Edit: Holin
Beta: EE
Yêu quái có các kỹ năng, như có thân thể nhanh nhẹn, có lực lớn vô cùng, dựa theo ưu điểm của mình để tìm công việc.
365 nghề, trên cơ bản đều có yêu quái ở trong đó.
Tóm lại, đều do cuộc sống gian nan phải cầu sinh.
Hơn nữa hệ thống tiếp thu tri thức của yêu quái cũng không giống như nhân loại.
Có một ít yêu quái sẽ học tập tri thức của nhân loại, thậm chí có thể ở trong thương trường hoặc làm chính trị, nhưng không nhiều lắm, đều chỉ là một số ít yêu quái.
Càng nhiều yêu quái dã tính khó thuần, chỉ có thể làm một ít công việc đơn giản.
Làm một con sơn ưng, Nguyên Lương làm tác giả truyện tranh, tuy rằng miễn cưỡng sống qua ngày, nhưng tốt xấu cũng là công việc văn vẻ.
Nói tới vẽ truyện tranh, Ninh Thư lại đau đầu.
Rất là phức tạp.
Nào là vẽ mắt, vẽ tóc, tỉ lệ dáng người, tỉ lệ thân thể nam nữ, còn có cảm giác tuổi tác bất đồng.
Bối cảnh bóng mờ chủ tuyến phụ tuyến đều là cái quỷ gì.
Ninh Thư không có việc gì xem rất nhiều truyện tranh, các loại giáo trình, không ngừng luyện tập.
Ninh Thư căn cứ theo đại cương Nguyên Lương lưu lại tiếp tục vẽ.
Nhưng mà nhân vật Ninh Thư vẽ đều bị cứng nhắc, nhức tay lại nhức não, nhức mắt, còn có trĩ nữa….
Có cảm giác mình sắp hói đầu.
Ninh Thư gian nan vẽ xong một lời thoại trong truyện tranh, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài mua đồ.
Ninh Thư mua một ít đồ ăn chống đói, trong thẻ ngân hàng đã không còn tiền.
Lại sắp phải nộp tiền thuê nhà.
Phòng ở nhỏ như vậy, mỗi tháng tiền thuê nhà lại không ít.
Cố lên!
Ninh Thư đăng thử ở Weibo bốn trang truyện tranh hài hước trước, là loại tương đối đơn giản.
Nói không chừng có thể kéo một chút nhân khí.
Chỉ có bốn trang cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Áp lực sinh tồn rất lớn.
Ngày thường lúc không vẽ truyện tranh, Ninh Thư liền chơi game, quen thuộc trò chơi, luyện thăng cấp bậc cho người khác cũng có thể kiếm ít tiền.
Hoặc là chính mình chơi game bạo trang bị đồng vàng gì đó.
Luôn vất vả cầu sinh như vậy, đại đa số tiền đều bị Ninh Thư dùng mua thịt hết.
Ninh Thư suy nghĩ cô có nên tìm một con đường khác hay không.
Có phải yêu quái đều ăn tốt như vậy hay không? Thật muốn tìm cái bát sắt, đi ăn xin lấy tiền trợ cấp, chắc cũng có thể no bụng.
Nhưng mà việc như vậy cũng khó khăn, hơn nữa Nguyên Lương còn là một tên tử trạch, rất ít giao tiếp với người ta.
Đi ra ngoài giao lưu công tác cũng là vấn đề lớn.
Thời gian dài cũng có thể đánh mất năng lực giao tiếp.
An Ngọc Quân xuất hiện trong cuộc sống của Nguyên Lương, Nguyên Lương yêu cô ta, yêu cảm giác ấm áp có người làm bạn, một chút cũng không ngoài ý muốn.
Ninh Thư ban ngày vẽ truyện tranh, buổi tối thì vẽ bùa dẫn sao trời chi lực tu luyện.
Nhưng sao trời chi lực không có nhiều lắm, hơn nữa còn có chút pha tạp, tiến độ tu luyện của Ninh Thư rất chậm.
Nhưng Ninh Thư phát hiện một sự kiện, cô get được một kỹ năng mới.
Đó chính là cô có thể làm rau dưa mất nước.
Quần áo mới vừa giặt, nếu cần dùng ngay, trực tiếp làm quần áo mất nước, hiệu quả chuẩn cmn luôn.
Chính là hơi nước bốc hơi lên thành thể khí.
Ừm, về sau quần áo giặt xong là có thể dùng luôn.
Pháp tắc thay đổi sinh hoạt.
Nhìn từ tình huống rau dưa cùng quần áo mất nước, có phải sẽ có một ngày cô có thể làm máu trong cơ thể bốc hơi luôn, cứ vậy giết được người?
Nghĩ thôi cũng thấy là một đại sát khí.
Hơn nữa nước cũng có thể làm ra quy mô giết chóc lớn, tỷ như phát hồng thủy, làm sụp ngọn núi gì đó.
Đều là kỹ năng tốt.
Thủy pháp tắc còn có rất nhiều kỹ năng chờ đợi được giải khóa.
Quả thực rất tuyệt.
Thủy chính là chí cương, không gì phá nổi, cũng có thể chí nhu, tẩm bổ vạn vật.
Ninh Thư cũng không cảm thấy Thủy phép tắc của mình kém cỏi.
Có thể công có thể thủ, nhưng lại rất đáng yêu.
Quả nhiên đồ vật của mình chính là tốt nhất.
Ninh Thư ngân nga hát ở trong siêu thị mua đồ.
Ở quầy bán thịt heo, người chặt thịt chính là một yêu quái.
Vóc người cao lớn, cầm dao to chặt xương trên thớt.
Khẳng định là yêu quái có lực lượng lớn.
“Cho cậu, nể tình cậu là đồng loại, cân đủ cho cậu.” Yêu quái cao to bỏ thịt vào trong túi, ném cho Ninh Thư.
Ninh Thư tiếp được túi, nói: “Nếu là đồng loại, vì sao không cho tôi nhiều thêm một chút.”
Chỉ là cân đủ, anh cũng không biết xấu hổ.
Yêu quái cao to hắc một tiếng, “Cân đủ là tốt rồi, cân cho nhân loại đều là không đủ, tiền giống nhau, cậu so với người ta nhiều hơn, nên thấy đủ rồi đi.”
Ninh Thư trừng mắt, “Anh học hư nhân loại.”
“Tôi chỉ là một người làm công, ông chủ siêu thị bảo tôi thiếu cân thiếu lạng, tôi có thể có biện pháp gì.” yêu quái cao to không thèm để ý nói.
Ninh Thư xách túi lên, mở túi ra ngửi ngửi, “Này đều là thịt mới à.”
“Cho cậu đương nhiên là mới, bên kia là một tuần trước, đều là bán cho nhân loại.” Yêu quái cao to chỉ vào tủ lạnh bên kia.
Ninh Thư: “… Làm như vậy thật sự tốt sao?”
“Sợ gì, nhân loại muốn tàn hại đồng bào, chúng ta không cần quản.” Người cao to không chút để ý nói.
Dù sao cũng có không ít nhân loại vì tiền tài có thể tàn hại đồng bào của mình, cái gì chất phụ gia, dầu cống ngầm, sữa bột độc linh tinh.
Chỉ là vì kiếm nhiều thêm ít tiền.
Ninh Thư cười tủm tỉm nói với yêu quái cao to nói: “Lần sau tôi còn tới tìm anh mua.”
Yêu quái cao to cười với Ninh Thư, thịt trên mặt run lên, có vẻ dữ tợn.
Ninh Thư xách túi thịt, lại mua thêm một chút trái cây.
Đắt quá đi!
Ninh Thư đau gan.
Ninh Thư xách theo một bao lớn đồ, đi về nhà.
Người ủy thác thuê phòng ở trong ngõ hẻm nhỏ.
Ninh Thư nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn đi về bên này, vốn dĩ đã hoàng hôn, đèn đường đã sáng, lại vừa nghe tiếng bước chân này.
Ninh Thư trong lòng âm thầm nói, tới rồi.
Ninh Thư dừng bước, núp vào.
Ninh Thư cũng không muốn cứu An Ngọc Quân, cứu cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Cô không tính toán nhúng tay.
Ninh Thư giật giật lỗ tai, tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Tiếng hít thở dồn dập, còn có thanh âm tức giận kêu đứng lại.
Ninh Thư cảm giác một luồng yêu khí cường đại cách mình càng ngày càng gần, gợi lên xao động trong lòng cô.
Ninh Thư vươn đầu, nhìn thấy một người phụ nữ bụng lớn đang chạy nhanh như điên.
Chạy ở trong ngõ hẻm chật hẹp, không cẩn thận vấp chân vào hố trên mặt đất, té ngã.
Nhưng cô ta lại bò dậy tiếp tục chạy, một chút chuyện cũng không có, bụng lớn lúc lắc.
Chẳng bị làm sao.
Ninh Thư: …
Đứa nhỏ trong bụng thật kiên cường.
Một con nhện thật lớn nhảy tới trước mặt người phụ nữ, cô ta sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất.
Bụng cũng vẫn không làm sao.
Người phụ nữ sắc mặt kinh hãi nhìn con nhện to giống như cái bàn trước mặt.
Con nhện có đầu người, bụng cực lớn, nhiều chân, lông trên chân có thể thấy rõ ràng.
Thật là làm người ta ghê tởm.
Phía trước có nhện lớn chặn đường, An Ngọc Quân nhìn lại phía sau, đằng sau cũng có yêu quái đuổi tới.
An Ngọc Quân kinh hãi che lại bụng mình, không biết nên làm gì.
Không thể hiểu được mộng xuân một hồi, sau đó liền mang thai.
Beta: EE
Yêu quái có các kỹ năng, như có thân thể nhanh nhẹn, có lực lớn vô cùng, dựa theo ưu điểm của mình để tìm công việc.
365 nghề, trên cơ bản đều có yêu quái ở trong đó.
Tóm lại, đều do cuộc sống gian nan phải cầu sinh.
Hơn nữa hệ thống tiếp thu tri thức của yêu quái cũng không giống như nhân loại.
Có một ít yêu quái sẽ học tập tri thức của nhân loại, thậm chí có thể ở trong thương trường hoặc làm chính trị, nhưng không nhiều lắm, đều chỉ là một số ít yêu quái.
Càng nhiều yêu quái dã tính khó thuần, chỉ có thể làm một ít công việc đơn giản.
Làm một con sơn ưng, Nguyên Lương làm tác giả truyện tranh, tuy rằng miễn cưỡng sống qua ngày, nhưng tốt xấu cũng là công việc văn vẻ.
Nói tới vẽ truyện tranh, Ninh Thư lại đau đầu.
Rất là phức tạp.
Nào là vẽ mắt, vẽ tóc, tỉ lệ dáng người, tỉ lệ thân thể nam nữ, còn có cảm giác tuổi tác bất đồng.
Bối cảnh bóng mờ chủ tuyến phụ tuyến đều là cái quỷ gì.
Ninh Thư không có việc gì xem rất nhiều truyện tranh, các loại giáo trình, không ngừng luyện tập.
Ninh Thư căn cứ theo đại cương Nguyên Lương lưu lại tiếp tục vẽ.
Nhưng mà nhân vật Ninh Thư vẽ đều bị cứng nhắc, nhức tay lại nhức não, nhức mắt, còn có trĩ nữa….
Có cảm giác mình sắp hói đầu.
Ninh Thư gian nan vẽ xong một lời thoại trong truyện tranh, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài mua đồ.
Ninh Thư mua một ít đồ ăn chống đói, trong thẻ ngân hàng đã không còn tiền.
Lại sắp phải nộp tiền thuê nhà.
Phòng ở nhỏ như vậy, mỗi tháng tiền thuê nhà lại không ít.
Cố lên!
Ninh Thư đăng thử ở Weibo bốn trang truyện tranh hài hước trước, là loại tương đối đơn giản.
Nói không chừng có thể kéo một chút nhân khí.
Chỉ có bốn trang cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Áp lực sinh tồn rất lớn.
Ngày thường lúc không vẽ truyện tranh, Ninh Thư liền chơi game, quen thuộc trò chơi, luyện thăng cấp bậc cho người khác cũng có thể kiếm ít tiền.
Hoặc là chính mình chơi game bạo trang bị đồng vàng gì đó.
Luôn vất vả cầu sinh như vậy, đại đa số tiền đều bị Ninh Thư dùng mua thịt hết.
Ninh Thư suy nghĩ cô có nên tìm một con đường khác hay không.
Có phải yêu quái đều ăn tốt như vậy hay không? Thật muốn tìm cái bát sắt, đi ăn xin lấy tiền trợ cấp, chắc cũng có thể no bụng.
Nhưng mà việc như vậy cũng khó khăn, hơn nữa Nguyên Lương còn là một tên tử trạch, rất ít giao tiếp với người ta.
Đi ra ngoài giao lưu công tác cũng là vấn đề lớn.
Thời gian dài cũng có thể đánh mất năng lực giao tiếp.
An Ngọc Quân xuất hiện trong cuộc sống của Nguyên Lương, Nguyên Lương yêu cô ta, yêu cảm giác ấm áp có người làm bạn, một chút cũng không ngoài ý muốn.
Ninh Thư ban ngày vẽ truyện tranh, buổi tối thì vẽ bùa dẫn sao trời chi lực tu luyện.
Nhưng sao trời chi lực không có nhiều lắm, hơn nữa còn có chút pha tạp, tiến độ tu luyện của Ninh Thư rất chậm.
Nhưng Ninh Thư phát hiện một sự kiện, cô get được một kỹ năng mới.
Đó chính là cô có thể làm rau dưa mất nước.
Quần áo mới vừa giặt, nếu cần dùng ngay, trực tiếp làm quần áo mất nước, hiệu quả chuẩn cmn luôn.
Chính là hơi nước bốc hơi lên thành thể khí.
Ừm, về sau quần áo giặt xong là có thể dùng luôn.
Pháp tắc thay đổi sinh hoạt.
Nhìn từ tình huống rau dưa cùng quần áo mất nước, có phải sẽ có một ngày cô có thể làm máu trong cơ thể bốc hơi luôn, cứ vậy giết được người?
Nghĩ thôi cũng thấy là một đại sát khí.
Hơn nữa nước cũng có thể làm ra quy mô giết chóc lớn, tỷ như phát hồng thủy, làm sụp ngọn núi gì đó.
Đều là kỹ năng tốt.
Thủy pháp tắc còn có rất nhiều kỹ năng chờ đợi được giải khóa.
Quả thực rất tuyệt.
Thủy chính là chí cương, không gì phá nổi, cũng có thể chí nhu, tẩm bổ vạn vật.
Ninh Thư cũng không cảm thấy Thủy phép tắc của mình kém cỏi.
Có thể công có thể thủ, nhưng lại rất đáng yêu.
Quả nhiên đồ vật của mình chính là tốt nhất.
Ninh Thư ngân nga hát ở trong siêu thị mua đồ.
Ở quầy bán thịt heo, người chặt thịt chính là một yêu quái.
Vóc người cao lớn, cầm dao to chặt xương trên thớt.
Khẳng định là yêu quái có lực lượng lớn.
“Cho cậu, nể tình cậu là đồng loại, cân đủ cho cậu.” Yêu quái cao to bỏ thịt vào trong túi, ném cho Ninh Thư.
Ninh Thư tiếp được túi, nói: “Nếu là đồng loại, vì sao không cho tôi nhiều thêm một chút.”
Chỉ là cân đủ, anh cũng không biết xấu hổ.
Yêu quái cao to hắc một tiếng, “Cân đủ là tốt rồi, cân cho nhân loại đều là không đủ, tiền giống nhau, cậu so với người ta nhiều hơn, nên thấy đủ rồi đi.”
Ninh Thư trừng mắt, “Anh học hư nhân loại.”
“Tôi chỉ là một người làm công, ông chủ siêu thị bảo tôi thiếu cân thiếu lạng, tôi có thể có biện pháp gì.” yêu quái cao to không thèm để ý nói.
Ninh Thư xách túi lên, mở túi ra ngửi ngửi, “Này đều là thịt mới à.”
“Cho cậu đương nhiên là mới, bên kia là một tuần trước, đều là bán cho nhân loại.” Yêu quái cao to chỉ vào tủ lạnh bên kia.
Ninh Thư: “… Làm như vậy thật sự tốt sao?”
“Sợ gì, nhân loại muốn tàn hại đồng bào, chúng ta không cần quản.” Người cao to không chút để ý nói.
Dù sao cũng có không ít nhân loại vì tiền tài có thể tàn hại đồng bào của mình, cái gì chất phụ gia, dầu cống ngầm, sữa bột độc linh tinh.
Chỉ là vì kiếm nhiều thêm ít tiền.
Ninh Thư cười tủm tỉm nói với yêu quái cao to nói: “Lần sau tôi còn tới tìm anh mua.”
Yêu quái cao to cười với Ninh Thư, thịt trên mặt run lên, có vẻ dữ tợn.
Ninh Thư xách túi thịt, lại mua thêm một chút trái cây.
Đắt quá đi!
Ninh Thư đau gan.
Ninh Thư xách theo một bao lớn đồ, đi về nhà.
Người ủy thác thuê phòng ở trong ngõ hẻm nhỏ.
Ninh Thư nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn đi về bên này, vốn dĩ đã hoàng hôn, đèn đường đã sáng, lại vừa nghe tiếng bước chân này.
Ninh Thư trong lòng âm thầm nói, tới rồi.
Ninh Thư dừng bước, núp vào.
Ninh Thư cũng không muốn cứu An Ngọc Quân, cứu cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Cô không tính toán nhúng tay.
Ninh Thư giật giật lỗ tai, tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Tiếng hít thở dồn dập, còn có thanh âm tức giận kêu đứng lại.
Ninh Thư cảm giác một luồng yêu khí cường đại cách mình càng ngày càng gần, gợi lên xao động trong lòng cô.
Ninh Thư vươn đầu, nhìn thấy một người phụ nữ bụng lớn đang chạy nhanh như điên.
Chạy ở trong ngõ hẻm chật hẹp, không cẩn thận vấp chân vào hố trên mặt đất, té ngã.
Nhưng cô ta lại bò dậy tiếp tục chạy, một chút chuyện cũng không có, bụng lớn lúc lắc.
Chẳng bị làm sao.
Ninh Thư: …
Đứa nhỏ trong bụng thật kiên cường.
Một con nhện thật lớn nhảy tới trước mặt người phụ nữ, cô ta sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất.
Bụng cũng vẫn không làm sao.
Người phụ nữ sắc mặt kinh hãi nhìn con nhện to giống như cái bàn trước mặt.
Con nhện có đầu người, bụng cực lớn, nhiều chân, lông trên chân có thể thấy rõ ràng.
Thật là làm người ta ghê tởm.
Phía trước có nhện lớn chặn đường, An Ngọc Quân nhìn lại phía sau, đằng sau cũng có yêu quái đuổi tới.
An Ngọc Quân kinh hãi che lại bụng mình, không biết nên làm gì.
Không thể hiểu được mộng xuân một hồi, sau đó liền mang thai.
Danh sách chương