Edit: Holin
Beta: EE
Tiền nhuận bút truyện tranh của người ủy thác sau khi nhận còn phải nộp tiền thuê nhà, phải cho chính mình ăn no, lại còn muốn ăn thịt, có chút miễn cưỡng.
Quá khổ sở rồi.
Không gian sinh tồn bị thu nhỏ, ngay cả nơi để săn thú đều không có, cũng chỉ có thể giống nhân loại cùng nhau sinh hoạt.
Vốn là yêu quái dã tính khó thuần, còn phải tuân thủ luật pháp, bằng không sẽ bị cục điều tra tìm tới cửa.
Bị cục điều tra mang đi, bị mang đi sẽ có kết cục gì? Là bị đem đi làm thí nghiệm, hoặc là bị ăn thịt, ai cũng không biết.
Rốt cuộc nhân loại cũng là đồ tham ăn đáng sợ.
Yêu quái đi vào liền không thể đi ra.
Tóm lại cục điều tra ở trong lòng yêu quái là một nơi tương đối đáng sợ.
Nghe nói trong cục điều tra có tư liệu rõ ràng của yêu quái.
Ninh Thư ăn sủi cảo nóng hầm hập, sau khi ăn xong cô mở máy tính ra.
Cần phải kiếm tiền, bằng không liền phải ra ngoài đường ngủ, đến nơi che mưa cũng không có.
Ninh Thư xem truyện tranh của người ủy thác, ừm, vẽ chính là một con ưng nghiêng ngả lảo đảo lớn lên, sau đó đi vào thành phố lớn, gây ra các loại hành vi quê mùa.
Chính là loại truyện tranh hài hước đời thường.
Nhân khí cũng không tệ.
Ninh Thư vuốt bàn phím, tâm hủ nữ rào rạt toát ra, hay là vẽ một câu chuyện xưa về tình yêu?
Ừm, hình ảnh nhân vật liền dựa theo Giáo Y, Giáo Y cùng ai đây, người đàn ông tóc trắng, hay là 2333, hay là np?
Ninh Thư ho khan một tiếng, cô là người chính trực.
Truyện tranh của Nguyên Lương vừa đổi mới, truyện vẽ khá tốt.
Nhìn đến tiền nhuận bút phía sau, Ninh Thư rất muốn thái giám. (bỏ hố)
Còn không bằng vẽ một câu chuyện np.
Ninh Thư cầm bút vẽ, ở màn hình chuyên vẽ truyện tranh vẽ lung tung một nhân vật.
Cô còn chưa từng vẽ truyện tranh, một ít kiến thức truyện tranh cơ bản cô cũng không biết.
Từ trên mạng tìm một ít kiến thức về truyện tranh, lại lấy từ kệ sách phía sau bàn máy tính một cuốn sách có liên quan đến truyện tranh để xem.
Ninh Thư quyết định vẽ tiếp truyện tranh của Nguyên Lương, coi như là luyện tập đi.
Truyện tiếp theo, nếu không thì vẽ truyện ma đi, dù sao cô cũng trải qua rồi, cho dù không thành công thì vẫn đủ để có cơm ăn.
Ninh Thư chậm rãi dựa theo nhân vật trong truyện của Nguyên Lương vẽ, dù sao cũng là bắt chước, vẽ có chút cứng nhắc.
Nhưng cũng chỉ có thể từ từ tới.
Vẽ không biết bao lâu, Ninh Thư xoa xoa đôi mắt nhức mỏi, nhỏ thuốc nhỏ mắt.
Ninh Thư nháy hai mắt, chuẩn bị làm chút thịt ăn.
Không biết vì sao, Ninh Thư cảm thấy rất đói bụng, thân thể yêu cầu năng lượng.
Phía trước cô đã ăn qua một viên Tích Cốc Đan, nhưng vẫn đói bụng.
Nếu là người thường, một viên Tích Cốc Đan ít nhất cũng phải mười ngày không cần ăn.
Ninh Thư chặt móng heo ra rồi cho vào nồi áp suất, bỏ thêm ít đậu nành vào bên trong.
Ừm, đậu nành hầm cùng chân giò heo, ực!!
Ninh Thư vuốt ngực, thở dài một hơi.
Nồi áp suất kêu to, Ninh Thư mở nắp nồi, bên trong đều là hương vị thịt.
Đm, thơm quá, Ninh Thư nhịn không nổi, ăn chân giò heo với uống canh, ăn hết sạch một nồi thịt.
Nhìn đống xương trên bàn, nội tâm Ninh Thư có điểm hỏng mất.
Buổi chiều, Ninh Thư bò lên mái nhà trên sân thượng, tính toán chuẩn bị lên mái nhà hấp thụ sao trời chi lực.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn bầu trời âm trầm.
Trên bầu trời không có một ngôi sao nào.
Cho dù có cũng vì bị ô nhiễm mà nhìn không thấy ngôi sao.
Thế giới kia có thể sử dụng sao trời chi lực, phỏng chừng là bởi vì ánh trăng nhiều.
Ninh Thư vuốt cằm trầm tư, hiện tại sao thì không thấy đâu.
Không có thực lực, chỉ có thể rơi vào vận mệnh giống như người ủy thác.
Tên Xà Vương kia cường đại đến diệt thiên diệt địa.
Ninh Thư còn muốn lúc gặp Xà Vương đánh ngã hắn, sau đó lột quần hắn ra nhìn xem, có phải có hai cái ấy hay không.
Vẫn luôn nghe đồn rắn có hai cái, cũng không biết có phải thật không.
Thật sự đang ôm thái độ chứng minh khoa học.
Hơn nữa người cùng động vật không phải là khác giống loài sao.. khác biệt giống loài… như thế nào lại sinh ra hai cái.
Tư duy Ninh Thư càng bay càng xa.
Có chút mệt tâm.
Rốt cuộc như thế nào để dẫn sao trời chi lực đây.
Ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, đều không có biện pháp chữa lành được.
Ô nhiễm nghiêm trọng, không có cách nào tự mình điều giải, vị diện này vì không bị hủy diệt, cũng chỉ có thể tiếp tục.
Đến lúc đó liền thật sự là tận thế.
Lũ bất ngờ bộc phát, đất đá trôi rồi núi lửa bùng nổ, hủy diệt hết thảy sinh mệnh.
Sau đó yên lặng chờ sinh mệnh một lần nữa tiến hóa luân hồi.
Đây là vị diện tự lành.
Nếu không sao lại nói, nhân loại chính là thích tìm đường chết đâu.
Ninh Thư gãi đầu, cảm giác tóc có hơi bết dính, người ủy thác hình như vài ngày không gội đầu rồi.
Ai, tử trạch chính là như vậy.
Ninh Thư ở trong đầu nghĩ nên như thế nào hấp thu sao trời chi lực.
Cô cắn ngón tay, dùng máu tươi, ở trước mặt vẽ phù chú.
Cái phù chú này có tác dụng giống như kính lúp tụ tập ánh mặt trời, hy vọng có thể tụ tập một chút sao trời chi lực.
Một đạo sao trời chi lực mỏng manh chiếu nghiêng xuống, chiếu vào phù chú trước mặt Ninh Thư.
Ninh Thư nhanh chóng xê dịch về phía trước, làm cho sao trời chi lực chiếu vào người mình.
Bắt đầu vận hành Tuyệt Thế Võ Công, hấp thu sao trời chi lực.
Sao trời chi lực dung nhập trong kinh mạch, cuối cùng hội tụ tới đan điền.
Ít đến đáng thương, không có bao nhiêu.
Hơn nữa chiếu xuyên qua mây đen xuống, sao trời chi lực càng ngày càng yếu đi.
Cuối cùng hoàn toàn không có.
Ninh Thư chỉ có thể dừng tu luyện, nhìn vào trong đan điền thấy mấy sợi tinh quang mỏng manh.
Sao trời chi lực không đủ.
Hơn nữa trên bầu trời cũng không có ánh trăng, nếu có ánh trăng xuất hiện, sao trời chi lực sẽ có thể nhiều hơn một chút.
Buổi tối nhiều sương, Ninh Thư xuống lầu về đến nhà.
Ninh Thư đứng trước cửa sổ, nhỏ máu trong miệng vết thương ra, vẽ phù chú tụ khí.
Có một tia sao trời chi lực mỏng manh chiếu vào vị trí cửa sổ, Ninh Thư nhanh chóng hấp thu.
Yêu quái sinh hoạt ở hiện đại thật khổ.
Phun ra nuốt vào nhật nguyệt tinh hoa, hấp thu thiên địa linh khí.
Nhưng là hiện tại cái gì cũng không có.
Ninh Thư tu luyện một buổi tối, không có thành quả gì, còn lãng phí không ít máu của mình.
Ninh Thư dùng cây lau nhà lau sạch vết máu trên mặt đất.
Lấy mì ở trong tủ lạnh lấy ra, chuẩn bị dùng canh chân giò lợn đêm qua ăn dư lại để nấu.
Một nồi mì to đều bị Ninh Thư ăn hết, hương vị chuẩn không cần chỉnh.
Sau khi ăn xong, Ninh Thư mở máy tính ra, bắt đầu vẽ truyện tranh.
Ninh Thư vẽ cũng không đẹp, coi như là luyện tập.
Bắt đầu sáng tác truyện tranh.
Ninh Thư ngáp dài, trên tay không hề thả chậm, cảm giác cả người đều lâng lâng.
Đổi mới truyện tranh xong, Ninh Thư không có việc gì liền vẽ thêm một ít nhân vật, nhìn hình ảnh nhân vật hoa mỹ làm người ta cũng có cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Một truyện tranh có thành công hay không, hình tượng nhân vật cũng rất quan trọng.
Phải sáng tác thật tốt.
Đến giữa trưa, Ninh Thư lại đói bụng, tìm một ít đồ ăn vặt ăn, một bên ăn một bên vẽ tranh.
Cũng may Ninh Thư có bản lĩnh thêu thùa, đối với vẽ tranh cũng có ích.
Chỉ có thể luyện tập từng chút như vậy.
Vì có cơm ăn, quá không dễ dàng.
Ở giữa nhân loại kiếm cơm ăn, yêu quái càng không dễ dàng.
Ninh Thư còn rất bội phục Nguyên Lương, có thể dựa vào cán bút ăn cơm.
Không ít yêu quái đều đi làm cu li.
Beta: EE
Tiền nhuận bút truyện tranh của người ủy thác sau khi nhận còn phải nộp tiền thuê nhà, phải cho chính mình ăn no, lại còn muốn ăn thịt, có chút miễn cưỡng.
Quá khổ sở rồi.
Không gian sinh tồn bị thu nhỏ, ngay cả nơi để săn thú đều không có, cũng chỉ có thể giống nhân loại cùng nhau sinh hoạt.
Vốn là yêu quái dã tính khó thuần, còn phải tuân thủ luật pháp, bằng không sẽ bị cục điều tra tìm tới cửa.
Bị cục điều tra mang đi, bị mang đi sẽ có kết cục gì? Là bị đem đi làm thí nghiệm, hoặc là bị ăn thịt, ai cũng không biết.
Rốt cuộc nhân loại cũng là đồ tham ăn đáng sợ.
Yêu quái đi vào liền không thể đi ra.
Tóm lại cục điều tra ở trong lòng yêu quái là một nơi tương đối đáng sợ.
Nghe nói trong cục điều tra có tư liệu rõ ràng của yêu quái.
Ninh Thư ăn sủi cảo nóng hầm hập, sau khi ăn xong cô mở máy tính ra.
Cần phải kiếm tiền, bằng không liền phải ra ngoài đường ngủ, đến nơi che mưa cũng không có.
Ninh Thư xem truyện tranh của người ủy thác, ừm, vẽ chính là một con ưng nghiêng ngả lảo đảo lớn lên, sau đó đi vào thành phố lớn, gây ra các loại hành vi quê mùa.
Chính là loại truyện tranh hài hước đời thường.
Nhân khí cũng không tệ.
Ninh Thư vuốt bàn phím, tâm hủ nữ rào rạt toát ra, hay là vẽ một câu chuyện xưa về tình yêu?
Ừm, hình ảnh nhân vật liền dựa theo Giáo Y, Giáo Y cùng ai đây, người đàn ông tóc trắng, hay là 2333, hay là np?
Ninh Thư ho khan một tiếng, cô là người chính trực.
Truyện tranh của Nguyên Lương vừa đổi mới, truyện vẽ khá tốt.
Nhìn đến tiền nhuận bút phía sau, Ninh Thư rất muốn thái giám. (bỏ hố)
Còn không bằng vẽ một câu chuyện np.
Ninh Thư cầm bút vẽ, ở màn hình chuyên vẽ truyện tranh vẽ lung tung một nhân vật.
Cô còn chưa từng vẽ truyện tranh, một ít kiến thức truyện tranh cơ bản cô cũng không biết.
Từ trên mạng tìm một ít kiến thức về truyện tranh, lại lấy từ kệ sách phía sau bàn máy tính một cuốn sách có liên quan đến truyện tranh để xem.
Ninh Thư quyết định vẽ tiếp truyện tranh của Nguyên Lương, coi như là luyện tập đi.
Truyện tiếp theo, nếu không thì vẽ truyện ma đi, dù sao cô cũng trải qua rồi, cho dù không thành công thì vẫn đủ để có cơm ăn.
Ninh Thư chậm rãi dựa theo nhân vật trong truyện của Nguyên Lương vẽ, dù sao cũng là bắt chước, vẽ có chút cứng nhắc.
Nhưng cũng chỉ có thể từ từ tới.
Vẽ không biết bao lâu, Ninh Thư xoa xoa đôi mắt nhức mỏi, nhỏ thuốc nhỏ mắt.
Ninh Thư nháy hai mắt, chuẩn bị làm chút thịt ăn.
Không biết vì sao, Ninh Thư cảm thấy rất đói bụng, thân thể yêu cầu năng lượng.
Phía trước cô đã ăn qua một viên Tích Cốc Đan, nhưng vẫn đói bụng.
Nếu là người thường, một viên Tích Cốc Đan ít nhất cũng phải mười ngày không cần ăn.
Ninh Thư chặt móng heo ra rồi cho vào nồi áp suất, bỏ thêm ít đậu nành vào bên trong.
Ừm, đậu nành hầm cùng chân giò heo, ực!!
Ninh Thư vuốt ngực, thở dài một hơi.
Nồi áp suất kêu to, Ninh Thư mở nắp nồi, bên trong đều là hương vị thịt.
Đm, thơm quá, Ninh Thư nhịn không nổi, ăn chân giò heo với uống canh, ăn hết sạch một nồi thịt.
Nhìn đống xương trên bàn, nội tâm Ninh Thư có điểm hỏng mất.
Buổi chiều, Ninh Thư bò lên mái nhà trên sân thượng, tính toán chuẩn bị lên mái nhà hấp thụ sao trời chi lực.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn bầu trời âm trầm.
Trên bầu trời không có một ngôi sao nào.
Cho dù có cũng vì bị ô nhiễm mà nhìn không thấy ngôi sao.
Thế giới kia có thể sử dụng sao trời chi lực, phỏng chừng là bởi vì ánh trăng nhiều.
Ninh Thư vuốt cằm trầm tư, hiện tại sao thì không thấy đâu.
Không có thực lực, chỉ có thể rơi vào vận mệnh giống như người ủy thác.
Tên Xà Vương kia cường đại đến diệt thiên diệt địa.
Ninh Thư còn muốn lúc gặp Xà Vương đánh ngã hắn, sau đó lột quần hắn ra nhìn xem, có phải có hai cái ấy hay không.
Vẫn luôn nghe đồn rắn có hai cái, cũng không biết có phải thật không.
Thật sự đang ôm thái độ chứng minh khoa học.
Hơn nữa người cùng động vật không phải là khác giống loài sao.. khác biệt giống loài… như thế nào lại sinh ra hai cái.
Tư duy Ninh Thư càng bay càng xa.
Có chút mệt tâm.
Rốt cuộc như thế nào để dẫn sao trời chi lực đây.
Ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, đều không có biện pháp chữa lành được.
Ô nhiễm nghiêm trọng, không có cách nào tự mình điều giải, vị diện này vì không bị hủy diệt, cũng chỉ có thể tiếp tục.
Đến lúc đó liền thật sự là tận thế.
Lũ bất ngờ bộc phát, đất đá trôi rồi núi lửa bùng nổ, hủy diệt hết thảy sinh mệnh.
Sau đó yên lặng chờ sinh mệnh một lần nữa tiến hóa luân hồi.
Đây là vị diện tự lành.
Nếu không sao lại nói, nhân loại chính là thích tìm đường chết đâu.
Ninh Thư gãi đầu, cảm giác tóc có hơi bết dính, người ủy thác hình như vài ngày không gội đầu rồi.
Ai, tử trạch chính là như vậy.
Ninh Thư ở trong đầu nghĩ nên như thế nào hấp thu sao trời chi lực.
Cô cắn ngón tay, dùng máu tươi, ở trước mặt vẽ phù chú.
Cái phù chú này có tác dụng giống như kính lúp tụ tập ánh mặt trời, hy vọng có thể tụ tập một chút sao trời chi lực.
Một đạo sao trời chi lực mỏng manh chiếu nghiêng xuống, chiếu vào phù chú trước mặt Ninh Thư.
Ninh Thư nhanh chóng xê dịch về phía trước, làm cho sao trời chi lực chiếu vào người mình.
Bắt đầu vận hành Tuyệt Thế Võ Công, hấp thu sao trời chi lực.
Sao trời chi lực dung nhập trong kinh mạch, cuối cùng hội tụ tới đan điền.
Ít đến đáng thương, không có bao nhiêu.
Hơn nữa chiếu xuyên qua mây đen xuống, sao trời chi lực càng ngày càng yếu đi.
Cuối cùng hoàn toàn không có.
Ninh Thư chỉ có thể dừng tu luyện, nhìn vào trong đan điền thấy mấy sợi tinh quang mỏng manh.
Sao trời chi lực không đủ.
Hơn nữa trên bầu trời cũng không có ánh trăng, nếu có ánh trăng xuất hiện, sao trời chi lực sẽ có thể nhiều hơn một chút.
Buổi tối nhiều sương, Ninh Thư xuống lầu về đến nhà.
Ninh Thư đứng trước cửa sổ, nhỏ máu trong miệng vết thương ra, vẽ phù chú tụ khí.
Có một tia sao trời chi lực mỏng manh chiếu vào vị trí cửa sổ, Ninh Thư nhanh chóng hấp thu.
Yêu quái sinh hoạt ở hiện đại thật khổ.
Phun ra nuốt vào nhật nguyệt tinh hoa, hấp thu thiên địa linh khí.
Nhưng là hiện tại cái gì cũng không có.
Ninh Thư tu luyện một buổi tối, không có thành quả gì, còn lãng phí không ít máu của mình.
Ninh Thư dùng cây lau nhà lau sạch vết máu trên mặt đất.
Lấy mì ở trong tủ lạnh lấy ra, chuẩn bị dùng canh chân giò lợn đêm qua ăn dư lại để nấu.
Một nồi mì to đều bị Ninh Thư ăn hết, hương vị chuẩn không cần chỉnh.
Sau khi ăn xong, Ninh Thư mở máy tính ra, bắt đầu vẽ truyện tranh.
Ninh Thư vẽ cũng không đẹp, coi như là luyện tập.
Bắt đầu sáng tác truyện tranh.
Ninh Thư ngáp dài, trên tay không hề thả chậm, cảm giác cả người đều lâng lâng.
Đổi mới truyện tranh xong, Ninh Thư không có việc gì liền vẽ thêm một ít nhân vật, nhìn hình ảnh nhân vật hoa mỹ làm người ta cũng có cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Một truyện tranh có thành công hay không, hình tượng nhân vật cũng rất quan trọng.
Phải sáng tác thật tốt.
Đến giữa trưa, Ninh Thư lại đói bụng, tìm một ít đồ ăn vặt ăn, một bên ăn một bên vẽ tranh.
Cũng may Ninh Thư có bản lĩnh thêu thùa, đối với vẽ tranh cũng có ích.
Chỉ có thể luyện tập từng chút như vậy.
Vì có cơm ăn, quá không dễ dàng.
Ở giữa nhân loại kiếm cơm ăn, yêu quái càng không dễ dàng.
Ninh Thư còn rất bội phục Nguyên Lương, có thể dựa vào cán bút ăn cơm.
Không ít yêu quái đều đi làm cu li.
Danh sách chương