Khi Lữ Hàm Tú nhận ảnh đã hỏi đi hỏi lại đối phương có dấu vết photoshop nào không? Có nhìn ra được không? Đối phương vỗ ngực cam đoan dù có hỏa nhãn kim tinh cũng đừng hòng nhìn ra, đảm bảo chất lượng trăm phần trăm!
Đảm bảo gì chứ, chẳng phải bị phát hiện rồi sao?! Lữ Hàm Tú tức đến nỗi chỉ muốn chửi ầm lên - Trả tiền lại đây!
Nhưng bà không thể thừa nhận nên đành phải cứng cổ nói tiếp: "Hôn, hôn là hôn thôi, còn kiểu gì nữa?"
Lâm Miểu lí nhí cãi lại: "Cậu ấy hôn cháu không phải kiểu này đâu ạ."
Lữ Hàm Tú: "Nhưng nó hôn người khác vậy đó."
Lâm Miểu: "Cậu ấy nói chưa bao giờ hôn người khác cả."
Lữ Hàm Tú: "Nó lừa cháu thôi."
Lâm Miểu im lặng một lát rồi nói: "Vậy để cháu về hỏi cậu ấy."
Lữ Hàm Tú: "......"
"Cháu hỏi nó tất nhiên nó sẽ chối rồi," Lữ Hàm Tú chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Có đàn ông nào chịu thừa nhận mình bắt cá hai tay đâu?"
Lâm Miểu: "Nhưng không hỏi cậu ấy thì làm sao biết chuyện này có thật không?"
Lữ Hàm Tú: "Nó nói không phải thì cháu tin ngay à?"
Đôi mắt Lâm Miểu trong veo, "Cháu thân với cậu ấy nên đương nhiên phải tin cậu ấy rồi, không đúng sao ạ?"
Lữ Hàm Tú: "......"
Lữ Hàm Tú có vẻ khó thở nên hít sâu mấy lần, sau đó lấy một tấm thẻ ngân hàng ra dằn xuống bàn.
Lâm Miểu giật thót --- Tình tiết hào môn kinh điển tới rồi: Cho cậu hai chục triệu, rời xa con tôi ngay đi!
Cậu chưa kịp nghĩ kỹ mình cần tiền hay cần người thì nghe Lữ Hàm Tú nói: "Bảo Hoắc Dữ Xuyên chuyển cho tôi hai chục triệu, tôi sẽ mặc kệ hai đứa." (~71 tỷ)
Lâm Miểu: "......"
Buổi tối tan học, Lâm Miểu vừa xuống lầu đã thấy Hoắc Dữ Xuyên đứng chờ cách đó không xa.
Đám sinh viên đi ngang qua ngoái lại nhìn họ rồi xì xào gì đó, hình như vẫn đang bàn tán chuyện xảy ra trong buổi lễ kỷ niệm thành lập trường.
Lâm Miểu đeo ba lô chạy tới, tươi cười sà vào lòng Hoắc Dữ Xuyên.
Hoắc Dữ Xuyên ôm chặt cậu rồi cúi đầu thì thầm vào tai cậu: "Nhiều người nhìn lắm đấy......"
Gò má Lâm Miểu nóng ran nhưng vẫn không buông tay mà lẩm bẩm nói: "Nhìn thì nhìn, họ thấy ảnh chụp lén rồi, thêm lần này cũng đâu có sao."
Hoắc Dữ Xuyên cười nắm tay cậu đi ra cổng trường.
Có mấy nữ sinh chen nhau đến gần, vừa ngại ngùng vừa phấn khích hét lên: "Chúc hai cậu hạnh phúc nhé!"
Hoắc Dữ Xuyên, Lâm Miểu: "...... Cảm ơn."
Trên đường đi, mọi người luôn miệng chúc họ: "Phải hạnh phúc đấy nhé!"
"Bên nhau trọn đời!"
"Đầu bạc răng long!"
"Vĩnh kết đồng tâm!"
......
Lâm Miểu ngượng chín mặt, vội vàng kéo Hoắc Dữ Xuyên đến một con đường vắng.
Hoắc Dữ Xuyên nhịn cười trêu cậu: "Chẳng phải cậu nói muốn nhìn thì nhìn à?"
Lâm Miểu lẩm bẩm: "Nhưng cũng đâu thể nhìn mãi được, cứ như xem khỉ vậy......"
Hoắc Dữ Xuyên: "Ừ, lần sau thu tiền họ."
Lâm Miểu: "......" Xem mình là khỉ thật đấy à?!
Lâm Miểu chợt nghĩ muốn xem khỉ như Hoắc Dữ Xuyên phải tốn bao nhiêu tiền?
Hoắc Dữ Xuyên thấy cậu nhìn mình từ trên xuống dưới thì thắc mắc: "Sao thế?"
Lâm Miểu: "Nhìn cậu một lần bao nhiêu tiền?"
Hoắc Dữ Xuyên: "......"
Hoắc Dữ Xuyên: "Mặc đồ hay không mặc đồ?"
Lâm Miểu kinh hãi: "Cậu còn muốn khỏa thân cho người khác xem nữa à?"
Hoắc Dữ Xuyên: "...... Cho cậu xem thôi."
Vành tai Lâm Miểu nóng bừng, lúng túng đi tới trước: "Tớ xem không trả tiền đâu đấy."
Hoắc Dữ Xuyên gật đầu cười: "Ừ."
Lâm Miểu đưa tay xoa tai, nhớ lại Hoắc Dữ Xuyên nói gặp chuyện gì cũng phải nói với hắn.
"Hôm nay mẹ cậu đến tìm tớ đấy."
Hoắc Dữ Xuyên không hề bất ngờ, "Bà ấy nói gì?"
Lâm Miểu: "Nói cậu bắt cá hai tay, vừa dụ dỗ tớ vừa hẹn hò với Triệu tiểu thư."
Hoắc Dữ Xuyên: "......"
Thấy hắn không nói gì, Lâm Miểu hỏi: "Cậu sao thế?"
Hoắc Dữ Xuyên: "Hối hận."
Lâm Miểu: "Hối hận gì cơ?"
Hoắc Dữ Xuyên: "Lẽ ra khi biết bà ấy đến tìm cậu, tớ phải kéo bà ấy đi ngay mới đúng."
Lâm Miểu lắc lắc tay hắn, ngại ngùng nói nhanh: "Không sao, tớ biết cậu chỉ thích tớ thôi mà."
Hoắc Dữ Xuyên dừng lại, nhìn chằm chằm môi cậu rồi nói: "Không nghe rõ."
Lâm Miểu không lặp lại mà ngượng ngùng đổi chủ đề: "Mẹ cậu còn đưa cho tớ một tấm thẻ rồi bảo cậu chuyển cho bà ấy hai chục triệu, từ nay về sau bà ấy sẽ mặc kệ tụi mình."
Hoắc Dữ Xuyên: "Ừ, để Tiểu Trịnh chuyển cho bà ấy hai ngàn tệ." (~7,1 triệu)
Lâm Miểu: "......" Có keo quá không vậy?
Đi được nửa đường, họ trông thấy Dư Cận Vãn hối hả chạy đi đâu đó.
Lâm Miểu chào anh: "Thầy Dư."
Dư Cận Vãn gật đầu đáp lại, thấy hai bàn tay nắm chặt của họ thì trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Anh cũng có mặt trong buổi lễ hôm qua, thấy Hoắc Dữ Xuyên đi về phía Lâm Miểu thì chợt nhớ đến Hạ Tòng Sơn.
Anh tự hỏi đến khi nào họ mới có thể đường hoàng đứng trước mặt người khác như vậy......
Hạ Tòng Sơn chờ cạnh tường rào, chờ mãi cũng chán nên ngồi xổm đếm lá rụng, mỗi chiếc lá tượng trưng cho một thầy Dư, đếm tới hai trăm năm mươi rốt cuộc cũng thấy Dư Cận Vãn đi tới.
Hạ Tòng Sơn lập tức cười ngốc.
Lần trước hắn nói muốn hẹn hò lén lút với Dư Cận Vãn, cũng chẳng quan tâm đối phương có đồng ý hay không mà ngày ngày đến đây chờ anh.
Nhưng không phải ngày nào cũng gặp được vì có lúc Dư Cận Vãn bị xe nhà mình đón đi.
Hạ Tòng Sơn cũng chẳng còn cách nào, trước khi được cha Dư Cận Vãn chấp nhận, thỉnh thoảng lén lút gặp người rồi ôm người hôn là đã thỏa mãn lắm rồi.
Nhưng hôm nay Dư Cận Vãn lại chủ động khều tay hắn.
Tim Hạ Tòng Sơn đập loạn, lập tức nắm lấy bàn tay hơi lạnh của anh, chỉ muốn hét thật to rồi bế anh xoay mấy vòng.
Trước đây hắn luôn vồ vập ôm hôn anh, mặc dù Dư Cận Vãn không phản kháng nhưng cũng chưa bao giờ chủ động.
Sau đó hắn nghe thấy Dư Cận Vãn nói: "Hôm nay...... em không muốn về nhà."
Hạ Tòng Sơn chẳng còn biết Đông Tây Nam Bắc gì nữa, nhanh nhảu nói: "Vậy anh đưa em ra ngoài nhé!"
Thế là Hoắc Dữ Xuyên và Lâm Miểu đi cửa sau để tránh mọi người trông thấy Hạ Tòng Sơn dang tay nói với thầy Dư ngồi trên bờ tường đối diện: "Nhảy xuống đi, anh đỡ em."
Dư Cận Vãn do dự một hồi, cuối cùng vẫn nhảy vào vòng tay Hạ Tòng Sơn.
Hạ Tòng Sơn ôm anh, vừa quay đầu lại thì giật nảy mình: "Hai cậu định hù chết người à!"
Dư Cận Vãn vội vàng buông Hạ Tòng Sơn ra.
Lâm Miểu cũng rất kinh ngạc: "Sếp Hạ, Thầy Dư......"
Hoắc Dữ Xuyên quay đầu nhìn bức tường rồi lại nhìn Hạ Tòng Sơn.
"Nhìn gì mà nhìn?" Hạ Tòng Sơn thản nhiên nói: "Chưa thấy trèo tường ngoại tình bao giờ à?"
Hoắc Dữ Xuyên, Lâm Miểu: "......"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chương