Vừa nhìn thấy Tố Tâm, Đoàn Đoàn cười ra, quần áo vẫn chưa có mặc xong, tay nhỏ chống giường trượt xuống, cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Tố Tâm, ôm lấy hai chân của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ xát ở trên đùi Tố Tâm, ngửa đầu nhìn cô: “Mẹ!”

Tố Tâm ngồi xổm quỳ xuống trước Đoàn Đoàn, giúp nhóc mặc hai cái tay áo vào: “Sao hôm nay Đoàn Đoàn dậy sớm như thế!”

Nhỏ bé gật gật đầu, tay nhỏ vỗ vỗ bụng nhỏ của mình, âm thanh như trẻ đang bú mở miệng nói với Tố Tâm: “Cái bụng đói...”

Ngày hôm qua trên đường trở về, Đoàn Đoàn mới kịp ăn một chút đồ ăn vặt liền ngủ mất rồi, nửa đêm cũng không có tỉnh lại mà ngủ một giấc đến bây giờ, không đói bụng mới là lạ! “Ba ba hẳn là chuẩn bị xong bữa sáng rồi! Mẹ dẫn Đoàn Đoàn xuống lầu ăn điểm tâm nha!”

Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn xuống lầu, thấy Vưu Nại Nại cũng ở đây, trên bàn Vưu Nại Nại để bữa sáng vừa được mua, hộp thực phẩm còn đóng gói chưa có lấy ra.

Vưu Nại Nại cầm bát đũa từ phòng bếp đi ra, vừa ngẩng đầu liền thấy Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn xuống lầu, mở miệng nói: “Tôi không quá am hiểu chuẩn bị bữa sáng, vừa nãy nhìn cô cùng Đoàn Đoàn cũng chưa dậy, cho nên đi ra ngoài mua một chút đồ ăn!”

Không gặp thân ảnh của Phó Kiến Văn, Tố Tâm hỏi: “Kiến Văn đâu rồi!”

“huấn luyện viên Phó nói có thứ muốn chuẩn bị cho hôn lễ của hai người cho nên nói đi ra ngoài cùng Lục Tân Nam hai ngày, sáng sớm thấy cô ngủ say cho nên không có quấy rầy, huấn luyện viên Phó gọi điện thoại cho tôi để cho tôi lại đây cùng cô!”

Vưu Nại Nại dựa theo Phó Kiến Văn dặn dò mà nói với Tố Tâm.

Có thứ muốn chuẩn bị cho hôn lễ!

Lời này Tố Tâm không tin, hôn lễ của bọn họ đều đã chuẩn bị đâu vào đấy, có gì cần Phó Kiến Văn cùng Lục Tân Nam cùng rời đi hai ngày để chuẩn bị!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện