Không nghĩ tới mới ngày thứ ba ở trường học, Vân Lưu Ly liền xảy ra chuyện! Đường Tranh khá là đau đầu, người một nhà của Vân Lưu Ly đều có ơn đối với Cố Thanh Thành, nếu như năm nay Vân Lưu Ly khoảng chừng hai mươi tuổi, Đường Tranh nhất định sẽ nhảy múa mà tác hợp Vân Lưu Ly cho Cố Thanh Thành.

Nhưng năm đó Vân Lưu Ly mới chỉ có mấy tuổi, hiện tại cũng chỉ khoảng mười sáu tuổi, tất cả bọn họ đều coi Vân Lưu Ly là một đứa trẻ, xem như là vãn bối giống như Đoàn Đoàn.

Nhiều năm như vậy bọn họ đều đã quen loại quan hệ này!

Thời điểm này nói Vân Lưu Ly yêu thích Cố Thanh Thành, mặc dù là giữa hai người không có liên hệ máu mủ ruột thịt gì, nhưng đều khiến bọn họ không thể tiếp nhận.

Cô gái nhỏ Vân Lưu Ly này nhìn lên ôn ôn nhu nhu, nhưng lại kiên quyết vô cùng, lá gan cũng không tương xứng với con người của cô nhóc, tính cách thì cũng chấp đến đáng sợ giống như Cố Thanh Thành.

Tình cảm của Vân Lưu Ly đối với Cố Thanh Thành vô cùng kiên định, vừa nãy Đường Tranh đã nói đến miệng đắng lưỡi khô, nhưng một chút tác dụng đều không có.

Vào lúc này Vưu Nại Nại cùng Tố Tâm đã đến, Đường Tranh không nhịn được nói: “Chị dâu nhỏ, chị và Nại Nại chăm sóc Lưu Ly, tôi đi ra ngoài hút điếu thuốc.”

Tố Tâm gật đầu.

Hương vị súp cá trích rất thơm, hấp dẫn Vân Lưu Ly quay đầu lại, con mắt sạch sẽ xinh đẹp của Vân Lưu Ly nhìn qua Tố Tâm, vô cùng lễ phép nói: “Cảm ơn...”

Ngoại trừ giọng nói của Vân Lưu Ly còn có chút suy yếu, ngoài ra Tố Tâm đều không nhìn ra cô nhóc chính là vừa bị bắt cóc xong, trạng thái tinh thần của Vân Lưu Ly còn vui vẻ hơn so với dự liệu của Tố Tâm.

Tố Tâm dự định đỡ Vân Lưu Ly, Vân Lưu Ly lại kiên trì tự mình ngồi dậy, Vưu Nại Nại giúp nâng bàn nhỏ lên...

Tới gần buổi trưa, Tố Tâm nhận được điện thoại của Phó Kiến anh đã về nước, hiện tại đang từ sân bay trở về.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện