Chương 3018
Không có gì càng tuyệt vọng hơn so với một kẻ địch giết mãi không chết.
Lâm Dương biết, mình đã đến cảnh giới không thể giết chết được nữa rồi.
“Cậu nghĩ, cậu đã thắng sao?” Huyết Ma Tông chủ nhìn chăm chằm Lâm Dương rồi hỏi.
“Tôi thấy mình đâu có thua” Lâm Dương lắc đầu.
“Không, trên thực tế, cậu thua rồi” Huyết Ma Tông chủ đột nhiên nhếch miệng cười, trong đồng tử đỏ tươi xẹt qua một tia đắc ý: “Cậu nhìn lại cơ thể mình đi”
Lâm Dương nghe thấy vậy, anh hơi nhướng mày, cúi đầu nhìn lại, lúc này anh mới phát hiện ra, tuy bản thân mình không có chỗ nào bị tổn hại, nhưng lại giống như bị dính một lớp bụi nhàn nhạt màu đỏ.
“Đây là?”
Hô hấp của Lâm Dương căng thẳng.
Huyết Ma Tông chủ cũng mở to hai mắt, hét lớn một tiếng, hai tay hợp lại: “Huyết ma đại diệt chúi”
Bốn phương tám hướng vọt tới vô tận huyết khí, điên cuồng tiến vào cơ thể Lâm Dương.
Những huyết khí này cũng không ăn mòn Lâm Dương, cũng sẽ không nổ mạnh, càng không sinh ra công kích gì.
Chúng nó chỉ điên cuồng đè ép, điên cuồng tiến lên, khiến lớp bụi bên ngoài kia càng lúc càng ép sát vào làn da của Lâm Dương.
Chỉ một lát, lớp bụi trên người Lâm Dương đã biến mất không còn gì.
Phụt!
Lâm Dương lảo đảo một cái, suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
“Ha ha ha hai”
Huyết Ma Tông chủ dữ tợn cười to: “Bác sĩ Lâm! Thân thể võ thần của cậu! Tôi đã phá được rồi! Ha ha ha ha…”
Hóa ra những đòn tấn công sắc bén trước đó của tông chủ Huyết Ma Tông, cũng không phải để giết chết Lâm Dương, mà là để bôi một lớp bụi màu đỏ như máu kỳ quái lên lớp da ngoài của anh, sau đó dựa vào chiêu pháp này để khiến nó vào trong cơ thể.
“Mấy thứ này thoạt nhìn giống như bụi phấn, nhưng thực ra nó giống như khí.
Tuy cơ thể của Võ thần cứng rắn như kim cương, bất tử bất điệt, nhưng suy cho cùng nó cũng chỉ là một lớp ngoài của cậu mà thôi! Nếu đã là túi đa thì sẽ có lỗ chân lông có thể thông khí.
Mà khí tức, chính là điểm mấu chốt để phá hủy cơ thể Võ †hần của cậu! Bác sĩ Lâm, cậu đã thua rồi!
Những khí này có thể lấy mạng cậu trong vòng.
mười giây! Ha ha ha… Tông chủ Huyết Ma Tông bật cười ha ha, lại càng đắc ý hơn.
Có thể chiến. thắng một sự tồn tại có cơ thể của Võ thần, việc này đối với bất cứ ai mà nói cũng đều là một chuyện đáng để tự hào.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Dương đột nhiên đọc thành tiếng. “Mười!”
“Hừm?/ Tông chủ Huyết Ma Tông ngẩn người.
“Chín!”
Anh lại hét.
“Cậu đang làm trò gì đấy?”
Tông chủ Huyết Ma Tông nhíu mày.
Lâm Dương thì lại tiếp tục đọc: “Tám! Bảy! Sáu! Năm!
Bốm! Bai Hai! Một…”