Chương 3019
Anh đang đếm giây! Tông chủ Huyết Ma Tông nói trong vòng mười giây có thế lấy mạng của Lâm Dương, nhưng Lâm Dương thì lại chứng minh cho ông ta thấy, trong vòng mười giây anh vẫn bình an vô sự như cũ.
“Sao có thể như vậy được? Tại… tại sao cậu vẫn không hề hãn gì?”
Tông chủ Huyết Ma Tông chỉ vào anh một cách ngơ nigác và hỏi.
“Nguyên nhân rất đơn giản”
Than Lâm khàn giọng đáp: “Một chiêu này của ông, thực ra không phải là công pháp võ đạo gì hết, mà là loại độc bình thường nhất! Tâng khí mà ông nói, chỉ là khí độc, tuy có thể tiến vào da thịt và trong cơ thể của tôi, khiến tôi trúng độc, nhưng… trong mắt tôi, nó không phải là độc lợi hại gì. Muốn giải độc này, cũng vô cùng đề dàng! Tông chủ Huyết Ma Tông, ông muốn đừng một chiêu này để giết tôi, có phải là mơ mộng hão huyền quá rôi không?”
“Cậu… Tông chủ Huyết Ma Tông nhếch khóe miệng, vẻ mặt khó tin.
Một lúc sau, cả người mới bình tĩnh lại được.
“Bác sĩ Lâm thật đúng là bác sĩ thiên tài, võ y của cậu đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao rồi.
Tuy tôi rất không muốn chấp nhận, nhưng tôi vẫn phải thốt lên một câu lợi hại!”
Ông ta khàn giọng bảo: “Có lẽ, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện lại một lân, không cần thiết phải tiếp tục đánh đánh giết giết nữa”
“Sao thế? Không đánh lại được nên muốn đàm phán hòa bình sao? Tông chủ Huyết Ma Tông, ông cũng biết kiếm lợi ích cho mình thật đấy”
Lâm Dương lắc đầu đáp.
“Không đánh lại được? Bác sĩ Lâm, cậu thực sự cho rằng bản tông chủ sợ cậu sao? Bản tông chủ chỉ không muốn lãng phí thời gian mà thôi.
Tôi không thể giết chết được cậu, nhưng cậu cho rằng cậu có thể giết được tôi sao? Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu không chịu ngoan ngoãn chịu trói, thì đừng trách bản tông chủ đích thân tới Giang Thành, đánh cho Dương Hoa cậu và học viên phái Nam Y không còn một mảnh giáp! Đến lúc đó, tôi thật muốn xem, ai có thể ngăn cản được tôi!” Ông ta hừ một tiếng rồi nói.
“Ông đang uy hiếp tôi sao?”
“Uy hiếp cậu thì đã sao? Cậu không có sự lựa chọn, hoặc là ngoan ngoãn ngồi xuống từ từ nói chuyện với bản tông chủ, hoặc, tôi sẽ giết sạch những người bên cạnh cậu. Dù sao cậu cũng không thể giết được tôi và cũng không thể làm gì được tôi. Đương nhiên, tôi cũng không thể làm gì được cậu. Cậu cũng có thể giết sạch người của Huyết Ma Tông. Nhưng bản tông chủ cũng chẳng để ý đâu! Để xem cậu có dám trao đổi với tôi hay không?” Tông chủ Huyết Ma Tông nhếch khóe miệng lên, híp mắt cười lạnh.
Tuy vũ lực không thể khiến Lâm Dương khuất phục, nhưng mưu kế thì có thể.
Ông ta nhìn ra được vị bác sĩ Lâm này là loại người trọng tình trọng nghĩa. Nhưng ông ta thì không phải. Cho dù là Huyết Ma Tông cũng không thể khiến ông ta mở nửa con mắt. Nhưng bác sĩ Lâm chắc chắn sẽ không cho phép người của học viện phái Nam Y xảy ra chuyện gì. Nếu không, tại sao việc đầu tiên anh làm sau khi rời khỏi cấm địa lại là vội vàng trở về dập lửa?
“Xem ra, ông cảm thấy mình đã năm được điểm yếu của tôi” Lâm Dương thở ra một hơi.
“Để xem cậu chọn thế nào”
“Chọn? Tôi chẳng chọn gì hết, nếu phải chọn thật, vậy tôi hiển nhiên sẽ diệt ông rồi” Anh bình tĩnh đáp.
“Tiêu diệt tôi? Cậu có thực lực này sao?”
Tông chủ Huyết Ma Tông nheo mắt, hỏi.