Chương 3006

Vết thương của Mã Hải xem như có thể ổn định rồi, nhưng cần tĩnh dưỡng ít nhất một tháng.

Vù vù vù…

Một chiếc máy bay trực thăng bay vào học viện, hạ cánh xuống sân cỏ.

Là do Lâm Dương bảo Kỳ Vân báo cho tổng bộ của Dương Hoa, điều một chiếc máy bay trực thăng đến.

Bây giờ anh phải đến Kỳ Lân Môn ngay lập tức, cũng không biết tình huống bên Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu đã như thế nào rồi.

Nhưng mà ngay lúc Lâm Dương chuẩn bị bước chân lên trực thăng, di động vang lên.

Là điện thoại của Lưu Danh Khoa.

Lâm Dương lập tức nghe máy.

“Giáo chủ! Người của Huyết Ma Tông đã bị chúng ta đánh lui, bên đảo Tiêu Sầu tạm thời đã an toàn!” Lưu Danh Khoa nói.

“Vậy là tốt rồi!” Lâm Dương nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi: “Tổn thất của Đảo Tiêu Sầu như thế nào?”

Anh vừa hỏi xong Lưu Danh Khoa trầm mặc.

Sau một lát, mới chậm rãi mở miệng.

“Tổn thất hơn một nửa”

“Cái gì?”

“Tuy chúng tôi đã nhanh chóng chạy tới đảo Tiêu Sầu, nhưng nói cho cùng vẫn chậm một bước, chờ đến khi chúng tôi đến đảo Tiêu Sầu, người của Huyết Ma Tông đã lên đảo rồi, bọn họ tàn sát tất cả người của đảo Tiêu Sầu đang chuẩn bị rời đi, thực lực của người Huyết Ma Tông rất mạnh, chúng tôi vẫn phải nhờ vào các vị trưởng lão ra tay mới có thể đánh đuổi được bọn họ… Con số thương vong của đảo Tiêu Sầu… Ít nhất là hơn năm nghìn, cả đảo đều bị nhuộm đỏ…” Lưu Danh Khoa thấp giọng nói.

Lâm Dương hoàn toàn rơi vào im lặng.

Nghe Lưu Danh Khoa báo cáo xong, Lâm Dương không nói một lời.

Lại mười phút trôi qua, đại diện bên Trường Cổ được báo đi đến Kỳ Lân Môn trợ giúp trước cũng gọi điện thoại tới cho Lâm Dương.

Tình hình của Kỳ Lân Môn cũng đã ổn định, nhưng cũng giống như đảo Tiêu Sầu, tổn thất của Kỳ Lân Môn cũng vô cùng nặng nề.

Cho dù Dịch Quế Lâm ở Kỳ Lân Môn đã liều chết ngăn cản đệ tử tinh nhuệ của Huyết Ma Tông, nhưng thực lực giữa hai bên chênh lệch quá lớn, toàn bộ Kỳ Lân Môn cũng chỉ có Dịch Quế Lâm và vài vị nguyên lão là có khả năng chiến đấu, những người còn lại đều không phải là đối thủ của đệ tử tỉnh nhuệ bên Huyết Ma Tông.

Dịch Quế Lâm liều mạng chống đỡ mới có thể đợi đến lúc Trường Cổ chạy tới, mà chính bản thân ông ấy cũng bị thương không hề nhẹ.

Trường Cổ sắp xếp chuyên cơ nhanh chóng đưa Dịch Quế Lâm tới Học viện phái Nam Y, muốn nhờ Lâm Dương cứu trị.

Biết được tin tức này, Lâm Dương bước xuống máy bay trực thăng, đi đến dưới một gốc cây đại thụ bên sân thể dục, đốt một điếu thuốc, yên lặng đứng hút.

Gió thổi nhẹ qua, làm mái tóc bạc của anh hơi lay động.

Bộ quần áo không vừa người cũng bị gió thổi.

Một phóng viên đang trèo tường tình cờ thấy được cảnh này, lập tức cầm lấy máy ảnh, chụp vài bức hình.

Lâm Dương cứ mặc kệ cho sự yên lặng bao trùm lấy mình cho đến khi một chiếc máy bay trực thăng đáp xuống sân thể dục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện