Chương 3008

“Mau, cậu mau đi gọi nhóm người Thái Thu và Đoàn Gia Vĩ cho tôi, mau! Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!”

“Vâng thưa sếp”

“Đúng rồi, đừng để cho tên Vương Tư Miểu kia biết chuyện này, tôi lập tức đi báo cáo với cấp trên, hiểu chưa?”

“Hiểu rõ!”

Mấy tiếng sau.

Lâm Dương một lần nữa đứng ở trước cửa Huyết Ma Tông. Anh đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, rửa sạch mặt mũi. Đã sắp năm giờ sáng. Mặt trời cũng đang dần nhô lên. Một chút ánh sáng đang chiếu lên nóc nhà của Huyết Ma Tông.

Lâm Dương thản nhiên nhìn về con đường đi vào Huyết Ma Tông, sải rộng bước chân đi vào.

“Huyết Ma Tông chủ, tôi đến rồi đây!”

Giọng nói của anh to rõ, vang vọng khắp bốn phương.

Câu nói vừa rồi vang khắp mọi ngóc ngách của Huyết Ma Tông.

Trong chớp mắt cả Huyết Ma Tông trở nên ồn ào.

Vài đàn chim như bị đánh thức giật mình bay tán loạn trên những ngọn cây.

Mặt Lâm Dương không chút biểu tình, bước vào Huyết Ma Tông.

Giờ phút này, phía trước Huyết Ma Tông có chừng gần trăm đệ tử tinh nhuệ đang đứng, ngoài ra còn có vài trưởng lão của Huyết Ma Tông cũng có mặt.

Trên mặt bọn họ nở một nụ cười nhìn Lâm Dương đang đi tới.

Hiển nhiên tất cả mọi người đã đoán trước được Lâm Dương sẽ đến.

Cho nên bọn họ không hề hoảng sợ, bởi vì bọn họ đã sớm lập ra sách lược để ứng phó.

“Nếu các người muốn giữ lại được một mạng thì nhanh rời khỏi nơi này, còn nếu các người khăng khăng đi theo Tông chủ của mình, vậy thì chờ chết đi!” Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Bác sĩ Lâm, Huyết Ma Tông chúng tôi có thể nướng cậu một lần, cũng có thể nướng cậu lần thứ hai, lần trước bởi vì tên phản đồ Huyết Kiêu mới để cho cậu chạy thoát, còn lần này, cậu có chạy đẳng trời” Một trưởng lão cười khinh miệt nói: “Nhìn dưới chân cậu đi!”

Lâm Dương hơi cúi đầu, lập tức nhìn thấy dưới chân mình có một trận pháp thật lớn.

Trận pháp này được vẽ bằng máu tươi, đây là một loại tà trận, nhưng Lâm Dương nhìn ra được, phía dưới trận là một tầng cơ quan.

Lâm Dương bước vào cơ quan do bọn họ thiết kế ra, anh đã trở thành chim trong lồng, cá trên thớt.

Nhưng vẻ mặt của anh vẫn vô cùng bình tĩnh: “Với tư cách là một bác sĩ, tôi sẽ khuyên các người, thế nhưng tôi chỉ khuyên các người một lần, nếu như các người muốn mạng sống thì hãy lập tức rời đi”

“Ha ha ha, bác sĩ Lâm, Tông chủ của chúng tôi cũng nhắn chúng tôi khuyên cậu, nếu muốn sống, lập tức quỳ xuống đất thân phục đi!”

Trưởng lão giều cợt nói.

Những người còn lại đều phá lên cười.

“Trên đời sao lại có người ngu xuẩn như vậy chứ?”

“Ha ha, ngày hôm qua mới vất vả chạy thoát, kết quả hôm nay lại đi tìm đường chết, thật đúng là bưồn cười”

“Thật sự giống như đang tấu hài, chậc chậc, thật đáng thương”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện