Chương 3244

Dập đầu máu văng tung tóe.

Gô chỉ có thể dựa vào sự chân thành của mình để gây ấn tượng với hai người.

Qủa nhiên cả hai đều choáng váng.

Mọi người đều tròn mắt nhìn Phương Vũ Yên.

Họ không ngờ Phương Vũ Yên lại có thể rắn rỏi và kiên trì đến vậy… “Sư muội, muội. sao vậy?” Người đàn ông không kìm được mà nói. “Nếu tôi rời đi, Lâm sư huynh chắc chắn sẽ chết. Tôi cầu xin hai vị sư huynh sư tỷ thương xót, thương hại sư huynh, cho chúng tôi đi lên, sau khi Lâm huynh được cứu chữa, chúng tôi sẽ cảm tạ hai vị một lần nữa, cầu xin hai người…”

Phương Vũ Yên nói trong nước mắt, tiếp tục quỳ Tiếng dập đầu kêu rất to và chói tai. lay.

Lặp đi lặp lại.

Dường như đang gõ cửa trái tim họ.

Lần này ngay cả người phụ nữ đanh đá cũng không chịu nổi.

Gô ta do dự liếc nhìn người đàn ông. “Được rồi, để cô ấy đi lên. Nếu cô ấy chết ở đây, chúng ta sẽ gặp rắc rối.” Người đàn ông nói giọng khàn khàn. “Cái này… vậy, nghe anh nói.” Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng, hơi quay người sang một bên, lạnh lùng nói: “Ðem bạn của cô cút đi, nhanh chóng biến mất khỏi mắt của tôi…” “Vâng, cảm ơn sư tỷ. Cảm ơn sự tỷ..”

Phương Vũ Yên vui mừng, yếu ớt kêu lên, vội vàng đứng dậy.

Nhưng cô ấy vừa đứng dậy, trước mắt bỗng dưng tối sầm, cô ngất đi…

Lâm Dương nhìn thấy tất cả mọi chuyện. Anh không nói lời nào, cũng không nói được.

Giờ phút này, Lâm Dương vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy hoặc nghe được một số thứ, vốn là có ý chí mạnh mẽ, e rằng trong chốc lát, Lâm Dương sẽ không thể cầm cự.

Anh mở to mắt hết sức có thể, nhưng mi mắt càng ngày càng nặng.

Trong lúc vội vàng, anh chỉ có thể giơ tay hết sức ném điện thoại di động xuống bậc thềm.

Dồn hết sức lực.

Sau khi ném điện thoại ra, Lâm Dương rốt cục bất tỉnh mà ngất đi.

Cộp cộp cộp cộp.

Điện thoại lăn thẳng xuống cầu thang dốc, Hai người liếc nhìn không thèm để ý, lại nhìn Phương Vũ Yên, người đã hôn mê bất tỉnh, với vẻ mặt mất tự nhiên. “Sư huynh, hình như cô ta đã ngất đi” “Chuyện này phiền phức rồi!” “Chúng †a vẫn sẽ đưa cô ta vào Thiên Cung sao?” “Vào Thiên Cung? Muội bây giờ còn bế cô ta lên, chúng ta biết giải thích như thế nào? Cô ta cũng là đệ tử ký danh, nếu để người của Trường Sinh Thiên Cung biết là do chúng ta ra tay, chúng ta vẫn phải chịu hình phạt phần nào đó”. “Vậy thì sư huynh, ý của huynh là..” “Để cô ta rơi xuống, bậc thang dài như vậy, nếu cô ta rơi xuống chết, người khác sẽ chỉ nghĩ rằng cô ta đã kiệt sức và lăn xuống, đó là một tai nạn ngoài ý muốn, không liên quan gì đến chúng ta.’ “Vâng”

Hai người đã thảo luận một hồi, họ muốn thực hiện ngay lập tức.

Nhưng vào lúc này, một tiếng quát lạnh lùng phát “Chuyện gì đã xảy ra?”

Hai người đều run lên thất kinh, vội vàng ngước mắt lên phát hiện là bà cụ Ôn đang đi lên. Bà cầm trong tay một chiếc điện thoại di động bị hỏng, vừa mới bị Lâm Dương ném xuống.

Bà cụ tuy đã lớn tuổi nhưng bước đi như bay, chỉ vài giây là bà đã vượt qua bậc thang, lập tức đến đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện