"Mẹ nó mày là ai?"

Chu Vĩ tức thì biến thành thùng thuốc nổ, cậu ta còn tính chuốc say Dương Tử Hi sau đó nhân cơ hội chấm mút cô, đời nào chấp nhận nổi có người tiếp rượu thay? Như vậy sao cậu ta chuốc say cô? Làm sao chấm mút cô? Làm sao dẫn cô đi thuê phòng?

"Trần Hoa?"

Dương Tử Hí và Đường Hinh Dao đều cau mày, không ngờ lại gặp anh ở đây.

Đặc biệt khi Dương Tử Hi nhìn thấy Trần Hoa hết sức đỏ mắt, cô cắn môi, bộ ngực run run, hô hấp dồn dập và nắm tay nhỏ nắm chặt. Nhìn bộ dáng cô như muốn đánh anh.

"Đây là thằng chồng phế vật Trần Hoa của Tử Hí?" Nhíu mày chỉ chỉ Trần Hoa, dáng vẻ dở khóc dở cười.

"Chính anh ta!"

Đường Hinh Dao mặt mày hằn học, há mồm mắng thẳng: "Cái đồ phế vật nhà anh hại Từ Hi thân bại danh liệt mà sao còn mặt mũi xuất hiện trước mặt Tử Hi, tôi hỏi anh tại sao anh không chết cho khỏi chật đất?"

Trần Hoa cũng không định giải thích cho bản thân, anh nhìn Dương Tử Hi, ánh mắt là ôn nhu vô tận: "Anh biết em oán anh, em có thể đánh mắng anh, trút hết tất cả lửa giận ra hết, đừng nghẹn mãi trong lòng."

Dương Tử Hí rõ ràng rất muốn đánh anh nhưng hiện tại nhìn vẻ chân thành của anh, trong chốc lát không xuống tay được, một câu lạnh bằng phát ra từ kẻ răng:

"Cút! Tôi không bao giờ muốn gặp lại anh!"

"Anh không đi." Trần Hoa lắc đầu: "Tửu lượng của em không tốt, có người



định chuốc say em, trước khi ly hôn anh vẫn là chồng hợp pháp của em, có nghĩa vụ ở bên cạnh bảo vệ em và thay em cản rượu."

Lời kia vừa thốt ra Dương Tử Hi lập tức rơi vào im lặng.

Mà Chu Vĩ lại nổ: "Mày mẹ nó ngay cả vợ mình cũng hại, quả thật không bằng heo chó, có tư cách gì mà bảo vệ cô ấy hả?"

"Một người ngoài như anh có tư cách gì nhúng tay vào chuyện giữa tôi và vợ tôi?" Trần Hoa đáp lại, anh không nổi giận với gia đình vợ không có nghĩa là anh không giận, chỉ là anh biết khi nào nên nổi giận và khi nào không nên.

Chu Vĩ tức thì nghẹn họng.

Lúc này Chu Minh đứng dậy, ngẩng đầu trang bức nói: "Nhóc con, chú mày biết ly rượu mày vừa uống giá bao nhiêu không?"

"Một chai ba nghìn, chỉ có thể rót được năm ly, một ly sáu trăm, đủ mẹ mày hút thuốc hai tháng!"

"Muốn thay vợ mày cản rượu cũng được, mua hai chai Whiskey XO đặt tại đây, tao để mày cản rượu cho vợ!"

Trên đường đến đây Đường Hinh Dao có nói qua tình huống của Trần Hoa, nghèo như chó, một tháng chỉ có hai trăm năm đồng, thẻ lương làm chuyển phát nhanh cũng bị mẹ vợ giữ chặt trên tay.

Cho nên gã ta mới nói như vậy để Trần Hoa mất hết mặt mũi, cuối cùng biết khó mà lui.

"Chu thiếu, bỏ qua đi."

Dương Tử Hi cuối cùng không nghe nổi nữa, nói sao thì cô và Trần Hoa vẫn chưa ly hôn, chồng bị người ta làm khó sỉ nhục như vậy, trong lòng cô không dễ chịu mấy.

"Bỏ qua chút đi Chu Minh." Đường Hinh Dao cảm thấy Chu Minh nói nhu vậy sẽ làm Dương Tử Hí mất mặt theo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện