúp....!"
" Ý tôi là anh đưa Cố giám đốc đi đây đó cho biết cảm giác yêu đương là thế nào, từ đó cô ấy sẽ có nhiều ý tưởng thôi! "
" Nhưng tôi....!" Ngôn Dật bối rối liếc sang Cố Tiểu Vy, bắt gặp anh mắt của đối phương, cả hai người đồng thời tránh đi.
Thấy biểu hiện đáng yêu của cả hai, Lục Kiều Kiều lại rất buồn cười, cô ho khụ một tiếng : " Đây là mệnh lệnh, anh không được phép từ chối, còn việc phải làm sao thì tôi cũng không biết, hai người cứ từ từ tìm hiểu.
"
" Tôi hiểu rồi thưa cô Lục.
"
Lục Kiều Kiều huých nhẹ khuỷu tay vào người Cố Tiểu Vy, nói nhỏ : " Giúp cậu lần này, nhớ biết nắm giữ cơ hội! "
" Cảm ơn nhiều nha, lần này tớ quyết không để anh ấy chạy mất đâu! "
" Vậy hai người mau chuẩn bị đi, còn tớ thu xếp công việc một chút, trợ lý Ngôn, cậu hộ tống giám đốc Cố đi! "
" Tôi đã rõ.
"
Sau đó Ngôn Dật cùng Cố Tiểu Vy rời đi, Lục Kiều Kiều cười rộ, sắp tới chắc cô phải chuẩn bị váy dành cho phù dâu rồi, mong sao hai người đó sớm đến với nhau một chút.
* Reng, reng, reng *
Tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi ở trên bàn, nhìn vào cái tên hiển thị trên màn hình, Lục Kiều Kiều chán ngán nhấn chấp nhận.
" Alo.
"
" Kiều Kiều à.
"
" Lục phu nhân, không biết bà gọi cho tôi có chuyện gì? "
" Kiều Kiều, sao con lại xưng hô xa cách như vậy, mẹ là mẹ của con mà, ít nhất cũng nên gọi một tiếng mẹ chứ! "
" Lục phu nhân, chắc bà đã quên, cái ngày tôi tuyên thệ cắt đứt quan hệ với Lục gia, bà không có ngăn cản, như vậy là ngầm đồng ý rồi, bây giờ hai chúng ta là người dưng, không phải mẹ con.
"
" Kiều Kiều.
"
" Nếu bà không có chuyện gì quan trọng thì tôi cúp máy đây.
"
" Khoan, khoan đã.
Thực ra mẹ gọi cho con là muốn mời con về ăn một bữa cơm gia đình, cả cha, mạ và Kỳ Kỳ đều rất nhớ con, mấy tháng qua chúng ta đã không gặp nhau rồi, có thể hẹn khi nào tới ăn cơm được không? "
Lục Kiều Kiều im lặng một hồi, cô biết vì sao thái độ Lục Chu Mẫn lại thay đổi lớn như vậy mà : " Được, tối gặp.
Không còn gì nữa thì tôi cúp máy.
"
" Chờ, chờ một chút, còn nữa, con đưa theo cả con rể Mộ về nữa nhé, đông đủ mới vui, chúng ta muốn trò chuyện, trao đổi, để biết nhiều hơn về con rể ấy mà.
"
Giờ thì triệt để lộ rõ mục đích rồi, đây không phải là nhớ thương cô và muốn cùng ăn bữa cơm gia đình ấm áp gì cả, rõ ràng đều dồn hết sự chú ý và tâm cơ lên người Mộ Tư Thần, đây là bòn rút anh mà.
Lục Kiều Kiều quá khinh thường với những người tham lam chưa bao giờ biết đủ này.
" Muốn Mộ Tư Thần đi chung? "
" Đúng, đúng, con nói với con rể một câu.
" Lục Chu Mẫn nhanh nhảu đáp.
" Tôi sẽ nói với anh ấy một câu, nhưng không chắc anh ấy sẽ đồng ý.
"
" Được, được, vậy con nhớ gọi lại cho mẹ sớm! "
" Tôi biết rồi.
" sau đó Lục Kiều Kiều cúp máy luôn, cô biết rằng chắc chắn bên kia Lục Mộng Kỳ đang hò reo vui sướng cả rồi.
Mà quả thật là như vậy, không biết có phải là chị em tương thông không, nhưng Lục Mộng Kỳ thực sự đang nhảy nhót vì vui sướng, khi biết tin Mộ Tư Thần sẽ tới.
Lục Mộng Kỳ rất mong chờ, không được, mấy bộ váy trong tủ đã cũ quá rồi, không thể lấy ra chưng diện trước mặt Mộ Tư Thần được, cô ta liền nài nỉ Lục Hải cho tiền mua đồ mới.
Tất nhiên là con gái bảo bối ngỏ lời, ông ta liền đồng ý mà không do dự..